Tô Lị nhất thời bị dọa, sợ tới mức không dám động đậy, cô sợ hắn sẽ đột nhiên cắn nát cổ của cô, sau đó hút hết máu trên người cô a...
Nhưng một lúc lâu vẫn không thấy Shere nhúc nhích, tự hồ đang hưởng thụ loại cảm giác xúc động không muốn cắn cô, Tô Lị chỉ có thể dùng hết dũng khí của mình, khẽ đẩy người hắn ra một chút.
“... Shere...”
“Cứ để yên như vậy đi, đừng nhúc nhích, để ta ôm em một chút, ta rất nhớ em, Lily...”
Thời gian cứ thể trôi qua, xung quanh yên tĩnh đến nỗi Tô Lị có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình. Bỗng nhiên Shere vén lọn tóc dài của cô lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên cổ nàng.
Hắn cứ tiếp tục tinh tế hôn, làm cho thần kinh của Tô Lị không khỏi dựng thẳng lên, tim cũng vì vậy mà đập nhanh hơn.
“Lily, ta đã tìm em lâu như vậy, rốt cuộc thì em cũng đã trở lại.”
Tô Lị mờ mịt nhìn hắn, chẳng lẽ kiếp trước của cô có quen hắn, còn làm cho hắn đợi chờ cô lâu như vậy?
Loại chuyện này cũng không phải là cô không hề tin tưởng, nhưng là trực giác của cô nói cho cô biết, người tên Lily trong miệng hắn nói không phải là cô, có lẽ là hắn đã nhận lầm cô thành người khác đi.
“Bá tước đại nhân, tựa hồ là ngài đã nhận nhầm người rồi, tên thật của tôi là Tô Lị.”
Nghe Tô Lị nói vậy, Shere đừng lại động tác, trầm mặc một hồi mới chậm rãi đứng dậy, nhưng cả người hắn vẫn đè lên đùi cô, hai tay của cô bị hắn giữ chặt ở trên đầu giường, làm cho cô không thể nhúc nhích. Tư thế của hai người nhìn vào rất ái muội.
Shere cười khẽ: “Cũng đúng, em không có xinh đẹp bằng Lily.”
Khóe miệng Tô Lị thoáng run rẩy, nói: “Vậy ngài có thể buông tôi ra được không?”
“Nhưng em rất giống Lily, đều có một mái tóc đen dài xinh đẹp. Em có muốn trở thành một thành viên trong huyết tộc không?” Shere khẽ vuốt lên đầu Tô Lị, giọng điệu nói ra mang theo mùi vị dụ hoặc cực điểm.
“Ngài thuộc mật đảng hay ma đảng? Là người tộc nào trong mười ba tộc?”
“Ta thuộc mật đảng, là tộc Ventrue.”
Tô Lị nhanh chóng tìm tòi tin tức về tộc Ventrue trong đầu mình. Tộc Ventrue không chỉ có dòng dõi cao quý trong thế giới ma cà rồng, mà còn là những người lãnh đạo Mật đảng.
Vì là dòng dõi cao quý, cho nên thời điểm lựa chọn nhân loại để gia nhập vào tộc cũng phải trải qua quá trình chọn lựa cẩn thận. Hơn nữa, những đối tượng được tuyển chọn đều là quý tộc hoặc thuộc tầng lớp thượng lưu. Người này muốn làm cô thành thành viên trong tộc của hắn, là có âm mưu gì sao?
“Ngày hôm qua, rõ ràng tôi thấy tóc của ngài màu bạc, vì sao bây giờ lại là màu đen?” Tô Lị không nhịn được, đem nghi vấn trong lòng hỏi ra.
“Đó là bộ dáng thật sự của ta, bất quá ta vốn là quý tộc của Anh Quốc, một đầu tóc bạc cũng rất dễ làm cho người khác chú ý.”
Bản thân ngươi tồn tại, cũng đã làm cho người khác phải chú ý rồi...
“Huyết tộc kết nạp thêm nhân loại làm thành viên, không phải cần có sự đồng ý của Thân Vương sao? Ngài có tự tin rằng Thân Vương của Ventrue sẽ đồng ý cho tôi vào tộc?”
“Cái đó không cần lo lắng... Bởi vì ta chính là Thân Vương của Ventrue.”
Tô Lị chỉ biết im lặng không dám lên tiếng. Bề ngoài người này bất quá cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, thế nhưng lại là một đại boss???
Xem bộ dáng chấn kinh của cô, Shere cười cười, tiếp tục nói: “Hiện tại, người thích hợp có thể làm thành viên của tộc Ventrue ngày càng ít, ta cần lựa chọn những người thích hợp cho Ventrue.”
“Ngài muốn tôi thành thành viên của Tộc Ventrue vì tôi là người thích hợp?”
Phần lớn những người thuộc tộc Ventrue đều là quý tộc, chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng cô chính là nữ nhi thân sinh của phu nhân Mia Bergen?
“Không phải, chính là vì ta có tâm tư khác.” Shere buông tay Tô Lị ra, đứng dậy đi xuống giường.
“Đi thôi.”
Tô Lị xoa xoa cổ tay bị hắn nắm chặt, ngẩng đầu nhìn hắn: “Ngài thả tôi trở về?”
“Tất nhiên là không, đi đón Alar, hôm nay là sinh nhật của nó!”
“Nhưng...”
“Yên tâm đi, ta đã cho người nói qua với phu nhân Carat Luân Tư để cho ta mượn em mấy ngày rồi.”
Người có thể tùy tiện cho một đại ma cà rồng mượn sao? Có thật sự là có thể mượn sao?
Tô Lị lấy tay che đi cổ của mình, lui về phía sau: “Đến lúc đó, ngài sẽ không hút hết máu của tôi, biến tôi thành cái xác khô chứ.”
“Khả năng này cũng có thể xảy ra, nếu như em không nghe lời ta.”
Shere tiến đến gần Tô Lị, giơ tay lên xoa đầu cô. Hắn rất yêu thích một đầu tóc dài xinh đẹp này của cô. “Tô Lị, ta muốn em ngoan ngoãn ở bên cạnh ta, biết không!”
Tô Lị sợ cô nói gì sai, hắn sẽ ngay lập tức cắn nát cổ cô, nên chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu. Shere thấy thế, xoay người, đôi môi mỏng tuyệt mĩ của hắn liền kề ngay sát môi của cô.
Một mùi hương hoa Tường vi xông thẳng vào mũi Tô Lị, trên môi truyền đến cảm giác lạnh như băng, làm cho đầu óc của Tô Lị nhất thời trống rỗng.
Nụ hôn đầu tiên mà cô gìn giữ suốt mười tám năm qua, thế nhưng bị một tên ma cà rồng ngàn năm không già đoạt mất rồi...
Rõ ràng thời gian chỉ mới qua mấy chục giây, nhưng đối với Tô Lị mà nói lại giống như đã qua nửa thế kỷ.
Theo động tác của hắn ngày càng càng sâu, Tô Lị nhắm mắt lại, không biết nên làm cái gì, cô phải ôm đáp lại hắn, hay là nên đẩy hắn ra, rồi cho hắn một cái tát, sau đó la to “biến thái”?
Tô Lị nhất thời khẩn trương đến mức không dám hô hấp, Shere phát hiện Tô Lị có chút không thích hợp, lập tức buông cô ra.
Thấy hắn buông ra, Tô Lị đã nín thở đến mức đau sốc hông, lập tức hô hấp từng ngụm từng ngụm, hít lấy hít để không khí mới mẻ.
Biết rõ cô vì cái gì mới bị như vậy, Shere bật cười, nhéo mặt Tô Lị: “Em thật là ngốc nghếch đến đáng yêu!”
Tô Lị đưa tay vỗ vỗ ngực, ngẩng đầu nhìn Shere, nam nhân trước mắt này thật là đẹp đến mức người và thần đều ghen tỵ.
“Lúc cười, thật sự ngài rất đẹp.”
Không tự chủ được, câu nói mà Tô Lị nghĩ trong lòng không khỏi thốt ra khỏi miệng.
Shere dừng nụ cười lại hỏi: “Vậy Lily có thích không?”
“ Thích.” Tô Lị không chút do dự nói ra miệng, ai lại không thích một người đẹp trai chứ?
“ Vây là tốt rồi, đi thôi! Cũng tới lúc đi đón Alar.”
Shere đi ra ngoài cửa, để Tô Lị tự thay quần áo trên bàn rồi theo hắn ra ngoài. Nhất thời Tô Lị lại có cảm giác mình đã bước vô nhầm hang sói.