Tần Lạc cũng rất xấu hổ, ở vào lập trường của hắn đến cũng không được mà không đến cũng không xong.
Tới nơi này, nhất định Tần Lạc hắn sẽ đoạt mất danh tiếng của những diễn viên khác. Nếu như hắn là một ngôi sao nổi tiếng thì còn dễ nói đằng này hắn chỉ là một thầy thuốc.
Không chỉ ăn mất bát cơm mà còn cướp đoạt danh tiếng của người nhà. Điều này quả thật không chấp nhận được.
Không đến không được. Hắn là nguyên mẫu nhân vật trong "Thiếu niên y vương", hắn vẫn còn đang sống sờ sờ. Điều quan trọng hơn là đoàn làm phim cũng muốn dùng chiêu bài của hắn để đầy mạnh quảng cáo cho bộ phim.
Nên nhớ rằng hiện nay lượng fan của Tần Lạc đã vượt qua bất kỳ ngôi sao nổi tiếng nhất nào trong nước.
Nếu như nói "Thiếu niên y vương" có chiêu bài chiêu bài nổi tiếng nhất chính là Tần Lạc, một nhân viên ngoài biên chế của đoàn làm phim.
"Tần Lạc, em yêu anh. Tần Lạc".
"Tần Lạc, chúng em ủng hộ anh. Chúng em nhất định sẽ tới rạp xem phim của anh".
"Lạc, Lạc của em.. "
Không chỉ có đám fan đích thân tới cổ vũ mà ngay cả những phóng viên hoạt động trong lĩnh vực giải trí này cũng trở nên kích động.
Bọn họ đều là người của lĩnh cực giải trí, hoàn toàn không có liên quan tới Trung Y nhưng Tần Lạc này còn hơn cả người của giới giải trí Thỉnh thoảng hắn lại làm những hành động ồn ào khiến người người chú ý.
Bọn họ không xa lạ với Tần Lạc. Thậm chí còn có rất nhiều người đã từng tham gia những buổi họp báo do hắn tổ chức.
"Tần Lạc, tại sao anh không đích thân đảm nhiệm vai diễn về mình? Chúng tôi cảm thấy anh rất có thiên phú biểu diễn" Một nữ phóng viên hỏi to.
"Tần Lạc, anh có đồng ý với diễn xuất của Lý Thu Bạch không? Anh có cảm thấy Lý Thu Bạch thể hiện được đầy đủ khí chất của anh không?"
"Tần Lạc, trong bộ phim này có hai nữ diễn viên chính. Rốt cuộc anh thích ai: Lâm Hoán Khê. hội trưởng hiệp hội Trung Y hay Lệ Khuynh Thành bà chủ của Khuynh Thành Quốc Tế? Tình tiết trong phim là hư cấu hay là sự thật?"
Danh tiếng của Tần Lạc quả thật vô địch, hắn vừa xuất hiện đã khiến các fan kêu gào, gọi tên hắn như sóng triều dâng, các phóng viên nhao nhao đặt câu hỏi.
Tạ Uyển và Uông Hải đều là người dẫn chương trình rất chuyên nghiệp. Bọn họ hiểu rằng lúc này mình phải đứng ra giữ trật tự nếu không tình cảnh này sẽ không bao giờ chấm dứt.
Tạ Uyển đi tới trước mặt Tần Lạc. nhìn Tần Lạc vẻ sùng bái nói: "Tần lão sư. tôi là fan hâm mộ anh. Trước kia tôi chỉ nhìn thấy anh trên báo và ti vi, cuối cùng hôm nay cũng được gặp anh?.
"Tôi cũng vậy" Tần Lạc cười nói. Tạ Uyển không xa lạ với hắn thế nhưng hắn chỉ nhìn thấy cô trên ti vi. Đây là lân đầu tiên hắn gặp Tạ Uyên ngoài đời.
"Ôi. thật vậy sao?" Tạ Uyển vỗ vỗ ngực, sắc mặt có vẻ rất thẹn thùng. "Vậy anh có thích tiết mục của tôi không?"
"Thích".
"Thích tiết mục của tôi hay thích tôi?"
"Cũng thích" Suýt chút nữa Tần Lạc sập bẫy của Tạ Uyển. Nếu như hắn nói thích tiết mục của cô. Tạ Uyên nhất định sẽ nói "vậy anh không thích tôi". Nếu như hắn nói thích cô. nhất định Tạ Uyên sẽ nói ngược lại "Tại sao anh không thích tiết mục của tôi?" Phụ nữ rất khó chơi, phụ nữ càng thông minh càng khó chơi.
Bên cạnh Tần Lạc có nhiều phụ nữ thông minh. Hắn có nhiều kinh nghiệm đối phó với những chuyện như này, tâm trạng không khỏi cay đắng.
Một trận cười vang lên bên dưới. Tạ Uyển nói: "Quả nhiên Tần lão sư là người đàn ông rất biết là gạt khiến phụ nữ vui vẻ. Tần lão sư, truyện tiểu sử của anh bị sửa biến thành kịch bản phim, anh nghĩ thế nào?"
"Căng thẳng" Tần Lạc nói.
"Tại sao anh lại căng thẳng như vậy? Với danh tiếng của anh, nhất định vé bán sẽ rất chạy".
"Tôi không lo chuyện bán vé" Tần Lạc nói. "Tôi chỉ lo người khác sẽ nói tôi giả dối".
"Giả dối?" Tạ Uyển sửng sốt, các phóng viên bên dưới cũng không hiểu nguyên nhân vì sao Tần Lạc đề cập tới vấn đề này. "Giải đối ở phương diện gì?"
"Kịch bản" Tần Lạc nói. "Mặc dù tôi chưa xem bộ phim nhưng tôi biết nội dung của bộ phim nhất định sẽ là: một thanh niên anh tuấn cứu vớt Trung Y mà vô tư hiến dâng".
"Đúng vậy" Tạ Uyển gật đầu nói. "Đúng là nội dung được cải biên từ nguyên mẫu của anh".
Với cơ trí và kinh nghiệm dẫn chương trình của Tạ Uyển, lập tức cô hiểu ngay lo lắng của Tần Lạc.
"Nhưng tôi lo rằng người khác sẽ không tin" Tần Lạc cười nói. "Nếu như tôi không phải là Tần Lạc thì ngay cả chính bản thân tôi cũng không tin trên thế giới lại có người như vậy".
"…" Nguồn:
Toàn trường yên tĩnh không một tiếng động.
Đây là lần đầu tiên sau khi buổi ra mắt bắt đầu xuất hiện sự tẻ ngắt, tẻ ngắt tới mức khiến con người ta run rẩy.
Con người Tần Lạc này quả thật rất dũng cảm, có thể nói bất kỳ điều gì.
Quả thật đây là một bộ phim chính thống, ca ngợi sự thần kỳ của Trung Y,ca tụng tinh thần hiến dâng.
Không một ai thích bộ phim kiểu đó. Khán giả thích kiểu nhân vật vì lợi ích cá nhân, vì tiền tài, vì bạn gái mà liều lĩnh đi cướp ngân hành... một kiểu anh hùng trong phim.
So với những bộ phim này, hình tượng Tần Lạc quả thực ngốc nghếch hơn nhiều.
Hơn nữa còn không thể mang tới cho khán giả cảm giác sảng khoái.
Không tình cảm mãnh liệt, không có cảnh bạo lực.
Nếu như có, chỉ có sự cố chấp của nam diễn viên chính với Trung Y, nỗ lực vì Trung Y, một chút minh bạch, một chút cảm động. Một bộ phim như vậy được người ta coi là phim hay sao?
Đó chính là sự thật.
Thế nhưng câu nói này của Tần Lạc đã tát vào mặt người ta.
Không chỉ tát vào mặt một người mà tát vào rất nhiều người.
Chỉ mình anh ta là người tốt sao? Toàn bộ chúng ta là người xấu sao?
Chỉ mình anh ta cống hiến vì Trung Y còn chúng ta chưa từng cống hiến sao?
Anh ta... vì sao anh ta tự thổi phồng bản thân hạ thấp chúng ta hả? Anh ta không biết xấu hổ à?
Phùng Đại Cương ngồi trên đài cố gắng liếc mắt ra hiệu cho Tần Lạc, mong hắn không tiếp tục nói nhưng Tần Lạc lờ đi như không nhìn thấy.
Tạ Uyển và Uông Hải kịp thời có phản ứng. Thế nhưng cả hai như vẫn đang choáng váng. Trả lời câu nói này như thế nào đây?
Đúng lúc này khán giả bên dưới đã cho bọn họ câu trả lời chân thành nhất.
Mấy trăm fan có đủ tư cách vào nơi này đều đứng dậy, bọn họ nồng nhiệt vỗ tay, tâm trạng rất kích động.
Đúng vậy, bọn họ không có suy nghĩ quá phức tạp. Bọn họ cũng không cảm thấy Tần Lạc làm hại tới lợi ích của mình, không cảm thấy câu nói của Tần Lạc có gì đó không đúng bởi vì trong xã hội hiện tại có đủ mọi chuyện khiến lòng người băng giá.
Bọn họ thích sự ngay thẳng của hắn, thích sự thẳng thắn, thích sự điên cuồng của hắn bọn họ cũng tình nguyện điên cuồng với hắn.
Bộp bộp bộp...
Tiếng vỗ tay rất lâu không chấm dứt như muốn kéo dài liên tục ba ngày ba đêm.
Tần Lạc giơ tay đè xuống, ý bảo các fan của mình hãy ngồi xuống.
Hắn cười nói: "Tôi chủ đùa một chút thôi".
Mọi người bặt cười.
"Đương nhiên tôi biết các bạn phóng viên ở đây có xu hướng bỏ qua câu nói bổ sung của tôi".
Các phóng viên cười thoải mái.
Tần Lạc giống như một diễn viên độc tấu, một mình điều khiển bầu không khí bên dưới. Tạ Uyên và Uông Hải không cách nào xen vào được. Đây là thất bại đầu tiên trong sự nghiệp dẫn chương trình thành công của mình.
"Thật ra tôi không có lý tưởng xa vời" Tần Lạc cười nói. "Nếu như khi mọi người xem bộ phim này, xuất hiện một chút xúc động... mọi người biết có một nhóm người đang vì sự nghiệp chấn hưng Trung Y mà nỗ lực, tôi cũng đã rất thỏa mãn rồi".
Tần Lạc vỗ ngực mình nói: "Tôi có thể cam đoan trên nhân phẩm của người vợ tương lai của mình rằng: Tần Lạc trong phim chính là Tần Lạc của ngoài đời. Tần Lạc ngoài đời không phải là Tần Lạc trong phim vì có rất nhiều sự việc khác hẳn so với nội dung bộ phim. Tôi xấu hổ nên không để người ta viết ra. Người ta có thể dễ dàng chụp được mông ngựa. Ngựa muốn làm chuyện đó lại rất không tiện".
Mọi người lại cười.
Tần Lạc khom người, cúi đầu nói: "Tất cả những gì cần nói tôi đã nói xong. Bây giờ xin trả lại thời gian cho đoàn làm phim.
"Đợi một chút" Tạ Uyển chưa muốn để Tần Lạc rút lui. "Có một vấn đề. tôi nghĩ rằng nếu như anh vẫn chưa trả lời, các phóng viên bên dưới cũng không muốn để cho anh đi".
"Vấn đề gì?" Tần Lạc hỏi.
"Anh thích Lâm Hoán Khê hay Lệ Khuynh Thành?"