Đây là cách đơn giản mà lại hiệu quả nhất. Lần biểu diễn này trên người của Hellen khiến cho các bạn sinh viên ở đây ai cũng phải cảm thấy kinh hãi.
"Thật là thần kỳ. Để tôi lên thử xem sao."
"Tôi không tin đó là sự thật_Làm sao lại có chuyện này được cơ chứ?"
"Đây là y thuật hay là võ thuật vậy? Đây có phải là công phu của Trung Quốc không?"_
Trương Tiểu Na dịch cho Tần Lạc nghe những lời mà các bạn sinh viên ngồi bên dưới vừa nói. thì Tần Lạc cười đáp lại: "Nếu mọi người có hứng thú với chuyện này mà không ngại thì hãy lên đây thử xem sao. Nhưng vì lượng người quá lớn. nên không thể ai cũng lên trên này được. Thôi thế nàv đi. chúng ta mời viện trường Sylva cùng với ba sinh viên nữa lên thử nghiệm xem sao. Các bạn thấy như thế có được không?'"
Nếu Sylva lo rằng mình sẽ tìm người để phối hợp riêng làm chuyện này thì việc chọn học sinh cứ để cho ông ta làm đi.
"Tính thêm tôi vào." Weiz nói. "Tôi muốn lên xem xem cái gọi là huyệt vị này có thực là thần kỳ đến vậy không? Cũng chi là phản xạ thần kinh của cơ thể con người thôi mà, làm gì mà ghê ghớm thế cơ chứ? Đừng có giở trò bịp bợm."
"Được, vậy bà lên đó xem thực hư thế nào." Svlva nói. vốn dĩ ông ta cũng muốn lên đó thử xem sao. nhưng tổng cộng số người mời chỉ được có ba xuất, không thể để cả viện trường lẫn viện phó cùng lên rồi chỉ nhường lại một xuất cho học sinh chứ? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
Dưới sự lựa chọn của Sylva, Weiz và một nam sinh cùng một nữ sinh bước lên trên đài chủ tịch.
Weiz đanh nét mặt nhìn Tần Lạc nói: "Anh làm tôi khóc đi."
Tần Lạc nhìn bà lão gầy gò này một cái rồi cười đáp: "Làm thế không tổt cho lắm thì phải."
Tần Lạc cổ tình nói như thế. Vừa rồi khi bà lão công kích khi hắn vừa đặt chân tới đây, thì trong lòng hắn đã cảm thấy ấm ức vô cùng, nhưng ở trước mặt bao nhiêu là lãnh đạo trong trường cùng với phóng viên như thế thì Tần Lạc chỉ còn cách đè nén nỗi uất ức này ở tận đáy lòng mà thôi.
Bây giờ có được cơ hội làm xấu mặt Weiz trước mặt bao nhiêu người thế này. thì hắn đúng là khó mà có thể bỏ qua được.
Qủa nhiên, lời của Tần Lạc hoàn toàn có được một hiệu quả ngược lại.
Hắn càng không muốn làm thì bà lão Weiz lại càng cho rằng Tần Lạc có tật giật mình, liền bất mãn nói: "Rốt cuộc là anh có làm được không? Vừa rồi liệu có phải là anh giở trò lừa gat người ta không đấy?"
Bà biết là cháu gái Hellen của mình không thể giở trò giả dối cùng với mấy người này được, nhưng trong lòng bà vẫn rất thù địch vói mấy người Tần Lạc, nên bà chẳng ăn nói khách khí với họ làm gì.
"Nếu bà đã có yêu cầu như thế thì tôi sẽ đáp ứng cho bà." Tần Lạc gật đầu nói. "Bà chuẩn bị xong chưa?"
"Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào." Bà lão nói.
Bà là một người kiên nghị và dứt khoát, ngày thường cũng chỉ có hứng thú với việc nghiên cứu y học mà thôi, thậm chí còn không có đủ tình cảm sâu đậm đối với bạn bè hay người thân trong gia đình mình. Vì vậy mà bà cũng không biết là đã bao nhiêu năm rồi bà chưa hề nhỏ một giọt nước mắt nào. Bà không tin là Tần Lạc lại có thể làm bà phải rơi lệ một cách dễ dàng như thế.
Tần Lạc nhằm đúng vào huyệt tuyến lệ của bà lão rồi dùng lực ấn vào đó hai cái.
Bà lão chi kịp cảm thấy mũi mình cay cay, sau đó hai hàng nước mắt liền từ từ chảy dài trên gò má.
Bà lão vốn định dùng khả năng khống chế của mình để chế ngự lại, nhưng bất luận cho dù bà có cố gắng thế nào thì cũng không thể ngăn được những dòng lệ đang lăn dài kia lại.
Bà lại cho rằng đây chỉ là động tác phản xạ tự nhiên của cơ thể con người, chỉ cần tay Tẳn Lạc nới lỏng ra một cái là mình sẽ ngừng rơi lệ.
Nhưng lần này bà lại nghĩ sai tiếp.
Tay của Tần Lạc rõ ràng là đã ròi khỏi cơ thể bà từ lâu nhưng bà vẫn không ngừng rơi lệ. chỉ trong nháy mắt mà cả khuôn mặt già nua của bà chứa chan là nước mắt.
"Mau dừng lại." Bà lão cũng chẳng thèm để ý đến việc mất mặt gì nữa liền gào lên.
"Xin lỗi bà, nhưng bây giờ thì không dừng lại được, phải cần đến mười lăm phút sau mới dừng lại được." Tần Lạc ngại ngùng nói.
"Cái gì? Mười lăm phút?" Nghe Tần Lạc nói vậy thì bà lão Weiz thiếu chút nữa thì tức hộc máu mồm. Chẳng lẽ mình phải khóc trước mặt bao nhiêu học sinh thế này đến cả mười lăm phút ư?
"Tôi cứ nghĩ rằng bà muốn thử nghiệm cái này một cách sâu sắc, nên đã dùng lực nhiều hơn một chút." Tần Lạc cười nói.
"Anh_" Bà lão biết là đã bị Tần Lạc chơi đểu rồi, nên tức lắm. bà liền trừng mắt nhìn hắn một cái rồi bước nhanh xuống bên dưới rồi đi ra phía ngoài cửa.
Cho dù bà có không hiểu được việc đối nhân xử thế đến đâu thì bà cũng không muốn khóc lóc trước mặt bao nhiêu học sinh trong thời gian dài như vậy. Nếu làm thế thì ngày sau bà còn mặt mũi nào mà nhìn mặt người khác nữa đây?
Nam sinh kia thì yêu cầu Tần Lạc làm cho cậu ta cười khanh khách lên ba lần. còn nữ sinh còn lại thì lại bảo Tần Lạc làm cho nàng quỳ xuống_Tân Lạc liền thóa mãn yêu cầu của bọn họ mà chẳng hề cảm thấy bất kỳ khó khăn gì, cho dù bọn họ có muốn đại tiểu tiện ở ngay chỗ này đây đi chăng nữa thì Tần Lạc cũng có thể thỏa mãn được.
Thấy viện phó Weiz cùng với hai sinh viên nữa đều cho ra những động tác khác nhau dưới sự điều hành huyệt vị cùa Tần Lạc thì cả hội trường náo nhiệt chẳng khác nào một cái chợ của Trung Quốc cả.
Sau đó còn có cả phóng viên của giới truyền thông cũng muốn lên thử nghiệm độ thần kỳ của trung y. Tần Lạc nghĩ một lát rồi chỉ định Masha và một nam phóng viên lên đài diễn cho mọi người xem.
Kết quả cho ra vẫn không khác gì với khi nãy cả, chỉ cần bọn họ đưa ra yêu cầu thì Tần Lạc đều có thể thông qua huyệt vị mà khiến cho họ có những động tác tương ứng.
Cứ như thế một hồi thì mọi người ai nấy đều bị thu hút bởi thủ pháp trung y mà Tần Lạc biểu diễn cho họ xem.
Tần Lạc cũng nhân cơ hội này mà làm tới luôn, liền lên tiếng giới thiệu thêm: "Tây y chú trọng vào việc đau đâu trị đấy. Đau đầu thì điều trị ở đầu, đau chân thì điều trị ở chân, nhưng trung y thì lại là một quá trình điều trị có hệ thống, ví dụ như bạn cảm thấy đau bụng thì cũng có thể là vì những cơ quan, bộ phận khác trên cơ thể bạn sinh bệnh mà dẫn đến điều đó.
"Trung y chú trọng đến cả quá trình điều trị và điều dưỡng nữa, trước tiên sẽ tìm xem nguyên nhân bệnh, nơi phát bệnh, bệnh tính là gì. sau đó sẽ phân tích nguyên cơ căn bệnh với lục phủ ngũ tạng cùng với kinh lạc quan tiết trong cơ thể. xem xem khí huyết dịch vị thay đổi thế nào để phán đoán rồi đưa ra được tên bệnh, tiếp sau đó sẽ nói ra được bệnh trạng rồi sẽ tìm ra phương pháp cứu chữa, ví dụ như thông qua mồ hôi. nước bọt, hạ hỏa. ổn, thanh, bó để điều trị..v..v... nghe thì có vẻ rất phức tạp nhưng làm thì chỉ cần bốn bước: vọng, văn, vấn, thiết là xong."
"Vừa rồi tôi thi triển huyệt vị cho mọi người xem cũng chỉ là một bộ phận rất nhỏ trong trung y mà thôi, ngoài ra còn có khí tức trong cơ thể, mạch đập, sắc mặt...v...., toàn bộ đều ẩn chứa tin tức của toàn cơ thể con người. Hiểu được trung y, thì có thể hiểu được cái thế giới huyền bí trong cơ thể con người."
Vốn là học viện Y Học Stockholm chỉ cho Tần Lạc diễn thuyết trong vòng nửa giờ đồng hồ. nhưng dưới yêu câu bức thiết của các bạn sinh viên thì thời gian cứ kéo dài liên tục. đợi một giờ hai mươi phút trôi qua rồi thì buổi diễn thuyết mới chính thức kết thúc.
Khi Tần Lạc tuyên bố diễn thuyết kết thúc, hy vọng mọi người tiếp tục quan tâm tới nền phát triển của trung y, thì tất cả các bạn sinh viên trong hội trường đều đứng hết cả dậy vỗ tay rào rào không ngớt.
Đây là một lần giao lưu thành công. Hiệu quả tốt hơn cả mọi người nghĩ.
Thông qua một loạt các hành động làm mẫu của Tần Lạc thì những cô cậu tài giỏi trong học viện Y Học Hoàng Gia đã có một kinh nghiệm khó quên đối với trung y, hơn nữa còn có một hứng thú tìm tòi học hỏi phong phú nữa.
Viện trưởng Sylva đưa ra lời mời những thành viên trong đoàn đại biểu cùng với sinh viên trường Stockholm cùng dùng bữa trưa với nhau.
Vì chọn nhà ăn trong trường làm nơi dùng bữa, nên trong lúc ăn cơm vẫn có không ít sinh viên bưng đĩa đến nói chuyện với Tần Lạc. Nhưng đáng tiếc là Tần Lạc không hiểu tiếng Thụy Điển, còn bọn họ thì lại không biết nói tiếng Trung, vì vậy mà giao tiếp của hai bên gặp phải trở ngại, có đến mấy phiên dịch phải thay phiên nhau ngồi trực bên cạnh Tần Lạc, khi người này ngồi làm phiên dịch thì những người còn lại phải giải quyết luôn vấn đề ăn cho no bụng trước đã.
Cô gái tên Helle mà khi ở trên khán đài lúc thì cười lúc thì khóc cũng bước tới đây, nàng còn kéo theo một cô gái có khuôn mặt châu Á đến cùng nữa.
"Tần Lạc tiên sinh, chào anh. Tôi tên là Lý Lệ. Tôi đến từ Hồng Kông." Cô gái có khuôn mặt Á châu chào Tần Lạc bằng thứ tiếng Trung không được chuẩn cho lắm.
"Chào cô, mời ngồi." Tần Lạc cười nói. Hắn không thể ngờ tới việc lại gặp được đồng bào của minh ở ngay trong trường Y Học Hoàng Gia này. trong lòng phấn chấn hết chỗ nói.
"Đọc báo thấv nói là có một đoàn đại biểu y học của Trung Quốc đến đây giao lưu học hỏi thì tôi cảm thấy vui mừng khôn xiết. Nhưng sau khi nghe nói bọn họ xảy ra sự cố thì tôi lại thấy buồn vô cùng." Lý Lệ kéo Helle ngồi luôn xuống đối diện Tần Lạc. "Cũng may mà các anh đã giải quyết hết vấn đề rồi. Việc đó quả là chẳng liên quan gì đến các anh cả_Buổi diễn thuyết của anh hôm nay thật tuyệt. Tôi thực sự không ngờ trung y lại thần kỳ đến vậy. Bạn học của tôi đêu rất thích anh và thích cả trung y nữa."
"Cảm ơn cô. Cô gửi lời cảm ơn đến những người bạn học của cò giúp tôi luôn." Tần Lạc gật đầu nói.
Helle quay sang Lý Lệ nói một tràng bằng tiếng Thụy Điển, sau đó Lý Lệ liền quay lại nhìn Tần Lạc nói: "Bạn học Helle của tôi nói là bạn ấy rất thích anh. Bạn ấỵ thấv anh thật là thần kỳ, có thể làm cho bạn ấy vừa cười lại vừa khóc được. Đây là việc mà bạn ấy chưa bao giờ nghĩ đến. Bạn ấỵ nhờ tôi hỏi là anh có thể nhận bạn ấy làm học trò của anh không, bạn ấy muốn học trung y từ anh."
Cô gái Thụy Điển này muốn học trung y?
Tần Lạc sau một hồi kinh ngạc thì cười nói: "Tất nhiên là được rồi Chúng tôi sẽ không từ chổi bất kể một ai thích gia nhập trung y cả."
Lý Lệ nhắc lại lời của Tần Lạc vừa nói cho Helle nghe, Helle sau khi biết Tần Lạc đồng ý nhận nàng làm đồ đệ thì vui hết biết, nàng giơ luôn tay ra ôm lấy cánh tay Tần Lạc nói một tràng giang đại hải gì đó.
"Bạn ấy rất vui." Lỵ Lệ cũng cười với vẻ mặt tự hào nói: "Bạn ấy muốn hỏi là theo như truyền thống Trung Quốc thì nên bái sư thế nào cho phải?"
"Trình tự bái sư thì thôi miễn đi." Tần Lạc nói. " Chỉ cẩn cô ấy thực sự yêu thích thì chúng tôi sẽ dạy cho cô ấy cẩn thận."
Lúc này trong đầu Tần Lạc bỗng nhiên nảy sinh ra một ý nghĩ mới. Hắn định đợi đến khi hoạt động giao lưu này kết thúc thì sẽ bàn bạc việc này với Philip một phen.
Lý Lệ dịch lại những lời mà Tần Lạc vừa nói cho Helle nghe, thì khuôn mặt Helle khẽ đỏ lựng lên rồi còn nói cái gì đó lại với Lý Lệ, sau đó Lý Lệ dùng ánh mắt kỳ quặc nhìn Tần Lạc một hồi rồi cười hì hì nói: "Helle nói là chiều nay viện trưởng chắc chắn sẽ mời mọi người tham quan thư viện của trường, nên bạn ấy hy vọng được làm hướng dẫn viên du lịch cho anh."
Cứ như lo Tần Lạc sẽ từ chối lời mình nên Lý Lệ lại cười nói: "Cũng đúng vừa lúc chiều nay chúng tôi không có tiết, nên sẽ đến thư viện cùng luôn."
Nàng có thể nhìn ra được là cô bạn người Thụy Điển nàv của mình có vẻ như rất thích đồng bào của mình thì phải. Vì vậy mà nàng cũng muốn cố gắng giúp bạn mình được gì thì giúp.
"Được rồi." Tần Lạc cười nói. Hắn không thể nói với hai cô gái này những lời như "hay là hai người vẫn không nên đi cùng tôi đến thư viện thì hơn' chứ.
Đúng như những gì mà Helle nói, bữa ăn trưa vừa kết thúc thì Sylva quả nhiên đã mời những thành viên trong đoàn đại biểu đi tham quan thư viện của học viện Y Học Hoàng Gia Stockholm.
Helle và Lý Lệ vẫn đi bên cạnh Tần Lạc, điều này khiến cho Tô Tử thầm dùng ánh mắt giễu cợt Tần Lạc đến mấy lần. Tần Lạc giơ hai tay ra, ý nói minh thực sự là cũng không biết nên làm thế nào cho phải.
Đây là một thư viện vô cùng to lớn. nghe nói đã có mấy trăm năm lịch sử rồi. Thấy từng giá sách dày đặc kéo dài không bờ bến thì Tần Lạc lại một lần nữa cảm thấy kinh hãi trước sự học sâu biết rộng của họ.
Nước Trung Quốc lúc nào cũng thích xây lên một tòa lầu cao nhất thế giới, một chiếc tháp nổi danh thế giới, một đôi đũa lừng lẫy đó đây hay một chiếc bánh ngọt tiếng tăm đây đó. nhưng lại chẳng có thành phố nào muốn xây một nhà thư viện lớn nhất thế giới cả. Một nước nhỏ như Thụy Điển mà thư viện của một trường đại học thôi thậm chí còn có nhiều sách hơn cả thư viện Yến Kinh. Điều này không thể không làm cho người ta phải cảm khái trong lòng.
Tần Lạc còn tìm ra được một quyển sách có tên dùng chữ tiếng Trung viết ở dãy sách nước ngoài trong thư viện, hắn đang định giơ tay ra lấy thì đột nhiên tòa thư viện này bỗng trở nên rung chuyển hết cả lên.
Sau đó Tần Lạc nhìn thấy từng dãy sách ở trước mặt đổ rạp xuống giống như chơi trò domino vậy, tất cả đểu ùn ùn đổ dồn về phía hắn.
"Mau chạy." Tần Lạc một tay nắm lấy tay Helle, tay còn lại thì nắm lấy tay Lý Lệ kéo hai người chạy về phía lối ra.