Bá Y Thiên Hạ

chương 223: nhất đốn hải đả tấu hải vương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hứa Đức Lạp đích thật là bị đoàn người Đoạn Vân dọa cho sợ chết khiếp! Đây là loại người nào đây? Mặc dù không nhìn ra chính xác thực lực đám người này, nhưng từ thực lực của đám thủ hạ Đoạn Vân biểu hiện qua cuộc chiến đấu vừa rồi, Hứa Đức Lạp dám khẳng định rằng đám thủ hạ của Đoạn Vân tuyệt đối yếu hơn Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ nhiều. Nhưng điều này lại càng làm cho Hứa Đức Lạp khiếp sợ hơn! Một đám Ma thú, Thú Nhân, Cuồng Chiến sĩ có thực lực tương đối yếu mà dám cầm đao chém giết Long Thần có thực lực vô cùng cường hãn. Hơn nữa, trong chiến đấu họ cơ hồ không bị ảnh hưởng bởi uy áp cấp bậc và Long uy tối thượng!

Thêm nữa sự điên cuồng và hung tợn, không hề biết sợ chết trong chiến đấu của họ cũng quả là dễ sợ. Họ công kích điên cuồng tên Long Thần kia, ngoài ra còn có một loạt người cứ thay nhau tiếp tục liên hoàn quần ẩu, tất cả những điều đó còn quá cả mức tưởng tượng làm cho người ta khiếp sợ! Chưa kể Hứa Đức Lạp còn phát hiện ra một vấn đề quái lạ khác, đó là cả đám thủ hạ của Đoạn Vân vô luận bị trọng thương tới đâu, chẳng mấy chốc lại có thể khôi phục như cũ, thậm chí chiến lực còn tăng lên nữa mới chết chứ! Cuối cùng thì điều gì đã làm cho họ cơ hồ có một tấm thân bất tử nhỉ?

"Đoạn … Đoạn Vân đại nhân, ta …!" Hứa Đức Lạp vẻ sợ hãi nói với Đoạn Vân. Nguồn tại

Đoạn Vân hứng thú nhìn nhìn một vị trong Bắc Hải Thất Đại Hải Vương là Hứa Đức Lạp trước mắt, nói vẻ bí ẩn: "Hải Vương đại nhân, Ngài làm sao lại gọi ta là đại nhân chứ? Làm vậy không phải quá coi trọng ta sao?"

"A, không! Đoạn Vân đại nhân, thực lực của Ngài bây giờ cường hãn đến thế, tuyệt đối xứng đáng với hai chữ đại nhân! Tiểu nhân lần này phụng mệnh Hải Hoàng đến đây mời Long Thần Tạp Tây Cách Nhĩ tới Bắc Hải chúng ta, nhưng bây giờ Long Thần đã chết, ta xin phép được trở về!"

Hứa Đức Lạp bây giờ chỉ nghĩ tới việc rời khỏi đám biến thái kinh khủng của Đoạn Vân càng sớm càng tốt, bởi vì ở đây, hắn cảm thấy rất bất an!

"Thiếu gia, thả hắn ra như vậy sao?" Diệp Cô Thành nói với Đoạn Vân. Diệp Cô Thành vừa nói xong, mười đại Thần Long cũng nhanh chóng vây kín Hứa Đức Lạp.

"Đoạn Vân đại nhân, Ngài đây...làm gì thế? Chẳng lẽ Ngài muốn đối địch với Bắc Hải sao?" Hứa Đức Lạp vừa thấy một đám thủ hạ Đoạn Vân vây xung quanh mình, có vẻ rất kinh hoảng! Dựa vào trực giác, Hứa Đức Lạp phát hiện mười thủ hạ của Đoạn Vân đang bao vây này cơ hồ tên nào tên nấy cũng đều có đủ thực lực để liều mạng với mình! Còn sự thật cũng đúng là như thế, mười đại Thần Long bây giờ đều là cấp mười một hậu giai, bằng vào thiên phú đặc hữu của chủng tộc Thần Long coi thường uy áp, thân thể lại cường hãn và năng lực tự do bay lượn thần kỳ trong không trung, nên cứ một cặp Thần Long đã cơ hồ có thể thừa sức đánh ngang tay với Hứa Đức Lạp!

Nhìn Hứa Đức Lạp lúc này có vẻ bối rối, Đoạn Vân cười cười nói: " Yên tâm, Hứa Đức Lạp Hải Vương đại nhân, Đoạn Vân ta cũng đâu có ngu xuẩn mà gây thù chuốc oán chứ, ta chỉ là muốn biết một việc thôi!"

Hứa Đức Lạp nghe Đoạn Vân nói thế, có vẻ an tâm ít nhiều! Đích xác, nam nhân trước mắt nhìn qua cũng có thực lực cường đại thật, nhưng so với Bắc Hải bộ tộc của mình thì vẫn còn kém hơn không ít! Vừa nghĩ tới đây, ngữ khí nói chuyện của vị Hải Vương Hứa Đức Lạp cũng có vẻ khí thế hẳn: " Ngươi nói thế có tính là uy hiếp ta không nhỉ?"

Đoạn Vân lắc lắc đầu cười nói: "Làm sao có thể xem như uy hiếp được? Ta chỉ muốn biết một việc rất nhỏ thôi, nếu ngươi không nói, ta cũng không thể bắt ngươi được! Nhưng sợ là, đám thủ hạ của ta...!"

Vừa đúng lúc này, Hứa Đức Lạp nhất thời cảm thấy một trận sát khí mãnh liệt đảo qua người mình! Đó là mười đại Thần Long đồng loạt phát ra cảnh cáo với hắn, cũng là một loại uy hiếp!

Dưới khí thế kinh người của mười đại Thần Long, Hứa Đức Lạp vừa mới thở ra nhẹ nhõm thì một lần nữa lại căng thẳng. Một khắc vừa rồi, hắn nghĩ tới một đám thủ hạ của Đoạn Vân vô cùng hung ác vây kín Long Thần Tạp Tây Cách Nhĩ, không khỏi rùng mình một cái!

"Được rồi, Đoạn Vân đại nhân muốn ta nói về tin tức gì thế?" Hứa Đức Lạp bất lực vội vã hồi đáp.

Đoạn Vân chỉ chỏ vào thi thể Long Thần trên mặt đất, nói: "Ta muốn biết Tạp Tây Cách Nhĩ có quan hệ gì với Hải Tộc các ngươi, vì sao Hải Hoàng muốn mời hắn đi Bắc Hải?"

"Ta chỉ là phụng mạng tới đây mời Tạp Tây Cách Nhĩ thôi, về phần Hải Hoàng đại nhân tìm hắn có chuyện gì thì ta cũng không biết nữa! Tạp Tây Cách Nhĩ gần đây xuất hiện trên đại lục, nghe nói hắn trước kia vì trốn tránh sự đuổi giết của Nữ Thần Thần giới, trốn biệt một mạch không sủi tăm ở Ma giới! Ta chỉ biết là Hải Hoàng tìm Long Thần, có lẽ vì muốn biết một việc xảy ra ngàn năm trước, à …. Cũng có thể là muốn biết một vài tin tức Ma giới. Rốt cuộc là cái gì thì ta không biết thật!" Hứa Đức Lạp trả lời.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân hỏi: "Các ngươi đã biết Tạp Tây Cách Nhĩ là phản đồ của Thần giới, vì sao các ngươi còn dám cùng kết giao với hắn? Từ việc Tạp Tây Cách Nhĩ nguyện ý theo ngươi đi Bắc Hải gặp Hải Hoàng, tựa hồ như các ngươi ở Hải giới cũng e ngại Thần giới điều gì hả?"

"Ha ha, Đoạn Vân đại nhân, vấn đề này ngươi hỏi hơi buồn cười đó! Hải giới chúng ta việc gì mà phải e ngại Thần giới chứ? Thần giới có gì đặc biệt hơn người đâu, Thần Tộc trải qua Thần Ma đại chiến ngàn năm trước đã trải qua đủ loại tổn thất cũng suy tàn lắm rồi! Ta nói cho ngươi một việc, quan hệ giữa tam đại thế lực Hải tộc chúng ta với Thần giới Phương Đông từ trước giờ không hề tốt! Cơ hồ có thể nói là cừu nhân. Hải Tộc chúng ta vốn là do Hải Thần Tái Bác Tây Đặc thống trị, ngàn năm trước, Hải Tộc chúng ta được Hải Thần Tái Bác Tây Đặc vĩ đại suất lĩnh đại quân Hải Tộc ta xâm lấn cả đại lục …!"

"Từ từ! Xâm lấn đại lục? Hải Tộc lại có thể kéo cả lực lượng rời khỏi nước sao?" Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc.

Hứa Đức Lạp cười lạnh một tiếng, nói: "Đoạn Vân đại nhân, ta muốn hỏi ngươi, cửu cấp Ma thú trở lên có còn lo lắng về việc này không?"

Đích xác, sau khi trở thành Ma thú cấp chín, căn bản là không cần lo về vấn đề rời khỏi mặt nước! Bởi vì, thân là Thủy hệ Thánh thú, chỉ cần không rơi vào sa mạc khô hạn, chỉ bằng vào Ma lực Thủy hệ cường đại tự thân thì Ma thú đó có thể vẫn sống bình thường! Nhưng xem ra, ngàn năm trước thực lực của Hải Tộc thật sự là quá kinh khủng a!

"Chắc ngươi không nói là số lượng Hải thú cửu cấp của các ngươi có thể đạt tới một con số kinh khủng đó chứ?" Đoạn Vân nghi ngờ hỏi tiếp.

"Dù sao đây cũng chỉ là lịch sử xưa kia thôi, nói cho ngươi biết cũng chẳng sao! Ngàn năm trước, Hải Tộc chúng ta có thực lực vô cùng kinh khủng! Số lượng Thánh thú Hải Tộc chúng ta đạt tới gần mười vạn! Ngàn năm trước Hải Thần Hải Đại Chiến bị Thần giới Phương Đông dùng thủ đoạn hèn hạ đánh lừa đem đại quân Hải Tộc hành quân tới sa mạc, làm cho toàn bộ võ sĩ cao cấp Hải Tộc chúng ta bị đồ lục hết! Còn Hải Thần trong trận chiến ấy cũng bị Sinh Mạng Nữ Thần giết chết! Từ đó Hải Tộc mới không còn được huy hoàng hiển hách như xưa, tới bây giờ thì chia xẻ tứ phân ngũ liệt!" Hứa Đức Lạp kể chuyện có vẻ căm giận lắm.

Đoạn Vân cười cười, nói: "Theo ta được biết, bằng vào chỉ có mười vạn Hải Tộc Thánh thú của các ngươi, cho dù Thần giới không đưa các ngươi tới sa mạc thì các ngươi cũng không có khả năng chiến thắng Thần Tộc đâu! Chỉ có điều lúc đó tướng lãnh của Thần giới quả là có rất nhiều mưu kế, ta thật ra rất tôn trọng họ, lại biết công kích vào nhược điểm kém trí của địch nhân, hay hay!"

Nghe Đoạn Vân nói thế, Hứa Đức Lạp nói vẻ tức giận: "Đoạn Vân đại nhân, ngươi ….!"

"Thôi, ta chỉ dựa vào việc mà nói thôi! Ngươi nói Hải Tộc các ngươi từng có ý định xâm lấn đại lục à? Đại lục có cái gì tốt đâu?" Đoạn Vân cười nói.

Nghe Đoạn Vân nói thế, Hứa Đức Lạp khẽ gật đầu, nói vuốt đuôi: " Đoạn Vân đại nhân nói đúng lắm! Hải Tộc chúng ta chỉ cần ở Hải giới là tốt lắm rồi! Nếu Đoạn Vân đại nhân không còn có gì muốn hỏi nữa, ta đây xin phép đi thôi? Nếu ta chậm trễ không về kịp, ta sợ Hải Hoàng đại nhân sẽ rất lo lắng!"

Đoạn Vân cười nói: "Ai nói ta không có chuyện nữa? Ta còn muốn hỏi một vài tình huống ở Hải giới các ngươi đây! Thế này, ta muốn biết Hải Hoàng là nam hay là nữ, nếu là nữ, nàng đã lập gia đình hay chưa? Nếu là nam, vậy hắn có muội tử hoặc con gái xinh đẹp nào không hả?"

Nghe Đoạn Vân nói thế, Hứa Đức Lạp giật mình nói: "Đoạn Vân đại nhân chắc không muốn thiết lập quan hệ hôn nhân với Hải Tộc chúng ta đó chứ?"

"Ta hỏi một chút không được à?" Đoạn Vân trợn mắt! Kỳ thật hắn muốn biết tình hình ở Hải giới, sở dĩ hỏi như vậy là muốn Hứa Đức Lạp không còn đề phòng mình nữa, để hắn chủ động nói ra vài tin tức ở Hải Tộc một cách chân thật không giấu giếm gì.

Quả nhiên, Hứa Đức Lạp thấy vẻ mặt Đoạn Vân đã cười cười nói: " Ha ha, Đoạn Vân đại nhân quả nhiên là một nhân vật một đời đa tình phong lưu đấy! Hải Hoàng đại nhân của chúng ta là Hoàng đế của Bắc Hải bộ tộc, không phải Nữ hoàng; dưới trướng Ngài có hai con trai, còn có một con gái, nhưng con gái của Ngài đã đã gả cho người ta rồi! Hải Hoàng đại nhân còn có vài cô cháu gái rất xinh. Đại Hoàng tử có hai Công chúa thiên kim xinh đẹp như hoa, Nhị Hoàng tử cũng có một con gái. Ba vị Hải Tộc Công chúa này đều vừa mới trưởng thành không lâu, hơn nữa, các nàng nổi tiếng là đại mỹ nhân của Bắc Hải bộ tộc chúng ta, hơn nữa, còn chưa có ai xuất giá!"

"Ba mỹ nhân ngư hả! Được rồi, ngươi nói coi, nếu ta xin cầu thân với Hải Hoàng, ngươi nói hắn có đem cháu gái gả cho ta không?" Đoạn Vân lúc này thật sự đã giở ra vẻ mặt bỉ ổi! Mẹ ơi, cũng phải tìm ra vài tin tức tốt đẹp đã chứ.

Hứa Đức Lạp nói vẻ khinh bỉ: "Ngươi ư? Chỉ là một nhân loại thôi! Đừng có mơ!"

Vừa nghe Hứa Đức Lạp nói thế, Đoạn Vân vốn đang tìm kiếm lý do trở mặt lập tức nhân một cơ hội tốt này đổi ngay nét măt: " Ngươi! Mẹ kiếp nhà ngươi, không muốn ăn đòn đó chứ hả? Dám dùng cái loại ánh mắt này nhìn lão tử a? Lão tử thấy ngươi chẳng thuận mắt tý nào, là một tên quái vật người không ra người cá không ra cá! Dám nhìn đểu ta ư? Người đâu, đánh hắn trước rồi hãy nói!"

Thấy Đoạn Vân nói trở mặt là trở mặt ngay, Hứa Đức Lạp rõ ràng bị dọa đến vãi linh hồn. Nhưng hắn còn chưa kịp giải thích, mười nắm đấm của đại Thần Long đã đấm bóp ầm ầm trên người hắn! Hứa Đức Lạp không ngừng rên rỉ, cầu xin tha thứ, nhưng hắn không dám phản kháng lại! Hắn thà bị Đoạn Vân đánh cũng được, chứ nếu chọc giận sát thần trước mắt này, cái mạng nhỏ mình chắc cũng ô hô ai tai nhanh chóng! Dù sao, hắn tin rằng, dựa vào sự uy hiếp của Hải Hoàng, Đoạn Vân sẽ không dám xuống tay với hắn!

"Thiếu gia, đây là Không gian giới tử móc được từ trong miệng Long Thần ra!" Diệp Cô Thành đưa cho Đoạn Vân một cái giới tử bên ngoài có khắc một đầu Thằn lằn!

Đoạn Vân nhận giới tử vĩ đại đó, xem ra cú làm ăn này tốt thật!

"Lão Đại, đó là Long Thần giới!" Đạt Nhĩ Ba nói có chút kích động.

"Long Thần giới? Nghe lên rất kinh khủng! Hẳn là còn ngon lành hơn cả Ách Bỉ Đa mẫu giới nữa, đáng tiếc ta không mở ra được!" Đoạn Vân thở dài nói.

"Chủ nhân, Ngài dùng thần thức xóa ấn ký trên mặt, sau đó lại dùng một giọt máu thử xem!" Âu Đặc Tư lúc này nói xen vào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio