Từ chỗ giá sách bị đổ của thư viện, đột nhiên có ba tên sát thủ xuất hiện, bọn chúng xuất hiện quá nhanh, thậm chí không để cho người ta kịp thời có bất kỳ phản ứng gì.
Trương Tiểu Na đẩy xe cho Tô Tử, đang dẫn thành viên của đoàn đại biểu trung y nghiên cứu các tư liệu sách vở quý hiếm ở tầng hai, Trương Quang thì đang hướng dẫn giảng giải nội dung sách cho mọi người, đột nhiên nghe thấy có tiếng động ầm ầm vang lên.
Khi anh ta quay đầu lại nhìn thì thấy một cảnh tượng vô cùng khủng khiếp.
Mới đầu thì Sylva còn chưa biết là có chuyện gì xảy ra, ông cứ tưởng chỉ đơn thuần có người va chạm vào giá sách, nét mặt của ông trở nên cau có, gầm lên: "Ai vậy? Ai làm đổ giá sách thế? Các người phải chịu trách nhiệm về hành động ngu xuẩn này!"
Tòa thư viện này là một trong những bảo vật đáng quý nhất của Stockholm, trong này có rất nhiều tư liệu quý hiếm. Thậm chí còn có cả những bút tích, những bản thảo của những người đã từng đoạt giải Nobel, những tài liệu này không phải ai có tiền là cũng có thể mua lại được.
Mỗi một học sinh cùa học viện Y Học Hoàng Gia đều cảm thấy tự hào vì nó. mỗi một người dân Thụy Điển đều cảm thấy hãnh diện vì nó.
Cũng chính vì lý do này mà chỉ cần có bất kỳ đại biểu đoàn của quốc gia nào tới đây giao lưu học hỏi là viện trường Sylva lại chọn nơi đây để giới thiệu cho bọn họ. Dường như nó đã trở thảnh một trình tự bất di bất dịch, không thể thay đổi.
Nhưng ông lại không ngờ rằng hôm nay lại xảy ra chuyện.
" Hỏng rồi, thế là đã hỏng bét cả rồi!" Một thầy giáo cao tuổi lầm bầm trong miệng. Sau đó ông ta bất chấp tất cả lao về chỗ giá sách bị đổ.
Những thầy cô giáo khác trông thấy vậy, cũng vội vã chạy theo vị giáo viên cao tuổi kia.
Khi bọn họ vừa mới chạy được mấy bước, thì đột nhiên từ hai bên giá sách_một nam một nữ nhẩy vọt ra ngoài.
Người đàn ông tay cấm kiếm, còn người phụ nữ thì tay cầm một cái xiên. Cả hai sát khí đằng đằng lao về phía trước, trông rất hung hãn.
Những thầy cô giáo sau khi nhìn thấy thì khó khăn lắm họ mới dừng được bước chân lại, gương mặt hoang mang khõng hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây ra nữa.
" Lẽ nào có người mượn thư viện chúng ta để quay phim hay sao?" Có người thầm nghĩ trong bụng. Bởi những cảnh tượng này cũng đã từng xuất hiện trong phim của Hollywood.
"Mau đi cứu Tần Lạc!" Tô Tử là người nhận thức ra vấn đề đầu tiên, vội lớn tiếng nói.
Hai tay nàng lăn thật nhanh vào bánh xe lăn muốn trượt tới vị trí của Tần Lạc, nhưng Trương Tiểu Na lại lấy hết sức ghìm chặt chiếc xe lăn của nàng lại.
"Buông tôi ra!" Tô Tử hét lên.
"Đừng đi! Chị có đi tới đó cũng không giúp được gì đâu!" Trương Tiểu Na vẫn cố gắng khống chế Tô Tử lại nói.
"Mau đi tìm cảnh sát!" Tô Tử cũng biết là mình có đến đó thì cũng chẳng giải quyết được gì. thần trí cùa cô đã khôi phục lại nhanh chóng, kịp thời phản ứng. chứ không hề đứng đực người ra chờ đợi như những đám ngốc đứng kia.
Nghe Tô Tử nói vậy. Sỵlva cũng chợt sực tỉnh, vội kêu lên: "Mau đi cứu người, mau đi cứu người!"
Trông thấy chỉ có mấỵ người sinh viên đứng sau chạy tới giúp đỡ. Sỵlva lại lo lắng những sinh viên này xảy ra chuyện liền gào lên: "Mau quay lại! Các em quay lại hểt cho tôi!"
"Cảnh sát đâu? Mau đi tim cảnh sát, bọn cảnh sát bị thịt chạy đâu hểt rồi hả?" Sylva lúc này đầu óc loạn như cào cào. không biết mình nên làm những gì nữa.
Tuy ông là một hiệu trưởng, nhưng Thụy Điển là một nước có một nền tảng pháp luật vô cùng vững chắc, ông ta chưa từng trải qua những chuyện như thế này bao giờ.
Hoàng Tử Philip buổi chiều có việc bận, nên không đi theo đoàn đại biểu tới đây thăm quan. Dĩ nhiên, có lẽ anh muốn tìm một lý do để rời khỏi đây, vì cả đời của anh phải tới đây không biết bao nhiêu là lần rồi.
Philip vốn ban đầu định cho hai người vệ sĩ cung đình ở lại để bảo vệ cho Tần Lạc. nhưng Tần Lạc lại từ chổi. Hắn cho rằng chỉ cần có Đại Đầu và Jesus là đủ để bảo vệ cho sự an toàn của hắn. Hơn nữa. khi hai tên vệ sĩ này đi bảo vệ cho hắn. thì còn ai đi bảo vệ cho Hoàng Tử Philip nữa đây?
Hoàng Tử Philip cũng nghĩ rằng đoàn đại biểu trung y này ở cái đất Thụy Điển thì gặp chuyện gì phiền phức cũng sẽ được giài quyết âm thầm, nên cũng không cưỡng ép Tần Lạc. Năm nào cũng có đoàn đại biểu tới đây viếng thăm, và cũng chẳng có việc gì xảy ra cả.
Ngoại trừ tổng thống của một nước tới đây mới cần tới vệ sĩ. chứ đối với cái đoàn đại biểu quy mô nhỏ bé. cũng không có tiếng tăm gì thì cũng chẳng cần thiết phải cần tới vệ sĩ làm gì.
Nhưng trước khi rời khỏi đây. Hoàng Tử Philip cũng đã gài một số cảnh sát ở đây để bảo vệ cho sự an toàn cho đoàn đại biểu trung y. Philip cho rằng những người này đủ sức để đảm đương trách nhiệm này.
Nhưng vì muốn không khí trong tòa thư viện trở nên trang nhã và đậm nét văn hóa. cộng thêm với sự xuất hiện của đám phóng viên ở đây. do vậy mà Sylva đã yêu cầu đám cảnh sát này đứng chờ ở ngoài cổng.
Bây giờ Sylva mới cảm thấy ân hận vì hành động này của mình.
Phản ứng của mấy tay cảnh sát ngoài cổng cũng rất nhanh, khi bọn họ nghe thấy tiếng đồ vỡ phát ra từ thư viện, cùng với tiếng la hét của đám phóng viên và sinh viên, bọn họ liền rút luôn súng ra rồi lao vào trong.
Sylva chỉ vào phía lưu trữ sách của thư viện, hét lên: "Mau lên. mau đi bảo hộ Tần tiên sinh!"
Tuy ông ta không hề yêu quý gì Tần Lạc. cũng chẳng ưa gì đoàn đại biểu trung y. Nhưng nếu như có chuyện xảy ra trong trường học thì ông là người chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Bách Hội đảo tại địa. Vĩ Lư bất hoàn hương.Chương Môn bị kích tráng, mười người chín người tử.
Thái Dương và Ách Mòn. tất kiến Diêm Vương điện.
Đoạn Tích vô tiếp cốt, tất hạ cấp vong thân.
Khi diễn thuyết những lời này cho sinh viên của Stockholm, Tần Lạc không hề nói cho bọn họ biết tử huyệt có phần tê dại. hôn mê. độ nặng nhẹ các loại. Tất cá gộp lại có huyệt vị có thể gây chết người, trong những lúc chiến đấu tay không thì đây đều là những thứ vô cùng hữu ích để giết người.
Tần Lạc đánh vào huyệt Chương Môn. nẳm bên rìa người, bên dưới xương sườn thứ .
Giống như bài thơ trên đã nói, bị đánh vào huyệt này thì có mười người chín người về Tử Môn Quan luôn. Chỉ cần Tần Lạc dùng đúng lực. thì đến cả tên sát thủ khỏe như trâu như bò cũng về chầu ông bà ông vải ngay tức khắc.
Động tác của Tần Lạc vô cùng nhanh nhạy, hắn một tay nắm lại. vận lực vào nắm đấm. lấy hết sức bình sinh đánh thắng vào tử huyệt mà hắn đã nhắm.
Những người này đều là sát thủ. bọn họ tới đây vì mục đích giết người, không giết được người thì họ chỉ còn có nước bị người khác giết.
Và sự lựa chọn của Tần Lạc là để cho bọn sát thủ này xuống địa ngục.
Vụt_ Nguồn truyện: Truyện FULL
Bản thân Tần Lạc cũng cảm nhận được nắm đấm của hắn xé gió tung ra.
Chát!
Cú đấm bằng tất cả niềm tự tin của Tần Lạc trượt mục tiêu văng vào giá sách bị đổ dưới đất.
Do hắn dùng sức quá mạnh, đến nỗi hắn cảm tưởng xương tay của hắn như sắp vỡ vụn ra đến nơi.
Cự ly khoảng cách quá gần nên Tần Lạc không nhìn rõ. Khi nắm đấm của Tần Lạc tung về phía tên sát thủ kia. thì tên sát thủ đã nhẹ nhàng lách mình sang bên trái một bước.
Thế là hắn ta đã rất dễ dàng tránh được cú đấm như trời giáng của Tần Lạc.
Tiếp sau đó tên sát thủ liền tung một cước vào Tần Lạc.
Tần Lạc cả kinh tung ngửa người ra sau. lộn đúng một vòng tránh được đòn phản kích của đối phương.
Hai người đồng thời cùng bật dậy một lúc. Đến tận lúc này bọn họ mới có cơ hội để dò xét đối phương.
"Không tồi chút nào anh bạn nhỏ của tôi!" Taro liếm liếm môi nói. Trông thấy phản ứng của Tần Lạc. Taro càng cảm thấy có hứng thú với anh. chàng người Trung Quốc bé nhỏ này hơn.
Đùa giỡn với biết bao nhiêu là "chàng trai nhỏ bé", hắn ta vẫn chưa từng được nếm hương vị khác lạ đến từ phương đông bao giờ cả_
"Đi theo tỏi! Tôi có thể tạm thời không giết anh!" Taro nhìn Tần Lạc nói.
Tần Lạc chỉ thấy tên sát thủ này vô cùng dung tục và bệnh hoạn, miệng không ngớt ba hoa chích chòe mà hắn nghe lại chẳng hiểu gì cả.
Tần Lạc giơ chân đá mấy quyển sách dưới chân mình bay về phía của Taro, sau đó Tần Lại lại nhanh chân xông thắng về phía tên sát thủ này.
Soạt. soạt.soạt...ế!
Tiếng giầy vải dẫm lên trên sách, khi gần tới chỗ của Taro. Tần Lạc liền phóng người lên tung một cú đấm vào mắt của hắn ta.
Taro thấy vậy cười lớn cũng chẳng thèm để tâm tới cú đấm của Tần Lạc, mà chỉ giơ tay tung một quyền thẳng về phía thân hình của Tần Lạc đang đà bay tới.
Tần Lạc thấy vậy cũng không dám chậm chễ. hắn dùng mũi chân điểm nhẹ lên cánh tay của Taro lộn người tung về phía sau.
Lần này tới lượt Taro tấn công, hắn tăng tốc xông tới, thân hình lực lưỡng cao lớn của hắn như một quả núi sừng sững ép xuống người Tần Lạc.
Tần Lạc hiểu rằng cho dù Taro không cần dùng tới tay chân, thì chỉ với thân hình này thôi cũng đủ húc hắn văng xa tới mấy mét toàn thân bại liệt rồi.
Nghĩ vậy Tần Lạc liền lách người lùi lại chạy tới chỗ hai giá sách gần đó.
Một người thì lực lưỡng cơ bắp. còn một người thì nhỏ nhắn nhanh nhẹn, hai người lúc này đang so bì tốc độ với nhau.
Ba mét
Hai mét
Một mét_
Uỳnh!
Chân trái của Taro vừa mới nhấc lên, chân phải của hắn chưa kịp thu lại, toàn thân của hắn liền mất đà ngã dúi dụi về phía trước.
Đột nhiên xuất hiện cảnh tượng như vậy. Tần Lạc cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Mình còn chưa kịp phản kích cơ mà? Lẽ nào có tay súng nào bắn lén sau lưng hắn ta?
Tần Lạc đứng đó ngắm nhìn thì thấy trên mu bàn tay của Taro lúc này có một mảng màu đen rất lạ hiện lên. hắn lập tức hiểu ra ngay vấn đề.
"Thì ra mũi châm đó có hiệu lực rồi!" Tần Lạc mừng thầm trong bụng. Hắn khi này khi đè hai người đẹp bên dưới, thì nghe thấy có người đang chạy thục mạng về phía này.
Hắn khi đó muốn dùng sách để phản kích, nhưng hắn nghĩ tới ngọn ngân châm có bôi độc muỗi mặt người mà hắn mang theo bên mình liền lập tức dùng ngay cây ngân châm này để đối phó.
Khi Taro tinh tướng nhảy lên trên không như một thẳng ngốc, thì hắn liền phóng ngọn ngân châm đó ra.
Cách hắn phóng ngọn châm có tên Hồi Tuyền Thủ Pháp, một thủ pháp mà Lý hay dùng để phóng dao.
Hắn khi đó chỉ phóng bừa cây châm ra thôi, cũng không biết có cây châm nào trúng người của Taro hay không.
Nhưng trông thấy Taro vẫn vô cùng khỏe mạnh, thì hắn cũng thầm thất kinh, trong bụng. Tần Lạc cứ tưởng mũi ngân châm của hắn đã phóng trượt rồi.
Nhưng thật không ngờ. có lẽ là do sức đề kháng của Taro quá tốt, do vậy mà chất độc phát tác có phần hơi chậm_
Thấy Taro nằm trên mặt đất lăn lộn. gương mặt của hắn lúc này cũng trở nên đen sạm như ở cánh tay, điệu bộ chỉ muốn bò dậy chiến đấu đến cùng, còn thì trên mặt Tần Lạc thì đằng đằng sát khí.
Tần Lạc xông luôn tới tung một quyền vào ngực của Taro.
Tiếp sau đó. những cú đấm của Tần Lạc ban ra như kiểu vừa bán vừa cho. cứ thế nện thùm thụp lên bộ phận tim mạch của tên sát thủ.
Uỵch!
Uỵch!
Hự!
Tần Lạc đấm như điên như dại.