Bá Y Thiên Hạ

chương 85: á cương tân thành tân khí tượng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Ngưu đầu nhân Tộc trưởng không thể dấu được vẻ mặt bàng hoàng!

- Đoạn Vân đại nhân, đây chẳng phải là tên trước đây vốn là Thủ hộ thú của Ngưu đầu bộ tộc chúng ta sao? Chuyện gì thế này? Truyện được copy tại Truyện FULL

Ngưu đầu nhân Tộc trưởng rất khiếp sợ. Chỉ trong nháy mắt, một đầu ma thú bát cấp sơ giai đã biến thành một đầu cửu cấp sơ giai Thánh thú rồi, chuyên này nói ra ai mà tin được.

- A? Phải không? Không thể nào! Ủa nhưng mà đây là cửu cấp mà, vậy cái gì gì thú đó? Không phải là đây còn là bát cấp của các ngươi sao?

Đoạn Vân ra vẻ kinh ngạc, bất quá khóe mắt hắn lóe lên trừng mắt trách cứ Ngưu Ma Vương. Tên ngố kia thật sự là quá đáng, mình cho hắn sáu lạp Tẩy Tủy Đan kêu hắn chuyển một tên thất cấp Cuồng bạo dã ngưu biến thành cửu cấp, nhưng hắn lại trực tiếp đem cho một tên nguyên trước kia là người của Ngưu đầu nhân bộ tộc cho uống vào. Thật sự là quá đáng!

Thấy ánh mắt Đoạn Vân, Ngưu Ma Vương ghé vào tai Đoạn Vân thấp giọng nói:

- Lão Đại, ta đây đem sáu lạp dược của Ngài chia làm hai phần, cho hai thủ hạ. Ta đây cũng hiểu được ý của Ngài nói Ngưu Tam là muốn gì, vì vậy mới đem bọn họ đặt tên là Ngưu Tam và Ngưu Tứ. Người kia là Ngưu Tứ! Khà khà, ta đây quá thông minh đầy mình sáng kiến!

Thấy vẻ mặt Ngưu Ma Vương rất đắc ý, Đoạn Vân thật muốn phóng một chưởng làm hắn chết đứ đừ đi cho rồi. Bình thường thì ngu không còn chỗ nào ngu hơn, bây giờ lại còn tính với chả toán, xem ra vô luận là người hay là thú đều có thiên hướng phát triển a! Đoạn Vân vỗ mạnh vào đầu Ngưu Ma Vương, trừng mắt thêm vài lần nữa! Sau đó vẻ mặt tươi cười chuyển sang Ngưu đầu nhân Tộc trưởng.

- Tộc trưởng đại nhân, vậy chuyện này chúng ta không cần lo nữa! Dù sao đây cũng là cửu cấp ma thú rồi! Bất quá các ngươi cũng sẽ là thủ hạ của ta, sau này các ngươi phải sửa lại cách xưng hô với ta! Được rồi, ta vẫn gọi Tộc trưởng là Tộc trưởng như cũ, xin hỏi …

- Lĩnh chủ đại nhân cứ trực tiếp gọi ta là Y Ân được rồi! Ngưu đầu nhân Y Ân ra mắt lĩnh chủ đại nhân!

Ngưu lão đầu vái Đoạn Vân rất sâu, vẻ mặt rất sùng kính! Vị Tộc trưởng ngưu đầu này nếu đến bây giờ mà còn không hiểu được năng lực kinh người của Đoạn Vân thì lão cũng chẳng nên sống được tới tuổi này làm gì! Theo lão, người mà có khả năng tạo một Thánh thú như thế, tuyệt đối sẽ không phải là người thường, mà cũng chỉ có đi theo người như vậy thì bộ tộc Ngưu đầu nhân mới có thể hưng vượng được!

- Ha ha, được! Y Ân, ngươi đã là thủ hạ của ta, ta cũng không gạt ngươi nữa. Kỳ thật ta không phải lĩnh chủ gì cả, ta thân phận bây giờ là tên phản quốc của Thiên Long, tội danh là bắt cóc Công chúa và gây phản loạn bức hiếp Hoàng đế! Bất quá ngươi cũng ứ yên tâm, Thiên Long sẽ không dám gây khó dễ cho ta đâu, các ngươi cũng không cần lo lắng việc có quân đội nước nào đó đến chinh phạt ta. Dù sao thực lực của ta cũng làm cho Tra Lí không dám lộn xộn!

Đoạn Vân rất cao hứng, thu phục được Ngưu đầu nhân bộ tộc, vậy chỉ còn lại có Lang tộc thôi. Hơn nữa, bởi vì Lang tộc rất hiếu chiến và hung ác, nên rất nhiều tộc Thú Nhân không có quan hệ tốt với Lang tộc, chỉ cần Ngưu đầu bộ tộc ở Phất La Đa đầu phục mình, vậy thì các thế lực khác ở Phất La Đa cũng sẽ phải dựa vào hắn. Như vậy sẽ chỉ có một Lang tộc là không quy thuận thôi! Một Lang tộc này, Đoạn Vân sẽ không để vào mắt. Lang tộc không phải là hiếu chiến sao? Đoạn Vân sẽ dùng vũ lực đi chinh phục! Theo Đoạn Vân, dân tộc hiếu chiến sẽ chỉ tôn kính và thần phục cường giả!

- Y Ân, sau này cứ kêu Đoạn Vân ta là 'Thiếu gia' được rồi!

- Thiếu gia! Y Ân một lần nữa vái Đoạn Vân rất dài.

Nhìn Ngưu đầu nhân Tộc trưởng già nua trước mắt, Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, rồi lấy ra từ giới tử một viên Tẩy Tủy Đan đưa cho lão. Y Ân cầm lấy dược hoàn nhìn vài cái, tỏ ý rất nghi hoặc.

Đoạn Vân xoay chuuyển con ngươi vài cái, nói:

- Để chứng minh sự trung thành của ngươi, ta ra lệnh ngươi uống vào!

Y Ân rất kinh ngạc, vẻ mặt có chút biến hóa. Nhưng rồi rất nhanh lão cầm lấy Tẩy Tủy Đan uống ực luôn.

Đoạn Vân cười cười, đi đến chỗ Ngưu Tứ phía sau Y Ân, cũng là tên Ngưu đầu nhân vốn nguyên bản chỉ là một Thủ hộ thú, vỗ vài cái vào thân thể cao lớn của Ngưu Tứ, Đoạn Vân một lần nữa nhìn về phía Y Ân Tộc trưởng, cười nói:

- Tốt lắm! Y Ân, ngươi yên tâm, đó không phải độc dược đâu. Mà là thánh dược của Đoạn Vân ta đó, nó thể cho làm cho ngươi đề cao thực lực lên! Ngoài ra có thể làm người ta trẻ ra nữa! Ta không muốn ngươi tới đầu phục ta mới một ngày đã đột nhiên lăn quay ra chết ngóm!

Y Ân nghe thế giật bắn mình! Lão nghĩ ngợi nát cả óc cũng không ngờ được Đoạn Vân còn có năng lực thần kỳ như thế. Lần này lão không nói gì nữa, và trong suốt cả cuộc đời sau này, vị Ngưu đầu Tộc trưởng này luôn luôn trung thành hết mực với Đoạn Vân, tuyệt không oán thán, tuyệt không hối hận!

Đoạn Vân ngước lên nhìn Ngưu Tứ cao lớn:

- Sau này ngươi là Thánh thú Thủ hộ cho Ngưu đầu nhân bộ tộc, phải làm cho tốt chức trách của mình đó! Nếu biểu hiện tốt, sẽ cho ngươi trở thành ma sủng cho Đoạn Vân ta!

- Rõ, đại ca!

Ngưu Tứ kêu lên rất hưng phấn, thanh âm như sấm nổ giữa ban ngày. Trở thành ma sủng của Đoạn Vân có nghĩa là gì? Điều đó nghĩa là thực lực tuyệt đối cường hãn. Phì Tử, Ngưu Ma Vương, Tiểu Phi Hiệp, còn có Hắc long huynh đệ nữa, không ai không có thực lực kinh khủng? Một đám thủ hạ của Phì Tử, chẳng có ai không nằm mơ mà không ước mình thành ma sủng của Đoạn Vân?

Cuộc sống cứ như vậy trôi qua, đã hơn mười ngày rồi. Trong mười mấy ngày này, thành thị đã được kiến thiết hoàn toàn một cách chính quy. Hơn nữa có rất nhiều dị tộc ở A Nhĩ Ti Tư đã đến đầu nhập Đoạn Vân. Đối với các chủng tộc, Đoạn Vân cũng có một chút an bài!

Năm vạn Ngưu đầu nhân, Đoạn Vân rút ra một vạn chiến sĩ Ngưu đầu nhân hợp thành một Cuồng ngưu Sư đoàn. Vốn dĩ Đoạn Vân không định tuyển nhiều chiến sĩ như vậy, tỉ lệ này thật sự là có vẻ hơi cao. Nhưng hắn không còn có biện pháp khác. Thú Nhân, trời sinh đã là binh lính rồi. Năm vạn Ngưu đầu nhân cơ hồ toàn dân giai binh, thậm chí cả nữ Thú Nhân chiến sĩ cũng có. Rút ra một vạn người, như Y Ân đã nói, đây đều là binh lính giỏi nhất! Các cấp sĩ quan bậc thấp của sư đoàn này đều là tự bầu cử lấy. Để khống chế tốt đội ngũ, hắn giao cho Ngưu đầu nhân Khai La đảm nhiệm chức Sư trưởng sư đoàn này. Dù sao Khai La đã là một Ngưu đầu nhân Kiếm thánh, đã là Ngưu đầu nhân thì đố ai dám không phục. Để bù trừ cho chỉ số IQ thấp của Ngưu đầu nhân, Đoạn Vân cũng thep quy củ cũ, rút ra từ Nanh Sói Sư đoàn mười mấy người bổ sung nắm giữ Tham mưu trưởng cấp Lữ đoàn trở lên! Chương trình huấn luyện cũng căn cứ vào các hạng mục huấn luyện của Nanh Sói Sư đoàn mà tiến hành.

Năm ngàn Miêu tộc, Đoạn Vân lựa ra một tổ thích khách một ngàn người, do thánh cấp Miêu nữ thích khách La Lị đảm nhiệm chức Đội trưởng. Một ngàn Miêu tộc này đều được trải qua huấn luyện nghiêm khắc, trở thành một chủng bộ đội đặc công kinh khủng, cũng là một đội ám sát! Sau này nếu xảy ra chiến tranh, một ngàn thích khách này tuyệt đối là cơn ác mộng của tướng lãnh cao cấp đối phương.

Theo ý Đoạn Vân, Phì Tử đi thu phục rất nhiều các dị tộc. Ba ngàn Hùng tộc, gần hai ngàn Trư nhân, đầu Cẩu nhân cũng phải tới ba ngàn. Hơn mười chủng tộc nhỏ có qui mô khoảng mấy trăm người! Đối với những chủng tộc Thú Nhân thiện chiến này, Đoạn Vân cũng tận dụng phát huy hết lực lượng của bọn họ, hợp thành một sư đoàn tạp nhạp. Ở sư đoàn này, có đủ loại chủng tộc, thực lực tuy không đồng đều, nhưng cũng không để cho coi thường được. Về phần một ít những người không biết chiến đấu, Đoạn Vân cũng tận dụng hết tiềm lực của bọn họ. Tỷ dụ như Thỏ tộc vốn cẩn thận thì Đoạn Vân giao cho các nàng phụ trách tìm kiếm, bảo trì và thu hoạch dược tài. Hồ tộc vốn giảo hoạt thì Đoạn Vân giao cho bọn họ làm những công việc trí óc, tỷ như để cho bọn họ đầu thân vào các thương đoàn, hoặc là tham gia vào tham mưu quân đội, hoặc là các công việc quản lý.

Cho đến hôm nay tử dân của Đoạn Vân đã lên đến gần bốn mươi vạn. Mười sáu vạn Cuồng chiến sĩ, năm vạn Ngưu đầu nhân, các bộ lạc khác mười vạn tộc Thú Nhân, thêm vào năm vạn Địa Tinh và còn có mấy trăm Ải Nhân nữa!

Nói đến đây, không thể không nói nói tới Địa Tinh. Nói thật, Đoạn Vân thấy Địa Tinh là một chủng tộc rất có tiền đồ. Thân thể bọn họ suy nhược nên đối với số học và sáng tạo phát minh rất có thiên phú. Luyện kim Pháp thần Lai Bố Ni Tư trước kia đối với hơn mười Địa Tinh công tượng Gia tộc rất tán thưởng, lão từng nói một câu: Địa Tinh quả thực đúng là Ma pháp luyện kim thuật sĩ trời sinh. Bọn họ trên lĩnh vực ma pháp luyện kim có những giải thích phi thường thấu triệt, quả thực đúng là không có chỗ nào bắt bẻ được. Bất quá vì bị hạn chế về thể chất, Địa Tinh bình thường không thể làm được Ma pháp sư. Do đó Địa Tinh đối với luyện kim thuật cũng chỉ hạn chế ở trên lý luận thôi!

Luyện kim Pháp thần Lai Bố Ni Tư từ sau khi đầu phục Đoạn Vân, vẫn giống như trước lặng lẽ không nói gì. Dù sao lão gia hỏa đã trầm mặc vài chục năm nay rồi, bây giờ một lần nữa dung nhập thế giới này cần phải có thời gian. Bởi vì ma lực bị phong ấn, do đó Lai Bố Ni Tư luôn luôn trầm uất. Còn Đoạn Vân cũng không ngừng tìm phương pháp giải trừ cấm chế cho lão, chẳng qua là đến giờ vẫn chưa có hiệu quả.

Bất ngờ có một việc đã làm cho Lai Bố Ni Tư vui lên. Mấy ngày trước, Đoạn Vân muốn đến học luyện kim thuật với Lai Bố Ni Tư, nhưng Lai Bố Ni Tư nói Đoạn Vân căn bản không có ma lực, do đó không có cơ sở học được luyện kim thuật.

Đoạn Vân chẳng hiểu gì cả, hỏi lại:

- Lai Bố Ni Tư, tại sao không có ma lực thì không thể học được?

- Tự thân không có ma lực, vậy căn bản không có năng lượng. Tỷ như quyển trục chẳng hạn, người ta phải quán chú ma lực rồi quyển trục mới có uy lực. Đây là lý luận nổi tiếng do Đại sư La Tư Phúc phát biểu cả ngàn năm trước: "Định luật bảo toàn ma lực". Lai Bố Ni Tư giải thích.

Đoạn Vân trợn tròn mắt, còn có định luật bảo toàn ma lực? Không phải là "Định luật bảo toàn năng lượng sao"? Ai mà chẳng biết? Đoạn Vân nói rất bất mãn:

- Cần quái gì dùng ma lực của mình, dùng ma lực ngoại giới cũng được mà. Ma tinh không phải có năng lượng rất lớn sao? Đem năng lượng ma tinh xuất ra rồi dùng không được sao? - Nói xong Đoạn Vân xoay người muốn bỏ đi!

- Năng lượng Ma tinh sử dụng như thế nào đây? Vớ vẩn, còn muốn xuất ra? Cái gì, xuất ra! Đúng vậy, ta sao lại không nghĩ ra chứ?

Lai Bố Ni Tư lúc đầu hơi lơ đễnh, nhưng nghe Đoạn Vân làu bàu như vậy xong, trong óc lão lập tức lóe lên chút linh cảm.

- Thiếu gia, ngươi thật sự là quá thông minh! Ngươi là Thần! Ha ha! Đúng rồi!

Lai Bố Ni Tư tựa như một tiểu hài tử chạy tới chạy lui, hình dáng vô cùng khoa trương!

Vì vậy, sau này Lai Bố Ni Tư bỏ hết tâm trí vào việc nghiên cứu làm sao lợi dụng được ma lực ngoại giới, cả ngày chỉ ôm một đống ma tinh, thử tới thử lui. Sau này, phòng thí nghiệm ma pháp của Lai Bố Ni Tư thường xuyên phát sinh những tiếng nổ! Còn Lai Bố Ni Tư cũng thường thường bị thương cùng mình, cả người không có chỗ nào nguyên vẹn. Nếu không nhờ có Đoạn Vân là một tên Tế tự biến thái, Lai Bố Ni Tư đã có thể sớm hiến thân cho văn minh ma pháp loài người rồi. Để đảm bảo không có vấn đề gì phát sinh ngoài ý muốn, Đoạn Vân cho Lai Bố Ni Tư một số lượng lớn Hoàn Dương đan, còn đặc biệt bố trí người chuẩn bị bất kỳ thời khắc nào cũng chạy tới cứu giúp!

Bất tất xảy ra những việc như thế, Lai Bố Ni Tư vẫn không ngừng nghiên cứu! Lão từng nói: vì một phát minh vĩ đại, cho dù phải chết cũng xứng đáng! Hơn nữa, có thiếu gia ở đây, ta muốn chết cũng không thể chết được!

Đoạn Vân đối với Lai Bố Ni Tư cố chấp như thế cũng chẳng còn biện pháp gì, chỉ có thể cung cấp cho lão tất cả những gì lão cần, hơn nữa cũng giải trừ cấm chế cho lão! Nghe nói dưới sự ủng hộ toàn lực của Đoạn Vân, Lai Bố Ni Tư đã tiến một bước dài trên con đường nghiên cứu, lão đã có thể từng bước xuất ra một bộ phận năng lượng từ ma tinh rồi!

Còn tại hôm nay, bỗng xuất hiện một người mà Đoạn Vân rất không muốn gặp!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio