Mông Chỉ Nghi không biết đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, liếc nhìn Ryan một cái, đôi mắt lạnh lùng nguy hiểm đầy ý cười.
Ryan nhìn nụ cười khiến người khác đau khổ của Mông Chỉ Nghi, đột nhiên thu người lại.
“Hừm hừm, cậu muốn làm gì?”
“Tôi có thể làm gì chứ, chỉ là muốn hỏi ngài Ryan chút chuyện, sao rồi, qua đêm với người ta xong định không chịu trách nhiệm à?”
Đôi mắt lạnh lùng tỏ vẻ nguy hiểm của Mông Chỉ Nghi nhìn chằm chằm Ryan, giọng nói lạnh như băng càng khiến người khác không nói nên lời, nhìn dáng vẻ sợ hãi khiếp vía của Ryan, anh ta sợ rằng Mông Chỉ Nghi sẽ đá anh ta lên hoang đảo tự sinh tự diệt.
Anh ta thở một hơi thật dài, sắc mặt có chút đỏ lên.
“Không phải tôi không chịu trách nhiệm, chỉ là chuyện xảy ra quá đột ngột, nên tôi muốn dành thời gian để bình tĩnh lại!”
Do bị ảnh hưởng bởi môi trường gia đình từ khi còn nhỏ nên Ryan trước giờ luôn là người theo chủ nghĩa không kết hôn, điểm này mọi người trong Đế chế Ám Dạ đều biết rõ, xảy ra những chuyện như vậy khó có thể tránh khỏi việc một vài người muốn trốn tránh do không chịu nổi.
Nhưng là một người đàn ông, không muốn trở thành kẻ khốn nạn thiếu trách nhiệm, vậy nên anh ta mới trốn tránh, muốn được yên tĩnh.
Kể cả bản thân Sách Hương và những người khác đều không ép Ryan, khoảng tối trong lòng anh ấy quá lớn, bảo một người phải chấp nhận điều đó ngay lập tức ít nhiều cũng gặp khó khăn, phải cần có thời gian bình tĩnh cũng là điều dễ hiểu.
“Bình tĩnh rồi thì gặp Sách Hương nói vài câu, người ta dù sao cũng là con gái, đúng lúc cô ấy cũng tới đây, muốn gặp cô ấy hay không thì tự bản thân cậu quyết định đi!”
Sau khi nói với Ryan bằng giọng điệu lạnh lùng, Mông Chỉ Nghi không nói thêm lời nào nữa.
Phía bên này, Đường Nại vẫn đang xử lý tài liệu trong văn phòng tổng giám đốc trên tầng Vietwriter.net Đế quốc Đường Thị, đột nhiên nhận được tin tức từ Ám Thập.
Sau khi thế lực của nhà họ Thiệu đột nhiên không ngấm ngầm chịu đựng nữa, họ bắt đầu bức hại tất cả các thế lực lớn ở Kinh đô không kiêng nể một ai, ngay cả nơi trú ẩn bí mật của Đường Nại cũng bị phá phách và thiệt hại nghiêm trọng.
Đường Nại mặt lạnh như băng, đôi mắt âm u toát ra luồng khí lạnh, u ám cả một vùng.
“Kẻ nào ra tay?”
“Là Nam Cung Hướng!”
Giọng nói của Ám Thập truyền đến tai Đường Nại.
Vừa nghe đến ba chữ Nam Cung Hướng, đôi mắt tàn nhẫn khát máu của Đường Nại càng nhuốm thêm một chút tối tăm thanh tịnh, nét mặt xơ xác tiêu điều.
“Chủ nhân, chi bằng để tôi đi xử lý!” Ám Thập lo sợ thân phận của Đường Nại bị bại lộ, lạnh lùng nói.
“Không cần đâu, chuyện này để tôi giải quyết, cậu dọn dẹp sạch sẽ những phần còn lại không bị hư hỏng, không được để người nhà họ Thiệu tự ý làm liều, còn những chuyện khác, tôi sẽ bảo Thiên Ảnh Vệ làm!”
Đôi mắt lạnh lùng của Đường Nại nheo lại trông thật nguy hiểm, đôi môi mỏng mím lại, sau đó cúp điện thoại, đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.
“Chủ nhân, để tôi đi thay, cậu có thân phận đặc biệt, một khi xảy ra chuyện thì nhà họ Đường và nhà họ Cố phải làm sao?” Vũ Đàm vừa nghe được tin vội vàng chạy tới, đúng lúc bắt kịp Đường Nại đang muốn rời đi, nghiêm mặt nói.
“Không kịp rồi, cậu thay tôi xử lý cái đuôi cần loại bỏ cho sạch sẽ!” Đường Nại dặn dò xong xuôi rồi nhanh chóng rời đi.
Nhìn bóng lưng vội vã rời đi của Đường Nại, Vũ Đàm nhíu mày, tận sâu trong đáy lòng vẫn luôn có dự cảm không lành, lại nhíu mày thật chặt.
Đường Nại vừa lái chiếc Maybach rời khỏi hầm để xe Đế quốc Đường thị, liền cảm thấy phía sau có chiếc xe khác đi theo mình, sắc mặt càng lúc càng lạnh, đôi mắt sắc lẹm có chút nghiêm nghị và nham hiểm lướt qua gương chiếu hậu, nhìn chiếc xe đang theo sau mình.
“Vũ Đàm, đoạn thứ ba đường Thông Hồ, cậu bảo Cục Thông tin xâm nhập phòng giám sát của cảnh sát giao thông điều tra xem kẻ nào đang theo đuôi tôi?”
Đường Nại nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại, ánh mắt nghiêm nghị liếc nhìn chiếc xe đằng sau, lạnh lùng nói.
“Vâng, chủ nhân!”
Vũ Đàm nghe xong lời dặn dò của Đường Nại, biết được chủ nhân đang bị theo dõi, ngay lập tức gửi tin cho Dã Lang, bảo anh ta điều tra xem người theo dõi chủ nhân là ai.
Đường Nại muốn cắt đuôi xe phía sau, đột ngột chuyển hướng rẽ phải, xe phía sau cũng rẽ phải đột ngột, tốc độ rất nhanh, hơn nữa còn muốn vượt ra xe của Đường Nại, ý muốn chặn xe của Đường Nại.
Đôi mắt u tối sâu thẳm của Đường Nại càng lúc càng trở nên dữ tợn, đằng đằng sát khí, anh đạp ga, chiếc Maybach màu đen phóng đi như một cơn lốc.
Người đàn ông lái chiếc xe phía sau là một người cường tráng khỏe mạnh, đeo kính râm màu đen, nhìn thấy chiếc Maybach phía trước tăng tốc cũng nhấn chân ga đuổi theo, áp sát chiếc xe phía trước.
Đường Nại cảm thấy dù thế nào cũng không cắt đuôi được, anh liếc nhìn gương chiếu hậu, đôi môi mỏng lạnh lùng gợi cảm nhếch lên một nụ cười, anh xoay tay lái nhanh chóng lái xe về phía con đường nhỏ, muốn dẫn dụ anh ta tới đó giải quyết.
Khi Đường Nại lái xe đến một con đường nhỏ hẻo lánh, phanh xe không phanh lại được, tốc độ của xe lúc này là +, hơn nữa con đường này nhỏ và hẻo lánh, một bên là vách núi.
Thấy xe không phanh lại được, phản ứng đầu tiên hiện lên trong đầu Đường Nại là xe đã bị ai đó động vào, lúc này đôi mắt anh ấy trở nên hung ác, nhìn thấy cả chiếc xe sắp va vào tảng đá lớn trước mặt, Đường Nại vội vàng bẻ lái, đột nhiên thấy một bóng đen lao tới như tên bắn, ngay lập tức chiếc Maybach màu đen bị va chạm thật mạnh và văng ra hỏi vách đá.
“Bùm”
Một đám khói khổng lồ từ từ bay lên, ngọn lửa bùng cháy dữ dội tỏa ra bốn phía, gần như nhuộm đỏ nửa bầu trời.
Chiếc xe đuổi theo phía sau chậm rãi dừng lại, nhìn qua cửa xe chiếc Maybach đang phát nổ phía dưới, lấy điện thoại ra báo tin cho người ở đầu dây bên kia.
“Xử lý xong rồi, người bị rơi xuống vách đá, vâng, có lẽ mất mạng rồi, vâng!”
Vừa cúp điện thoại, người đàn ông cường tráng kéo của kính ô tô lên, vội vã nhấn ga rời đi.
Đường Nại vừa xảy ra chuyện, phía bên này Dã Lang cũng gửi kết quả đã điều tra ra, anh muốn thông báo với Đường Nại, nhưng điện thoại không liên lạc được, Vũ Đàm ngay lập tức cảm thấy nhất định đã xảy ra chuyện, lập tức gửi tin cho Thiên Ảnh Vệ.
Một khi Đường Nại xảy ra chuyện, không ai có thể dự đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra với nước Z.
Họ là thuộc hạ của Đường Nại, tuyệt đối không được để Đường Nại xảy ra chuyện.
“Chiến Ưng, cậu đừng đi, nhiệm vụ tìm kiếm số cứ giao cho chúng tôi đi, Đế quốc Đường thị không có số cai quản, cậu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện!” Đường Nại vừa xảy ra chuyện, ngay cả Cô Ưng đang bị trừng phạt cũng bị triệu tập ra ngoài để dốc toàn lực tìm kiếm số .
“Báo cáo, vừa rồi có tin báo một chiếc Maybach màu đen đã lái về phía khu mỏ, cuối cùng rơi xuống dưới vách núi và phát nổ, hiện tại nhận định có khả năng là số !”
Ngay sau khi biết được tin ông chủ của mình mất tích và có khả năng đang gặp nguy hiểm, cục tình báo ngay lập tức phái tất cả mọi người tiến hành điều tra kỹ lưỡng, có bất cứ tin tức nào lập tức bào cho Vũ Đàm và những người khác.
Nghe tin xe của ông chủ rơi khỏi vách núi và bị nổ tung, vẻ mặt ai nấy đều u ám trông rất khó coi.
Vách núi ở khu mỏ quá cao quá dốc, cả chiếc ô tô và người rơi xuống chắc chắn vô cùng nguy hiểm, lúc mày mọi người đều hy vọng Đường Nại không xảy ra chuyện gì.
“Dã Lang, tập hợp các anh em lại, chúng ta sẽ đi cứu số , căn cứ Chiến Ưng và Đế quốc Đường thị giao lại cho cậu!” Vào thời khắc quan trọng, Cô Ưng nhíu mày nói.
Vũ Đàm dĩ nhiên biết tình hình lúc này nguy hiểm đến mức nào, bèn gật đầu: “Được rồi, mọi người phải thật cẩn thận, hậu phương có tôi canh giữ, mọi người hãy yên tâm!”