Dưới sân đua xe ngầm.
Âm nhạc vốn đang kich động bỗng ngừng lại, trên màn hình truyền đến giọng nói của người dẫn chương trình.
"Toàn trường yên tĩnh, trận đấu sắp sửa bắt đầu, mời tất cả tuyển thủ của từng đội mỗi người về đúng vị trí của mình!"
Giọng của người dẫn chương trình vừa phát ra, mọi người bốn phía lập tức gào thét lên, toàn bộ bầu không khí trong bãi đua xe ngầm trong nháy mắt được khuấy động.
"A.
.
A! "
Tiếng vỗ tay, tiếng hét lớn vang vọng khắp nơi!
Ngoài đội của Hân Nghiên ra, tuyển thủ thi đấu trận cuối của năm đội còn lại lần lượt lên xe của mình lái đến vạch xuất phát.
Ngay cả thành viên khác của năm đội cũng nhao nhao làm ồn ném về phía nhóm người Hân Nghiên ánh mắt khiêu khích.
Trong ánh mắt mang đầy vẻ đắc ý cùng với nụ cười lạnh, đặc biệt là mấy tên Hoàng Cẩu xếp thứ nhất, rất khinh thường mấy người Diệu Đường.
"Ơ, tôi nói cậu hai Đường này, ngược lại cậu bảo chị dâu cậu lên xe nhanh lên, không phải mở cửa xe thế nào cũng không biết chứ, ha ha! "
"Không biết mở cửa xe cũng không sao, cậu chủ đây có thể cầm tay chỉ dạy!"
"Hoàng Cẩu, mày sủa linh tinh gì đấy, cậu hai Đường nói đây là chị dâu cậu ta, ha ha.
.
"
"Thôi, ai chẳng biết nàng cả nhà họ Diệu tính tình lạnh nhạt, là người không được ưa thích lắm, cậu hai Đường nói là chị dâu thì đúng là chị dâu sao, ai biết thật giả thế nào!"
"Ha ha, đúng đấy, cậu hai Đường cậu cũng đành lòng để chị dâu nhà cậu xuất chiến à, trận thi đấu này chân chính là địa bàn của đàn ông, chị dâu nhà cậu da mịn thịt mềm nếu thiếu cánh tay hay gẫy chân ra đó, thì cậu đừng có mà khóc.
"
!
Vốn Diệu Đường đang tức giận với những người này, hiện giờ lại nghe thấy mấy người xỉ nhục coi thường chị dâu mình, khuân mặt ngay lập tức khẽ chìm xuống, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Sao cậu lại mềm lòng mà quên mất việc này nhỉ, bãi đua xe này rất nhiều nguy hiểm.
Chị dâu nếu thật sự xảy ra chuyện cậu biết giải thích với chị cậu thế nào, tuy rằng tin tưởng vào chị dâu, nhưng thật sự vào sân thi đấu cậu vẫn không nhịn được lo lắng.
"A, trận đấu còn chưa bắt đầu, sao chúng mày biết người khóc không phải là chúng mày!"
Ánh mắt Hân Nghiên lạnh lùng nhìn qua từng khuôn mặt, quanh người tản ra khí thế lạnh lùng mạnh mẽ như Nữ Vương, thu hết sự đắc ý cùng với chê cười trên mặt mấy người kia vào trong mắt, khẽ cười lạnh.
Nhớ năm đó khi nàng đua xe, những người này khéo vẫn còn trong trường học làm con ngoan trò giỏi ấy chứ, tuy rằng nhiều năm không chơi nữa có chút cứng tay, có điều đối phó với mấy tên tôm tép nhỏ này quá thừa rồi!
"Xe đâu?"
Hân Nghiên nhíu mày nhìn về phía Diệu Đường và Lục Viên Chấn, trong mắt toát ra tia sáng lạnh lùng cùng với khí thế vững vàng bỗng chốc làm cho Diệu Đường quên đi khẩn trương và sợ hãi.
"Chị dâu, xe đây!"
Một lát sau, một chiếc xe Ferrari màu đỏ đậm đứng trước mặt Hân Nghiên.
Màu sắc bắt mắt cộng thêm với đường cong đẹp đẽ dưới ánh đèn chói lòa chiếu xuống phản xạ khí thế bức người, lại cực kỳ xinh đẹp.
Hân Nghiên nhìn lướt qua xe, coi như tương đối hài lòng, nhận lấy chìa khóa xe mà Lục Viên Chấn đưa rồi bước lên xe.
Thành thạo khởi động động tác hãm phanh khí thế chấn động lòng người, không giống như người mới chút nào "Vèo" một cái đã lái tới vạch xuất phát.
"AAAaa! "
Từ khi chiếc xe màu đỏ sẫm của Hân Nghiên gia nhập, người xem bốn phía ồn ào hẳn lên.
Với tư cách là tuyển thủ nữ duy nhất trong sáu người, hơn nữa còn là một cô gái xinh đẹp thanh nhã đầy hơi thở nữ thần, đương nhiên tạo thành một cảnh đẹp bắt mắt trong sân đấu.
Khoảng cách đến khi bắt đầu trận cuối cùng chỉ còn lại năm phút đồng hồ, một cục cưng của giới đua xe với dáng người nóng bỏng lắc mông đi về phía vạch xuất phát, lập tức làm cho mọi người điên cuồng huýt sáo thét lên.
"Trận đấu đã đến lúc đếm người, mời tuyển thủ chú ý!"
Giờ phút này, trên màn hình lại lần nữa truyền đến giọng nói hưng phấn kích động của người dẫn chương trình.
Cục cưng của giới đua xe cũng chuẩn bị sẵn sàng, giơ lá cờ màu đỏ trong tay lên, mặt mỉm cười đứng đối mặt với đám tuyển thủ đua xe.
"Năm, bốn, ba, hai, một!" Khi tiếng "Một" từ trạm phát thanh truyền đến, cùng lúc đó, cục cưng của giới đua xe cũng phất lá cờ đỏ trong tay.
"Vùuuu!.
"
Cùng với từng tiếng động cơ vang lên, một cái bóng xinh đẹp giống như gió xoáy lao ra khỏi vạch xuất phát, phóng về phía xa.
Hân Nghiên trực tiếp điều khiển xe thể thao màu đỏ tăng tốc lên
Chỉ trong chớp mắt đã vượt qua chiếc xe thể thao màu bạc phía trước, trong nháy mắt đã xếp thứ nhất, hơn nữa tạo ra khoảng cách không xa không gần đối với xe thể thao màu bạc xếp thứ hai.
Cho dù chiếc xe thể thao màu bạc dồn hết sức lực muốn đuổi kịp và vượt qua xe Hân Nghiên cũng phí công.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn xe thể thao màu đỏ phía trước giống như một tia chớp lao như bay, để lại một tàn ảnh đẹp mắt.
Mọi người ngồi xem bốn phía cũng không khỏi khiếp sợ đứng dậy hô to, bầu không khí trong sân đấu trong nháy mắt nổ tung, tiếng thét chói tai, tiếng huýt sáo vang trời.
"Trời ạ, nhanh quá!"
"Đây là đang muốn bay lên sao, nhanh đến mức tôi sắp nhìn không rõ nữa rồi!"
Người xem bốn phía bởi vì hình ảnh đua xe quá ngầu của Hân Nghiên mà tạo nên từng cơn sóng nhiệt sùng bái.
Ánh mắt nóng rực chăm chú nhìn chằm chằm vào chiếc xe thể thao màu đỏ đứng thứ nhất, tốc độ như vậy gần như làm cho người khác không theo kịp.
Những người ở đây hầu hết đều thích đua xe hoặc chơi đua xe.
Không cần xem xét cái khác, chỉ cần cái quay xe rất ngầu của Hân Nghiên kia, thao tác thuần thục cũng đủ để chứng minh nàng là một tay đua đỉnh cấp.
"Mẹ nó, đây thật sự là chị dâu sao, Muỗi, không phải tôi nhìn nhầm chứ!"
Diệu Đường nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ dẫn đầu vượt xa kia khuôn mặt hiện lên vẻ khiếp sợ, gương mặt nhỏ nhắn anh tuấn hoảng sợ trợn trừng hai mắt lên.
"Đường, đây thật sự là chị dâu cậu sao, không phải cậu bịa chuyện chứ, coi như là tay đua đỉnh cấp cũng không sánh bằng!" Lục Viên Chấn đứng bên cạnh đôi mắt đang nhìn cũng ngây ngẩn.
Vốn còn tưởng rằng chị dâu định chơi đùa một chút thôi, không ngờ chơi còn rất lớn.
Chẳng trách vừa ra tay đã đặt ba mươi tỷ, mắt không chớp cái nào, rõ ràng nhận ra mình tất thắng mà.
"Thôi đi, cậu mới bịa chuyện ấy, chuyện này là hàng thật giá thật, đúng là chị dâu không thể giả được!"
Diệu Đường tức giận trừng mắt lườm Lục Viên Chấn, trên gương mặt anh tuấn nở nụ cưởi đắc đầy kiêu ngạo đắc ý.
Chị dâu thật sự quá ngầu quá xuất sắc, cực kỳ phong cách!
"Haiz, sao tôi lại không có chị dâu như thế, thất sách thất sách!" Lục Viên Chấn mang vẻ mặt ai oán, trong lòng đau buồn vô cớ.
Cậu nói xem rõ ràng cậu ta có mấy người anh trai liền, cùng chị gái sao lại không có ai tìm cho cậu một chị dâu ngầu như vậy, thật là hâm mộ Đường quá!
"Hâm mộ cũng vô dụng, trên đời này người như chị dâu tôi chỉ có một!" Diệu Đường đắc chí.
Hình ảnh nóng bỏng điên cuồng ở bãi đua xe ngầm cũng gợi lên sự chú ý của Nam Cung Hướng và Diệu Hàm ngồi phía trên.
Ánh mắt rối rít nhìn vào trận đấu đua xe bên dưới, theo dõi cơn gió lốc nhanh như tia chớp chỉ để lại tàn ảnh kia.
"Không ngờ cô Nam Cung đây cũng thích trò chơi này!"
Nam Cung Hướng liếc mắt vài lần nhìn xuống trận đấu dưới bãi đua xe ngầm, thêm việc đổi địa điểm gặp mặt đến chỗ này, dĩ diên Diệu Hàm chỉ liếc mắt cũng nhận ra.
"Cô Diệu không vui sao?" Nam Cung Hướng nở nụ cười ấm áp tao nhã, gương mặt khôi ngô sáng bừng lên, nhưng trong mắt vẫn là băng lạnh vạn năm không thay đổi.
.