Bác Sĩ Thiên Tài

chương 495: vương tử yêu cầu!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ban thanh tra dược yêu cầu dừng sản xuất Kim dũng dưỡng cơ phấn, vì nghi ngờ trong đó có chứa thành phần gây hại cho cơ thể người.

(Thanh tra dược giám sát Khuynh Thành Quốc Tế đã kiểm tra thành phần kim dũng dưỡng cơ phấn và hơn mười loại mỹ phẩm đồ trang điểm…)

(Kim dũng dưỡng cơ phấn là loại thuốc thần kỳ hay là độc dược?")

(Khuynh Thành Quốc Tế chính là công ty sản xuất, nơi đã điều chế ra một sản phẩm thần ký…)

Tạo ra một thị trường tiêu thụ lớn, xâm nhập vào các khóa học marketing ở trường đại học, trở thành điểm nóng trong xã hội, vô số người lùng mua và thổi phồng kim dũng dưỡng cơ phấn, nhưng đột nhiên có một tai họa bất ngờ xảy ra không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, đột nhiên kim dũng dưỡng cơ phấn bọ thanh tra kiểm tra thành phần.

Mặc dù nói là bọ kiểm tra thành phần của hơn mười loại mỹ phẩm đồ trang điểm của công ty, nhưng bởi vì kim dũng dưỡng cơ phấn thật sự là có danh tiếng quá lớn, cho nên mới khiến mọi người chú ý.

Nhân viên cục thanh tra dược khi nhận trả lời phỏng vấn của giới truyền thông đã đưa ra lý do là "đây là cuộc kiểm tra theo thông lệ hàng năm. Hơn nữa, bọn họ nhận được thông tin nói là có người sử dụng sản phẩm kim dũng dưỡng cơ phấn thì da tay không tốt… bọn họ nghi ngờ sản phẩm có một số thành phần hóa học có hại, cho nên mới tiến hành quyết định khó khăn này".

Kết luận này vừa được tung ra, thoáng cái kim dũng dưỡng cơ phấn đã phải ra đứng mũi chịu sào. Thị trường tiêu thụ trên cả nước thoáng cái đã giảm hơn ba mươi phần trăm và bị chịu bởi các sự kiện, thị trường bên ngoài cũng bị đông cứng, thị trường ở Hồng Kông cũng chịu chung cảnh ngộ như vậy.

Trong lúc nguy cấp này, một tay người gây dựng nên chiến thuyền làm đẹp này là nữ cường Lệ Khuynh Thành lại không hề đứng ra cải chính tin đồn và bình ổn lòng quân. Cô chỉ cho trợ lý đắc lực của mình nhận trả lời phỏng vấn của phóng viên, nói rằng mọi người hãy tin tưởng vào sản phẩm của họ, không hề có bất cứ vấn đề gì, và cũng hãy tin tưởng Ban thanh tra dược sẽ trả lại sự trong sạch cho bọ họ.

Thậm chí cô còn cho rằng sản phẩm của công ty mình bị cơ quan thanh tra nhà nước kiểm duyệ là chuyện tốt, sau khi chờ đợi kết quả kiểm duyệt sản phẩm thì công chúng sẽ càng thêm tin cậy chất lượng của sản phẩm Kim dũng dưỡng cơ phấn

Biểu hiện bình tĩnh này của Khuynh Thành Quốc Tế khiến cho một số người đang dùng Kim dũng dưỡng cơ phấn không còn đề phòng gì nữa mà tiếp tục sử dụng sản phẩm này, cũng có không ít người vẫn giữ thái độ nghi vấn cùng một thái độ chờ đợi xem thế nào.

Tất cả đều trong một từ nhiều người đang phân vân, người có lòng thì chờ đợi, người không liên quan thì vây xem, Kim dũng dưỡng cơ phấn một lần nữa lại trở thành đề tài nổi bật trên các phương tiện thông tin đại chúng: báo chí, TV, truyenfull.vn…

Tại sao người phụ nữ quyến rũ được gọi là "thương giới ngân hồ" Lệ Khuynh Thành không hề lộ diện? Đây là vấn đề mà giới truyền thông và công chúng chú ý không ít.

Đi Châu Âu, không thể không đi Pari. Đi Pari không thể không đi đại lộ Champs Elysees.

Có người gọi đây là "vùng đất hứa" hay hơn nữa là "đại lộ thiên đường". Đây là niềm tự hào của nước Pháp, được miêu tả là "là một trong những con đường đẹp nhất thế giới". Có lẽ nói như vậy là có chút khoa trương, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có căn cứ.

ở đây cây xanh được trồng thành hàng, chim oanh chim yến kéo đến đông vui cùng với mùi hoa thơm ngát, giữa không khí ồn ã, sôi động của Pari thì đây là khu vực yên tĩnh nhất. Cũng có những công ty lớn, ngân hàng lớn, các công ty hàng không lớn hay là các công ty mỹ phẩm cao cấp trên thế giới, tất cả những khu hàng hiệu cao cấp trên thế giới được tâp hợp kinh doanh tại đây thành một khu phố buôn bán.

Phong cách, phong cách, chính là phong cách. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:

Nơi này khởi nguồn của các loại hàng hóa cao cấp, cũng là cái nôi của nhiều nhãn hàng nổi danh.

Tần Lạc cùng với nữ chủ nhân trên danh nghĩa của Khuynh Thành Quốc Tế bước chậm trên con đường này, thong dong ngắm nhìn cảnh buôn bán phồn hoa hai bên đường và hàng cây ngô đồng già đậm chất Pháp, cảm nhận được cuộc sống của người Pháp thật là lãng mạn, những cửa hàng danh tiếng, những mốt thời thượng, hòa vào với đó là sự tráng lệ, thanh nhàn, tao nhã…

LV là nhãn hàng danh tiếng nhất, có một đội quân xếp thành hàng dài, cũng có những người phụ nữ khoác khăn trùm đầu ăn xin. Những người xếp hàng phần lớn là người Trung Quốc và ngu ười Nhật Bản, người Châu Âu thì rất ít. Có lẽ, một người trong lòng vô cùng tự tin thì bọn họ sẽ không cần phải trang bị cho mình những thứ đồ xa xỉ phẩm như vậy.

Có người ăn xin, một quý phụ hào phóng rút ra mô tờ tiền lớn đưa cho. Lại có người đến, cô vẫn giữ bộ mặt cao ngạo rụt rè cùng một nụ cười ôn hòa, như là sứ giả thần tiên phát bổng cho dân vậy.

Tần Lạc vừa cười vừa nói: "Hi vọng cô ta ở trong nước cũng hào phóng như vậy…"

Lệ Khuynh Thành bĩu môi nói: " Chỉ là giả bộ thôi. Cô ta cảm thấy nếu như bản thân mình đứng trước cửa cửa hàng LV tại Pari thì nhất định là một người thuộc đẳng cấp thượng lưu… nếu như cự tuyệt một kẻ ăn xin thì chẳng phải là người thấp kém sao? Trong lòng vẫn còn vô cùng tự tin".

Tần Lạc đột nhiên cùng trong lòng có những suy nghĩ muốn tranh luận cùng với Lệ Khuynh Thành, hắn liền quay sang phía Lệ Khuynh Thành nói: "Như vậy, ý của cô chắc là nên cự tuyệt nguyện vọng của những kẻ hành khất kia?"

"Không". Lệ Khuynh Thành lắc đầu. "Nên cho. Nhưng giống như những người Châu Âu, chỉ cho mười hay là hai mươi đồng. Đó là tôn trọng sức lao động của người khác, cũng là thể hiện sự thông cảm của mình. Vì tỏ vẻ so với người Châu Âu mình là người có tiền, nên rút ra tờ tiền hàng trăm nghìn để cho, chẳng phải là kẻ ngu ngốc thì là gì? Nếu như cô ta có tiền, thì khi cô ta mua hết đồ xong đừng có mà tìm người lấy hóa đơn để mang về bắt chúng ta chi trả tiền thuế cho cô ta làm gì, đúng không?"

"… Tại sao cô lại biết cô ta là vợ của quan chức nhà nước?"

"Công ty tư nhân thì tiền kiếm được rất cực khổ".

"Còn tiền của quan chức nhà nước?"

"Là từ những công ty tư đưa cho".

"…"

Tần Lạc nhìn vào bên trong chiếc tủ có ánh đèn chiếu rọi vào, có mấy chiếc túi vẻ vừa cổ điển lại vừa nhìn rất cao quý, liền hỏi: "loại túi này thực sự là tốt như vậy sao?"

"Dùng rất bền. Đều là da thật". Lệ Khuynh Thành vừa cười vừa nói.

"Tôi mua một chiếc tặng cô". Tần Lạc nói.

"Phí tổn tối hôm qua đã cực khổ à?"

"…"

"Vậy thì đây là phần thưởng, xem ra tối qua những biểu hiện của tôi đã làm hài lòng đại gia rồi nhỉ?" Lệ Khuynh Thành liếc mắt mê người nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn tú của Tần Lạc, vừa cười vừa nói.

"Tôi chỉ nghĩ rằng chưa bao giờ có món quà gì tặng cô cả". Tần Lạc nói.

Lệ Khuynh Thành nhìn thấy một hàng dài đang xếp hàng trước cửa, liền lắc đầu nói: "Quên đi. Tôi không thích xếp hàng".

Nói xong, cô liền tiến đến ôm cánh tay Tần Lạc, hai người dựa sát vào nhau cùng đi về phía trước.

Tần Lạc nhìn dọc con đường dài này không có một cửa hàng Trung Quốc nào, trong lòng cũng có chút suy tư, mà nói: "Nếu chúng ta mở một hiệu thuốc ở đây, cô nghĩ thế nào?"

"Chắc chắc sẽ tốt". Lệ Khuynh Thành nhãn tình sáng lên, cười ha ha mà nói tiếp: "Toàn bộ thế giới này sẽ phải thất kinh".

"Có hi vọng không?" Tần Lạc kích động hỏi.

"Đâu có dễ dàng như vậy?" Lệ Khuynh Thành lắc đầu. "Thương hiệu H&M của Thụy Điển rất có danh tiếng tại Châu Âu. Vào năm đã có kế hoạch đem thương hiệu đánh vào đại lộ Chamnhưng không ngờ lại bị ủy viên của Hội đồng kinh doanh Pari từ chối, còn có thêm lời tuyên bố "Hương Tạ Lý không có hi vọng tiến vào đẳng cấp trong xá đại đạo"… người nước Pháp rất kiêu ngạo".

"Không có hi vọng gì sao?" Tần Lạc tiếc nuối nói.

"Cũng không phải là không có hi vọng". Lệ Khuynh Thành không muốn nhìn thấy bộ dạng thất vọng của Tần Lạc, liền nói tiếp: "Hiệu thuốc trung dược thì có thể vô cùng khó khăn. Nếu như mở một cửa hàng Kim dũng dưỡng cơ phấn mà nói thì hẳn là không có vấn đề gì. Tôi tin rằng, có một ngày, nó nhất định sẽ nằm ở chỗ này".

"Tôi cũng tin". Tần Lạc vừa cười vừa nói.

Lệ Khuynh Thành hôn một cái lên mặt Tần Lạc, rồi ôn nhu nói: "Tôi rất thích anh luôn không hề do dự khi nói ba từ này. Đôi khi tôi thấy suy nghĩ của mình vô cùng điên cuồng, nhưng anh thì hiển nhiên luôn ở bên cạnh hò reo ủng hộ nó".

"Cô cũng như vậy đối với tôi". Tần Lạc nói. Hắn luôn tin tưởng Lệ Khuynh Thành như thế, không có bất cứ điều gì để e ngại. Lệ Khuynh Thành sao mà không khiến hắn như vậy được chứ?

Hắn muốn làm việc lớn như vậy, ý nghĩ của hắn cũng điên cuồng như vậy, nhưng cho tới bây giờ Lệ Khuynh Thành cũng chưa bao giờ phản đối, mà chỉ vô tư cống hiến tinh lực bản thân mình. Lần này rồi đến lần khác, không hề cự tuyệt.

Bọn họ trong mắt người ngoài là thiên tài, còn trong mắt nhau thì là người điên. Tần Lạc tin tưởng Lệ Khuynh Thành nên hắn để luôn việc quản lý Khuynh Thành Quốc Tế cho cô xử lý. Còn Lệ Khuynh Thành cũng tin tưởng Tần Lạc cho nên cô cũng tiếp nhận việc quản lý Khuynh Thành Quốc Tế, không để Tần Lạc phải nhúng tay vào bất cứ việc gì về quản lý hay kinh doanh của Khuynh Thành Quốc Tế, hắn chỉ chờ mỗi tháng nhận lợi tức của mình thôi. Phương pháp hợp tác như vậy khiến cho Trần Tư Tuyền vừa kinh ngạc lại vừa hâm mộ, cho rằng từ trước tới nay chưa có hình thức kinh doanh như vậy.

"Đàn ông mà đối xử rất tốt với phụ nữ…" Lệ Khuynh Thành liếc nhìn Tần Lạc nói: "Như vậy sẽ làm cho phụ nữ có cảm giác người đàn ông này có mưu đồ làm loạn".

"Nếu như là người phụ nữ đối tốt với đàn ông thì sao?" Tần Lạc hỏi ngược lại.

"… Điều này chứng minh người phụ nữ đó rất thiện lương". Lệ Khuynh Thành vừa cười vừa nói.

Người đàn ông mặc bộ trường bào màu đen, cao ráo tuấn tú. Người phụ nữ mặc một chiếc váy màu bạc phát sang có thắt lưng eo, xinh đẹp và quyến rũ. Hai người sóng vai đi hòa trong đám người, không nổi bật quá, không làm bộ. Đơn giản và tự do, giống như ánh mặt trời chiếu khắp, như cơn gió nhẹ phe phẩy, một chút, một giọt… cũng có thể chạm đến xương.

Mặc dù những người đến tại đại lộ Champs Elysees đa phần đều là những người sang trọng, nhưng xuất hiện một chiếc Rolls-Roys màu bạc ở đây vẫn khiến mọi người phải dừng bước ngắm nghía và trầm trồ.

Chiếc xe này trị giá một triệu USD, hơn nữa, nó chỉ cung cấp cho hoàng thất trên thế giới không đến mười chiếc, dù có tiền cũng không phải có thể mua được.

Chiếc xe dừng lại ở góc phố, lái xe điều khiển cho cửa xe mở ra, một người mặc tây trang màu đen với khuôn mặt khá đẹp trai chạy ra mở hẳn cửa ra, sau đó một người lão nhân cũng khá đẹp cất bước đi ra.

Lão nhân vẻ mặt nghiêm trang chỉnh sửa lại cổ áo, sau đó có hai gã đàn ông tóc vàng mắt xanh mặc trang phục Trung Quốc màu đen đi theo sau, cả ba chậm rãi hướng đến ngã tư đại lộ Champs Elysees.

Tất cả mọi người tò mò chăm chú nhìn ba người bọn họ. Mọi người muốn biết bọn họ đi tới đâu, muốn biết những người cực kỳ sang trọng này cuối cùng đến đây làm gì.

Điều khiến mọi người kinh ngạc chính là… ba người bọn họ dừng lại trước mặt một đôi người Châu Á.

Đầu đầy tóc bạc, lão nhân đấm ngực an ủi, khom lưng thi lễ đối với Lệ Khuynh Thành, nói tiếng Pháp một cách lưu loát: "Lệ tiểu thư, chúng tôi chịu sự ủy thác của chủ nhân, đến đây yêu cầu cô tham dự bữa tiệc tối của ngài".

"Chủ nhân?" Lệ Khuynh Thành nhướn đôi mắt xinh đẹp nhìn ba người khách lạ một cách tò mò.

"Đúng vậy. Chủ nhân của chúng tôi là Philip tiên sinh". Lão nhân vẻ mặt khiêm nhường mà nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio