Đúng như lời hứa với Hạo Thiên, em đến chỗ hẹn tại trạm xe buýt. Thật sự là việc xin phép anh làm em cảm thấy thật ngột ngạt. Có thứ gì đó trong em mách bảo anh sẽ làm bất cứ điều gì em muốn dù nó có điên rồ thế nào đi chăng nữa. Và điều đó lại càng khiến em thấy mình thật xấu xa.
Thôi, bỏ qua một bên, hôm nay em sẽ trở thành bạn tốt của Hạo Thiên.
Cậu ấy rất đúng giờ, giờ sáng đã có mặt để đón em và cậu ấy luôn thắc mắc tại sao không để cậu ấy đến nhà đón. Thật khó giải thích.
Hạo Thiên đưa em đến trung tâm mua sắm nghe đâu tính mua quà tặng người yêu nhân dịp này em tính mua tặng anh một cái gì đó.
Tại cửa hàng trang sức, thú thật Hạo Thiên đã có một sự lựa chọn sai lầm khi nhờ em chọn quà hộ. Em không có khiếu thẩm mĩ giống như các cô gái khác đối với em cái nào cũng giống cái nào cả. Khó ghê!
- Minh Ngọc chọn được cái nào chưa?- Hạo Thiên hỏi em.
- Mình chắc là chưa, mình không có khiếu về mấy cái này, xin lỗi nhé!
- Thì mình cũng có đâu!- Cậu ấy cười.