Ruby ở lại ngủ cùng với THiên tuy hai người ngủ cùng phòng những không hề phát sinh chuyện gì chỉ ôm
nhau mà ngủ
buổi sáng tại biệt thự Lam Thiên ( Lam Thiên lấy tên của hai người ghép lại)
căn phòng được trang trí với tông màu trắng xanh tạo cảm giác nhẹ nhàng được bày trí bình thường
trên chiếc giường to có một nàng công chúa đang ngủ say khẽ cửa mình từ từ mở mắt đón ánh sáng
chiếu vào phòng.cô ngồi dạy nhớ lại những chuyện hôm qua,từng hình ảnh cứ soẹt qua, như nhớ lai
cô nhìn xung quanh phòng ngủ những không nhìn thấy hình dáng của anh "chẳng lẽ anh đã hối hận khi
làm những việc tối qua cho cô nên đã bỏ đi " lập tức nhảy xuống giường không thèm đi dép vào chân
mà chạy xuống nhà bàn chân trắng treo chạm xuống nền đất lạnh khiến cô khẽ rùng mình
"Thiên" vừa đi xuống vừa gọi anh
phòng bếp
Anh đang làm bữa sáng cho cô nghe cô gọi theo bản năng quay ra những khi nhìn thấy cô không đi dép
vào chân, quần áo mặc phong phanh khiến anh rất đau lòng dừng hành động làm lại tiến nhanh đến chỗ
cô vừa đến tới nơi cô choàng lên người anh như con chuột túi không buông
-sao lại không đi dép vào chân,áo cũng không mặc em muốn anh đau lòng đến chết à
anh dịu dàng nói chân bước lên phòng
-tại em không thấy anh trong phòng cứ nghĩ anh hối hận rồi bỏ em đi lần nữa
cô dựa vào ngực anh càng nói giọng càng nhỏ dần,đối với cô được anh quan tâm là điều mà cô đa
mong ngóng suốt năm nay cô sẽ không để mọi thứ tuột mất một lần nữa đâu
-anh sẽ không bao giờ hối hận những gì mình đã làm cho em bây giờ và mãi mãi
anh ôm eo cô nâng cầm cô lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên. tay phải giữ ót cô, để cô quay mặt
về phía mìn không nói hai lời tiến thẳng đến đôi môi đỏ mọng, mềm mại của cô mà hôn.
"Ưmh ưmh......" cô khẽ rên lên mặt trợn tròn nhìn anh
Đầu lưỡi anh mang theo thế chẻ tre, xông thẳng vào trong khoang miệng ướt át thơm ngát của cô tham
lam càn quét từng ngóc ngách một.
hai phút sau, anh dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp quanh bờ môi đỏ mọng đã bị chà đạp đủ của cô.
Vẫn chưa thấy thỏa mãn để kết thúc nụ hôn này, anh đặt chiếc cằm hoàn mỹ của mình lên vai cô, dùng
giọng hơi khàn khàn, rủ rỉ:
-lần sau em còn mặc như thế anh sẽ phạt em nặng hơn chứ không dừng lại ở hôn đâu
-anh..
khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên tức giận tụt xuống khỏi người anh những đứng chưa được thì đã ngã
cũng may có anh đỡ
-nhìn em xem anh chỉ mới hôn thôi mà đã mềm nhũn thế này đến lúc anh làm hơn nữa em không còn sức
thì chán lắm anh phải bồi bổ cho em thêm đến lúc đó em mới có sức chiến đấu với anh
Anh cười gian mãnh bàn tay xoa lững cô
-anh đồ lưu manh em không chơi với anh nữa
-được rồi không chêu bà xã nữa em vào thay đồ đi chúng ta còn ăn sáng rồi đi học chứ chẳng lẽ em
muốn ở nhà để...
.........................
hai người ăn sáng bữa sáng lên xe đến trường trên xe vừa cười vừa nói chuyện cho đến khi đến trường
,hai người cầm tay nhau trước bao nhiêu con mắt của học sinh người ghen tức nói xấu cô,người khen
họ đẹp đôi những hai ngươi không hề quan tâm dắt tay nhau lên lớp tiếng bàn tán xung quanh càng
nhiều
-Ruby sao bà lại đi cùng hắn ta còn dắt tay nhau nữa,chuyện của bà và anh tôi sao rồi kể tôi nghe
đi
Mi nói một lèo không để cho cô nói câu nào
-chuyện này chúng ta ra ngoài nói chuyện nha,anh ở trong lớp đợi em nha
cô kéo tay Mi ra ngoài khi nghe tiếng ưk của anh
anh biết cô còn có chuyện giải quyết với bạn của mình nên cùng không làm khó cô anh ngồi xuống bàn nhắn tin cho một người với nội dung tin nhắn" điều tra bạn của cô ấy cho tôi ' nội dung ngắn gọn được ngừơi bên kia phản hồi một cách cung kính "vâng,thưa Lão đại'
cô và Mi lên sân thượng hai người ngồi vào một cái ghê bên cạnh
-sao phải nên đây có chuyện gì
-chuyện này sảy ra hai năm trước khi bà vẫn ở nước ngoài
cô bắt đầu kể lại cho Mi nghe khiến nhỏ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác
-tôi không ngờ bà lại có một chuyện tình buồn như vậy,tôi là bạn thân của bà lại không biết tôi là
bạn tồi xin lỗi bà
-bà có lỗi gì đâu tại tôi không nói cho bà thôi mà
-những...
-không nhưng gì hết,à còn một chuyện nữa tôi rất có lỗi với anh bà bà đừng vì chuyện đó mà giận tôi nha
-giận gì đâu tại không biết nên mới ghép đôi bà với anh tôi thôi
Mi cưới ánh mắt hơi đượm buồn không phải vì Ruby không thể làm bạn gái của anh mà là cả đêm hôm qua
anh đi đâu cô rất nó cho anh trai mình
-được rồi để chào mùng anh ấy quay về tối nay chúng ta sẽ đến bar ăn mừng,bà muốn ăn gì tôi đều
bao hết
-nhớ nha không được nuốt lời,đi xuống thôi
hai người xuống cũng là lúc vào lớp
-cả lớp nghe cô nói hôm nay lớp ta sẽ có thêm hai bạn từ Mĩ về hai em vào đi
-cô ơi trai hay gái
-trai có đẹp không?
-trai tất nhiên xấu rồi,cô ơi có bạn gái nào xinh không cô?
-trật tự
cả lớp im bặt không ai nói câu nào chăm chú nhìn ra cửa
-chào các bạn mình têu là P.anh các bạn có thể gọi mình là Min
Min nháy mắt với bọn con trai khiên mấy tên đơ cả người chỉ có anh là không thèm để ý ngồi nói chuyện với cô
-mình là hàn Minh Tú
tú nháy mắt còn tặng cho mấy con gái trong lớp một nụ hôn gió
-tên điên
Mi vừa nói ánh mắt chán ghét nhìn về Tú,cô rất ghét những tên con trai lăng nhăng như Tú cũng
không thích những người đẹp trai mà lạnh lùng như Thiên
-để cô sắp cô ho hai em
-cô ơi em ngồi xuống chỗ bạn Thiên được rồi
-chuyện này
Min chạy xuống chỗ của cô bàn tay mềm mại cầm bàn tay của anh
-anh Thiên em nhớ anh lắm
-em là gì vậy đừng để bà xã anh hiểu lầm chứ
-bà xã anh đám cưới lúc nào chứ anh bảo anh yêu em mà
-sắp cưới,anh nhớ anh chưa nói như vậy mà em ngồi sang bên kia đi
dừng một chút anh lạnh nhạt nói tiếp:
-em biết tính anh rồi đo sang kia ngồi đi
-vâng
Min nhẹ nhàng bước sang kia ánh mắt lườm cô,cô cũng chẳng thua gì vừa quan sát nhỏ vừa ném cho nhỏ
ánh mắt kinh người
-còn em xuống chỗ Mi ngồi sau Thiên đó
Tú đi xuống đanh mạnh của người Thiên quát
-hai thằng bạn đểu chúng mày về mà không nói với tao để tao bị ba mẹ mắng,tao sẽ chả món nợ đó
-mày chưa nghe câu này à
anh đã biết là thằng bạn thân những cố lơ đi rồi mà tên này còn mặt dày làm phiền anh bồi dắp tình cảm với cô
-câu gì
Tú hưng phấn lắng nghe
-có phúc cùng hưởng có họa tự chịu
-mày
hahahah - cả lớp cười khiến Tú ê cả mặt nhưng không làm gì được cả tiết học Tú bắt chuyện với Min
những Min không thèm đếm xỉa ngồi chép bài
-nguyễn Phương anh (MIN) cháu gái tập đoàn NGuyễn anh,ba nmẹ mất sống với ông nội dược cưng chiều muốn gì được lấy hống, hách ngang ngược,yêu anh năm những anh không chấp nhận