Hôm nay là ngày thứ hai sau khi chương trình "Ma quỷ huấn luyện" kết thúc, bên trong thư phòng của Đoạn Vân, Đại quản gia Ước Hàn đang đưa cho Đoạn Vân những hồi báo về tình hình Thiên Long.
"Thiếu gia, trong "Lạc Nhật điều ước" chủ yếu có vài điểm chú ý sau. Đầu tiên là việc xử lý hơn mười vạn tù binh. Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư đồng ý với việc chuộc một binh lính bình thường là một ngàn kim tệ, các cấp quan quân thì án chiếu theo chức vụ mà bồi thường từ năm ngàn đến mười vạn kim tệ! Thêm nữa, trong bàn đàm phán, Thiên Long Quốc còn đòi hỏi thêm một khoản lương thực tiêu hao của tù binh lấy được một ngàn vạn kim tệ. Vì để lấy lại số tù binh này, Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư mỗi nước không thể không bỏ ra một ức kim tệ. Còn có cả khoản bồi thường chiến tranh! Bởi vì Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư là người đi xâm lược, hơn nữa bọn họ là nước chiến bại, do đó bọn họ mỗi nước phải trả cho Thiên Long mười ức kim tệ. Còn nữa, án chiếu theo Thiếu gia phân phó, thương nhân Thiên Long từ nay không còn phải chịu thuế của lưỡng quốc nữa, chúng ta tuyệt đối có quyền tự do khai thác khoáng sản và tự do thông thương buôn bán kinh doanh ở lưỡng quốc. Người của Thiên Long Đế quốc ở lưỡng quốc đều được tự do và được bảo vệ tuyệt đối, còn được hưởng chế độ đãi ngộ của hạng quốc dân cao cấp! Còn về khoản cắt đất, Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư phân biệt cắt ra năm tòa thành trì cấp cho Thiên Long vô điều kiện."
Mỉm cười, Đoạn Vân nói: "Chiến tranh quả nhiên là một cơ hội tốt để kinh doanh kiếm tiền! Một trận chiến xảy ra đã làm cho tài chính Thiên Long tăng thêm hai năm thu vào. Có điều này giúp cho cuộc sống của Nữ hoàng lão bà ta tốt hơn nhiều! TÌnh huống của Bố Lạp Tây thì như thế nào?"
"Thiếu gia, trước tiên không nói về cái Bố Lạp Tây kia vội! Khải Lợi Nữ hoàng và Khải Sắt Lâm Công chúa các nàng đã phái người đến hồi báo, các nàng nói Ngài nếu không đến Thiên Long một chuyến thì hãy nhắn bảo với Ngài vĩnh viễn đừng đến nữa!" Ước Hàn cười nói.
Đoạn Vân vừa nghe liền cười nói: "Cũng đã qua năm mười ngày rồi! Cũng nên đi xem Thiên Long thế nào! Ngươi trước tiên cứ nói về tình hình của Bố Lạp Tây đã!"
"Địa Tinh ở Bố Lạp Tây cơ bản đã hoàn thành thống nhất thành một thể, hôm nay đã có trên một trăm tòa đại thành thị đã lục tục bắt đầu kiến lập, các chính quyền, ngành nghề ở Bố Lạp Tây đã bắt đầu được vận hành, Địa Tinh bộ tộc dần dần chuyển hóa thành một quốc gia có tổ chức! Rất nhiều Địa Tinh Tộc trưởng đã hướng đến Thiếu gia thỉnh ý về vấn đề vị trí để kiến lập đô thành." Ước Hàn hồi đáp.
"Ân! Ngươi tự mình xem và xử lý đi, ta như vậy còn phải bỏ thời gian và công phu ra để mà chọn đế đô cho bọn hắn a?" Đoạn Vân trợn tròn mắt, chuyện gì cũng dính dáng đến ta, ngươi làm Quản gia để làm cái gì? Ta còn có mấy lão bà đang nóng lòng chờ ta ở Thiên Long đây này! Text được lấy tại truyenfull.vn
Nói xong, Đoạn Vân đi ra phía ngoài: "Diệp Cô Thành, Tiểu Phi Hiệp, cùng ta đi đến Thiên Long một chuyến!"
"Thiếu gia, chỉ sợ rằng bây giờ thì không được! Ta phát hiện Long Hoàng đang dẫn một trăm tên cửu cấp Cự long hướng về phía chúng ta bay đến!" Diệp Cô Thành nhìn về phía Đường Cổ Lạp Sơn nói.
"Cái gì? Mịa cái bọn Long Tộc, bọn chúng không muốn sống chăng?" Đoạn Vân vừa nghe, lập tức có chút phát hỏa. Cái đám Long Tộc kia như thế nào lại không biết quý trọng cái mạng nhỏ của mình như vậy chứ? MÌnh không đi tìm bọn chúng gây phiền toái thì thôi, duyên cớ nào bọn chúng lại vác xác tìm đến đây, lại kéo đội ngũ hùng sư tới vấn tội! Các ngươi đến đây đi, các ngươi sớm không đến, muộn cũng không đến, hết lần này tới lần khác toàn đúng lúc lão tử muốn đến Thiên Long gặp lão bà, các ngươi không phải cố tình gây khó khăn cho ta đấy chứ?"
Đoạn Vân đi qua đi lại vài bước sau đó ra lệnh: "Triệu tập tất cả cửu cấp lực lượng trở lên có khả năng phi hành của Gia tộc, hôm nay nhất định phải đem Long Tộc toàn bộ tiêu diệt! Ái chà chà, đã quấy rầy chuyện tốt của bổn thiếu gia, thật sự là đám gia hỏa chẳng biết sống chết gì đây mà!"
"Vâng!"Diệp Cô Thành cười trả lời.
"Từ từ đã! Phải cần nhiều như vậy sao? Cửu cấp lực lượng có khả năng phi hành của Gia tộc chỉ riêng Phi long vương thì có năm trăm rồi! Như vậy còn không đem Long Tộc dọa chết sao? Mang năm tên Thập giai Hắc long, năm tên Thập giai Phi long hoàng, lại mang thêm một trăm hai mươi tên Phi long vương thực lực tối cường, thêm một trăm hai mươi Thú nhân Kiếm thần Hộ vệ của Gia tộc đến! Chúng ta sẽ ở trên đường làm cho lũ Long Tộc đần độn kia khiếp sợ một phen." Đoạn Vân ngẫm nghĩ rồi ra lệnh.
"Vâng! Xin tuân lệnh Thiếu gia!"
Rất nhanh sau đó, Đoạn Vân dẫn theo Đạt Nhĩ huynh đệ, Tiểu Phi Hiệp, Diệp Cô Thành, còn có một trăm hai mươi Phi long vương thực lực cửu cấp đỉnh phong, thập đại Thần thú hậu giai, một trăm hai mươi Thú nhân Kiếm thần, hướng về phương hướng Đường Cổ Lạp Sơn bay đi. Đương nhiên, đi theo còn có Tiểu Bạch Long Tộc Công chúa tiền nhiệm này, nàng nói muốn nhìn cái tên Tạp Mạt Tư Đặc kia chết như thế nào!
Một ngày sau, đại quân Đoạn Vân cùng một trăm tên Cự long gặp nhau tại bầu trời Ma thú sâm lâm.
"Đoạn Vân, ngươi mang theo nhiều thủ hạ như vậy ngăn chúng ta làm gì?"
Long Hoàng Tạp Mạt Tư Đặc vẻ mặt phẫn nộ trừng mắt nhìn Đoạn Vân. Bất quá từ trong ánh mắt hắn, Đoạn Vân thấy Long Hoàng đối với mình cũng có sự sợ hãi e dè!
Ha ha, Long Hoàng chó má, hôm nay mà cũng dám uy hiếp lão tử!
"Ta đang muốn hỏi ngươi đây? Phương hướng ngươi đang đi dường như chính là A Nhĩ Ti Tư của ta! Để cho các ngươi đến lãnh địa của ta phá hoại không bằng nhường cho chúng ta đến Đường Cổ Lạp Sơn của các ngươi một phen!" Đoạn Vân cười nói.
"Đoạn Vân, ngươi không cần phải gạt người quá đáng! Ngươi trên Thiên Long chiến trường, giết hại mười người của Long tộc ta, chúng ta còn chưa có tìm ngươi tính sổ? Hơn nữa ngươi nghe ai nói là chúng ta muốn đi A Nhĩ Ti Tư? Bổn Hoàng lần này đi là muốn tìm bắt năm mươi tên phản đồ của bổn tộc!" Long Hoàng rất phẫn nộ nói.
Đoạn Vân nghe thế, càng khó chịu, ngươi đó, ngươi đi tìm kiếm tộc nhân thủ hạ thì có cần phải kéo theo nhiều người như vậy không? Hơn nữa, ngươi thân là Long Hoàng không hảo hảo ở lại Đường Cổ Lạp Sơn lại chạy đến nơi này làm gì?
Đoạn Vân cười nói: "Phải không đấy? Ta nghe nói Bát Trưởng lão và Cửu Trưởng lão mang theo năm mươi tên Cự long đến Ma thú sâm lâm này định cư a! Không biết có phải là thật không? Được rồi, bọn họ đã từng đến gia nhập với bọn ta hay nói đúng ra là muốn về với Công chúa Đài An Na của các ngươi! Tạp Mạt Tư Đặc, nghe nói hoàng vị của ngươi là đoạt được từ trên người nàng! Như thế làm cho ta đối với ngươi có cái nhìn khác đấy. Thật không ngờ ngươi lại có khả năng quyết đoán đến như vậy! Ân! Đúng là dạng người làm đại sự mà!" Đoạn Vân nhìn xuống Tiểu Bạch nói.
"Đoạn Vân! Ngươi rốt cuộc là muốn như thế nào?" Long Hoàng không thể không cúi đầu, Ma Long đều đã bị Đoạn Vân thu phục, hắn thực lực so ra không hơn Ma Long nên Long Hoàng có thể muốn Đoạn Vân thế nào đây? Long Hoàng cho rằng, Đoạn Vân đã đến chỗ này ngăn cản mình, vậy nhất định phải có thực lực để đối phó với mình! Hơn nữa, bởi vì khoảng cách gần như vậy, Long Hoàng cảm thấy những tên thủ hạ của Đoạn Vân này thực lực đều phi phàm.
Cười cười, Đoạn Vân nói: "Ta không muốn thế nào cả, vốn hôm nay ta định đến Thiên Long gặp lão bà của ta, mà các ngươi hùng hùng hổ hổ, khí thế nghênh ngang bay tới lãnh địa của ta, ta sợ hãi a! Do đó, chi phí do tốn công sức và tinh thần tổn thất phí, các ngươi đều phải chịu cả!"
"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Chẳng lẽ Long Tộc ta còn có thể sợ một tên loài người nho nhỏ như ngươi sao?" Long Hoàng nghe Đoạn Vân nói, vừa nghi hoặc lại vừa phẫn hận! Xem ra Đoạn Vân rõ ràng là muốn tìm đến ta gây sự đây mà!
"Ai nha! Ngươi nói thế này có được tính là uy hiếp ta không đây?" Đoạn Vân cười nói.
"Vân ca, ngươi không cần phải nhiều lời với hắn, trực tiếp giết hắn là được!"
Tiểu Bạch ở một bên vừa nhìn thấy Tạp Mạt Đặc Tư vẻ mặt vô cùng phẫn nộ, hận không được tiến lên sống mái với tên gia hỏa hèn hạ kia một phen.
Đoạn Vân nghĩ: "Nếu đem Long Hoàng giết đi, phỏng chừng các vị Trưởng lão khác có thể đề cử Tiểu Bạch đảm nhiệm vị trí Long Hoàng. Như vậy Long Tộc có thể đạt tới một thế cục ổn định, hơn nữa mình có thể mang lực lượng cường đại của Long Tộc khống chế trong tay minh. Cho dù mình không có khả năng đạt được hòa bình nắm trong tay Long Tộc nhưng như vậy cũng giống như là thu phục Á Long Cốc vậy, mang những tên Long Tộc mạnh mẽ nhất thu làm tọa kị! Vậy sau này không phải mình sở hữu Không trung bộ đội có thực lực tuyệt đối!"
"Ha ha, Đài Ân Na, ngươi cho rằng chỉ dựa vào thực lực của ngươi là có thể giết được ta hay sao? Ngươi là Thập nhất cấp, bổn Hoàng ta cũng là Thập nhất cấp. Hơn nữa bổn Hoàng dám khẳng định, nếu đơn đả độc đấu ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của ta! Một trăm năm trước bổn Hoàng có thể đem ngươi phế đi, bây giờ ta cũng như trước có thể đem ngươi giết đi, trừ bỏ hậu hoạn! Nếu không cố kỵ những thủ hạ này của Đoạn Vân, hơn nữa bổn Hoàng thật sự không nghĩ sẽ cùng Đoạn Vân là địch nhân, nếu không, bổn Hoàng đã sớm hạ lệnh công kích các ngươi rồi!" Long Hoàng cười to nói.
Nghe thế, Đoạn Vân mỉm cười, hắn quay về trăm tên Cự long phía sau Long Hoàng nói: "Các ngươi cũng đã nghe được, chuyện Tạp Mạt Đặc Tư mưu hại Công chúa các ngươi bây giờ chính miệng hắn đã thừa nhận. Bây giờ ta quyết định, nếu các ngươi vẫn còn đứng ở bên Long Hoàng, Đoạn Vân ta tuyệt đối không do dự mà tiêu diệt hết tất cả! Nếu ai còn muốn sống thì hãy lui ra phía sau mười dặm!"
Bất quá, Đoạn Vân quét mắt qua xong, kết quả thật sự làm cho Đoạn Vân rất hài lòng. Ha ha, không có một tên Cự long nào tức khắc lui về sau! Thật sảng khoái!
"Đoạn Vân, ngươi chớ quên, ta ở nơi này nhưng còn có tam đại Thần cấp Cự long Trưởng lão, còn thêm một trăm cửu cấp Cự long! Mặc dù ngươi có một trăm hai mươi Phi long kị sĩ, bất quá ta dường như cho tới bây giờ không có nghe nói qua Thú nhân có thể Làm long kị sĩ! Nói về thực lực ngươi so ra còn kém hơn chúng ta!" Long Hoàng cười to.
Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, nói: "Phải không? Vậy thử xem sao!"
Nhìn thoáng qua đám Thú nhân Kiếm thần và Phi long, Ma thú thủ hạ hừng hực nồng nặc chiến ý phía sau, Đoạn Vân ra lệnh nói: "Thú nhân Hộ vệ nghe lệnh, nhiệm vụ các ngươi là bắt hết đám Cự long này, bắt buộc bọn họ thiêm đính 'Kỵ sĩ khế ước', nếu bọn hắn không tuân theo, trực tiếp giết ngay! Phi long đội nghe lệnh, nhiệm vụ các ngươi là hiệp trợ cho Thú Nhân công kích, còn phải bắt giữ những Cự long chạy trốn, ta không muốn thấy bất cứ tên Cự long nào mà dưới lợi trảo của các ngươi đào thoát được! Đạt Nhĩ huynh đệ, nhiệm vụ đánh Long Hoàng giao cho hai ngươi! Nhớ kỹ, ta muốn đầu của hắn vẫn được đính trên vương miện! Còn ba Trưởng lão, các ngươi người nào có hứng thú thì chọn đại lão già nào đó mà đánh! Lên!"
"Rõ!"
Khi Đoạn Vân ra lệnh dứt tiếng, đám thủ hạ lưu manh thực lực cường hãn hùng hổ hướng đám Cự long vọt tới.
"Lão Đại, còn chúng ta thì sao?" Tiểu Phi Hiệp ở bên dưới Đoạn Vân hỏi.
Đoạn Vân nhất thanh ôm lấy Tiểu Bạch bên người, ở trên lưng Tiểu Phi Hiệp bình thản nằm xuống, nói: "Ta hơi buồn ngủ rồi! Để ta trước tiên làm một giấc đã! Khi nào xong hết thì gọi ta!"