Trong lòng Diệp Hạo chửi thề một tiếng, một cô gái ngốc nghếch như vậy mà cũng nhẫn tâm đuổi ra ngoài đúng là quá tàn nhẫn mà
" Nhân Nhân ngoan, anh dẫn em đi xem cá lớn có được không? "
Nhìn cái đầu nhỏ đang chôn trong ngực mình từ từ ngước lên, hai mắt tràn đầy hưng phấn " Đi, Hạo nhanh đi đi "
Diệp Hạo dùng một tay còn lại xoa đầu cô " Cô ngốc "
" Nhân Nhân không ngốc nha " vừa nói vừa phồng má uy hiếp nhìn Diệp Hạo
" Được rồi được rồi, Nhân Nhân thông minh nhất nha " nói rồi nâng mặt cô lên hôn vào môi cô một cái
Tại Thủy Cung
" Hạo..... cá aaaa " Nhân Nhân ngồi trên tay Diệp Hạo hưng phấn chỉ vào vài con cá trong bể thủy tinh
" Oa.... Oa.... Hạo... thật lớn nha.. còn có đuôi dài kìa haha "
Diệp Hạo phì cười nhìn cô gái nhỏ hưng phấn hét lớn, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh trong lòng mình
" Hạo... cá ăn rất ngon nha, bắt nó đi Hạo " đôi mắt nhìn những con cá của Nhân Nhân vì thèm thịt cá mà phát sáng
" Nhà chúng ta không thiếu thức ăn đâu Nhân ngốc " Diệp Hạo thật sự bó tay với cô mà
" Ngốc Hạo, sẽ đói đấy biết không? " Nhân Nhân không cho là đúng, hai bàn tay nho nhỏ chụp lên mặt Diệp Hạo. Bà rõ ràng thường nói nhà không có thức ăn nên Nhân Nhân rất hay bị đói nha, giờ cá nhiều như vậy mà Hạo không chịu bắt rõ ràng là ngốc mà, hừ...
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô làm Diệp Hạo vừa đau lòng vừa đáng yêu " Anh dẫn em đi ăn thức ăn ngon nhé "
Nhắc tới đồ ăn đôi mắt to tròn của Nhân Nhân liền sáng chói lóa " Đi đi đi đi nha Hạo hắc hắc "
Bảo bối của hắn vừa ngốc vừa tham ăn nhưng mà hắn lại thấy đáng yêu chết được mà hahaha.