Bá Y Thiên Hạ

chương 49: biệt dạng thứ kích bả thương đàm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vừa vào cửa, Tạp Sắt Phu đã kéo Đoạn Vân đến thẳng một gian phòng, vừa lôi kéo vừa hưng phấn gọi lớn: "Cha, cha ra xem ai đến đây này? Cha, cha có đó không?"

Lúc này một thanh âm khàn khàn từ trong gian phòng đó truyền ra: " Tạp Sắt Phu hả, vào đây đi! Con đưa ai tới gặp cha vậy, ha ha!" Thanh âm đó đúng là của Khắc Mễ Kì mập lù, Đoạn Vân đã từng nghe qua vài lần. Những người mập mạp thường sở hữu một giọng khàn khàn rất đặc trưng. Tạp Sắt Phu vừa nghe thấy Khắc Mễ Kì đang ở bên trong, vì vậy túm Đoạn Vân sềnh sệch đẩy cửa tiến vào. Đoạn Vân vừa vào tới nơi đã thấy Khắc Mễ Kì bò cả người lên một cái bàn rất lớn, đang đọc một cái gì đó. Hiển nhiên gian phòng này chính là thư phòng của Khắc Mễ Kì.

"Tiểu chất Đoạn Vân ra mắt Khắc Mễ Kì đại nhân, hôm nay không được mời mà dám tự đến, xin đại nhân đừng để tâm. Có ít quà mọn, chỉ mong Ngài đừng cười!" Nói rồi, Đoạn Vân tiếp một kiện lễ vật từ tay Diệp Cô Thành đem lên, đưa thẳng tới tay Tạp Sắt Phu. Lễ vật này vốn là chuẩn bị để cho Hồng y chủ giáo Tạp Tư Kì, nhưng Chủ giáo đại nhân lại từ chối không nhận.

Khắc Mễ Kì vừa thấy Đoạn Vân tới bái phỏng, có vẻ hơi giật mình, bất quá lão lập tức cười được ngay: " Ha ha! Đoạn Vân Tế tự nói chơi rồi. Cần gì gọi ta là đại nhân chứ? Gọi ta là bá phụ là được rồi, hơn nữa ngươi không phải là Tạp Sắt Phu …… à, ha ha!"

Đoạn Vân nhìn lão cười rất tươi, vái dài một cái rồi nói: "Dạ, bá phụ! Sau này Ngài trực tiếp gọi ta là Vân nhi, hoặc là Đoạn Vân đều được. Cứ kêu Tế tự này Tế tự kia nghe khách khi lắm!"

"Cha...!" Tạp Sắt Phu đứng một bên nghe cha mình nhắc tới quan hệ của mình với Đoạn Vân, rất thẹn thùng, khuôn mặt xinh xắn ửng hồng, dậm dậm chân kéo tay áo của Khắc Mễ Kì.

"Ha ha, con gái ngoan của ta còn thẹn thùng nữa! Tốt lắm! Ta gọi ngươi là Vân nhi nhé? Gọi vậy cho thân thiết! Được rồi hiền chất, nghe nói Thần điện đã chính thức sắc phong ngươi là Thánh Tế tự rồi, tuổi còn trẻ như vậy mà đã có thành tựu đến thế, phải nói là người đầu tiên ở trên đại lục đó. Thật sự đáng mừng, đáng mừng!" Khắc Mễ Kì cười nói.

"Bá phụ nói quá lên mất rồi!" Đoạn Vân cung kính trả lời.

"Ha ha! Tuyệt đối không có đâu, theo ta được biết Thánh tế tự trên cả đại lục chỉ có chín vị. Bây giờ ngươi tề danh là người thứ mười đó, chẳng lẽ sự kiện này không tính là một việc vui sao? Ngươi lại còn là Thánh Tế tự trẻ nhất trên đại lục nữa chứ! Ngươi cũng biết chín vị khác năm nay đã hơn năm mươi tuổi rồi. Quả thực đây là một kỳ tích a!" Khắc Mễ Kì rất coi trọng Đoạn Vân, theo lão thấy, mới trên hai mươi tuổi mà đã là Thánh cấp Tế tự thì tiền đồ tuyệt đối không thể hạn lượng được, hơn nữa lão cũng có hiểu biết nhất định về thuốc dược của Đoạn Vân, từ khi biết Đoạn Vân đưa viên Tẩy Tủy đan cho Tạp Sắt Phu, lão đoán ra Đoạn Vân cùng Tẩy Tủy đan có vô số đầu dây mối nhợ, lão thậm chí còn hơi hoài nghi mấy viên Tẩy Tủy đan đem đấu giá trước đây cũng được làm từ tay Đoạn Vân. Do đó khi lão biết con gái mình có quan hệ với Đoạn Vân, chẳng những không hề phản đối, ngược lại còn toàn lực ủng hộ. Mấy bữa trước lão cũng đồng ý tặng con ma sủng cho Đoạn Vân, đồng thời còn công khai tình chiến hữu cánh hẩu đem một đống tiền ra đánh cá nữa.

Đoạn Vân cười cười: " Lần trước nhờ có Đại địa chi hùng của bá phụ đại nhân mà tiểu chất mới có thể may mắn thắng được trận quyết đấu, tiểu chất hôm nay đến đây cảm ơn đại ân bá phụ."

Ánh mắt Khắc Mễ Kì có chút kỳ quái nhìn Đoạn Vân, cười nói: "Ha ha, ngươi đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đã chắc thắng trước khi quyết đấu. Mặc dù ta đến nay còn chưa hiểu được hết những nguyên nhân kỳ diệu đằng sau chiến thắng của ngươi, nhưng ta biết chắc chắn là cho dù không có Đại địa chi hùng thì ngươi cũng có thể dễ dàng chiến thắng! Cộng thêm tâm ý của Tạp Sắt Phu đối với ngươi nữa, hí hí... Mà ta cũng chẳng có thiệt hại gì. Hơn nữa, ta không phải thắng được tới mấy ngàn vạn sao?"

"Chiến thắng trận quyết đấu chỉ là may mắn thôi. Cái con Đại địa chi hùng cấp bảy đó tình cờ lại quen biết con Phi Long mới chết chứ. Phi Long cũng ngán cha mẹ của Đại địa chi hùng trả thù, do đó mới không dám động thủ thôi!" Đoạn Vân phát ra một tiếng cười ha ha rất thô.

Khắc Mễ Kì hiển nhiên không thể tin chuyện ma quỷ của Đoạn Vân, cười cười không tiếp tục truy vấn nữa, rồi chuyển ngay chủ đề: "Được rồi, ta còn phải cảm tạ Đoạn Vân về cái ân cứu mạng phu nhân nữa!"

Đoạn Vân rất nghi hoặc: "Chuyện đó là sao?"

"Trước trận đấu không phải ngươi đưa cho Tạp Sắt Phu một viên Tẩy ……"

Nghe Khắc Mễ Kì vừa nói như vậy, Đoạn Vân vội vàng xua tay ngăn lại. Nếu việc này để người bên ngoài biết thì mình có thể sẽ chẳng còn được một ngày thanh nhàn. Đoạn Vân đến gần Khắc Mễ Kì nhẹ giọng nói: "Bá phụ, việc này đừng nhắc lại nữa! Tẩy Tủy đan nào có quan hệ gì với ta đâu, chỉ là trong lúc vô ý lượm được thôi." Khắc Mễ Kì cũng rất hiểu những chỗ nguy hại khi tiết lộ tin tức này ra nên không tiếp tục truy vấn.

Qua một hồi lâu, Đoạn Vân nói: "Bá phụ, nghe nói Ngài là thương nhân lớn nhất của Thiên Long Đế Quốc, có quan hệ buôn bán rộng rãi khắp nơi a!"

Khắc Mễ Kì suy tư một hồi, rồi trả lời: "Đúng vậy, trước khi ta làm Bộ trưởng Tài chính của Đế quốc ta vốn là một thương nhân, sản nghiệp của nhà ta bây giờ rất lớn, cơ hồ các ngành nghề đều có sản nghiệp của Gia tộc ta. Chẳng biết Vân nhi hỏi việc này làm gì?"

Đoạn Vân ngẫm nghĩ, rồi nói: "Kỳ thật, ta lần này cố ý đến đây gặp Ngài để hợp tác thôi. Việc kinh doanh thuốc dược và các sản phẩm thủy tinh của Gia tộc ta hiện đang rất tốt. Tương lai kinh doanh còn phi thường tốt nữa cơ, không biết bá phụ có hứng thú không nhỉ?"

"Làm sao? Hợp tác như thế nào?" Khắc Mễ Kì vẻ mặt bình tĩnh, kỳ thật lão biết việc kinh doanh thuốc trước nay cộng thêm với các sản phẩm thủy tinh mới đây của Đoạn Vân có tiềm năng vô cùng lớn. Lão cũng sớm có ý hợp tác với Đoạn Vân, chỉ là chưa biết ý tứ của Đoạn Vân ra sao mà thôi.

"Mạng lưới buôn bán của Ngài rất rộng lớn, ta hy vọng Ngài có thể làm đại lý bán sỉ cho ta. Cũng để bù vào ta sẽ để cho Ngài giá cả rất ưu đãi, rồi dựa vào mạng lưới tiêu thụ rất lớn mạnh của Ngài mà vận chuyển và phân phối đi khắp nơi!" Đoạn Vân cũng biết mình bây giờ chưa quen biết nhiều, gần như không có quan hệ với giới kinh doanh, ở thương trường nếu không hợp tác mua bán với nhiều Gia tộc thì không thể buôn bán làm ăn lớn được! Còn Khắc Mễ Kì lại là người giàu có nhất Đế quốc, có sản nghiệp rất lớn và quan hệ mua bán rộng lớn, hơn nữa lão cũng là cha của Tạp Sắt Phu, sau này rất có thể sẽ là nhạc phụ đại nhân của mình. Do đó Đoạn Vân mới tìm đến Khắc Mễ Kì để thảo luận về việc hợp tác kinh doanh.

Khắc Mễ Kì cúi đầu rất lâu, Đoạn Vân cũng không hề sốt ruột, tranh thủ nắm lấy bàn tay xinh xắn của Tạp Sắt Phu mà vuốt trộm. Còn Tạp Sắt Phu thì sợ cha ở một bên phát hiện ra nên không dám có dị động gì. Đoạn Vân thấy Tạp Sắt Phu im lặng, được thể làm già, bàn tay thô bỉ lại sục sạo rà xuống dưới đùi của Tạp Sắt Phu, nhè nhẹ vuốt ve...! Tạp Sắt Phu vừa thẹn vừa giận, vội giơ tay đánh nhẹ vào bàn tay bại hoại của Đoạn Vân, rồi trừng mắt nhìn Đoạn Vân vẻ rất tức giận, chỉ tay vào cha đang ngồi suy tư một bên. Đoạn Vân chỉ cười, rồi giơ hai tay lên làm như muốn xâm lấn vào vị trí lộ liễu hơn của Tạp Sắt Phu: bộ ngực. Bất chợt lúc này hắn phát hiện ra Khắc Mễ Kì có cử động, vội vàng ngồi ngay đơ làm ra vẻ rất nghiêm chỉnh!

"Đoạn Vân, ta cũng có ý hợp tác với ngươi, thuốc dược của ngươi ta thấy hợp nhãn nhất. Chỉ có điều hạn lượng tiêu thụ của mớ thuốc đó hình như rất ít, ta sợ nếu vậy thì hợp tác cũng không có ích lợi gì!" Khắc Mễ Kì cau mày nói ra vẻ băn khoăn.

Đoạn Vân cười cười: "Bá phụ có biết ta vì sao phải hạn lượng tiêu thụ không?"

"Chẳng lẽ không phải là do hạn chế bởi năng lực sản xuất?" Khắc Mễ Kì hơi giật mình, lão luôn luôn nghĩ rằng hạn lượng tiêu thụ thuốc dược của Đoạn Vân chủ yếu là do giới hạn về phương diện bào chế, nhưng Đoạn Vân hỏi như vậy xong thì lão lập tức giải thích được ngay: tuyệt đối không phải là nguyên nhân này!

"Chỉ có một nguyên nhân nho nhỏ, kỳ thật thuốc dược này của ta có thể sản xuất nhiều hơn nhiều. Chỉ có điều bị hạn chế về phương diện tiêu thụ, thị trường tiêu thụ rất hạn chế. Thị trường rất có quy luật, khi ta đem nhiều thương phẩm quá ra thị trường thì giá cả sẽ bị ép xuống rất thấp, nhưng nếu cung không đủ cầu thì giá sẽ đội lên rất cao. Kì hóa khả cư* (hàng lạ thì có lời to) chính là đạo lý này! Chúng ta hợp tác chính là muốn mở rộng thị trường ngày càng lớn hơn, như vậy cho dù có sản xuất ra nhiều thương phẩm hơn cũng sẽ không xuất hiện tình trạng cung vượt qua cầu. Một điểm quan trọng nhất là thuốc dược của ta có hiệu quả kỳ lạ quá mức, nếu đại lượng bán ra bị những người có tâm cơ lợi dụng thì rất có thể sẽ dẫn đến chiến tranh."

"Hay cho câu 'kì hóa khả cư'! Thật không ngờ Đoạn Vân nhà ngươi vốn là Tế tự mà lại có những luận giải về buôn bán sâu sắc như thế. Tạp Sắt Phu quả nhiên có con mắt tinh đời! Ha ha! Đại hiệp! Ta quyết định hợp tác cùng ngươi. Ngươi yên tâm, cả thị trường Thiên Long thành này coi như đã thuộc về ngươi, sau này những thương phẩm của ta chỉ kinh doanh ở ngoài pham vi Thiên Long thành. Nói đi, ngươi còn có thể cung cấp bao nhiêu dược hoàn?" Khắc Mễ Kì rất ngạc nhiên vì những lý luận buôn bán của Đoạn Vân có thể nói là 'nhất châm kiến huyết'**, thật là tinh túy!

"Gấp năm lần!"

