“Tô Lị, cô thích Shere sao?”
Tô Lị lắc đầu nói: “Không phải thích, mà là yêu! Lilith, tôi rất yêu ngài ấy, tất cả mọi vật trên thế gian này đều không thể bằng ngài ấy được.”
“Ta có thể tưởng tượng được điều đó. Mấy trăm năm qua, ta không được ở bên người đó, loại cảm giác đau khổ đó ta đã từng nếm qua. Ta cũng không muốn Shere phải tiếp tục chịu đựng sự cô đơn như trước kia, nếu người ở bên cạnh hắn không phải là ta, thì ta sẽ rất lo lắng.”
Lilith thở dài: “Là ta sai, là ta cố chấp muốn chuyển sự thù hận của mình đối với Eggers lên người Shere. Cả đời này, Lilith ta chỉ thua trong tay ba người; người thứ nhất là Eggers, ta thua bởi vì ta quá yêu hắn; người thứ hai là Shere, ta cũng thua vì ta quá yêu hắn, thế nhưng tình yêu này chỉ là tình thân; mà người thứ ba lại chính là Tô Lị cô, ta thua cô bởi vì thua cái tính tình cố chấp của cô không thua kém gì ta, cho dù ta nói cho cô biết, người trong lòng Shere không phải cô mà là ta, thế nhưng cô vẫn không buông tha Shere.”
“Được lắm!” Lilith mỉm cười nói: “Nếu đã như vậy thì ta sẽ giao Shere cho cô.”
Lilith nhắm mắt lại, hai tay đặt trên ngực mình: “Vốn dĩ cô là người đã chết, dựa vào bồn phách của ta mà trùng sinh, thế nhưng hồn phách trong cơ thể cô cũng không hề hoàn chỉnh. Hiện tại, ta tặng toàn bộ hồn phách hoàn chỉnh của mình cho cô, cô có thể dựa vào thân phận Huyết Tộc thuần huyết sống suốt đời, không già không chết, không thương không diệt.”
“Cô muốn hy sinh bản thân mình để tôi được sống sao?”
“Không phải hy sinh, ta vẫn còn sống đây thây. Ta sống bên trong cơ thể cô, cùng cô tồn tại.”
Tô Lị nắm lấy tay Lilith: “Không có cách nào khác để hai chúng ta cùng được sống sao? Lilith, cô mạnh như vậy, nhất định là sẽ có cách khác đúng không?”
“Không. Ngay cả ta cũng sẽ có một ngày hôi phi yên diệt, tuy quá trình đó có thể phải mất ngàn năm, hoặc vạn năm. Nhưng ta cũng không tặng không hồn phách của ta cho cô, mà ta sẽ nguyền rủa cô, ta nguyền rủa cô đời đời kiếp kiếp phải mãi mãi ở bên cạnh Shere.”
Lilith mỉm cười, thân thể chậm rãi tan biến trong không khí, cho dù Tô Lị làm thế nào cũng không bắt được.
Sau khi Lilith biến mất, linh hồn liền nhập vào trong cơ thể Tô Lị. Hai mắt Tô Lị ngày càng mơ hồ, trí nhớ của Lilith cũng không ngừng tiến vào trong não cô.
“Ầm...”
Tô Lị trợn mắt, đột nhiên bật người dậy, nhìn bốn phía xung quanh, sau đó đứng dậy đi đến trước bàn trang điểm, xoay trái xoay phải ngắm nhìn bản thân mình thật kỹ trong gương, khuôn mặt của cô vẫn không thể nói là xinh đẹp, không phải là vẻ đẹp tuyệt mỹ như của Lilith, ừ... đây chính là mình, không thể sai được.
Cô đã thật sự trở lại, Lilith thật sự nhường phần hồn phách còn lại cho mình, để mình sống lại một lần nữa! Tô Lị cúi đầu, giơ tay đặt lên trái tim, nhỏ giọng nói: “Lilith, cám ơn cô!”
Sau khi Tô Lị thay xong một bộ quần áo lấy từ trong tủ, cánh cửa lại đột nhiên bị mở ra, đằng sau chính là vẻ mặt hoảng sợ của Alar. Cậu nhóc sợ hãi đến mức ngồi xổm xuống đất, lắp bắp hỏi: “Cô... cô là Tô Lị?”
Tô Lị cũng ngồi xuống trước mặt Alar: “Là tôi đây, tôi đã về rồi.”
Nghe thấy Tô Lị nói như vậy, Alar đã khóc lã chã. Cậu nhóc ôm cổ Tô Lị nói: “Rốt cuộc thì cái người hỗn đản này cũng đã trở lại!”
Tô Lị ôm Alar, vỗ nhẹ lên lưng cậu nhóc: “Tôi đã về rồi, vì vậy cậu đừng khóc nữa được không?”
Khó khăn lắm Alar mới nghe theo lời cô như vậy, gật đầu nói: “Được! Thế nhưng ta không biết anh Shere đã đi mất rồi?”
“Không sao, tôi sẽ đi tìm ngài ấy, sẽ về sớm thôi.”
Tô Lị đứng dậy, nhưng lại bị Beucke và Ryan Lane ngăn cản.
“Tiểu thư Lily, ta muốn với cô một số việc. Ian, Ess, các ngươi dẫn thiếu gia về phòng trước đi.”
“Có chuyện gì mà ta không thể nghe sao?” Alar lại bắt đầu bộc phát tính trẻ con, rất không hài lòng khi Beucke gạt bỏ mình ra một bên.
“Thật xin lỗi thiếu gia, ta có chuyện rất quan trọng muốn bàn bạc cùng tiểu thư Lily, xin mời thiếu gia về phòng trước.”
“Alar, cậu về phòng đi.”
Ngay cả Tô Lị cũng nói như vậy, Alar chỉ có thể buồn bực đi theo Ian và Ess về phòng.
“Tiểu thư Liliy, Shere đại nhân sẽ không hy vọng cô sẽ đi Ma Giới tìm ngài ấy đâu!”
“Chẳng lẽ hai người muốn trơ mắt nhìn ngài ấy chết sao?”
“Đây là mệnh lệnh của đại nhân, chúng tôi chỉ nghe theo mệnh lệnh của ngài ấy.”Ryan Lane vẫn luôn trầm mặc, nay lại đột nhiên đứng ra ngăn cản Tô Lị.
Tô Lị giơ tay lên, phía trên mu bàn tay phải dần dần xuất hiện một ký hiệu hình ngôi sao bảy cánh: “Vậy thì ta lấy thân phận là Huyết Tộc thuần chủng ra lệnh cho các ngươi, mau tránh ra!”
Vẻ mặt Beucke vô cùng kinh ngạc, sau đó nhanh chóng lui sang một bên và quỳ xuống. Tô Lị nhìn Ryan Lane vẫn không chịu tránh đường, nói: “Anh muốn chống lại mệnh lệnh của tôi sao?”
“Tô Lị, chiêu này của cô hoàn toàn vô dụng đối với tôi. Thứ nhất, tôi không phải Huyết Tộc; thứ hai, tôi đã nói tôi chỉ nghe theo mệnh lệnh của Shere đại nhân mà thôi.”
Quay trở về Ma Giới, bầu trời nơi đây vẫn âm u như cũ, vài cơn gió lạnh lẽo thỉnh thoảng thổi qua, làm cho cả người Tô Lị không khỏi lạnh run.
Sau khi biến thành Huyết Tộc thuần chủng, quả nhiên Tô Lị mạnh hơn trước rất nhiều. Vốn dĩ lúc trước thực lực của cô chỉ có thể ngang bằng Ryan Lane, thế nhưng vừa rồi chỉ sau hai ba chiêu, anh ta đã bị cô đánh cho hôn mê. Hiện tại trong đầu cô có tồn bộ trí nhớ của Lilith, tuy Lilith không ở Ma Giới một khoảng thời gian dài, thế nhưng nơi này cũng không có biến hóa gì lớn. Tô Lị dựa vào trí nhớ của Lilith, đi thẳng đến nơi ẩn náu của Eggers.
“Là mùi vị của Lilith đại nhân, mùi vị của Huyết Tộc thuần chủng.”
“Không phải Lilith đại nhân đã biến mất rồi sao?”
“Không phải Lilith đại nhân, không phải.”
Tô Lị nhìn xung quanh trái phải, những nơi cô đi qua, vài Huyết Tộc thấp kém đều sợ hãi chụm đầu vào nhau thảo luận.
“Lilith đại nhân chưa chết, ngài đã trở lại!”
“Lilith đại nhân đã trở lại! Đã trở lại!”
Tô Lị làm bộ như không nghe thấy gì, nhanh chóng đi qua trước mặt bọn họ. Những Huyết Tộc này đều là thành viên của Mật Đảng, đối với cô không hề có chút uy hiếp nào. Khi đi đến khu rừng rậm của Ma Đảng, vì tránh xảy ra những đụng độ không cần thiết, Tô Lị đã dùng hết toàn lực để xuyên qua khu rừng rậm này.
Sau khi đi xuyên qua khu rừng, dường như nơi này lại càng hoang vu hơn so với vùng biên cương kia. Tô Lị chăm chú nhìn về phía trước liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
“Vì sao một Thân Vương của Mật Đảng lại tới nơi này?”
“Ta có việc gấp tìm Eggers, xin tránh đường!”
“Eggers rất bận rộn!”
“Vậy thì nói cho ta biết Eggers đang ở đâu?” Cleves làm như không nghe thấy ý tứ đuổi khách của bọn họ, cử chỉ vẫn lễ độ như cũ.
“Cleves!” Thấy Cleves bị một đám Ma Đảng vây quanh, Tô Lị liền nhanh chóng đi vọt qua.
Cleves quay đầu, một giây khi nhìn thấy Tô Lị, anh vẫn chần chừ không dám mở miệng, không tin vào ánh mắt của mình: “Tô... Tô Lị?”
“Ừ, là tôi. Cleves, tìm được Shere chưa?”
Cleves quay đầu nhìn về đám người phía trước: “Sắp tìm được rồi, thế nhưng ta đang bị bọn họ cản đường!”
Khi thấy Tô Lị xuất hiện, đám thành viên Ma Đảng vội vàng lui về phía sau, vô cùng hoảng sợ nói: “Là mùi vị của Lilith, trên người cô ta có mùi vị của Lilith!”
“Lilith đã trở về rồi, trở về báo thù chúng ta!”
“Lilith, là Lilith!”
Tô Lị nhìn bọn họ, nói: “Nếu các ngươi dẫn bọn ta đến chỗ Eggers, ta đảm bảo sẽ không giết các ngươi, nhưng nếu các ngươi không nghe theo mệnh lệnh của ta, thì ta không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu!”
“Nhưng chúng ta không thể đến đó được!”
“Là ý gì?”
“Không ai có thể đi vào không gian mà Eggers tạo ra, trừ phi một trong hai người chết!”
Tô Lị tức giận xông lên nắm cổ áo một trong bọn họ, hai con ngươi đã chuyển thành màu đỏ tươi: “Ngươi bớt nói nhảm đi, mau dẫn chúng ta qua đó!”
“Để ta mang các ngươi đi!”
Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau, đám người tách làm hai để Feiya đi đến trước mặt Tô Lị.
Feiya nhìn Tô Lị trước mặt một lúc lâu. Hơi thở của cô gái này không hề giống lúc trước, thanh đổi rất nhiều, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, xoay người đi về trước. Tô Lị cũng buông cổ tên Ma Đảng ra, kéo Cleves phía sau đuổi theo Feiya.
Khi đi đến một tòa lâu đài cổ kính thì Feiya dừng lại, xoay người nhìn bọn họ: “Chính là chỗ này.”
Tô Lị nhìn xung quanh, không hề thấy bóng dáng Shere, cũng không hề có dấu vết của đánh nhau.
“Shere đâu?” Tô Lị tức giận, nhìn Feiya hỏi.
“Bọn họ đang ở trong này, không phải lúc nãy cô cũng đã nghe bọn họ rồi sao? Không ai có thể bước vào không gian do đại nhân tạo ra, trừ khi Eggers cho phép, hoặc là... một trong hai bọn họ phải chết!”
Hai mắt Tô Lị mở to, chẳng lẽ cô phải đứng đây chờ đợi bọn họ đánh cho đến khi ngươi chết ta sống sao?
“Cleves, làm sao bây giờ?”
Cleves vẫn luôn bình tĩnh, thế nhưng bây giờ cũng đã bắt đầu hoang mang, cúi đầu cắn ngón tay cái, dường như đang tính toán điều gì đó.”
“Ầm!!!”
Một tiếng động đột nhiên vang lên, giống như một vật gì đó vừa rơi xuống đất. Đám người Tô Lị đều đồng loạt quay đầu thì thấy cả người Eggers đã dính đầy máu, cùng với Shere đang nằm trên đất, trên người cũng đã tràn đầy máu tươi.
“Shere!!!”
Thấy một màn này, Tô Lị không khỏi hoảng sợ thét lên, vội vàng cùng Cleves chạy đến. Phần bụng của Shere đã huyết nhục mơ hồ, áo sơ mi vốn trắng tinh đã nhiễu đỏ, đây là lần đầu tiên Tô Lị thấy Shere chật vật đến thảm thương như vậy, cô vội vàng che miệng, nước mắt đã rơi không ngừng.
“Cleves, làm sao bây giờ? Shere... Shere...” Khi thấy Shere đã ngất xỉu, suy nghĩ của Tô Lị càng lâm vào khủng hoảng, nhất thời không biết phải làm gì.
“Cô tránh qua một bên đi, trước tiên ta phải giúp hắn cầm máu đã.” Vừa nói Cleves vừa dùng hai tay đè lên vết thương trên bụng Shere.
Phần bụng Shere đã bị xuyên thủng, muốn làm vết thương khép miệng vẫn có chút khó khăn, mồ hôi lạnh trên trán Cleves đã toát ra không ngừng.
“Shere, tôi đã trở lại, ngài đừng xảy ra chuyện gì, có được không? Tôi cầu ngài, ngài mở mắt nhìn tôi một cái đi!” Thấy Shere đã chìm vào hôn mê liền khóc không ngừng: “Đừng để tôi lại một mình...”
Eggers nhìn Tô Lị ngồi khóc bên cạnh Shere, nhíu mày hỏi: “Trên người ngươi có mùi vị của Lilith, Lilith đâu rồi?”
Tô Lị nghe thấy Eggers hỏi như vậy, tức giận ngẩng đầu nói: “Tôi sẽ không nói cho anh biết đâu!”
“Không nói?” Eggers nắm chặt cổ Tô Lị, hỏi lại: “Ta hỏi ngươi một lần nữa, Lilith đâu?”
Tô Lị bị Eggers nắm chặt cổ, hai chân từ từ rời khỏi mặt đất, bắt đầu khó thở, vội vàng đẩy tay Eggers ra. Cleves đang chữa trị cho Shere, khi thấy Eggers ra tay với Tô Lị thì lại không biết nên làm sao cho phải.”
“Chết, đã chết. Linh hồn Lilith... ở trong người tôi...” Tô Lị không thở nổi nữa, cổ họng đã khô không khốc.
Khi Tô Lị đang sắp tắt thở thì Eggers buông cổ cô ra, cười khổ nói: “Ta đã làm tất cả mọi chuyện để cô ấy quay trở về, một lần nữa quay trở về bên ta, thế nhưng bây giờ ngươi nói cô ấy đã chết sao? Ha ha ha...”
Eggers đã trở nên điên cuồng, cười to, thế nhưng lại nhanh chóng tỉnh táo, hai mắt đỏ ngầu nhìn Shere: “Nếu đã như vậy thì hắn ta cũng không cần phải sống nữa.”
Tô Lị thấy Eggers lại muốn ra tay với Shere, khi quay đầu lại nhìn thấy thanh Thập Tự kiếm của mình cách đó không xa, cô vội vàng đứng dậy nhặt thanh kiếm, thế nhưng khi Tô Lị đụng vào nó lại bị bắn ngược trở lại.
Tô Lị lại cầm thanh Thập Tự Kiếm lên, trên tay truyền đến một cảm giác bài xích, giống như nó đang kịch liệt phản kháng mình, Tô Lị giật giữ quát: “Mày mau an phận cho tao!” Sau đó cô cầm chặt thanh kiếm, chạy về phía Eggers.
Tô Lị đứng trước mặt Cleves và Shere, hai tay cầm chặt kiếm chĩa thẳng vào Eggers: “Cleves, ngài cứ cầm máu cho Shere trước đi.”
Cleves cũng không hề hy vọng Tô Lị có thể đánh thắng được Eggers, nhưng cũng có thể kéo dài thời gian để mình chữa trị cho Shere. Cleves gật đầu, tiếp tục dùng hết lực làm vết thương của Shere nhanh chóng khép miệng lại, đồng thời cắt nát cổ tay của mình để bổ sung máu cho Shere.
Có thể làm Shere bị thương nghiêm trọng như vậy, nói thật thì Tô Lị cũng vô cùng sợ người trước mặt, hơn nữa dường như lúc này anh ta đang rất tức giận.
Đúng, rất tức giận!
Vốn dĩ trong cơ thể cô cũng có chút sức mạnh, bây giờ lại có thêm sức mạnh của Lilith, vì vậy cũng có thể miễn cưỡng đối đầu với Eggers. Cô biết trong cơ thể Lilith có tồn tại vài thánh khí, khi Lilith biến mất thì những thánh khí đó cũng đã chuyển sang cơ thể cô, thế nhưng cô lại không biết phải lấy thánh khi ra như thế nào.
--Để tôi lấy thánh khí ra cho cô, nó sẽ đi ra ở chỗ xương sườn của cô.--
Hình như có giọng nói của Lilith vang lên trong đầu, Tô Lị mừng rỡ mặc niệm muốn lấy Huyết Trượng ra, nhưng khi cô đang định rút nó ra từ phía xương sườn thì Eggers lại thừa dịp cô thất thần, nhanh tay đoạt lấy kiếm của cô, đặt ngược lại lên cổ Tô Lị. Lúc này thì Tô Lị cũng không dám lộn xộn, sợ anh ta nhất thời xúc động mà đâm thủng cổ của mình.
“Mạng của ngươi là do Lilith cho đúng không, nếu như vậy thì ngươi hãy trả lại cho cô ấy đi!”
Tô Lị hoảng sợ, khi mũi kiếm trong tay Eggers chuẩn bị đâm tới thì Feiya vẫn luôn thờ ơ đứng một bên lại đột nhiên chạy tới ôm lấy Eggers: “Đừng, đừng mà đại nhân! Lilith đã chết, nhưng ngài vẫn luôn có ta, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngài. Vì vậy cầu xin ngài hãy quay lại nhìn ta, chúng ta cùng rời khỏi đây, được không?”
Khuôn mặt Eggers không hiện lên bất cứ cảm xúc nào, lạnh lùng nói: “Tránh ra!”
Dường như Feiya đã hạ quyết tâm, ôm lấy Eggers không buông: “Không! Lilith đã chết, Tô Lị là của Shere, bên cạnh ngài chỉ còn có ta, ngài chỉ có thể ở cùng ta mà thôi!”