Cảnh Nghiên tiếp tục nói:
- Còn có, anh nhìn Tỉnh Nhiên, trở về bệnh viện đã được cấp nhà ở, quy ra phí thành an gia cho tới 100 vạn, anh ở bệnh viện sáu năm mới có thể kiếm bao nhiêu tiền? Một bác sĩ như anh, một tháng năm ba ngàn cũng không tệ rồi.
Trần Thương nhìn Cảnh Nghiên.
- Tôi...
Lúc này, bỗng nhiên nghe thấy có người kêu một tiếng:
- Cảnh Nghiên!
Cảnh Nghiên vội vàng lên tiếng:
- Tới đây, Trần Thương, em giới thiệu với anh chồng của em.
Đang khi nói chuyện, Cảnh Nghiên quay người lôi kéo Tỉnh Nhiên đi tới, đang muốn nói chuyện:
- Để em giới thiệu cho anh một chút, vị này là... Tỉnh Nhiên sững sở:
- Bác sĩ Trần?
Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:
- Bác sĩ Tỉnh, chào!
Đang nói chuyện, Cảnh Nghiên có chút ngây ngốc.
Cái này là tình huống gì?
- Các anh quen biết nhau?
Tỉnh Nhiên thấy Trần Thương có chút kích động, dù sao sau lần đó hợp tác cùng Trần Thương, vẫn để lại không ít dư vị.
- Đương nhiên quen biết, đây chính là người khi đó cùng anh làm phẫu thuật ở bệnh viện nhân dân tỉnh cấp cứu cho bệnh nhân bị sán lá phổi — bác sĩ Trần!
- Anh giới thiệu cho em một chút, trình độ phẫu thuật của vị bác sĩ Trần này mười phần cao siêu, kỹ thuật thành thạo, anh so ra còn kém hơn nhiều! Lúc ấy, nếu như không có anh ấy, anh căn bản không làm được.
Nói tới chỗ này, Tỉnh Nhiên ngượng ngùng cười nổi tiếp:
- Kỳ thật anh đã khoác lác với em đó... Phẫu thuật lần đó nhưng thật ra là bác sĩ Trần làm mổ chính, anh chỉ giúp hỗ trợ. Trình độ cùng thiên phú của bác sĩ Trần, cao hơn anh vô cùng!
Một phen này khiến Cảnh Nghiên nghẹn họng nhìn trân trối, á khẩu không trả lời được!
Một mặt ngu ngơ nhìn Tỉnh Nhiên, bà đây vừa mới tâng bốc tài năng của anh, anh liền... Anh cái đồ không có chí tiến thủ!
Nhìn thấy Cảnh Nghiên biến sắc, Tỉnh Nhiên cho là cô nhớ tới hình ảnh nang trùng, lập tức biến sắc:
- Cảnh Nghiên, lúc ấy gửi bức ảnh chụp đó... Anh cho rằng... Trước đó bác sĩ Trần cũng gửi cho bạn gái anh ấy...
Sắc mặt Cảnh Nghiên lập tức lại lần nữa biến đối!
Nhìn chằm chằm Trần Thương, trong ánh mắt viết: Anh cố ý đúng không hả?
Trần Thương cũng nhịn không được lui ra phía sau một bước, nhìn Tỉnh Nhiên, mẹ nó, anh cái tên này, đừng kéo tôi xuống nước!
Tỉnh Nhiên vội vàng nói:
- Kỹ thật, bác sĩ Trần còn khuyên anh đừng gửi ảnh chụp cho em!
[ Đinh! Độ thiện cảm của Cảnh Nghiên ~ 5! ] Trần Thương biến sắc:
- Cái này, chúng ta hôm nào lại tụ họp nha, tôi bỗng nhiên có chút việc.
Ngay lúc này, bỗng nhiên một tiếng hét thám tiếng vang lên:
- Cứu mạng! Cứu mạng! Có ai không, có người từ trên lầu rớt xuống!
Trần Thương cùng Tỉnh Nhiên biến sắc, không để ý tới cái khác, trực tiếp chạy về hướng đó.