Bác Sĩ Thần Thông

chương 590

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dương Giai Tuệ nhịn không được nói:

- Trong nhà này cũng không có đến một vạn, chúng ta không phải cho chừa chút cho thẳng út, còn đi học mà.

Trần Đại Hải lắc đầu:

- Trước tiên giải quyết vấn đề của thăng cả đi, cách Thương nhỉ bà cũng biết, phàm không phải gặp phải chuyện gì, chắc chản sẽ không gấp gáp mua nhà, tôi thấy tám phần là đã tìm được đối tượng, nhà gái người ta có phải là thúc giục?

Dương Giai Tuệ suy nghĩ chút, bà cũng cảm thấy là khả năng này.

- Còn thẳng út thì cho nó dùng tiền ăn tết, qua mùa thu, chúng ta đem bắp ngô năm nay bán đi, nửa năm này tôi cũng có thể chỉnh chứt, sang năm học phí chỉ phí phụ tiền sinh hoạt của thằng út, sinh hoạt này liền là ngày một nhiều, qua một nấc thang là một nấc thang.

Dương Giai Tuệ ngoài miệng lợi hại là thế, thế nhưng chuyện lớn trong nhà chung quy vẫn là nghe Trần Đại Hải.

Đợi không bao lâu, Trần Thương và Trần Lạc trông thấy hai người Trần Đại Hải, cười đến đón.

Từ xa Dương Giai Tuệ đã thấy hai đứa con trai Trần Thương, Trần Lạc cùng nhau đi tới, cao to đẹp trai, trong lòng đều muốn nở hoa, làm cha mẹ chẳng phải chỉ cần như vậy sao?

Trần Thương đi tới, nhìn thấy cha mẹ không thay đổi gì nhiều

Trần Đại Hải cao to, làm việc lâu dài ở lò lửa, làn da có chút đen nhánh, tay áo ngn, cánh tay mười phần cường tráng, bất quá tự nhiên không có cơ bắp khỏe đẹp cân đối như các lực sĩ, nhưng trong ấn tượng của Trần Thương, cánh tay của bố vẫn luôn rất mạnh mẽ.

Thân hình hai anh em nhà họ Trần cũng giống như Trần Đại Hải, cao to, Trần Lạc so với Trần Thương còn cường tráng hơn, nhưng Trần Thương cũng còn có thể, lâu dài làm khoa cấp cứu, cũng rèn luyện một thân thể tốt.

Mà mẹ Dương Giai Tuệ là người phụ nữ nông thôn điển hình, làm bà nội trợ cần kiệm, quán xuyến mọi công việc trong nhà.

Mặc dù bốn người Trần gia không tính là giàu có, nhưng cũng coi như hạnh phúc mỹ mãn.

Trần Thương nhìn Trần Đại Hải cầm chỗ nhiều đồ như vậy, cười:

- Ba, sao ba mang nhiều đồ như vậy?

Trần Đại Hải cười ha ha một tiếng:

~ Mẹ con thương các con, sắp dời cả cái nhà tới rồi.

Trần Lạc cũng đi theo cười ha hả:

- Ba, cái này không công bằng, gia sản nhà mình đều cho anh hai, của con đâu? Con phải kiến nghị!

Trần Lạc nói một phen đem người một nhà chọc. cười, Trần Đại Hải một bạt tay đập tới:

- Đánh chết tên tiểu tử thối nhà con.

Một đoàn người đi ra, Trần Thương trực tiếp gọi xe, phát hiện đồ quá nhiều nhét vào không đủ, bất đắc dĩ những này chỉ có thể gọi hai chiếc xe, đi vẽ phòng thuê của Trần Thương.

Buổi tối Trần Thương đặt trước một phòng ăn ở nhà hàng phía dưới, người một nhà rất lâu không họp gặp, suy nghĩ buổi tối có thể tâm sự.

Khi Trần Đại Hải ăn cơm thích uống vài cốc rượu.

Trần Thương cũng có thể uống chứt, Trần Lạc càng là từ nhỏ không học tốt, trộm Trần Đại Hải uống rượu.

Trước kia, Trần Thương cảm thấy trẻ con trong thôn hoang dã, về sau tới bệnh viện đi làm mới phát hiện, hoá ra xưa nay trẻ con nghịch ngợm không phân địa điểm.

Buổi tối ăn cơm, Trần Thương đưa đi ăn lẩu hải sản, người một nhà vui vẻ hòa thuận dùng nồi lẩu cũng hoà hợp, hơn nữa để ba mẹ cũng hưởng thụ một chút cái gì là được phục vụ

Trong lúc chờ đợi, phục vụ nhất định phải lõi kéo Dương Giai Tuệ đi lấy ra bộ hộ lý.

Dương Giai Tuệ chưa từng gặp được chuyện này, lập tức ngượng ngùng đỏ mặt cực kỳ, nhăn nhó ngượng ngùng, tay dắt lấy Trần Đại Hải, hai tay nắm vào nhau, ngượng ngùng giang hai tay.

Trần Lạc cùng Trần Thương đi theo sau lưng, cười

- Mẹ, nhanh đi thử một chút!

Trần Đại Hải cũng cười hắc hắc:

- Thử một chút đi, tốt cho tay, bà nhìn tay bà cẩu th.ả

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio