Bác Sĩ Nguy Hiểm

chương 400: lợi hại, quá lợi hại!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy học sinh nãy giờ đang đứng sát vách tường đang dùng hai tay đập lên tường, không ngừng kêu khổ thì bây giờ hai mắt nhìn chăm chăm Tiần Thương, trong lòng muốn chấp tay vái lạy hắn!

Tường đều không vịn, chỉ phục ngươi!

Ngươi TM trang bức coi như thôi đi, còn mời chủ nhiệm đến đóng vai phụ cho ngươi!

Mà ở cửa phòng bệnh, có đứng một tiểu mập mạp 200 cân, chính là Tiền Lâm, nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn không dám đi vào, lỗ tai nghiêm túc lắng nghe chuyện xảy ra bên trong, trong lòng kích động nửa ngày!

Huynh đệ ngưu bức a!

Ngữ số ngoại phát triển toàn diện, từng môn tinh thông. (ngữ là ngoại ngữ, số là trị số lý hoá, ngoại là phẫu thuật ngoại khoa.)

Lợi hại, quá lợi hại!

Tiền mỗ ta rốt cục không còn tiếp tục bị nữ ma đầu này nhớ thương, thông qua khe cửa nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Cát Hoài, Tiền Lâm nhịn không được thở nhẹ một hơi, có cấp trên là nữ ma đầu, ngươi không sợ ai sợ?

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm nhìn Trần Thương khó tránh khỏi có chút đau lòng.

Dù sao một thanh niên êm đẹp đầy hứa hẹn, đầu óc lại không dùng được, nhất định phải đi theo nữ ma đầu.

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm thở dài, quyết định chờ một chứu

Chờ nữ ma đầu ký tên xong hẳn vào, sau đó sẽ đi với với đại bá, Mạnh chủ nhiệm đã có học sinh, hơn nữa người này đặc biệt ngưu bức, lợi hại hơn mình rất nhiều.

Lúc này Mạnh Hi tâm động, năng lực của học sinh đã nghiêm trọng vượt xa mong muốn của mình!

Thậm chí Mạnh Hi cũng đã suy nghĩ, lúc còn trẻ mình có năng lực như Trần Thương hay không?

Lúc này, Hạ Cao Phong nhịn không được nói: "Tiểu Mạnh, nếu như ngươi không muốn nhận học sinh, tên tiểu tử này nhường cho ta đi!'

“Ta sẽ mặt dạn mày dày nói với bộ nghiên cứu sinh là muốn thêm một vị trí nữa! Nói thật, đã lâu lắm röi ta chưa từng gặp người tuổi trẻ ưu tú như thế, tiền đồ vô lượng, đúng, tiểu tử, ngươi tên là gì?”

Trần Thương: "Trần Thương, thương trong thương hải tang điền.”

Hạ Cao Phong nghe vậy: "Tốt! Tên rất hay!"

Đông đảo quy bồi sinh: Hay chỗ nào!?

Hạ Cao Phong nói tiếp: "Ngươi đã tham gia làm việc rồi đúng không? Ngươi làm tại bệnh viện nào? Phòng ban gì?”

Trần Thương: "Bây giờ ta đang làm ở khoa cấp. cứu của Tỉnh Nhị Viện”

Hạ Cao Phong sững sờ: "Ö? Có phải chủ nhiệm là Lý Bảo Sơn hay không?”

Trần Thương gật đầu, xem ra danh khí của Chủ nhiệm Lý trong Tỉnh vẫn có một chút

Hạ Cao Phong khẽ gật đầu: "Không tệ, không tệ!"

[L Đinh! Hạ Cao Phong độ thiện cảm + 10. ]

.....

....

Tình huống của người bệnh ổn định, lúc này mọi người mới trở lại văn phòng.

Mạnh Hi nhìn Trần Thương, mặc dù trong lòng vui vẻ, nhưng sắc mặt vẫn rất bình tĩnh: "Vì sao ngươi chọn ta?”

Trần Thương:....

Ban ngày ban mặt, tại sao lão sư ngươi lại nói hươu nói vượn như vậy chứ?

Ta ôm ngươi hồi nào?

Ta cho dù là muốn, ta cũng không dám a!

Mạnh Hi thấy Trần Thương không nói lời nào, tiếp tục hỏi: "Tại sao ngươi phải tuyển ta làm lão sư của ngươi."

Trần Thương giờ mới hiểu được, xấu hổ cười một tiếng: "Năng lực nghiên cứu khoa học của ta không đủ, ta cảm thấy một trong những sự khác nhau chính của nghiên cứu sinh cùng sinh viên chưa tốt nghiệp là thua kém trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, nghiên cứu sinh phải học được nghiên cứu, học được nghiên cứu khoa học, mà ta đã nhìn qua các bài luận văn của Mạnh lão sư ngài, ngài trong lĩnh vực này thật rất lợi hại, ta cảm thấy đi theo ngài có thế học được rất nhiều”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio