Muốn thế, một mặt cần hết sức tăng thực lực của đại quân gia tộc lên, một mặt cần phát triển dựa vào giới bình dân đại lục.
Cả Mộng Đa Lợi Á, có trên năm mươi ức nhân tộc, tám ngàn vạn Thú Nhân tộc, ba ngàn vạn Man Tộc Mông Cổ, ba ngàn vạn Địa Tinh, sáu trăm vạn Tinh Linh. Còn những dị tộc thiểu số như tộc người khổng lồ, tộc người cây, tộc người lùn …. vì những bản lĩnh đặc thù của mình mà được Đoạn Vân thu vào gia tộc. Bên cạnh đó tất cả những ma thú trên đại lục cũng có thể coi như là dân chúng đại lục. Dù sao, trí tuệ của chúng cũng không thấp. Bây giờ, thỉnh thoảng cũng có ma thú được cho phép tới đại lục đi lại, thậm chí không ít ma thú bắt đầu trở thành lính bảo vệ cho nhân tộc, được coi như là những lao động hợp pháp. Hiện tượng này trước kia cũng đã xuất hiện rồi, nhưng số lượng không nhiều như bây giờ. Đương nhiên, những ma thú cấp thấp không thể nói chuyện được sẽ không được phép tiến vào thế giới nhân loại.
Đến hôm nay, thế giới ma thú cũng dần dần hoàn thiện. Chỉ cần là ma thú có trí tuệ, đều trở thành dân chúng Trung Hoa. Ở Ma Thú Sâm Lâm đã thành lập hơn mười tòa thành Ma Thú. Trong thành cấm đấu võ, cấm sát sinh, các ma thú có thể sinh sống an toàn trong thành. Nhưng chỉ cần bước ra khỏi thành, ma thú bị giết hoặc bị ăn thịt thì thành chủ của thành Ma Thú cũng không xen vào. Dù sao, ma thú cũng có pháp tắc để sinh tồn của riêng mình.
Do ma thú không có pháp quyết tu luyện để tăng thực lực của mình lên, còn những ma thú có trí tuệ dù sao cũng là dân chúng Trung Hoa trên đại lục. Do đó, Đoạn Vân ra lệnh cho Thú hoàng Phì Tử phổ cập phương pháp tu luyện ra khắp thế giới ma thú. Đoạn Vân tin rằng, chỉ cần vài chục đến trăm năm nữa, ma thú có trí tuệ trên đại lục cơ bản sẽ có thể tu luyện tới thánh cấp đồng thời có thể hóa hình. Mặc dù số lượng ma thú nhiều vô kể, nhưng có thể được xưng là ma thú có trí tuệ thì cũng phải từ cấp năm trở lên. Do đó, chỉ cần ma thú có giai vị cấp năm trở lên thì sẽ được coi là dân chúng Trung Hoa. Đám này có số lượng trên ức. Ma thú cấp năm cấp sáu mặc dù không thể nói chuyện, nhưng bọn chúng đích thật có trí tuệ, thậm chí không dưới nhân loại. Người có tiếng người, thú có tiếng của thú. Chỉ cần có ngôn ngữ cho chủng tộc mình, chúng đều có thể được coi là chủng tộc trí tuệ. Mà chỉ cần là chủng tộc trí tuệ, Đoạn Vân biến thái sẽ không buông tha. Hải tộc ngày xưa được xưng là đại quân trên ức, nguyên nhân cũng chính là ở chỗ này.
Bây giờ, bộ tộc Thần long thống trị hải giới cũng cơ bản ổn định. Cơ hồ tất cả hải tộc đều công nhận Thần Long có thân phận trời sinh phách giả trên biển. Trên ức dân chúng hải tộc cũng đều tiếp nhận thân phận công dân Trung Hoa hải tộc của mình. Không ít hải tộc cũng đã bắt đầu kiêu hãnh vì cái tên Trung Hoa. Không còn bộ tộc Bạch hùng quấy nhiễu, việc phát triển hải tộc đều rất bình thường.
Một vài thương nhân nhân giới đã tiếp xúc với hải tộc. Sau đó lại có một bộ phận nhỏ hải tộc bước lên đại lục. Họ trở thành những thương nhân qua lại giữa hải giới và nhân giới. Loại trao đổi lục hải này quả đã kích thích nền kinh tế đại lục và hải giới phát triển rất mạnh. Nhờ vào sự trao đổi và câu thông giữa các chủng tộc, sự thống trị của Đoạn Vân sẽ không phát sinh sự cô lập. Dân chúng sống trong những thế giới bất đồng, nhưng tất cả bọn họ đều có một thân phận - Công dân Trung Hoa. Đều là đồng bào nên việc câu thông và trao đổi là điều không thể không xảy ra.
Tây đại lục bây giờ cũng đã ổn định và phát triển rất nhanh. Mặc dù Tây đại lục vẫn còn là đất thực dân của gia tộc, nhưng Đoạn Vân đã trao cho những nước bị thực dân có những quyền lợi rất rộng rãi. Lúc đầu, Đoạn Vân đảm bảo không làm dân chúng mình đói bụng. Mặc dù đám thương nhân Đông đại lục tới Tây đại lục đều là những bọn tư bản bóc lột, nhưng đám thống trị trước kia chẳng phải cũng là bọn bóc lột sao? Hơn nữa, ai đem lại tiền bạc cho dân chúng, làm cho dân chúng sống thoải mái, vậy người đó sẽ được tôn sùng. Tất cả trước đây vốn là một xã hội lạc hậu dã man, bao nhiêu điều độc ác đen tối đều đã được lột tả ra hết. Nhưng bây giờ, người giàu cũng như những người khác, ai nấy đều phải khép mình vào pháp luật. Mặc dù người giàu vẫn có đặc quyền, nhưng Đoạn Vân đại nhân hạn chế không ít những đặc quyền này. Ngươi giết người thì đừng tưởng giao tiền là xong việc. Chỉ cần vi phạm phát luật, đám binh lính của ta sẽ trực tiếp đào nhà của ngươi lên.
Còn Đông đại lục bây giờ lại càng tốt hơn. Mông Đa Lợi Á trước kia, thường xuyên có đủ loại lưu dân vì chiến loạn. Nhưng bây giờ, đến cả vấn đề cơm no áo ấm cho Tây đại lục cũng đã giải quyết rồi, thì lương thực ở Đông đại lục đã sớm không còn là vấn đề nữa. Dưới tác dụng của vô số thương nhân địa Tinh, Mộng Đa Lợi Á nhanh chóng chuyển thẳng lên phát triển nền công nghiệp tư bản chủ nghĩa. Trong thế giới ma pháp, lương thực cũng không phải là vấn đề gì quá lớn. Trước khi Đoạn Vân xuất hiện, sản vật trên mảnh đất này đã đủ để nuôi sống hơn mười ức sinh linh có mặt trên đại lục. Cho dù là nô lệ, cũng rất ít khi xuất hiện hiện tượng đói chết. Nhưng dân nghèo cũng rất thường thấy ở nước nghèo như Thú Nhân đế quốc. Còn sau khi Đoạn Vân thống trị Thú Nhân đế quốc, việc sản xuất được phát triển mạnh. Dưới sự khuyến khích mở rộng Thú Nhân đế quốc, túi của đám Thú nhân lúc nào cũng rủng rỉnh. Hồ tộc nhờ vào việc làm ăn, cũng chẳng hề kém cạnh đám thương nhân Địa Tinh một chút nào. Không ít Hồ tộc đã trở thành đại phú thương giàu nứt đố đổ vách. Rất nhiều Thú Nhân tràn vào thế giới nhân loại trở thành khán gia hộ viện, thậm chí không ít trở thành những thành viên cốt cán của các đội dong binh. Bằng vào thực lực và khí lực, cuộc sống Thú Nhân cũng trở nên rất thoải mái. Đương nhiên, không ít Thú Nhân trở thành thành viên của Phòng vệ đội nhân loại, sung vào chức vụ cảnh sát.
Lúc này tình thế rất tốt, nếu không có nguy cơ Thần tộc, không có cuộc xâm lăng Ma tộc, nhân giới do Đoạn Vân đứng đầu tuyệt đối có thể tiêu dao tự tại. Có thể nói Đoạn Vân trời sinh là người mạng khổ. Sự an bình trên đại lục bây giờ dù sao cũng chỉ là tạm thời. Thần không bao giờ cho phép nhân loại cường đại. Còn Ma tộc luôn luôn tham lam nhòm ngó nhân giới đại lục. Tóm lại các chủng tộc trên đại lục lúc này đang gặp phải những nguy cơ rất lớn.
Do đó, Đoạn Vân vẫn tiếp tục tập trung toàn bộ trí lực nhằm đề cao thực lực chỉnh thể cho đại lục. Sau khi làm cho vũ lực của một bộ phận đạt tới mức thường nhân không thể nào nghĩ tới được, hắn còn muốn đề cao thực lực cả đại lục nữa. Ma giới tại sao có thể toàn dân giai binh? Bởi vì họ có hoàn cảnh ác liệt. Trong điều kiện đó nếu không có thực lực có nghĩa là không thể sinh tồn.
Còn nhân giới thì sao? Nhân giới khí hậu bình hòa, không có hoàn cảnh ác liệt để rèn luyện thân thể. Dân chúng nhân giới cũng không có ý thức giết chóc những chủng tộc có thực lực nhỏ yếu. Tại nhân giới, mặc dù là cường giả vi tôn, nhưng dù sao còn chưa tới mức cường giả vi vương. Ở đây, người bình thường là bình dân, còn nếu không thể là bình dân thì vẫn có thể lựa chọn bán thân làm nô lệ ( đương nhiên, đây là việc trước kia ).
Nhưng, đại lục vẫn có ưu thế của mình. Đó là nhân loại trên đại lục cơ bản đã có ma pháp. Nói cách khác, những tên ma vũ bạch si trên đại lục cơ hồ hiếm vô cùng. Nhưng đáng tiếc là, giới bình dân bình thường không thể tiếp xúc được tới ma pháp và đấu khí. Như vậy sẽ làm mai một rất nhiều bình dân có thiên phú cực cao. Trước khi Đoạn Vân xuất hiện, nền giáo dục ở thế giới này khá là lạc hậu, số lượng học viện cực ít. Trong học viện chỉ truyền thụ rất ít tri thức, cơ bản chẳng hơn cấp bậc trung tiểu học ở xã hội hiện đại bao nhiêu. Còn những đệ tử thì chỉ có thể học được một vài ma pháp hoặc đấu khí thường thức. Một cường giả, bình thường chỉ thu một đệ tử. Hơn nữa còn phải chờ cơ duyên.
Nếu Ma giới có hoàn cảnh chùy luyện thì nhân giới có pháp quyết trợ lực. Tu luyện công pháp chính là ưu thế của đại lục. Nhất là khi có sự tồn tại của tên Đoạn Vân biến thái này.
Do đó, những năm đầu, Đoạn Vân đã đưa quyển "Trung Hoa ma pháp phổ cập giáo tài" phổ cập tới mỗi nhà, mỗi hộ. Quyển sách này tập hợp vô số phiên bản sách giáo khoa ma pháp, trực tiếp làm cho ma pháp sư trên đại lục trở nên thừa thãi. Quyển sách do Đoạn Vân biên soạn, rất dễ hiểu, đơn giản dễ luyện, hơn nữa hiệu quả rất tốt. Khi đại lục thống nhất, Đoạn Vân đã ra lệnh cho các nước trên đại lục phổ cập giáo dục. Sau khi đại lục thông dụng ngữ được phổ cập trên thế giới này, thì gần như mọi người đều có thể hiểu được quyển sách đó. Vốn lần phổ cập giáo dục trước, Đoạn Vân đã nghĩ tới việc phổ cập ma pháp và đấu khí, nhưng không tìm thấy tài liệu giáo dục tốt. Dù sao, một loại ma pháp cũng không thể thích hợp cho tất cả mọi người tu luyện.
Nhưng Đoạn Vân biến thái này lại nghiên cứu ra một loại tu luyện pháp quyết cho cơ hồ tất cả mọi người đều có thể tu luyện ma pháp. Hơn nữa, loại pháp quyết này còn cao minh hơn trước. Loại phương pháp tu luyện này, Đoạn Vân chẳng biết nên ca ngợi Thần hay là bài bác Thần. Bằng vào những lĩnh ngộ về ma pháp, cộng thêm những hiểu biết về cấu tạo nhân thể, hắn trực tiếp chế ra một loại ma pháp đặc biệt. Hơn nữa, Đoạn Vân còn đem ma pháp thực vật của Tinh Linh, ma pháp thổ hệ, mộc hệ, thủy hệ kết hợp với nhau giải thích về những việc làm hữu ích cho việc sản xuất nông canh. Đoạn Vân tin rằng dân chúng trên đại lục chỉ cần tu luyện loại ma pháp này là có thể đề cao mấy lần thậm chí đề cao mấy chục lần hiệu suất sản xuất của họ. Giới hạn tuổi tu luyện bô pháp quyết của Đoạn Vân cũng không lớn. Chỉ cần dưới bốn mươi tuổi mà tiến hành tu luyện, trong vòng ba năm, người bình thường có thể tu thành một ma pháp sư trung cấp. Còn nếu từ nhỏ đã bắt đầu thì việc trở thành Pháp Thần tuyệt đối không phải là việc khó. Nhưng người già mà tu luyện thì phỏng chừng tối đa cũng chỉ sinh ra một hai hỏa cầu, làm được vài vốc nước ma pháp giải khát thôi.
Việc phổ cập ma pháp chỉ làm cho dân chúng đại lục có được chút ít ma pháp, nhưng lại không được học những ma pháp giết người. Mục đích chính của "Phổ cập giáo tài" là dùng trí lực để đề cao nền sản xuất trên đại lục. Nếu muốn học được ma pháp chính thức có thể sát nhân, thì phải đi học ở trường. Sau khi phổ cập giáo dục, mỗi đứa trẻ đều phải bắt buộc vào học ở những trường tiểu học giáo dục. Sau khi ra trường phỏng chừng bọn chúng đều có năng lực sát nhân. Trong trường học, chúng sẽ được học một hệ thống ma pháp tương đối cao minh cộng thêm và phương pháp tu luyện đấu khí. Đoạn Vân cũng tin rằng, việc nông dân được phổ cập tu luyện ma pháp, khẳng định có thể lĩnh ngộ ra những kỹ năng ma pháp thuộc loại sát nhân cho riêng mình. nguồn TruyenFull.vn
Còn về việc phổ cập đấu khí, Đoạn Vân không quá mức chấp nhất. Dù sao, đấu khí không thể so với ma pháp. Ma pháp là thứ cần có trong cuộc sống của dân chúng đại lục, còn đấu khí thì chỉ dùng khi chiến đấu mà thôi.
Nhưng, đấu khí lại dễ tu luyện hơn so với ma pháp. Đây là nguyên nhân vì sao trước đây trên đại lục Kiếm Thần không có giá bằng thánh ma đạo thậm chí cả ma đạo sư. Những bình dân bình thường cũng có thể thông qua huấn luyện đơn giản mà tu luyện ra đấu khí. Nhưng đây không phải là đấu khí cao minh, thậm chí có thể nói là loại đấu khí quá đơn giản, thường thường loại này không có hiệu quả gì lớn.
Do đó, Đoạn Vân tăng cường chế độ dân binh trên đại lục. Hắn quy định rất rõ ràng, tất cả nam nhân trên 15 tuổi, phải nhận ba năm huấn luyện dân binh. Vô luận là kiếm sĩ hay ma pháp sư, đều phải được huấn luyện như vậy. Trước mệnh lệnh này, dân chúng trên đại lục này chẳng ai có dị nghị gì. Dù sao, trong lúc này, binh lính là do gia tộc nuôi dưỡng. Còn những dân binh lại có cơ hội nhận được phương pháp tu luyện đấu khí cao minh. Còn quân chính qui trên đại lục, bình thường đều được tuyển ra từ những dân binh ưu tú. Do đó, quân đội là một nơi bồi dưỡng ra rất nhiều cường giả, tốt hơn trường học rất nhiều. Không ít bình dân, thường thường sẽ lựa chọn đưa con mình vào quân đội chứ không phải trường học.
Đồng thời với việc giáo dục phổ cập, một vài pháp quyết tu luyện đấu khí thượng cổ và những phương pháp tu luyện đấu khí tương đối cao minh cũng được in để sẵn trong những đồ thư quán của trường học. Những pháp quyết này, được những tướng sĩ Thiết Huyết nhân tộc vừa sống lại viết ra. Đương nhiên, Đoạn Vân cũng đưa ra một bộ pháp quyết tu luyện đấu khí. Quang, Thủy, Mộc, Hỏa, Thổ, Phong, Điện, Không Gian, tám hệ pháp quyết đấu khí đều được Đoạn Vân chế tạo ra. Đây là những pháp quyết do Đoạn Vân viết ra, mặc dù không cường hãn như Nanh Sói Đấu khí quyết, nhưng nó cũng là một hệ thống tu luyện đấu khí pháp. Đây là pháp quyết đấu khí do Đoạn Vân căn cứ vào những nghiên cứu về thân thể của nhân sĩ dị giới, cộng với những giải thích của mình về lực lượng mà chế ra. Sau này việc tu luyện thành công cũng đã chứng minh được sự biến thái của Đoạn Vân - Nếu từ nhỏ đã tu luyện pháp quyết này thì cơ bản có thể đạt tới Kiếm Thần trước khi già.
Đối với Thú Nhân và Tinh Linh, Đoạn Vân cũng bỏ ra một phen khổ công. Chủng tộc Thú Nhân rất nhiều, Đoạn Vân phải căn cứ vào những cơ thể bất đồng mà tạo ra pháp quyết khác nhau. Dù sao, không phải tất cả Thú Nhân đều có khả năng nhận được Tẩy Tủy Đan. Căn cứ vào tình huống của đám Thú nhân võ sĩ, Đoạn Vân chế ra hơn mười loại phương pháp tu luyện cho Thú Nhân. Những phương pháp tu luyện này, trực tiếp làm cho Thú Nhân trở nên cường đại hơn. Còn đối với sáu trăm vạn pháp sư Tinh Linh, Đoạn Vân cũng chế ra pháp quyết tu luyện đặc biệt thích hợp với Tinh Linh. Đoạn Vân tin rằng, bằng vào đặc tính sống lâu của Tinh Linh, thực lực thấp nhất Tinh Linh nhất tộc sau này sẽ là pháp Thần. Đương nhiên, việc này phải để Đoạn Vân có đủ thời gian. Nếu nghiệp lớn chưa thành mà đã bị Ma tộc quấy nhiễu hoặc thậm chí tiêu diệt thì quả là vô cùng oan uổng.