Bá Tước

chương 63

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi nhận rõ được sự thật đang diễn ra trước mắt, tất cả ma cà rồng trong chính điện đều đồng loạt quỳ ngối xuống, ngay cả Atlan đang do dự cũng phải quỳ một chân xuống, chỉ có một mình Shere vẫn đứng thẳng, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn Lilith.

Lilith đi đến gần Shere, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Đã lâu không gặp, Shere!”

Huyễn thuật của Cleves vô cùng hoàn hảo, nếu không phải là người rất hiểu rõ Lilith thì không thể nào nhìn thấy thân phận thật sự của Tô Lị. Về điểm này thì Tô Lị hoàn toàn không phải lo lắng, cô chỉ lo mình không thể bộc lộ hết khí chất của Lilith mà thôi.

Nhưng dựa trên phản ứng của những người ở đây thì có thể thấy được bọn họ đã nhận định cô là Lilith, vì vậy cô không khỏi cảm thấy yên tâm.

Lilith đưa tay sờ lên gò má của Shere, nhưng giây tiếp theo đã bị anh ôm vào trong lòng: “Mấy trăm nay qua ngươi đã đi đâu?”

Tô Lị thoáng do dự, nhưng vẫn vỗ nhẹ lên lưng anh: “Ta đi đến một thế giới mà ngươi không biết. Lần này vì ngươi nên ta đã trở về.”

Sau đó Lilith khẽ đẩy Shere ra, kiễng chân in lên má anh một nụ hôn, rồi đi đến trước mặt đức vua Atlan.

“Atlan, ngẩng đầu lên đi!”

“Không biết lần này vì chuyện gì mà đột nhiên Lilith đại nhân lại trở về?”

Tô Lị hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào ông ta: “Sao? Đức vua tôn quý của chúng ta không biết mục đích ta trở về lần này sao?”

Atlan cúi đầu: “Xin đại nhân hãy nói cho ta biết!”

“Vậy thì ta đây sẽ nói thẳng, lần này ta tới là để dẫn Shere đi. Ta tuyệt đối sẽ không cho phép ngươi nhốt hắn vào Mộ Địa Trăm Năm!”

“Shere và Claire đã phạm tội, theo lý vẫn nên chịu phạt, bổn vương cũng chỉ làm việc theo quy định, xin đại nhân không vì việc tư của mình mà phá hỏng quy định.”

“Quy định? À... vậy xin hỏi Shere đã vi phạm quy định nào mà phải nhốt hắn vào Mộ Phần Trăm Năm?”

Atlan vẫn quỳ trên mặt đất, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay đầy mồ hôi, người trên đỉnh đầu làm cho ông ta cảm giác vô cùng áp bách, trong lòng luôn thấp thỏng không yên. Bản thân ông ta đã là đức vua cao quý, thế nhưng đây là lần đầu tiên ông phải quỳ gối trước một người khác.

Nhưng người trước mắt này chính là thủy tổ của Huyết Tộc, cô ta chỉ cần động một ngón tay thì cho dù là ông ta cũng không có khả năng đánh thắng được.

“Sao vậy? Ngươi không nói được sao?” Tô Lị lẳng lặng nhìn Atlan đang quỳ bên dưới, không khí trong chính điện vô cùng ngưng trọng: “Nếu ngươi không thể nói bọn họ đã vi phạm vào quy định nào thì không thể bắt họ vào Mộ Địa Trăm Năm. Ta ra lệnh cho ngươi bãi bỏ lệnh nhốt Shere vào Mộ Địa Trăm Năm!”

Tô Lị vung tay, giọng nói vang dội làm cho người khác không cách nào phản bác!

Hai tay Atlan nắm chặt lại, do dự một lúc, nhưng cuối cùng cũng phải nói: “Vâng, đại nhân!”

Tô Lị đang suy nghĩ nếu Atlan từ chối nghe theo mệnh lệnh của mình thì cô nên làm gì tiếp theo, nhưng khi nghe ông ta đồng ý thì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lilith hài lòng cười, xoay người khoác một tay vào tay Shere, nhìn đám người xung quanh nói: “Các ngươi đứng lên hết đi! Shere, chúng ta đi thôi.”

Sau khi đi ra khỏi hoàng cung, thần kinh Tô Lị luôn buộc chặt cuối cùng cũng được nới lỏng. Tô Lị ôm cánh tay của Shere, hai chân mềm nhũn, khẽ run.

“Lilith, ngươi làm sao vậy?” Shere vội vàng đỡ lấy cô.

Cleves từ phía sau đi đến, nhỏ giọng nói: “Đi mau! Thừa dịp bọn họ chưa phát hiện, ngươi hãy dẫn cô ấy về Nhân Giới trước đi!”

“Chờ một chút!” Không biết từ khi nào mà Claire đã giành lấy Tô Lị với một tốc độ cực nhanh, điều này nhất thời cả đám bọn họ vô cùng kinh ngạc.

“Shere, ta cần mượn Lilith đại nhân một lát. Đại nhân, xin thứ lỗi!” Claire nói xong liền nhanh chóng biến mất cùng với Lilith.

Shere phát hiện có điều gì đó không ổn, vì vậy nhanh chóng biến mất theo Claire.

Nơi mà Claire dẫn Tô Lị đến chính là mật thất bí mật bên trong thư phòng của anh ta.

Sau khi đến nơi, Claire vội vàng buông tay Tô Lị ra, cúi đầu nói: “Thật xin lỗi, Lilith đại nhân. Ta đã vô tình mạo phạm ngài, xin ngài tha thứ.”

“Nói đi! Ngươi dẫn ta đến nơi này là có mục đích gì?”

“Ta cần đại nhân giúp ta một việc.”

Tô Lị nhíu mày: “Nói!”

“Địa nhân biết Troy Trask đại nhân chứ?”

Tô Lị tìm trong đầu mình những tư liệu liên quan đến cái tên Troy Trask, cuối cùng lại dừng trên người Shere. Troy Trosk là họ của Shere, nhưng người trước mặt này là một trưởng lão, vì vậy không thể gọi anh là đại nhân được.

“Cha của Shere.” Có thể để một trưởng lão xưng hô thì chỉ có cha của Shere thôi, Tô Lị trả lời rất chính xác vấn đề của anh ta.

“Không sai. Nếu ngài đã tới sứu Shere thì chắc hẳn cũng biết nguyên nhân chúng ta bị bắt đến Mộ Địa Trăm Năm đúng không? Nếu đã như vậy thì ta không cần nói vòng vo nữa, ta hy vọng ngài có thể cứu Troy Trask đại nhân, để ngài ấy được sống lại lần nữa!”

Tô Lị kinh ngạc, không nói nên lời cả nửa ngày. Sau khi cô bình tĩnh liền dùng ánh mắt sắc bén nhìn Claire: “Muốn ta giúp ngươi cũng không phải là không được, nhưng ta cần tài liệu về Thân Vương Tremere. Nếu ngươi giao cho ta thông tin về người đó thì ta sẽ xem xét lời đề nghị của ngươi.”

Claire do dự một lúc, Lilith biến mất lâu như vậy nhưng bởi vì cứu Shere mà xuất hiện, không những vậy còn giúp hắn ta điều tra về Thân Vương thần bí đó. Tuy anh biết quan hệ giữa Shere và Lilith không bình thường, thế nhưng trong lòng vẫn có hơi nghi ngờ.

“Ngài muốn tư liệu về Thân Vương Tremere... chuyện này tất nhiên là được!”

Claire vung một tay lên, trong không khí liền xuất hiện một đống chữ viết mà Tô Lị không thể hiểu nổi, những chữ cái đó không ngừng bay nhảy xung quanh ngón tay Claire, dần dần hình thành nên một vài hàng chữ, bay đến trước mặt Tô Lị.

“Đây là tài liệu về Thân Vương Tremere.”

Tô Lị nhìn những dòng chữ trước mặt, theo thói quen đang định há hốc mồm, nhưng lại nghĩ hiện tại mình đang là Lilith, vì vậy nhanh chóng khôi phục bộ dáng cao ngạo nói: “Ngươi hãy đưa nó cho ta.”

Claire nhíu mày, không suy nghĩ nhiều, giơ tay về phía trước, những dòng chữ đó liền hóa thành một trang giấy rơi vào tay anh ta. Mặc dù Claire không biết Lilith tại sao phải làm vậy, nhưng vẫn dâng bằng hai tay lên cho cô.

“Bây giờ thì ngài có thể giúp tôi rồi chứ?”

Tô Lị cất tờ giấy đó đi, vẻ mặt vẫn không thay đổi nói: “Ngươi cứ nói phải làm thế nào trước đi, ta sẽ quyết định xem có giúp ngươi hay không.”

“Làm thế nào à? Phương pháp rất đơn giản, đó là ta cần trái tim của ngài...” Claire vừa dứt lời đã giơ tay về phía ngực Tô Lị, giống như muốn trực tiếp đâm thủng qua lồng ngực của cô.

Tuy hiện nay ma lực của Tô Lị đã mạnh hơn trước, nhưng cũng không thể nào cường đại như Lilith, và tất nhiên là cô yếu hơn rất nhiều so với một trưởng lão như Claire.

Mặc dù cô đã nhanh chóng nghiêng người miễn cưỡng tránh thoát khỏi công kích của Claire, nhưng cô vẫn rõ một điều là mình không thể đánh thắng được anh ta.

“Ngươi muốn làm phản?”

“Sao thế, Lilith đại nhân? Tại sao ma lực của ngài lại yếu đến như vậy?” Claire nhíu mày, Lilith vốn là thủy tổ Huyết Tộc, tại sao lại yếu đến mức này? Tuy bất ngờ nhưng đây lại là một cơ hội vô cùng tốt!

“Đại nhân, ta cũng không muốn làm phản, ta chỉ làm mọi cách để Troy Trask đại nhân sống lại mà thôi, nhưng phương pháp lại chỉ có một, đó là lấy trái tim của ngài dung hợp vào cơ thể của đại nhân. Vì vậy ta đành phải xin lỗi Lilith đại nhân thôi!”

Tốc độ của Claire vô cùng nhanh, lần công kích đầu tiên đã thất bại, vì vậy lần này anh ta không thể đánh mất cơ hội lần thứ hai được. Khi cô thấy bàn tay của Claire đang đánh về phía mình cô chỉ còn cách lui về phía sau hai bước.

Nhưng khi bàn tay của Claire sắp xuyên thủng lồng ngực của Tô Lị thì đột nhiên có một người xuất hiện, kịp thời ngăn cản.

“Claire, dừng lại đi!”

“Shere, mau tránh ra! Đây là cơ hội duy nhất để làm cho cha ngươi sống lại!”

“Đây không phải Lilith.”

“Cái gì?” Claire buông tay, ngẩng đầu nhìn Shere.

Tuy anh vẫn luôn cảm giác cô gái trước mặt có vài điểm không giống Lilith, ma lực của cô ta cũng yếu hơn Lilith rất nhiều... nhưng vì sao cô gái này lại giống thủy tổ của bọn họ như đúc?”

“Vậy cô ta là ai? Vì sao khuôn mặt cô ta lại giống Lilith đại nhân đến vậy?”

“Cô ấy là Tô Lị!”

“Tô Lị? Là cô gái loài người mà ngươi đang sống chung ở Nhân Giới sao? Cô ta vì cứu ngươi mà dám cả gan giả mạo Lilith đại nhân để lừa Atlan?”

“Đúng vậy. Cho nên bây giờ ta phải nhanh chóng dẫn cô ấy trở về Nhân Giới.” Giọng nói của Cleves bất ngờ vang lên, anh và Josie cũng rất vất vả mới đuổi kịp đến đây.

“Nếu đức vua Atlan hoặc người khác biết được Lilith đại nhân là giả, thì không chỉ một mình Tô Lị bị Atlan băm thành trăm mảnh mà ngài và Shere cũng khó thoát chết!”

Vẻ mặt Cleves vô cùng nghiêm túc, không giống như nói đùa. Claire lại vô cùng khiếp sợ đối với chuyện mà bọn họ dám làm, vì vậy vội vàng gật đầu, nói: “Vậy các ngươi đi nhanh đi!”

Claire thẫn thờ ngồi bên quan tài, sau khi đám người kia biến mất, anh mới lộ ra nụ cười chua sót.

...

Sau khi trở lại Nhân Giới, Cleves nhanh chóng khôi phục lại khuôn mặt cho Tô Lị, thế nhưng ngay lúc này Josie lại đột nhiên ngất xỉu, Cleves thấy vậy cũng vội vàng đưa Josie về lâu đài của mình.

Sau khi thay xuống bộ váy hoa lệ màu đen, Tô Lị thong thả đi đến thư phòng của Shere, trong lúc lơ đãng lại thấy được vẻ mặt cô đơn của Shere.

“Ngài đang thất vọng vì người đến cứu ngài không phải là Lilith sao?” Tô Lị bước đến bên cạnh Shere, nghiêng đầu hỏi.

Shere ngẩng đầu nhìn cô: “Không bằng nói yên tâm đi!”

Thấy vẻ mặt cô ngu ngơ không hiểu gì, Shere cũng không có ý định muốn giải thích mà chỉ bình thản nói tiếp: “Không có gì, em không cần suy nghĩ nhiều đâu!”

Tô Lị bĩu môi, cô cũng không thèm để ý đến những lời nói từ trên trời rơi xuống của Shere, chỉ lấy một tờ giấy và đưa cho Shere.

“Cái gì vậy?”

“Tài liệu về Thân Vương tộc Tremere.”

Shere không nghĩ tới cô có thể dễ dàng lấy được thông tin từ chỗ Claire, vì vậy vô cùng kinh ngạc nhận lấy tài liệu và mở ra xem.

Nhưng nội dung bên trong tài liệu lại làm Shere kinh ngạc hơn cả chuyện Tô Lị có thể lấy được tài liệu của Thân Vương Tremere.

Tô Lị đứng một bên nhìn vẻ mặt Shere liên tục thay đổi, không khỏi tò mò hỏi: “Sao rồi? Bên trong viết cái gì vậy? Thân Vương tộc Tremere là ai?”

Shere đang định trả lời thì đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại ở trên bàn, anh để tài liệu xuống, nhấc máy lên nghe: “Alô!”

“Shere, là ta – Cleves đây!”

“Cleves à, sao rồi? Josie đã xảy ra chuyện gì?”

“Không có gì, chỉ là Josie bị tiến vào trạng thái hôn mê kỳ mà thôi.”

“Bị người khác cưỡng chế tiến vào hôn mê kỳ sao?”

“Không phải. Mấy ngày ở Ma Giới hắn cũng đã bắt đầu chuẩn bị rồi. Hôm nay lại đúng vào ngày hắn bước vào hôn mê kỳ, ngươi không cần lo lắng.”

Shere gật đầu, nếu Josie đã chuẩn bị tốt thì anh cũng không cần phải lo lắng nữa, anh chỉ dặn dò Cleves đặt Josie vào trong quan tài cẩn thận, rồi cúp máy.

Tô Lị đứng một bên nghe bọn họ nói chuyện, sau khi Shere cúp máy mới vội vàng hỏi: “Josie tiến vào trạng thái hôn mê kỳ sao?”

“Ừ.”

“Khi nào thì ngài ấy mới tỉnh lại?”

Shere lắc đầu: “Chuyện này chúng ta không thể khống chế được. Nếu nhanh thì một năm hai năm, nếu chậm thì có thể mười năm, thậm chí là hơn trăm năm.”

Lời nói của Shere làm cho Tô Lị rơi vào trầm mặc, Josie chỉ tiến vào trạng thái hôn mê kỳ mà thôi, nhưng vì sao cô lại cảm thây đây mà một chuyện rất đau khổ vậy chứ? À đúng rồi, có lẽ là bởi vì Josie cứ nằm ngủ như vậy thì có khả năng từ này về sau cô không còn được gặp lại ngài ấy nữa!

Sinh mệnh con người thật yếu ớt, lần này từ biệt... có lẽ là cô sẽ không thể gặp ngài ấy.

Nhưng nếu có một ngày Shere cũng bước vào trạng thái hôn mê kỳ thì cô có thể đợi đến ngày anh tỉnh lại sao? Hoặc là cô có thể sống đến giây phút anh tỉnh lại được không?

“Em đang nghĩ gì vậy?” Thấy cô không nói chuyện nên Shere ngẩng đầu hỏi.

“Không có gì. À đúng rồi, Thân Vương tộc Tremere là ai?”

Shere chống tay, cầm tờ giấy kia lên rồi nói: “Là một người mà chúng ta không ta không thể nào tưởng tượng ra được!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio