Hôm nay chính là ngày Tử Băng cô cùng Vương Cảnh Thần kết hôn. Trong phòng trang điểm cô đã mặc sẵn áo cưới cùng trang điểm, vì đội một chiếc khăn trên đầu nên khuôn mặt của cô đã bị che đi không nhìn rõ.
Hôm nay các khách mời toàn là những người máu mặt nên danh sách khách mời cũng chỉ có người. Bên ngoài đặc vụ cùng cảnh sát đã bao vây tòa nhà không cho một con kiến lọt vào chứ đừng nói là nhà báo, phóng viên. Các thông tin về vụ kết hôn này cũng không lọt ra ngoài được.
Đến giờ hôn lễ bắt đầu, ông Ngạn Tử Thành dắt cô vào lễ đường, khách mời trầm trồ vỗ tay. Khi cô thành công đi đến bục thì bên kia Vương Cảnh Thần cũng tiến vào, khuôn mặt hết sức lạnh lùng và khó chịu với bộ vest đen. Khách mời bên dưới nhìn mặt anh cũng biết được hai người này là bị bắt kết hôn, hôn nhân chính trị a. Vương Cảnh Thần đi đến chỗ cô lạnh lùng không thèm liếc nhìn, sau khăn che mặt cô chỉ khẽ cười, đúng là không ưa phụ nữ nhưng không biết sao anh ta lại ghét phụ nữ như vậy.
_ Con có đồng ý lấy Alex Sarry làm vợ dù cho cô ấy ốm yếu, bệnh tật?- mục sư hiền từ hỏi.
_ Có.- Vương cảnh thần lạnh giọng nói một chữ làm mục sư hụt hẫng.
_ Vậy còn con có đồng ý lấy Vương Cảnh Thần làm chồng dù thế nào đi nữa?- mục sư lại quay sang cô.
_ Có.- một giọng nói ngọt ngào mà trưởng thành vang lên khiến Vương Cảnh Thần hơi kinh ngạc.
_ Hai con đã thành vợ chồng. Hãy trao nhẫn cho nhau.- Ông cười hiền nhìn hai người. Ông muốn nhanh nhanh kết thúc quá, giữa đôi vợ chồng trẻ này nồng nặc mùi thuốc súng.
Vương Cảnh Thần cầm nhẫn đeo vào tay Tử Băng, lúc này anh mới nhìn rõ kiểu dáng chiếc nhẫn rất thanh lịch. Đồng thời cô cũng đeo nhẫn lên cho anh, ngón tay anh rất trắng trẻo và thon dài. Sau đó hai người đi tiếp rượu cùng khách mời, mặc dù đã là vợ chồng nhưng không có quá một động tác thân mật mà chỉ có duy trì khoảng cách.
Sau khi bữa tiệc kết thúc thì cô được xe nhà họ Vương đưa về biệt thự Vương gia trước đợi Vương Cảnh Thần. Vương Cảnh thần chán ghét đi tới bar cùng Hoàng phủ tần và Nam cung liệt.
_ Thần, cô vợ mới có ngon không?- Nam cung liệt cười hỏi, tay còn cầm cốc rượu.
_ Hừ, đừng nhắc tới cô ta.- Vương Cảnh Thần hừ lạnh.
_ Cậu vẫn chưa quên được người con gái ấy?- Hoàng phủ tần hỏi. Chuyện Thần yêu cô gái kia từ nhỏ anh và Nam Cung Liệt cũng biết.
_ Tôi sẽ lấy cớ ly hôn rồi tìm cô ấy.- Vương Cảnh thần cầm chiếc ly lên uống sạch chất lỏng màu đỏ bên trong.
Đến tận h đêm, Vương Cảnh thần mới về nhà. Anh chán nản vào phòng thấy cô nằm trên giường ngủ còn không cởi áo cưới và khăn chùm đầu anh cũng mặc kệ vào nhà tắm tắm rửa. Choàng áo choàng đi ra ngoài phòng ngủ sang phòng bên cạnh. Mai anh sẽ bàn chuyện ly hôn với cô ta nên bây giờ phải ngủ lấy sức đã.