...Sau một hồi lăn lộn với món kẹo Đủ Vị, bọn nó đổi sang sô cô la Cóc Nhái.Đó là những viên sô cô la, tuy nhiên...!- Gì đây? Đâu phải cóc nhái thật đâu nhỉ? - Yeah, chỉ là sô cô la hình cóc nhái thôi, bên trong có thẻ những phù thủy nổi tiếng, những người đó có thể ra khỏi khung hình, nhắc cho đỡ ngạc nhiên thôi, mặt sau là chút tiểu sử.
Đây có ông Merlin, bà Morgana.
Chỉ có thiếu Agrippa với cụ Dumbleter.Sau một hồi ngặm sô cô la Cóc Nhái, nó đã có thêm ngài Hengist xứ Vegus, Alberic Grunnion, Circe, Paracelsus, và bà tu sĩ ẩn giáo Ciclodna....Đến tối.Đống bánh kẹo của bọn nó giờ chỉ còn lại một viên kẹo Đủ Vị.
- Tao...!ăn...!cho...!- Vị...!gì...!thế? - Vị...!phân...!bò...Sương: - Chuẩn bị thay đồ đi thôi, mới hỏi lái tàu, ổng nói nửa tiếng nữa đến trường rồi....Nửa tiếng sau.Một giọng nói vang lên: - Các học sinh vui lòng rời khỏi tàu, sẽ có người của trường đến đón các em.Cùng lúc đó...!- Học sinh năm nhất, học sinh năm nhất đi qua đây.
- Đi kìa, tụi mình năm nhất.Người nói là một ông già hiền lành, cụ có mái tóc và chòm râu bạc phơ, dài tới đất.
Phía sau cụ là một cái hồ rộng lớn, xa xa là ánh đèn mờ, có vẻ như là học viện Tri Thức.
Cụ nói tiếp: - Lên đây, đi hết cái hồ này các con sẽ được nhìn thấy toàn cảnh học viện Tri Thức lần đầu tiên, à phải rồi, mấy đứa cần...Bụp một cái, hàng ngàn con thuyền xuất hiện sau lưng cụ, cụ nói lớn: - Mười lăm ngàn học sinh các con chia nhau, thuyền đứa!Quốc, Kiều và Sương không hiểu sao lại ngồi chung thuyền.
Con thuyền đưa đứa đi, khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rông thênh thang mở ra trên vách núi.
Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất.
Cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá.Lâu đài Tri Thức hùng vĩ hiện ra trước mắt nó.
Đó là một lâu đài với hàng trăm ngọn tháp cao vút, mỗi tháp lại có thêm hàng trăm cửa sổ sáng choang, phía dưới là một bầy nhân mã bằng xương bằng thịt đang ngự trước một cánh cửa to lớn.
Ông cụ gõ thật mạnh vào cánh cửa ba lần.
Cánh cửa lâu đài tức thì mỏ ra.
Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa.
Bà có một gương mặt nghiêm nghị, đến nỗi ý tưởng đầu tiên nảy ra trong đầu cả đám nhỏ là chớ có mà lôi thôi với bà.Bà mở toang cửa.
Sảnh trước rộng lớn đến nỗi có thể rinh nguyên một nửa Huỳnh gia thủ phủ vào cũng lọt.
Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống như ở nhà băng Gringotts.
Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.Bọn trẻ theo giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến.
Harry có thể nghe âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên phải – có lẽ cả trường đang tập trung đâu đây.
Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang.
Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu.Giáo sư McGonagall cất lời:- Chào mừng các con đến Hogwarts.
Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá.
Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts.
Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi… với các bạn chung một ký túc xá.- Có chín ký túc xá, ở đây gọi là nhà, Gryffindor, Ravenclaw, Hufflepuff, Slytherin, Saxonfeather, Gothfreak, Francanstein, Howarts và Goldstein.
Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc.
Trong thời gian các con học ở đây thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở.
Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả.
Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa.- Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường.
Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ.- Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong.Bà giáo sư McGonagall nói.- Giữ trật tự!Bà đi ra khỏi phòng.
Quốc nuốt nước miếng khan.
Nó hỏi Dũng:- Phân loại vô các nhà là sao?- Chắc là họ cho mình làm kiểm tra gì đó.
Anh Tài nói đau lắm, nhưng chắc là ảnh nói chơi.Tim Quốc bắt đầu nhảy loạn xạ.
Một cuộc kiểm tra? Trước cả trường? Mà nó thì không biết tí phép thuật nào.
Biết làm cái trò quỷ gì đây? Khi đặt chân đến trường, Quốc đâu ngờ sẽ phải qua một cuộc kiểm tra như thế này.
Nó lo lắng nhìn quanh và thấy ai cũng có vẻ hãi hùng không ai dám nói năng gì.
Quốc cố gắng để khỏi phải nghe.
Nó chưa bao giở căng thẳng tột độ như vầy mà trong đó có ghi cái tội của nó là làm bộ tóc giả của giáo sư trở nên xanh lè.
Giờ đây mắt Quốc cứ dán chặt xuống sàn nhà.
Chỉ vài giây nũa thôi, giáo sư McGonagall sẽ trở lại và số nó tới đây chắc là tàn.Bỗng nhiên có một chuyện khiến Quốc nhảy bắn lên không trung cả ba tấc, bọn trẻ con xung quanh cũng kêu thét lên.- Ối! Cái… cái gì…?Harry há hốc mồm ra.
Tất cả đám trẻ cũng đều há hốc mồm kinh hãi.
Khoảng hai chục con ma vừa trường ra từ bức tường phía sau, lướt ngang qua phòng, trò chuyện với nhau, và không thèm để mắt tới bọn học sinh năm thứ nhất.
Hình như chúng đang gây gổ nhau.
Một con ma trông giống một thầy tu tròn trĩnh đang nói:- Tha thứ và quên đi, hãy nghe ta nói, chúng ta hãy cho hắn một cơ hội thứ hai…- Thưa huynh, chẳng phải chúng ta đã cho Peeves quá nhiều cơ hội sao? Thế mà hắn vẫn đi bêu riếu chúng ta đủ điều và huynh cũng biết đấy, nó đâu phải là một con ma thực sự… Ê, mà này! Cả lũ chúng bây làm gì ở đây hử?Con ma mặt đồ bó sát mình đang nói chợt nhận ra sự hiện diện của bọn trẻ.
Nó hỏi nhưng không nhóc nào dám trả lời.Con ma thầy tu mới nhìn quanh mìm cười:- Học sinh mới đây.
Chắc là sắp được phân loại phải không?Vài đứa trẻ gật đầu nhưng vẫn im lặng.
Thầy tu béo tiếp:- Hy vọng gặp lại các em trong nhà Hufflepuff, nhà cũ của anh ấy mà.Chợt vang lên một giọng sắc lạnh:- Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu.Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, Những con ma vội lặng lẽ trôi tọt vào bức tường đối diện, từng con một.
Giáo sư McGonagall ra lệnh:- Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta.Lúng túng vụng về như thể hai chân đã hóa thành chì, Quốc đứng vô hàng, sau lưng một thằng bé tóc vàng.
Dũng đứng sau lưng Quốc, và cả bọn nối đuôi ra khỏi phòng, băng ngang hành lang, xuyên qua vài cánh cửa đôi nữa rồi mới bước vào đại sảnh đường.Quốc chưa từng tưởng tượng nổi có một nơi nào lạ lùng và lộng lẫy đến như vậy.
Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi.
Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh.
Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư.
Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng.
Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp bên trong.
Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc.
Để tránh những ánh mắt nhìn chằm chằm, Quốc ngước nhìn lên phía trên và thấy vòm nhà đen như nhung rắc đầy những vì sao.
Thật khó mà tin nồi phía trên cao kia lại là một cái trần nhà và đại sảnh đường ắt hẳn phải ăn thông với bầu trời.Quốc nghe Kiều thì thầm:- Nhìn ra ngoài trời sẽ bị hôn ám đó.
Trong sách lịch sử Tri Thức có ghi như vậy.Quốc vội nhìn xuống, đúng lúc giáo sư McGonagall đặt một cái ghế cao bốn chân trước mặt bạn trẻ năm thứ nhất.
Phía trên cái ghế đó là một chiếc nón phù thủy hình chóp.
Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, và dơ cực kỳ.- Chắc họ sẽ phải bắt mình lôi ra được từ trong cái nón một con thỏ, hay trò gì đại loại vậy.Quốc hoang mang.
Nó thấy mọi người đếu dán mắt vào cái nón đó.
Nó cũng chăm chú nhìn.
Trong vài giây, không gian im lặng phăng phắc.
Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:Ờ này, ta dẫu không xinhNhưng mà chớ xét ngoại hìnhXét về thông minh, sắc xảoĐố nón nào qua mặt taCác người cứ đội nón hoaMũ cối, mũ nồi tuỳ thíchKhông sao, ta đây chấp hếtNón ta: phân loại Tri ThứcNhững điều giấu chẳng nói raTa đọc được từ trong ócHãy chải đầu và vuốc tócĐặt lên, ta nói cho ngheNgười nào vô GryffindorCái lò luyện trang dũng cảmNgười nào vô HufflepuffNơi đào tạo kẻ kiên trungKhó khăn chẳng khiến ngại ngùngĐáng tin, đúng người chính trựcAi vào Ravenclaw đượcNơi đào luyện trí tinh nhanh?Vừa ham học lại chân thànhHoặc Slytherin có thếDạy cho đa mưu túc tríLàm sao miễn đạt mục tiêuHay là Saxonfeather?Dạy cho bình tĩnh lạnh lùngMiễn sao không bị sai lầmNgười nào vô nhà GothfreakNơi đào luyện kẻ thông minhNhìn thấu tâm tư mọi ngườiHoặc Frankanstein có thểLàm cho đa tâm khó lườngAi mà vào được HowartsNơi đào luyện kẻ tốt bụng.Người nào vô được GoldsteinĐược dạy cho nết chân thành.Hãy đội lên! Hãy đội nào!Đừng sợ sệt, nghe ta nóiNghe ta nói, ta phân loạiNgươi là ai, ở nhà nàoHãy bình tĩnh, đội lên nàoTrong vành nón như tay ấm..