"Cái gì? Gấp năm hả? Vậy một tháng đến hơn một ức à? Vân nhi ngươi có chắc không?" Khắc Mễ Kì giật nảy cả người!

Đoạn Vân cười cười: "Đúng vậy, bất quá ta cũng hy vọng Ngài sẽ phân phối hợp lý dược hoàn này, đảm bảo không có sự bất đồng giữa các thành thị!"

"Năm lần thì năm lần! Gia tộc ta cũng có thể tiêu hóa sạch chỗ đó. Ra giá đi?" Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Đoạn Vân ngẫm nghĩ rồi trả lời: " Hoàn Dương đan bớt còn chín phần, các mặt hàng khác chiết khấu còn tám phần! Giá bán do Ngài tự quyết định lấy!"

"Như vậy sao? Một tháng năm trăm lạp Hoàn Dương đan ….."

"Không, Hoàn Dương đan một tháng chỉ có hai trăm lạp, Giải độc hoàn một tháng có năm vạn lạp, Bổ thận hoàn cũng chỉ có năm trăm lạp, "Kim thương bất khuất" đại khái trên mười vạn!" Đoạn Vân sau đó đưa ra một số lượng cụ thể.

Khắc Mễ Kì suy nghĩ rất lâu, còn Đoạn Vân ngồi một bên hai tay táo tợn lúc này đã vươn lên đến cao phong (đỉnh núi) của Tạp Sắt Phu. Bộ ngực của Tạp Sắt Phu đã hoàn toàn phát dục, vươn lên rất cao, cũng rất mềm mại đàn hồi. Đoạn Vân một khi đã tìm thấy thì không còn có dũng khí buông tay ra nữa, rất nhanh đã hoàn toàn chìm đắm vào đôi gò núi đó. Hắn vụng trộm sờ sờ mó mó con gái người ta ngay trước mặt phụ huynh thế này thì quả thật quá kích thích. Còn Tạp Sắt Phu thì mặt mày xấu hổ vô cùng, lại càng làm cho Đoạn Vân thêm sướng khoái. Cảm giác tưng tửng dầm dề này quả thực không bút nào tả xiết!

"Được rồi! Cứ án theo những gì ngươi nói mà làm đi! Mọi việc cụ thể, ta sẽ để cho con cả của ta là Áo Lí Tư Kim tới nói chuyện chi tiết với ngươi." Khắc Mễ Kì đột nhiên lên tiếng làm cắt ngang cơn hưởng thụ của Đoạn Vân. Hắn ớn lạnh cả người, cũng không biết có bị phát hiện hay không nhỉ? Còn Tạp Sắt Phu thì càng xấu hổ muốn chui luôn xuống đất.

Cố gắng trấn tĩnh một chút, Đoạn Vân lại nói: "Được, tìm thủ hạ của ta là Khắc Lí để đàm phán nhé!"

Đoạn Vân ở lại hàn huyên một lát với Khắc Mễ Kì, sau đó mới cáo từ ra về. Sau khi Đoạn Vân đã ra khỏi cửa một lúc, Khắc Mễ Kì chặn Tạp Sắt Phu lúc này cũng muốn về phòng lại: "Tạp Sắt Phu, ngươi và Vân nhi cũng lo mà kiểm điểm đi, dám làm mấy thứ tiểu xảo trước mặt ta hả? Đừng tưởng ta không biết nhé, vải thưa sao che được mắt thánh! Động tác ấy ấy của các ngươi đều lọt hết cả vào mắt ta đó. Ngươi cũng quá chiều Vân Nhi rồi đó!"

Còn Đoạn Vân lúc này đã ở ngoài mấy trăm thước, chợt cả người chấn động, sắc mặt có chút khó coi: "Thảm rồi! Bị lão thấy rồi!" Thính lực cao siêu của Đoạn Vân đương nhiên đã nghe hết được những gì Khắc Mễ Kì đang nói. Đoạn Vân vội nghĩ không dám lần sau tí tớn đú đởn giở thủ đoạn này trước mặt lão trượng tương lai nữa!

* Kỳ hóa khả cư: Tích này nói về Lã Bất Vi tình cờ gặp công tử Tử Sở tại thành Hàm Đan, thấy công tử khốn đốn cùng quẫn liền nghĩ bụng: "Kỳ hóa khả cư, nếu kinh doanh được tốt thì ta sẽ kiếm được một món lời lớn từ người này". Sau này họ Lã đem Tử Sở "kinh doanh" thành hoàng đế nước Tần v.v.. (muốn biết thêm chi tiết thì đọc Tầm Tần ký- Workman)

** nhất châm kiến huyết: nghĩa đen châm một kim là thấy máu ngay. Ý nói một câu nói rất ngắn gọn mà đi thẳng ngay vào cốt lõi của vấn đề.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio