Bá Y Thiên Hạ

chương 154: thánh long công chủ bất tái long

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn năm mươi tên Cự long đang cung kính trước mặt Tiểu Bạch, Đoạn Vân làm ra vẻ mặt uy nghiêm nói:

- Lần này coi như các ngươi gặp may, vừa vặn đúng lúc tiền nhiệm Công chúa của các ngươi vừa giác tỉnh, bằng không tất cả các ngươi đều phải chết hết rồi! Long Tộc các ngươi đừng có mà trêu vào Đoạn Vân ta!

Nghe Đoạn Vân nói, tất cả Cự long đều nhìn hắn với vẻ khinh thường! Trong mắt họ, Đoạn Vân vẫn chỉ là một nhân loại nhược tiểu mà thôi, lần này đánh bại họ tất cả đều dựa vào vũ khí ma pháp đặc thù, cũng do sơ ý chủ quan nữa. Nhưng họ vẫn còn rất sợ hãi về cái thứ vũ khí ma pháp đó, đúng là quá kinh khủng! Một lượng rất lớn Cấm chú ma pháp lại có thể một lần phát ra công kích như vậy, hơn nữa độ chuẩn xác và tốc độ đều rất cao, cơ hồ làm cho người ta không có cơ hội để mà tránh né!

Thấy một đám tộc nhân không biết trời cao đất dày của mình cứ giương mắt ếch nhơn nhơn lườm nguýt Đoạn Vân, Đài Ân Na nói rất nghiêm túc:

- Các ngươi căn bản không có khả năng là đối thủ của Đoạn Vân đại nhân đâu! Cho dù tụ tập tất cả lực lượng Long Tộc, các ngươi cũng không có khả năng đạt được một nửa phần quân đội của A Nhĩ Ti Tư! Ta nói cho các ngươi biết, lần này là nhờ ta cầu xin chủ nhân, lần sau, phỏng chừng không gặp may như vậy đâu! Hai vị Trưởng lão, mời các ngươi trở về báo cho Tạp Mạt Tư Đặc biết, nói rằng Đài Ân Na ta sớm muộn gì cũng sẽ đi tìm hắn báo thù, bảo hắn hãy cẩn thận một chút!

Hai vị Trưởng lão không ngu như cái đám rồng kia, bọn họ hiểu rõ tình hình trước mắt. Nếu không nhờ có sự xuất hiện của Đài Ân Na, tất cả đám Long Tộc cao quý này đều đã biến thành những thi thể thối hoắc cả rồi! Hai cú Thú vương gầm thét của Phì Tử đã làm cho hai người bọn họ phải nếm mùi đau khổ bằng chính thân thể trọng thương của mình, đó là công kích cấp mười chứ chơi sao! Đoạn Vân đã có một Thần thú thủ hạ như thế, ai mà dám khẳng định sẽ không có người thứ hai thứ ba? Hơn nữa, đầu Thần Long cấp mười kia còn chưa xuất hiện nữa cơ mà?

- Công chúa, chẳng lẽ ngươi không trở về Long Tộc nữa sao? - Bát Trưởng lão hỏi vẻ nghi hoặc.

- Về? Ngươi muốn ta trở về sao? Ta vừa tới Đường Cổ Lạp Sơn, việc đầu tiên sẽ là tìm tên Tạp Mạt Tư Đặc đáng chết báo thù! Tên Tạp Mạt Tư Đặc vô sỉ đó đã làm cho ta mất tất cả thực lực, đến cả huyết thống cũng bị hắn cướp đi! Ta cố gắng mà sống đã gần một trăm năm, lăn lộn trong Ma Thú Sâm Lâm gần trăm năm nay! Giữa ta với hắn sẽ chỉ là một kết cục người sống ta chết mà thôi! - Tiểu Bạch nói với diện mục dữ tợn.

Đoạn Vân tiến lên, kéo tay Tiểu Bạch nói nhỏ:

- Lầm rồi, nếu chết thì nhất định phải là tên gia hỏa hèn hạ kia! Tiểu Bạch của ta làm sao dễ dàng chết như vậy được chứ?

- Chủ nhân... - Tiểu Bạch nhìn hắn rưng rưng.

Đoạn Vân đưa tay vuốt tóc Đài Ân Na, trước kia hắn vẫn thích vuốt ve Tiểu Bạch như vậy, Đoạn Vân cười nói:

- Thân thân tiểu bảo bối, nàng vĩnh viễn là người mà ta yêu nhất! Trước kia khi nàng vẫn còn là một con vật cưng, ta đã thích vẻ đáng yêu của nàng rồi. Bây giờ, ngoại trừ dáng vẻ đáng yêu này, ta còn thích... cả nàng nữa!

- Cái gì cơ?

- Xinh đẹp đó! - Đoạn Vân cười nói.

- Sắc lang!

Tiểu Bạch cười nhẹ nói, thế nhưng trên mặt không dấu được tiếu ý, có cô gái nào mà không thích nam nhân của mình nói mình xinh đẹp chứ?

Hai Đại Trưởng lão Long Tộc và đám Cự long kia thấy Công chúa của bọn họ quan hệ mập mờ với Đoạn Vân, tất cả đều rất giật mình! Nhưng họ cũng không dám có biểu hiện gì bất mãn, dù sao sự thật vẫn là sự thật.

- Công chúa, chuyện ngươi nói Long Hoàng đại nhân đã làm hại ngươi thì chúng ta không thể nghe từ một phía được, do đó chúng ta phải về hỏi cho đến nơi đến chốn! Nếu sự thật giống như những gì Người nói, ta nghĩ Trưởng lão Viện chúng ta nhất định sẽ ra mặt giải quyết chuyện này. Chúng ta kết hợp quyền của mười Đại Trưởng lão, sẽ có thể xử phạt Long Hoàng, hơn nữa chúng ta còn có thể đề nghị để Người đảm nhiệm chức Long Hoàng nữa. Đoạn Vân tuy là tội nhân của Long Tộc, chúng ta có thể nể mặt Người mà không truy cứu, hơn nữa, chúng ta hy vọng Người đừng ở cùng hắn nữa! Dù sao nếu Người muốn trở thành Long Hoàng, thì không thể ở cùng với loài người được!

Cửu Trưởng lão rất cung kính nói với Đài Ân Na.

Đoạn Vân cười cười, không để thèm ý. Tùy ngươi muốn nói như thế nào thì nói, lão tử có thực lực mà! Các ngươi muốn nói gì là có thể nói cái đó sao? Cẩn thận lão tử nổi giận lên, tiêu diệt sạch sẽ cả Long Tộc các ngươi bây giờ!

Đài Ân Na cau mày nói:

- Ta sẽ không thèm đảm nhiệm cái chức Long Hoàng gì gì đó đâu! Ta bây giờ vẫn là Tiểu Bạch của chủ nhân Đoạn Vân như trước, trước kia là như vậy, sau này cũng vẫn sẽ như thế! Hơn nữa ta muốn cảnh cáo các ngươi, nếu các ngươi còn chấp mê bất ngộ muốn đối nghịch với Đoạn Vân đại nhân thì đến khi Long Tộc bị diệt tộc, ta sẽ không nói gì nữa đâu! Hơn nữa, một thân Long khí của ta đều bị tên Tạp Mạt Tư Đặc hèn hạ hút đi cả rồi, nếu xét về ý nghĩa chuẩn xác, ta đã không thể xem như một đầu Cự long chính thức nữa! Còn nói ta có quan hệ gì đó với Long Tộc thì cũng chỉ là trên tinh thần lạc ấn của ta thôi, chỉ còn sót lại chút ký ức này! Lần này là việc cuối cùng mà Đài Ân Na ta làm cho Long Tộc các ngươi, sau này nếu các ngươi không nghe lời ta khuyên, vẫn coi chủ nhân Đoạn Vân của ta là địch nhân thì chính ta sẽ là người đầu tiên không buông tha cho các ngươi!

Nghe Đài Ân Na nói, tất cả Cự long đều thất kinh! Còn Đoạn Vân nghe Tiểu Bạch nói như vậy thì vô cùng cao hứng. Vì sao? Có một mỹ nữ chân thành với mình như vậy làm sao mà mất hứng được?

- Thôi, các ngươi đi về đi! Nhớ, cần phải nghe lời ta nói! Còn nữa, ngàn vạn lần đừng có gây chuyện với Đoạn Vân đại nhân! Ta không muốn thấy Long Tộc bị diệt toàn tộc đâu!

Nói xong, Tiểu Bạch chuyển người sang Đoạn Vân, nắm tay Đoạn Vân rồi kéo hắn bay vào trong thành. Còn đám Cự long này cũng tỏ ra bất lực mà bay ngược trở lại Đường Cổ Lạp Sơn! Nguồn tại

Buổi tối hôm đó, các chung đoan (lực lượng chủ lực tối cao) của Đoạn Vân tụ tập lại.

- Tiểu Bạch, nàng hãy cho chúng ta biết, nàng rốt cuộc bị làm sao thế? Vì sao nàng nói nàng không phải là Long tộc nữa vậy? - Đoạn Vân hỏi có chút hoài nghi khó hiểu.

- Vân ca, từ sau kiếp nạn đó, một thân thực lực và đại bộ phận Long khí của ta đều bị tên hèn hạ Tạp Mạt Tư Đặc hút đi rồi, hơn nữa, thời gian ở trong Ma Thú Sâm Lâm, vì để bảo trụ mạng sống của mình, ta lại dùng hết sức làm tiêu tán phần Long khí còn thừa! Do đó bây giờ, ta đã không thể xem như một đầu Cự long nữa! Hơn nữa, ta cũng không thể tái biến thân thành Long được!

Tiểu Bạch rất kiên nhẫn giải thích cho đám người Đoạn Vân. Về phần vì sao nàng xưng hô với Đoạn Vân là Vân ca, thì đó là vì buổi chiều Đoạn Vân bắt nàng phải tập nói cho quen! Nói đùa chứ, tâm can bảo bối mà gọi mình là chủ nhân, nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy có chút khó chịu.

Tiểu Phi Hiệp ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi:

- Tiểu Bạch tiểu thư, thứ cho ta mạo muội hỏi nhé, thực lực của ngươi bây giờ rốt cuộc là tới giai vị gì rồi? Ta vẫn cảm giác ngươi nhìn qua thì có năng lượng cấp Mười một nhưng lại không có bao nhiêu lực sát thương!

Tiểu Bạch cười cười, nói:

- Nói cho các ngươi biết cũng không sao, kỳ thật thực lực của ta đã là Thần thú trung giai rồi, sở dĩ bị các ngươi ngộ nhận cho rằng là cấp Mười một, chủ yếu là giai vị của ta đích xác đã tới cấp Mười một, nhưng là Tiểu Bạch cấp Mười một, chứ không phải Cự long cấp Mười một. Nói như thế này đi, bản thể của ta bây giờ là một bé tí hon. Đích xác, một bé tí hon có giai vị đạt tới cấp Mười một, nhưng bởi vì thể tích thân thể của nó quá nhỏ, do đó năng lượng trong thân thể nó tổng cộng không chứa được quá nhiều! Sở dĩ sinh ra loại ảo giác này, chủ yếu là vì các ngươi cho ta là Long, đánh giá giai vị của ta dựa theo tiêu chuẩn Long Tộc! Kỳ thật, thân thể của ta bây giờ không thể xem như Long được, nói chính xác là, ta bây giờ rất gần với người, thậm chí là một con thú nhỏ, còn nhỏ yếu hơn cả người nữa! Ma thú và Cự long sở dĩ cường đại hơn loài người, chủ yếu là có liên quan đến kích thước thân thể mạnh yếu và lớn nhỏ! Long Tộc sở dĩ cường đại, chủ yếu là nhờ vào thể tích lớn, cho nên chứa đựng được nhiều năng lượng. Loài người đồng giai thì thấp hơn. Ma thú cũng theo đạo lý này!

Diệp Cô Thành ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

- Chẳng trách mỗi lần thiếu gia cấp thuốc cho ta đều ít hơn so với Phì Tử một chút, nguyên lai thiếu gia cũng đã biết đạo lý này?

Đoạn Vân cười nói:

- Kỳ thật trước kia ta cũng không quen với thứ lý luận này lắm đâu. Việc phát thuốc trước kia đều cân nhắc về năng lực thừa nhận của thân thể các ngươi! Tình huống bình thường, nếu đồng giai thì Cự long cường đại hơn Ma thú, Ma thú cường đại hơn Thú Nhân, Thú Nhân cường đại hơn loài người! Nhưng đây cũng không phải là đạo lý vĩnh viễn không thay đổi. Nói như thế, lực công kích, là do tốc độ cộng với sức mạnh! Nói về giai vị, chỉ là nói về sức mạnh. Nếu loài người có thể đưa tốc độ tới một cảnh giới mới, thì có thể bù vào sự thiếu hụt về sức mạnh của mình. Do đó, giai vị về sức mạnh cũng không có nghĩa là tất cả!

- Lão Đại, tốc độ của ngươi rất nhanh mà, sau này lỡ xuất hiện tình huống gì là ngươi nghe chừng chạy trốn nhanh nhất đấy! - Tiểu Phi Hiệp nhăn nhở cười nói.

Đoạn Vân trợn trắng mắt dã tỏ vẻ tức giận, rồi tiếp tục quay sang Tiểu Bạch hỏi:

- Tiểu Bạch, Ma thú và Cự long không phải có thể tạo ra những biến hóa trên thân thể mình sao? Nàng có làm được không?

Tiểu Bạch cười nói:

- Vân ca, ta đã nhỏ như vậy, ngươi còn muốn ta nhỏ nữa sao? Biến hóa bản thể là một quá trình đưa năng lượng tự thân tiến hành ép nhỏ lại. Do đó, các Ma thú khi tiến hóa thì bản thể có thể sẽ nhỏ đi!

- Không phải đâu? Ta nhớ khi Tiểu Phi Hiệp tiến hóa thành Phi long Vương và Phi long Hoàng, bản thể biến thành lớn hơn cơ mà! - Đoạn Vân hỏi lại.

- Vân ca, Tiểu Phi Hiệp là Á Long, hơn nữa đang trong giai đoạn phát triển. Thật ra ta có thể chuyển năng lượng của mình hóa thành bản thể mình, thông qua phương pháp này có thể biến bản thể của mình thành lớn hơn! Nhưng mà Vân ca yêu quí ơi, có thật là ngươi muốn nhìn thấy ta biến thành Cự long không? Ta thấy ngươi dường như thích gọi nữ hài tử xinh đẹp là Khủng long mà? - Tiểu Bạch cười hì hì nói.

Đoạn Vân hết hồn, nhưng chẳng mấy chốc đã lại cười nói:

- Hiểu lầm, hiểu lầm rồi, hơn nữa nàng là Long, không phải là Khủng long, hơn nữa lại xinh đẹp như vậy, ha ha! Dù sao nàng bây giờ là rất được rồi, bây giờ năng lượng của nàng cũng đã là Thần thú trung giai rồi, Công chúa Long tộc này hẳn là sẽ có thể tự thân đề cao thực lực! Nhưng nàng có ưu thế về giai vị, sau này trực tiếp dùng uy áp là được rồi! Nàng chỉ cần nhớ cố hết sức không được ra tay!

Tuy nhiên, khi nói Tiểu Bạch là Long, Đoạn Vân cũng nghĩ tới từ kia: thằn lằn!

- Được, ta nghe lời chủ nhân!

- Lại kêu ta là cái gì đó? - Đoạn Vân trừng mắt ra vẻ tức giận.

- Vân ca…

- Ngoan! Lại đây hôn một cái nào…

- Ứ ừ... Đừng mà…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio