"Nguyên Đông, anh sao thế, anh không sao chứ?" Hạng Hy Hy lo lắng nhìn Thiệu Nguyên Đông.
"Hy Hy, nhanh đi tìm anh trai của anh!" Trên mặt Thiệu Nguyên Đông mặc dù vẫn đúng mực, nhưng trong lòng quả thật bị Mông Chỉ Nghi đánh có hơi sợ, cũng chỉ mong anh hai có thể đến cứu anh ta sớm một chút.
Đợi anh hai đến, anh ta muốn xem con tiện nhân Mông Chỉ Nghi này còn có thể kiêu ngạo như vậy nữa hay không.
Nhưng mà hôm nay đúng là anh ta sai lầm, sớm biết Mông Chỉ Nghi bây giờ trở nên lợi hại như vậy sẽ không nên động thủ với cô, bí mật tìm vài người giải quyết cái người phụ nữ xấu này chẳng phải là thoải mái hơn sao.
Hạng Hy Hy liếc nhìn Thiệu Nguyên Đông, trên mặt không nhịn được lo lắng, lại nhìn qua bà nội Đường và Đường Vỹ Hạo, vẻ mặt lại có chút bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn là gọi điện thoại cho Thiệu Vĩnh Khiêm.
Hạng Hy Hy cụp mắt xuống, đáy mắt đã hiện lên một nụ cười lạnh khinh thường.
Đợi cậu cả nhà họ Thiệu đến đây, nhìn thấy em trai ruột của mình lại bị người ta đánh thành như vậy, anh ta lại muốn nhìn xem người phụ nữ Mông Chỉ Nghi này bây giờ thế nào, anh ta cũng không tin nhà họ Đường thật sự vì bảo vệ cô mà trở mặt với nhà họ Thiệu.
Mặc dù địa vị của nhà họ Thiệu ở kinh thành Đế Đô không bằng nhà họ Đường, nhưng cũng không thể xem thường.
Bà nội Đường nhìn Thiệu Nguyên Đông hoảng sợ trên mặt đát, nhịn không được trào phúng, nói với Đường Vỹ Hạo bên cạnh.
"Vỹ Hạo, gọi anh con đến, nói là vợ anh bị người khác bắt nạt!"
"A?"
Đường Vỹ Hạo nghe thấy lời nói của bà nội Đường thì kinh ngạc.
Liếc nhìn chị dâu hoàn hảo không tổn hao gì, đáy lòng không nhịn được nói thầm, chị dâu hung hãn như vậy ai dám bắt nạt cô chứ, cô không bắt nạt người khác đã tốt rồi, nhìn dáng vẻ tên nhóc kia bị đánh thảm hại, thì ra là cậu hai nhà họ Thiệu à, thật sự không được ổn lắm, như là một cậu ấm mà thôi.
"A cái gì mà a, còn không nhanh gọi!" Bà nội Đường vỗ một cái vào sau lưng Đường Vỹ Hạo, làm cả gương mặt nhỏ nhắn của Đường Vỹ Hạo lập tức xoắn lại, vẻ mặt đau khổ gọi điện thoại cho Đường Nại.
Ai, cậu ta cảm thấy mình ở trước mặt bà nội cũng chỉ có ích ở chỗ đó, nếu như đây là cổ đại, cậu ta nhất định là một thái giám tinh tế.
A, không, cậu ta tốt hơn thái giám một chút, ít nhất cậu ta vẫn là đàn ông!
"Alo, anh, bà nội bảo em nói với anh, vợ của anh bị người khác bắt nạt!"
Điện thoại vừa kết nội, Đường Vỹ Hạo lập tức nói với nói một lèo với Đường Nại.
Dường như cậu ta có thể nhìn thấy được vẻ mặt vô tình tàn nhẫn của anh trai khi chị dâu bị bắt nạt, theo như cậu ta biết, anh trai sẽ lập tức xuống lầu, sau đó như đua xe trực tiếp đẩy nhiệt độ lên hơn , không may còn có thể vượt mấy cái đèn đỏ.
Haiz, ai bảo địa vị của chị dâu trong lòng đại ca đã không còn ai có thể thay thế được chứ!
"Mấy người ở đâu?"
Đường Nại từ sau khi gọi điện thoại cho Mông Chỉ Nghi thì trong lòng và trong mắt cũng đều là Mông Mông của anh, nhìn tài liệu đầy bàn mà trong đầu vẫn luôn nghĩ đến Mông Chỉ Nghi, nghĩ cô bây giờ đang làm gì.
Có phải là đi dạo phố với bà nội, khung cảnh bà nội dạo phố dọa đến cô gái nhỏ rồi không.
Nghĩ đến dáng vẻ cô gái nhỏ này giật mình càng không nhịn được nhếch khóe miệng lên, lúc này Đường Vỹ Hạo gọi điện đến nói Mông Mông của anh bị bắt nạt rồi, khuôn mặt Đường Nại lúc này âm trầm xuống.
Khuôn mặt tuấn mỹ như đao khắc che đi sự tàn nhẫn, đáy mắt thâm sâu ngập tràn sự tàn bạo và lạnh lùng.
"Đợi đó!"
Sau khi nghe Đường Vỹ Hạo đầu bên kia báo một cái địa chỉ, Đường Nại không nói hai lời cầm lấy áo khoác chạy ra khỏi văn phòng, Vũ Đàm nhìn gương mặt sốt ruột của Đường Nại nhịn không được có chút kinh ngạc: "Cậu chủ, xảy ra chuyện gì vậy?"
"Tôi đi trước, Mông Mông đã xảy ra chuyện!" Đường Nại cũng không quay đầu lại nói với Vũ Đàm, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc, cũng vô cùng tàn nhẫn.
Vũ Đàm nghe thấy lời Đường Nại cũng kinh ngạc.
Trong trí nhớ nhịn không được nhớ đến mợ chủ ngảy nào đó đối mặt với sát thủ truy kích cũng không theo đổi sắc, không khỏi nhíu mày.
Người phụ nữ mạnh mẽ như mợ chủ còn ai có thể bắt nạt được, ly kỳ!
Tập đoàn Thiệu Thị gần trung tâm thương mại hơn một chút, Thiệu Vĩnh Khiêm vừa nghe thấy Thiệu Nguyên Đông bị người ta đánh vội vàng chạy tới, không ngờ lại nhìn thấy Mông Chỉ Nghi.
"Nghi Nghi, tại sao em lại ở đây?"
Buổi sáng vừa mới gặp Mông Chỉ Nghi, lúc này lại gặp được cô, Thiệu Vĩnh Khiêm có chút kinh ngạc.
Hạng Hy Hy thấy tổng giám đốc tập đoàn Thiệu Thị lại quen biết Mông Chỉ Nghi không khỏi nhíu mày, có chút kinh ngạc.
Ngược lại Thiệu Nguyên Đông vừa nhìn thấy bóng dáng của anh trai như là tìm được sức mạnh chống lưng, tự đắc, bò dậy, gọi Thiệu Vĩnh Khiêm.
"Anh!"
"Nguyên Đông, sao em biến thành như vậy rồi, nói, ai đánh vậy?”
Thiệu Vĩnh Khiêm vừa nhìn thấy Thiệu Nguyên Đông cả khuôn mặt xanh tím, ngay cả răng cửa cũng bị đánh gãy một cái, miệng đầy máu không khói nhíu mày, gương mặt dịu dàng thay đổi, đáy mắt hiện lên sự u ám.
"Anh, là Mông Chỉ Nghi, chính là người phụ nữ xấu xí này đánh em, anh dạy dỗ cô ta cho em!"
Thiệu Nguyên Đông đưa tay chỉ Mông Chỉ Nghi, vẻ mặt tức giận kêu lên.
Nghe được lời nói của em trai mình, Thiệu Vĩnh Khiêm hơi kinh ngạc, người biến em trai mình thành ra thế này là Nghi Nghi?
"Nghi Nghi, cái này có thật không, thật sự là em đánh sao?" Thiệu Vĩnh Khiêm không khỏi nhíu nhíu mày, có chút không dám tin, trong lòng anh ta Nghi Nghi không phải là người kinh khủng như vậy.
Mông Chỉ Nghi châm chọc liếc nhìn Thiệu Vĩnh Khiêm, nhíu mày, cười lạnh nói: "Là tôi đánh, cậu cả Thiệu muốn bắt tôi hay là muốn tố cáo tôi.?"
Nghe thấy lời Mông Chỉ Nghi nói, Thiệu Vĩnh Khiêm hơi nhíu mày, ánh mắt ấm áp mang theo mấy phần u ám và phức tạp, nhìn vào Mông Chỉ Nghi.
"Nghi Nghi, em biết anh sẽ không làm như vậy với em!"
"Thật sao, cậu cả Thiệu hào phóng như vậy, không phải là vì muốn tôi nói với anh hai tiếng cảm ơn chứ, hai chữ này tôi thật sự nói không thành lời!" Mông Chỉ Nghi lạnh lùng mở miệng.
Nhìn giữa không khí kỳ lạ giữa hai người, Hạng Hy Hy nhíu nhíu mày, không giống như dự đoán của mình, ngược lại lại làm cô ta tò mò quan hệ giữa tổng giám đốc tập đoàn Thiệu Thị với người phụ nữ Mông Chỉ Nghi này là gì.
Xem ra quan hệ cũng không bình thường, không biết Đường Nại có biết hay không, Hạng Hy Hy không khỏi nổi lên tâm tư từ đáy lòng..
Khuôn mặt bà nội cùng Đường Vỹ Hạo cũng không nhịn được kinh ngạc, không ngờ cậu cả nhà họ Thiệu lại quan biết với Mông Chỉ Nghi.
"Anh, sao anh có thể như vậy, em đã bị người phụ nữ này đánh thành như vậy rồi, anh còn định bỏ qua cho cô ta, không phải anh hẳn là nên bắt người phụ nữ này tống vào tù sao, cô ta phạm pháp đó!"
Thiệu Nguyên Đông bên cạnh nhìn thấy anh ruột mình bảo vệ người phụ nữ Mông Chỉ Nghi này, ác liệt quát.
"Tôi lại muốn nhìn xem trước mặt Đường Nại tôi, ai dám dẫn cô ấy đi!"
Một giọng nói âm trầm lạnh buốt từ sau lưng truyền đến, bước chân đi đến vội vàng, gương mặt tuần mỹ mang theo vẻ lạnh lùng và tàn bạo, đáy mắt u ám thâm sâu lạnh lùng khủng bố nhìn Thiệu Nguyên Đông.
Chết tiệt, Thiệu Nguyên Đông này lại muốn đẩy Mông Mông của anh vào tù, nếu như đến chậm một bước, không biết Mông Mông của anh bị bắt nạt đến thành như nào nữa..
Tim Đường Nại nhói một cái, tất cả đều là đau lòng cho Mông Chỉ Nghi.