Hơn năm giờ sáng ngày hôm đó, ngoại trừ Du Vụ, Milk đều gọi điện thoại cho bốn thành viên còn lại trong nhóm Bạc Hà Đen, nhưng bởi lẽ còn quá sớm, mọi người đều ngủ say, điện thoại di động đều tắt máy. Quá nóng ruột, anh không còn cách nào khác đành phải gọi đến điện thoại cố định trong biệt thự.
Không ngờ trùng hợp là Du Vụ vừa khéo đi vào phòng vệ sinh, nghe được tiếng chuông, cậu xuống tầng nghe điện thoại.
“A lô, ai đấy?”
Nghe thấy giọng nói khàn khàn buồn ngủ của cậu, Milk sửng sốt một lúc lâu.
”Ai vậy? Không nói thì tôi cúp đây…” Du Vụ nhịn không được mà nói.
Milk bất đắc dĩ trả lời, ”Cậu gọi Khuất Hàn dậy nghe điện thoại đi.”
”Mil?” Du Vụ ngạc nhiên hỏi, ”Mới sáng ra đã có chuyện gì?”
Milk xoa thái dương đau nhức, ”Không phải việc của cậu, đi gọi Khuất Hàn dậy nghe điện thoại đi.”
”Cậu ấy đang ngủ, đừng đánh thức cậu ấy, anh nói với em đi, em sẽ nói lại với cậu ấy sau…”
Milk thiếu kiên nhẫn mà quát lên, ”Bảo cậu đi gọi thì cậu đi đi, nhiều lời vô ích làm gì!”
Du Vụ bị sốc, trong lòng có linh cảm không tốt, ”Milk, Khuất Hàn lại xảy ra chuyện gì sao?”
Milk quả thật sắp phiền muộn muốn chết, dùng giọng nói vô cùng uể oải nói với cậu, ”Tiểu Vụ, đừng hỏi gì cả, đi gọi Khuất Hàn dậy đi…”
Du Vụ đành phải ngoan ngoãn đi gọi Khuất Hàn.
Khuất Hàn tỉnh lại, Du Vụ nói Milk có việc gấp, tùy tiện mặc áo khoác vào đi xuống tầng dưới, cầm lấy điện thoại, a lô một tiếng, Du Vụ ghé sát vào tai anh, muốn cùng anh nghe.
Milk đoán được cậu sẽ làm thế nên không nói thẳng với Khuất Hàn, chỉ dặn dò anh buổi chiều không được quên cuộc gặp với chủ tịch Lý.
Khuất Hàn sửng sốt, đang muốn hỏi anh chủ tịch Lý là ai, nhớ đến hành động và lời nói khác thường của Milk vào sáng sớm, anh đột nhiên dự cảm được điều gì đó, nhanh chóng nuốt trở vào.
Cuộc trò chuyện vội vã kết thúc, Du Vụ thở phào nhẹ nhõm, nói, ”Làm tôi sợ muốn chết, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng. Milk cũng thật kì lạ, việc nhỏ như thế bảo tôi chuyển lời là được rồi, sao còn cố ý muốn gọi cậu dậy nghe điện thoại?”
Lòng Khuất Hàn rối bời, không muốn để cậu nhận ra, anh giả vờ không có gì xảy ra mà nói vài lời với cậu để xoa dịu.
Mặc dù đã sớm công khai trong nội bộ nhóm Bạc Hà Đen nhưng bình thường ở biệt thự cũng có những người khác ra vào, để tránh nghi ngờ, cộng thêm bận tâm đến cảm nhận của Tô trạch Vũ, Du Vụ và Khuất Hàn vẫn ngủ ở phòng cũ của họ. Cho dù dục vọng nổi lên muốn giải tỏa, họ cũng cố gắng tìm cơ hội ra bên ngoài.
Tận mắt thấy Du Vụ trở lại phòng ngủ, Khuất Hàn mới về phòng anh gọi điện thoại cho Milk, ”Có chuyện gì vậy?”
Milk thở dài nói, ”Tính hướng của Tiểu Vụ bị công khai rồi.”
Trái tim Khuất Hàn căng thẳng, ”Ý anh là gì?”
”Một người bạn ở tòa soạn báo nói cho anh biết, có người gửi cho tòa soạn của cậu ấy rất nhiều ảnh chụp, còn có người quen thuộc với Du Vụ gọi điện cho tổng biên tập nói rất nhiều chuyện của Du Vụ ở thành phố D…”
”Ảnh chụp gì?”
”Nhảy múa khiêu gợi trong gay bar, cùng người ôm hôn, còn có đặt phòng trong khách sạn với đàn ông… Nói chung, rất khó coi.” Milk bực bội nói, ”Người quen biết kia miêu tả chuyện của Du Vụ rất rõ ràng, nói cậu ấy nam nữ đều ăn, sinh hoạt cá nhân thối nát, yêu đương với ba người bạn gái khi còn học trung học, bình thường hay chơi bời trong gay bar, bạn giường nhiều vô số, còn được một vài doanh nhân giàu có bao dưỡng…”
”Mẹ nó tất cả đều nhảm nhí!” Khuất Hàn tức giận đến mức chửi thề, ”Cậu ấy chỉ có một người đàn ông duy nhất là tôi!”
”…” Milk sửng sốt. Mặc dù khi họ từ thành phố D trở về anh đã cảm thấy họ khác trước, nhưng anh không hề liên tưởng đến mặt này. Khuất Hàn cũng là gay?! Làm thế nào cậu ấy và Du Vụ có thể thông dâm ngay dưới mí mắt anh?!
Milk tò mò muốn chết rồi, nhưng anh biết bây giờ không phải lúc thích hợp để hỏi, ”Ý cậu là… Ảnh chụp cậu ấy và đàn ông lên giường là giả? Cậu có thể khẳng định không?”
”Cậu ấy không phải loại người như vậy.” Khuất Hàn tin tưởng Du Vụ tuyệt đối.
”Vậy ảnh cậu ấy chơi bời ở gay bar thì sao?” Milk lại hỏi.
Khuất Hàn im lặng, từ khi yêu đương với Du Vụ, Du Vụ cũng nói qua với anh về chuyện trước đây cậu ở gay bar chơi bời hỗn loạn, cậu không kể kỹ càng tỉ mỉ nhưng Khuất Hàn ít nhiều có thể tưởng tượng được hình ảnh sống mơ màng đó của cậu. Anh quan tâm chính là anh và Du Vụ ở hiện tại và tương lai, quá khứ thế nào không quan trọng, sau đó, họ cũng không đề cập đến chuyện này nữa.
Khi Bạc Hà Đen mới ra mắt, chuyện Du Vụ thường xuyên đi hộp đêm cũng bị phóng viên viết bài, công ty đã đứng ra làm sáng tỏ vấn đề, không ngờ trải qua một năm chuyện này lại bị đào bới, nhưng lại kèm theo rất nhiều ảnh chụp ngụy tạo và tin tức giả dối.
Đối phương làm lớn chuyện, rõ ràng là muốn triệt để hủy hoại Du Vụ.
”Do ai làm?” Khuất Hàn nghiến răng nghiến lợi nói.
Milk không nói, chỉ thở dài.
Khuất Hàn nhớ đến cuộc gọi lúc trước Milk thuận miệng nói gặp mặt chủ tịch Lý, trong chớp mắt hiểu được, ”Là Lý Oanh?”
Milk cam chịu.
Chết tiệt!
Hai tay Khuất Hàn siết chặt thành nắm đấm, ức chế cơn giận dữ, anh hỏi, ”Milk, những tin tức này có thể đè xuống được không? Cho dù phải trả giá cao thế nào, chỉ cần có thể ngăn chặn được…”
Milk làm sao lại không muốn phong tỏa tin tức, trên thực tế khi nhận được cuộc điện thoại của người bạn trong tòa soạn, anh đã dùng hết thủ đoạn có thể sử dụng. Đáng tiếc lần này Lý Oanh đã sớm chuẩn bị từ trước, những bức ảnh này cô ta đã gửi một loạt bản sao đến các tờ báo to nhỏ trong thành phố. Dù anh có người ở khắp nơi, cũng không có khả năng ngăn chặn toàn bộ truyền thông.
Sau khi trời sáng, mọi thứ đều không thể cứu vãn.
”Vụ bê bối này, dù có làm rõ cũng chỉ khiến tình hình xấu đi, buổi hòa nhạc của Bạc Hà Đen vào ngày lễ tình nhân có lẽ phải ngâm nước nóng rồi, các hoạt động khác cũng… Aiz, không nói những chuyện này nữa, cậu mang Tiểu Vụ trở về thành phố D đi, trong thời gian này trước tiên trốn tránh đã…” Milk bất đắc dĩ nói, ”Cậu nói chuyện này cho cậu ấy đi, cố gắng đừng để cậu ấy chịu kích động quá lớn, bên ngoài cậu ấy tỏ ra tùy tiện nhưng thật ra bên trong rất yếu đuối…”
Suy nghĩ hiện tại của Khuất Hàn chính là không thể để Du Vụ đọc được mấy tin tức này, anh vội vã thu dọn hành lý rồi đi gọi Du Vụ, ”Tiểu Vụ, dậy đi.”
”Đừng, đừng ồn ào, tôi buồn ngủ lắm, để tôi ngủ thêm một lát…” Du Vụ quấn chặt chăn không chịu dậy.
”Milk vừa gọi điện nói, anh ấy quên nói cho chúng ta, buổi chiều ở thành phố D anh ấy đã sắp xếp cho chúng ta tham gia buổi diễn văn thương mại, nhanh dậy đi, chúng ta cùng nhau quay về thành phố D.”
Khuất Hàn nói dối không được tự nhiên, may mà Du Vụ mơ màng buồn ngủ nên không nghi ngờ.
Đang mặc quần áo thì cậu mới phát hiện có chút bất thường, ”Chỉ có hai người chúng ta đi thôi sao? Ba người kia không cần đi?”
Khuất Hàn đành phải tiếp tục nói dối, ”Ừ, bởi vì trong nhóm chúng ta là người thành phố D, nên lần này chỉ mời hai người chúng ta.”
”Vậy cũng không tổ chức sớm thế chứ…” Du Vụ vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa oán giận, ”Để tôi ngủ thêm ba mươi phút nữa, tám giờ rưỡi đi có được không?”
”Không được, tám giờ rưỡi thì quá muộn rồi, nhanh đứng lên, đi đánh răng rửa mặt.”
Vất vả lắm mới lừa được Du Vụ lên xe, đang chạy trên cao tốc, thấy trợ lý Tiểu Hứa nghe điện thoại, Du Vụ vỗ đùi hoảng hốt nói, ”Thảo nào tôi cứ có cảm giác đã bỏ quên vật gì đó, tôi quên di động ở phòng rồi!”
Nói xong, cậu bảo Tiểu Hứa quay đầu xe trở về lấy điện thoại.
Khuất Hàn nhìn đồng hồ, đã hơn tám rưỡi rồi, những tờ báo và tạp chí công ty đặt cho họ chắc chắn đã được đưa đến biệt thự, anh nghĩ nát óc vẫn không tìm được cách ngăn cản Du Vụ trở lại biệt thự lấy điện thoại.
Giấy không gói được lửa, sớm muộn Du Vụ sẽ thấy tin tức.
Cố gắng bình tĩnh từ cơn hoảng sợ vô tận, Khuất Hàn nắm lấy tay Du Vụ mà nói, ”Tiểu Vụ, cậu có nhớ cậu từng đồng ý với tôi, dù xảy ra bất cứ chuyện gì, cậu cũng sẽ không rời khỏi tôi?”
Du Vụ rất ngạc nhiên, sao cậu ấy lại đột ngột nhắc đến chuyện đó? Hơn nữa nét mặt sao lại nghiêm túc như thế?
Chú ý đến khuôn mặt kinh ngạc của Tiểu Hứa ở ghế trước, cậu đỏ bừng mặt, vội vã nháy mắt với Khuất Hàn, khe khẽ nói, ”Có chuyện gì trở về rồi nói.”
Tuy nhiên, Khuất Hàn buộc cậu phải lặp lại câu nói đó một lần nữa.
Hành động khác thường của anh khiến Du Vụ luống cuống, ”Cậu làm sao thế?”
Khuất Hàn lẳng lặng nhìn cậu.
”Được được được, tôi nói, cho dù xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ không rời khỏi cậu.” Du Vụ vỗ vỗ vai Khuất Hàn giống như dỗ trẻ con, nói, ”Yên tâm chưa? Bây giờ có thể nói cho tôi biết, xảy ra chuyện gì sao?”
”Để tôi nghỉ ngơi một lát, trở về sẽ nói cho cậu…” Khuất Hàn vùi mặt vào cổ Du Vụ, hai tay ôm chặt lấy cậu.
Du Vụ nhận thấy sự uể oải của anh, vuốt ve mái tóc anh, an ủi, ”Mặc dù tôi không biết có chuyện gì, nhưng tôi tin chỉ cần chúng ta bên nhau, tất cả mọi thứ sẽ qua đi, đừng lo lắng…”
Tiểu Hứa nhìn thấy hình ảnh của họ ở trong kính chiếu hậu, con mắt tròn xoe.
Việc đã đến nước này, Du Vụ cũng không ngại ngùng nữa, thoải mái ôm lấy Khuất Hàn mà nhe răng cười với Tiểu Hứa.
Mẹ ơi, Du Vụ và Khuất Hàn? Thế giới biến ảo rồi sao, cái quái gì đang xảy ra vậy! Tiểu Hứa run lẩy bẩy mà lái xe. Để giảm bớt xấu hổ, Tiểu Hứa mở radio bên trong xe, theo thói quen thường ngày bật kênh giải trí để nghe tin tức.
Khi giọng nói của phát thanh viên vang lên, Khuất Hàn muốn ngăn cản đã không còn kịp.
”Sáng sớm hôm nay, trang nhất của các tờ báo và tạp chí lớn đều đăng tải hình ảnh khiếm nhã của một thành viên nam trong nhóm nhạc rất nổi tiếng ở thành phố Y, xu hướng tình dục đồng tính nam và cuộc sống riêng tư sa đọa bởi vậy bị bại lộ…”
Nhóm nhạc rất nổi tiếng, thành viên nam?
Cảm giác được cơ thể Khuất Hàn cứng đờ trong chớp mắt, Du Vụ nói đùa, ”Không phải đang nói tôi chứ?”
Khuất Hàn ôm chặt cậu hơn nữa.
Nụ cười trên mặt Du Vụ vụt tắt, cậu đẩy anh ra, không dám tin mà nhìn anh.
Khuất Hàn cười gượng gạo, ”Báo chí viết bậy thôi, không sao đâu.”
Nhớ đến cuộc gọi lúc sáng của Milk, Du Vụ linh tính mọi chuyện không chỉ đơn giản như vậy.
Vừa lúc xe chạy qua một quầy bán báo, cậu hô, ”Tiểu Hứa, dừng xe!”
Sau khi xe dừng, cậu nhanh chóng xuống xe, chạy vọt đến quầy báo.
Khuất Hàn vội vàng đuổi theo, ”Tiểu Vụ…”
Du Vụ không để ý đến anh, chạy đến trước quầy, khi cậu thấy một chồng báo và tạp chí, cả người cậu tê liệt.
Khuất Hàn đuổi theo cũng ngây dại.
Trên trang nhất của những tờ báo và tạp chí hầu như đều đăng một hình ảnh giống nhau.
Du Vụ bị một người đàn ông đặt dưới thân, hai chân quấn bên hông người đó, hai người trần truồng quấn lấy nhau, đôi mắt khép hờ của cậu tràn đầy hưởng thụ. Kẻ ngu cũng nhận ra được họ đang làm gì.
Một lúc lâu sau, Du Vụ mới chậm rãi quay đầu lại nhìn Khuất Hàn, hai mắt dại ra, khuôn mặt trắng bệch, ”Không phải tôi…”
Khuất Hàn đau lòng đưa cậu quay về xe, ”Tôi biết, tôi biết…”