Bá Y Thiên Hạ

chương 226: long thần vẫn diệt lâm long sơn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đoạn Vân vừa xuất quan, Ước Hàn lập tức tìm tới Đoạn Vân, hồi báo cho Đoạn Vân một vài tình huống trên đại lục!

- Thiếu gia, hôm nay là ngày mười chín tháng Sáu Nữ Thần lịch, Hội nghị đại lục đã kết thúc hai mươi ngày rồi, bây giờ các nước trên đại lục đều đang triển khai các hạng mục cải cách! Theo tin từ các Quốc chủ, việc cải cách cũng không bị trở ngại gì nhiều! Về mặt quân sự, Nanh Sói Quân đoàn ở các nước đã bắt đầu được thành lập. Dựa theo sự phân phó của thiếu gia, tiêu chuẩn chọn lựa Nanh Sói tướng sĩ đều dựa theo những sự khảo hạch nghiêm khắc chặt chẽ! Đầu tiên, thực lực của họ phải là cấp sáu hoặc là từ cấp sáu trở lên, mặt khác, cũng kiểm tra cả về thể năng, nghị lực; về mặt kinh tế trên đại lục thì các nước kinh doanh bổ sung cho nhau, làm tăng quốc lực và đoàn kết hợp tác quốc tế; về …

- Dừng lại! Ước Hàn, ngươi không cần phải nói cẩn thận như vậy, ta cũng đã biết vài thứ rồi. Ta muốn biết Tinh Linh Vương Quốc và Thú Nhân đế quốc có phản ứng gì không, dù sao hai thế lực lớn này cũng chưa có thái độ gì chính thức quy thuận chúng ta?

Nghe Ước Hàn thao thao bất tuyệt, Đoạn Vân vội vàng ngắt lời hắn.

Nhân loại trên đại lục vừa hoàn thành việc thống nhất, lúc mới bắt đầu khẳng định sẽ gặp phải rất nhiều vấn đề, nhưng chỉ cần cây đại thụ Đoạn Vân này không ngã, tốc độ phát triển đại lục sẽ tiếp tục tăng trưởng không ngừng, cứ nhìn Thiên Long và Nạp Lan là biết! Dưới sự cải cách hiện đại về quân sự, lực chiến đấu của quân đội đã được đề cao không ít, chính sách cắt giảm chỉ lưu lại tinh binh của Đoạn Vân là muốn loại bỏ những lão nhược tàn binh! Khi bắt đầu, những binh lính bị loại hoặc là những quý tộc thiếu gia bị giải trừ quân tịch vì cậy quân công, đều có thể cảm thấy bất mãn đối với Đoạn Vân. Nhưng bất mãn thì làm được gì, Đoạn Vân cường đại như thế, cả đại lục đều là gia nghiệp của Đoạn Vân! Hơn nữa, Đoạn Vân còn đặc ý yêu cầu Quốc chủ có những chính sách hỗ trợ rất tốt cho những cựu chiến binh có quân công. Ngoài ra, Đoạn Vân còn ra lệnh cho các nước cấp cho mỗi binh lính bị tinh giảm về vườn đợt này ít nhất năm mươi kim tệ một người!

Về phần cải cách kinh tế, giáo dục và khoa kĩ, việc này không phải ngày một ngày hai mà thấy được hiệu quả! Cải cách chỉ là một phương thức hướng đạo, làm cho đại lục giàu có mới có thể mạnh lên. Phú quốc cường binh, quốc có phú thì sẽ có binh cường! Nếu muốn sau này thực dân Tây đại lục, muốn ngăn Ma giới xâm lược, muốn phản công Ma giới, nếu không có kinh tế dồi dào duy trì thì căn bản không có khả năng làm được! Kinh tế tăng trưởng lên, quân đội mới có thể kiến thiết tốt được; còn nếu muốn kinh tế phát triển, giáo dục và khoa kĩ là một việc rất trọng yếu, là tiền đề cho nền kinh tế.

Nghe Đoạn Vân hỏi về Tinh Linh và Thú Nhân, Ước Hàn vội đáp:

- Thiếu gia, thái độ của họ rất hàm hồ! Tinh Linh nói loài người quá mức giảo hoạt, Thần Điện lại phát khởi thánh chiến với họ mấy trăm năm rồi, mang đến cho Tinh Linh nhất tộc không ít tai họa. Ngài lại là Đại Giáo hoàng của Thần Điện, do đó, họ không chịu quy thuận! Về phần Thú Nhân, họ nói loài người quá hèn hạ, giết hại Thú Nhân của họ khắp nơi, nhưng việc thiếu gia giải phóng nô lệ đã chiếm được cảm tình của Thú Nhân, họ tỏ vẻ chỉ cần thiếu gia không còn giữ chức Đại Giáo hoàng nữa thì họ sẽ nguyện ý quy thuận! Hơn nữa, họ cũng e ngại Trung Hoa Gia tộc cường đại của ta, hai thế lực lớn này đã nguyện ý chung sống hòa bình với Trung Hoa Gia tộc chúng ta.

Đoạn Vân nhíu mày, nói:

- Họ thật sự là không biết tốt xấu! Nếu không nể mặt đám Thú Nhân và Tinh Linh ở A Nhĩ Ti Tư, ta nhất định trực tiếp triệu tập đại quân, đạp bằng hai thế lực lớn này! Ước Hàn, ngươi nói với chúng, chức Đại Giáo hoàng của Đoạn Vân ta chỉ là một cách xưng hô, kêu bọn hắn đừng có đánh đồng Trung Hoa Gia tộc của ta với Thần Điện! Còn nữa, đại lục thống nhất là xu thế thời đại, Đoạn Vân ta không muốn thông qua vũ lực chiến tranh mà thu phục họ, ngươi bảo họ nhất định phải đưa ra một quyết định cho tốt! Cũng bảo Tinh Linh Nữ Vương và Thú Nhân Hoàng đế phải nghĩ tới dân chúng của họ, quy thuận Trung Hoa Gia tộc xong, tất cả nô đoàn của loài người sẽ vĩnh viễn không tồn tại nữa, Tinh Linh và Thú Nhân không còn bị loài người kì thị và giết hại nữa! Nói cách khác, nô lệ dị tộc sẽ bị cấm trên cả đại lục văn minh này! Nếu không thì bảo họ nên nghĩ về hậu quả đi là vừa!

- Thiếu gia muốn dụng binh đối với họ sao? - Ước Hàn hỏi vẻ nghi hoặc. Nguồn tại

- Dụng binh? Không! Ta không muốn dụng binh! Nhưng không gây cho họ một chút áp lực, họ sẽ không nhận rõ tình thế. Ma Tộc sắp xâm lấn rồi, ta sẽ không làm giảm thực lực của đại lục đâu! Cho dù bọn họ không chịu quy thuận, ta cũng sẽ không gây ra một cuộc chiến nào trên đại lục này nữa đâu! Muốn dụng binh, cũng chỉ có thể dụng binh chống lại cụôc xâm lăng của Ma Tộc sau này! Dù sao, mỗi lần Ma giới xâm lấn, loài người và dị tộc đều sẽ lại đoàn kết dị thường! Còn nữa, có thể khi Ma Tộc xâm lăng chính là cơ hội thu phục hai thế lực lớn này đó!

Đoạn Vân trả lời rất hào hùng.

- Thiếu gia quả nhiên anh minh! - Ước Hàn cung kính nói đệm vào.

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Kỳ thật, Thú Nhân Đế Quốc và Tinh Linh Vương Quốc nếu muốn sinh tồn ngoại trừ thần phục chúng ta, cơ hồ không có con đường thứ hai đâu! Nhân loại trên đại lục đã đạt được sự thống nhất, Tinh Linh và Thú Nhân gần như không có khả năng tự tách mình ra, nhất là bây giờ Ma Tộc sắp xâm lăng! Ước Hàn, ngươi lưu ý về động tĩnh của họ cho ta, ta nghĩ, chẳng mấy chốc thời gian nữa là họ sẽ thần phục chúng ta!

- Rõ! - Ước Hàn cung kính đáp.

Ngày thứ hai sau khi xuất quan, Đoạn Vân mang theo tam đại Phi hành Ma sủng và Diệp Cô Thành đi tới Đường Cổ Lạp Sơn! Bây giờ Long Thần đã chết, nói cách khác, cả Long Tộc xem ra hoàn toàn là một thế lực tay sai chư hầu của Trung Hoa Gia tộc! Đoạn Vân cũng không cần sợ việc sau khi Long Tộc phát triển thì sẽ phản bội mình! Hơn nữa, thông qua Long Hoàng Tạp Lỗ, Đoạn Vân biết năm Đại Trưởng lão và giới Cự long rất bất mãn với việc Long Thần cướp đoạt bảo bối của họ! Còn khi Long Thần xuất hiện, biểu hiện của năm Đại Trưởng lão cũng làm cho Đoạn Vân rất hài lòng. Dù sao, họ không nói cho Long Thần bất kỳ sự việc gì có liên quan tới mình, những gì Long Thần biết đều là Đoạn Vân bảo Tạp Lỗ nói cho hắn biết! Còn từ những lời Long Thần nói với mình, Long Thần đã không thể thu được sự tôn sùng kính ngưỡng từ đám Cự long cũng đủ biết có không ít Cự long bắt đầu sinh ra bất tín nhiệm về việc coi Tạp Tây Cách Nhĩ là Thần của Long Tộc, nói cách khác, đã có Cự long bắt đầu phản bội Long Thần!

Mặc dù không biết sự tôn sùng kính ngưỡng theo như lời Tạp Tây Cách Nhĩ rốt cuộc là như thế nào, nhưng từ giọng nói của Tạp Tây Cách Nhĩ, Đoạn Vân có thể phỏng chừng cái đó nhất định là có liên quan tới lòng trung thành! Rốt cuộc vì sao lực tín ngưỡng này lại trọng yếu như thế, làm cho Tạp Tây Cách Nhĩ phải bất chấp nguy hiểm mạo hiểm cho dù có bị Thần giới phát hiện cũng phải từ Ma giới phản hồi về đại lục? Đối với việc này, Đoạn Vân hoàn toàn không biết rõ, dù sao Đoạn Vân cũng không tiếp xúc với Thần nhiều lắm! Nhớ lại những lời từ linh hồn của Tạp Tây Cách Nhĩ, Thần có thể bất tử, linh hồn sẽ không tiêu tán, Đoạn Vân phỏng chừng, tiêu chuẩn của một vị Thần bình thường hẳn là cấp mười hai! Cao thủ cấp mười một như Long Hoàng Tạp Mạt Tư Đặc sau khi chết thì linh hồn biến thành một thứ oán linh, đó là một loại năng lượng linh hồn vô ý thức. Còn linh hồn Tạp Tây Cách Nhĩ sau khi chết lại có thể tìm một thân thể khác để sống lại, năng lượng linh hồn sẽ không tiêu tan đi. Tạp Mạt Tư Đặc không phải là Thần, còn Tạp Tây Cách Nhĩ có thể tự xưng là Thần! Định nghĩa về "Thần" rốt cuộc là như thế nào? Đoạn Vân không thể biết rõ hơn được! Nhưng không rõ cũng không quan trọng, dù sao Thần cũng không phải là bất tử! Long Thần không phải đã bị mình giết chết rồi sao? Hơn nữa từ phương thức chiến đấu của Tạp Tây Cách Nhĩ, Thần cũng chẳng qua là một loại năng lượng cường đại mà thôi, cũng không có cái gì ghê gớm lắm!

Có ba tên Long sủng thực lực gần tới cấp mười hai ở đây, Đoạn Vân chẳng mất bao lâu đã tới Đường Cổ Lạp Sơn! Bây giờ dân số của Long Tộc còn khoảng tám ngàn, thực lực thì có vẻ hơi tức cười! Sau khi Đoạn Vân đem bảy ngàn Cự long ra ngoài, thực lực Long Tộc có thể nói đã rơi xuống ngàn trượng! Trong số tám ngàn Cự long ở đây, rồng cấp bảy chiếm tuyệt đại đa số! Cự long cấp tám thì sau trận hạo kiếp đó cơ bản đã biến thành tọa kỵ cho Nanh Sói tướng sĩ. Số lượng Cự long cấp chín còn khoảng một trăm đầu! Nếu không có mười đại Long vệ và năm mươi thân binh của Long Hoàng, Long Tộc quả thật hoàn toàn tan hoang rồi!

Trên Long đường, Đoạn Vân nhìn Tạp Lỗ và năm Đại Trưởng lão còn lại! Bây giờ, năm Đại Trưởng lão đã không còn dùng chức vụ như trước kia nữa, họ sửa lại là Đại Trưởng lão, Nhị Trưởng lão, Tam Trưởng lão, Tứ Trưởng lão và Ngũ Trưởng lão. Toàn bộ chức vụ trước kia đã bị Đoạn Vân gỡ bỏ hết rồi!

Lúc này năm Đại Trưởng lão đều rất cung kính đứng trước mặt Đoạn Vân, vẻ mặt có chút kỳ quái! Họ thi nhau đoán già đoán non xem Long Thần rốt cuộc ra sao rồi? Đoạn Vân quay trở lại đây, chẳng lẽ Long Thần đã chết?

Nhìn năm Đại Trưởng lão, Đoạn Vân nói uy nghiêm:

- Từ việc ta còn có thể đứng ở chỗ này, ta nghĩ các ngươi cũng đã đoán được. Long Thần Tạp Tây Cách Nhĩ của các ngươi …. đã chết ….! Đã chết hoàn toàn! Hơn nữa, là ta giết!

Nghe Đoạn Vân nói, năm Đại Trưởng lão đều rất giật mình kinh hoàng, nhưng sau khi hoàn hồn, lập tức có một Long Tộc Trưởng lão rất thức thời quì xuống trước mặt Đoạn Vân, nói cung kính:

- Đoạn Vân đại nhân, Tạp Tây Cách Nhĩ lúc tới đây đã tàn sát hơn mười đầu Cự long ở Đường Cổ Lạp Sơn của Long Tộc chúng ta, chúng ta hận hắn thấu xương! Đoạn Vân đại nhân giết hắn, chúng ta thật là cao hứng!

Đoạn Vân cười nhạt, hỏi lại:

- Những lời ngươi nói có thật không? Các ngươi cần phải nghĩ cho kỹ, ta giết chết Long Thần của các ngươi đó! Chẳng phải tất cả Long Tộc các ngươi đều được xưng là hậu duệ của Long Thần sao?

- A? Việc này …. Việc này … Đoạn Vân đại nhân, tuy nói là thế, nhưng … nhưng …!

Dưới câu hỏi của Đoạn Vân, vị Trưởng lão đó nhất thời ngậm miệng!

Đoạn Vân cười nói:

- Chẳng lẽ các ngươi không nghĩ đến một vấn đề như thế này sao? Đó là Long Thần căn bản không phải là tổ tiên của Long Tộc! Các ngươi ngẫm lại coi, nếu các ngươi đều là hậu duệ của Tạp Tây Cách Nhĩ, vì sao các ngươi gặp phải nhiều chủng loại trong Long Tộc như vậy? Còn theo ta được biết, Tạp Tây Cách Nhĩ chỉ là một đầu Thánh Long! Nếu từ một đầu Thánh Long hậu đại mà xuất hiện vô số Thổ long, Ngân long đủ mọi loại Long hình kỳ lạ quái trạng, vậy thì hơi thấy tức cười đó!

Nghe Đoạn Vân nói thế, năm Đại Trưởng lão đều chìm vào suy tư! Đúng vậy, Long Thần không phải chỉ có thực lực cường đại một chút thôi sao? Hơn nữa, mỗi một đầu Long đều biết, mình không có khả năng đều là hậu duệ của Long Thần! Hậu duệ Long Thần chỉ là một loại thuyết pháp mà Long Tộc gạt mình, dối người mà thôi!

- Đoạn Vân đại nhân Ngài nói quá đúng!

Năm Đại Trưởng lão đua nhau a dua.

Đoạn Vân cười cười, tiện tay vung lên, mấy đống đồ thủy tinh hiện ra trước mặt năm Đại Trưởng lão, nói:

- Cho các ngươi đó! Tạp Lỗ từng nói cho ta biết, Tạp Tây Cách Nhĩ cướp đọat hết bảo bối của các ngươi, lần này ta đem nó trả lại cho các ngươi! Hơn nữa để chúc mừng các ngươi lần này giữ vững được trận doanh, ta trích một phần kim tệ lấy được từ tay Long Thần cho các ngươi!

Nói xong Đoạn Vân một lần nữa vung tay lên, đem một đống kim tệ đặt trên đại đường! Một đống kim tệ tỏa ánh sáng lấp lánh như một quả núi nhỏ làm cho mắt năm Đại Trưởng lão cũng sáng rực như đèn pha! Kỳ thật đống kim tệ đó cũng không nhiều lắm, cũng khoảng mười ức mà thôi, chỉ có điều cứ chất hàng đống lên như vậy, số lượng cộng lại trông có vẻ rất khoa trương!

- Cảm ơn Đoạn Vân đại nhân!

Năm Đại Trưởng lão đều rất hưng phấn, cũng cảm thấy rất may mắn, dù sao Long Tộc thích nhất là bảo bối trong suốt và kim tệ lấp lánh! Thế mà hai thứ này thì Đoạn Vân từ trước tới giờ không bao giờ tiếc với họ cả!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio