Tháng tư cuối xuân, nam lộc Hoa Sơn, cỏ cây tốt tươi, xanh ngát núi đồi. Một khối đá xanh đen cao đến hơn mười mét, đứng sừng sững một góc chân núi, khí thế bất phàm. Bên trên khối đá lớn này có khắc ba chữ: "Phái Hoa Sơn".
Từ bút lực mà nhìn thì nét bút mạnh mẽ, tràn đầy sảng khoái, khí khái trào dâng, nhìn vào như thấy một trưởng giả đạm bạc giữa trời mà lại như một vị khiêm nhường quân tử. Nhưng đáng kinh hơn cả là ba chữ này được một vị cao thủ võ lâm một hơi dùng nội lực thượng thừa khắc kiếm mỏng mà thành. Công phu đáng sợ! Khí phách đáng sợ!
Phía dưới đá lớn, có hơn ba mươi người đang đứng. Những người này không ăn hợp hoàn cảnh tý nào. Trang phục, ngôn ngữ… đều cho thấy bọn họ không phải thuộc về thời đại võ hiệp này mà là thuộc về hiện đại.
Những người này, có nam IT đeo kính đầy mặt kinh hoàng, có lưu manh mở miệng mắng to, có nữ học sinh phát run lẩy bẩy, có trạch nam hiếu kỳ nhìn xung quanh cũng có trung niên thâm trầm, thanh niên cường tráng thậm chí có kẻ không ngừng đánh giá ba chữ "Phái Hoa Sơn".
"Chúng ta xuyên việt sao?" Nữ sinh kia dù sợ run nhưng lại là người lên tiếng đầu tiên: "Thời Thanh hay thời Minh đây?"
"Đánh rắm! Đừng nguyền rủa đại gia ta!" Lưu manh tóc vàng kia nghiêng người đi qua, cái nhìn dâm dật làm nữ sinh sợ hãi không thôi: "Ê, em gái ngon đấy!"
"Các ngươi chú ý đến gì không?" Nam IT ấn kính lên nói: "Trên ngực chúng ta có thêm dấu hiệu."
Mọi người vừa cẩn thận quan sát quả nhiên không sai.
Tên lưu manh gào lớn lên: "Chết tiệt, cha mày vừa mất mấy trăm nghìn xăm Thanh Long không ngờ biến thành đầu chuột rồi!"
Mọi người vừa nhìn quả nhiên sau khi tên này cởi áo ra để lộ hình đầu chuột vô cùng linh hoạt trước ngực, thần tình bỉ ổi sợ hãi kia thật quá giống.
Cả đám cười lớn, đến cả nữ sinh cũng khẽ cười.
Nữ sinh cười nói: "Ta là con thỏ."
"Tên chết tiệt nào xăm cho ta con rết?"
"Có gì sai lầm không? Sao ta lại là con rái cá?"
Một trung niên lưng hùm vai gấu nhìn lồng ngực bản thân, hài lòng gật đầu nói: "Bạch Hổ, không sai, ngươi là gì?"
Hắn nhìn hướng thanh niên bên cạnh hỏi.
Hai mắt thanh niên chợt lóe, cười tà nói: "Đầu chó a!" Thanh niên này dù là tướng mạo hay vóc người đều vô cùng bình thường, thuộc về dạng ném vào giữa đống người thì không thể tìm ra. Chỉ có đôi tròng mắt thâm thúy hơi lộ nét hung dữ mới nhắc người khác hắn không tầm thường.
Trung niên tựa như không tin định đến gần nhưng thanh niên nhanh chóng thu người, lùi bước về phía sau. Trung niên cũng biết nơi đây quỷ dị, chính mình vô cớ hôn mê lại xuất hiện ở chân núi xa lạ, lồng ngực bị xăm hình hổ, ba mươi người khác nhau tụ tập lại cùng lúc. Thanh niên này có lòng đề phòng cũng là điều đương nhiên nên không phản ứng gì, chỉ ha ha cười rồi không hỏi nữa.
Thanh niên che kín ngực không cho trung niên xem bởi vì ngực hắn căn bản không phải là hình đầu chó! Mà là đầu sói!
Đúng ra đã có trung niên có đầu hổ thì bản thân hắn có đầu sói cũng không tính là gì nhưng là thanh niên này xem đầu sói trước ngực hắn lại là một con sói cùng hung cực ác, hình sói quay đầu, là con sói tà ác hung dữ khát máu đến cuồng dại!
Chỉ riêng xem đầu sói này đã cho người khác cảm giác máu tanh ập mặt mà đến!
Tính cách thanh niên vốn cẩn thận, đầu sói này lại hung dữ đáng sợ như vậy, bản thân xem thôi đã cảm thấy không thoải mái rồi. Nơi này mọi chuyện quỷ dị, còn là nói sói thành chó, lẩn giữa đám đông là tốt hơn.
Mọi người có người nói, có người im lắng, có người chửi làm chân núi Hoa Sơn bỗng chốc ồn ào.
Đột nhiên thanh niên cảm thấy đầu sói trước ngực nóng lên, đầu óc như cảm thấy một tiếng sói tru mãnh liệt vang lên. Thanh niên bỗng ngồi xổm xuống, đau đớn ôm chặt lấy đầu. Tròng mắt của hắn bỗng lóe lên hàng chữ bằng máu.
"Tên: Đỗ Dự, giới tính: nam. Năm tuổi: , biên hiệu không gian: . Thuộc tính: lực lượng , tốc độ , thể lực , đạo lực , nội lực , mị lực ."
" Ẩn tàng thuộc tính duy nhất của không gian: lang cố quyến cuồng: vô hạn phản diện. Trong không gian mạo hiểm, ngươi chỉ có thể gia nhập trận doanh phản diện. Hảo cảm trận doanh chính nghĩa với ngươi giảm điểm, hảo cảm trận doanh phản diện với ngươi tăng điểm. Ngươi có thể thông qua nhiệm vụ thu được điểm phản diện, dùng đổi lấy nữ chính hoặc kỹ năng."
Thanh niên này tên là Đỗ Dự, là người mê internet trong hiện thực. Đêm trước hắn đang chat với bạn thì mơ mơ màng màng ngủ, khi tỉnh lại thì đã đến thế giới này.
Nhìn vào đầu sói nhe răng nhếch miệng khủng bố, hắn theo bản năng cảm giác được một tia không ổn. Chỉ riêng cái tên lang cố quyến cuồng cũng đủ biết không bình hòa rồi, hơn nữa lại còn mấy chữ cường điệu ẩn tàng, duy nhất nữa chứ!
Đang đợi suy nghĩ kỹ thì đột nhiên lại nghe được tiếng sói tru. Lại thêm một đoạn chữ đỏ máu hiện ra trong mắt hắn!
"Nhiệm vụ phản diện : trong ngày, vái bất cứ nhân vật võ lâm nào làm sư phụ, học bất cứ kỹ năng nào lên được cấp . Thành công: thưởng điểm phản diện, thất bại: phải chết!"
"Nhiệm vụ phản diện : trong ngày thu được một trong ba nữ Nhạc Linh San, Nghi Lâm, Nhậm Doanh Doanh. Thành công: thưởng điểm phản diện, thất bại: phải chết!"
"Nhiệm vụ phản diện : trong ngày thu được tịch tà kiếm phổ hoặc quỳ hoa bảo điển. Thành công: thưởng điểm phản diện, thất bại: phải chết!"
Hai chữ phải chết kia nhìn như nhẹ nhàng nhưng là không thể nghi ngờ quyền uy của nó, cũng không khó để nghĩ đến thảm cảnh nếu không hoàn thành nhiệm vụ.
"Mẹ nó." Tóc vàng kêu to: "Các ngươi có nghe thấy không? Muốn chúng ta một tháng vái võ lâm cao thủ làm sư phụ, học võ nghệ gì đó, rắm chó!"
"Còn có thứ hai là muốn giết một nhân vật đối địch trận doanh, phải giết người sao?" Nữ sinh sợ hãi thốt lên.
"Nhiệm vụ thứ ba là chúng ta sống quá ngày?" Tên có hình xăm con rết lên tiếng.
"Phần thưởng là điểm sinh tồn? Đây là thứ gì?"
"Trò chơi này không buồn cười chút nào a!"
Bất an trong lòng Đỗ Dự càng lớn hơn! Ba nhiệm vụ, mỗi người đều gật đầu nhưng không giống của bản thân a! Ngoài cái thứ nhất miễn cưỡng giống nhau ra thì cái thứ hai là thu được nữ chính, cái thứ ba là lấy được quỳ hoa bảo điển hoặc tịch tà kiếm phổ, khác một trời một vực đối với giết kẻ đối địch hay sống ngày kia!
Chuyện gì xảy ra vậy? Là đầu sói lang cố quyến cuồng làm thay đổi nhiệm vụ sao?
"Chỉ sợ đây không phải trò đùa" Trung niên khẽ thở dài, vươn vào trong lòng không ngờ lấy ra chỉ hổ sáng lóng lánh. Thứ này tên là thiết liên hoa, vũ khí yêu thích của người dùng quyền.
"Ngươi lấy ở đâu ra thế?" Tóc vàng hỏi.
"Các ngươi đưa tay chạm vào ấn ký trước ngực, khẽ sờ là thấy." Trung niên chơi đùa chỉ hổ trong tay, nhìn động tác quen thuộc như vậy xem ra hắn trước kia có luyện quyền.
Tóc vàng rút ra một thanh chủy thủ sắc bén kinh người!
"Ha ha, không sai, dùng tốt a" Hắn cười gằn nhìn hướng nữ sinh. Nữ sinh sợ hãi lia lịa lùi đến sau lưng trung niên mới thôi.
Đỗ Dự nhìn thấy hai dòng chữ: "Thưởng lệ người mới: . Thiên phú tự mang theo kỹ năng, . Tặng vũ khí ngẫu nhiên."
Xem ra đó là vũ khí đưa tặng a, hắn vươn tay vào trong ấn ký sờ, quả nhiền tiến vào bên trong. Bên trong không ngờ là không gian lập phương mỗi chiều centimet!
Nếu như trước kia có thể là trò đùa thì việc đưa tay vào trong thân thể lấy ra đồ vật đã đánh vỡ mọi suy đoán! Bọn họ không phải bị bắt cóc, không phải trong giấc mơ mà là Xuyên Việt!
Đỗ Dự mò đến một thanh vũ khí lạnh lẽo, hắn từ từ rút ra. Một thanh đao! Hắn nhìn vào thanh đao, một dòng giới thiệu đơn giản hiện ra trong mắt hắn.
"Đại đao, chất lượng phổ thông, vũ khí không gian, lực công kích -, độ bền điểm, có thể thu vào không gian. Đánh giá giá trị: điểm."
Đỗ Dự vừa sờ đại đao vừa đánh giá những người xung quanh. Ở đâu có người, ở đó có giang hồ hơn nữa người này không quen biết gì nhau mà trong tay lại đều có vũ khí!
"Được rồi" Nam IT đeo kính đột nhiên đứng ra, khẽ cười: "Nếu như mục tiêu mọi người giống nhau, đều là bái cao thủ võ lâm làm sư phụ thì vì sao không đi cùng nhau chứ? Thế giới này có vẻ không thái bình a, đi cùng có thể chiếu cố lẫn nhau."
Hắn còn chưa dứt lời, đã bị nhổ nước bọt lên mặt!
"Cút! Ngươi tính cái rắm gì chứ?" Tóc vàng cười gằn cầm chủy thủ đi tới đá một đá lên eo nam IT làm hắn ngã quỵ xuống: "Cho dù muốn đi, cũng là theo Trương Cường ta đi!"
So sánh đôi bên thì rõ ràng hành động của tóc vàng xấu xí cùng cực, mọi người tuy giận nhưng lại không dám nói. Xem ra, tên tóc vàng này trong hiện thực cũng là côn đồ a.
"Người đẹp! Tới đây, đại ca bảo vệ em." Tóc vàng ha ha cười lớn, vươn tay hướng nữ học sinh.
Một bóng hình ngăn trước người hắn.
"Ngươi…" Tóc vàng khẽ lùi bước, lạnh lùng nói: "Đừng cho mặt không muốn!"
Người ngăn cản là một tiểu tử gầy gò nhưng cơ thịt rắn chắc, bụng sáu múi, làn da ngăm đen, trước ngực có hình xăm rắn hổ mang!
"Đưa chủy thủ của ngươi cho ta!" Rắn hổ mang lành lạnh nói.
"Nằm mơ!" Tóc vàng hung hăng quét chủy thủ qua.
Rắn hổ mang khẽ tránh, một cái cao chân vút đến huyệt thái dương của tóc vàng! Răng rắc, xương sọ nứt vỡ, tóc vàng lập tức ngã xuống. Tròng mắt, tròng mũi hắn từ từ chảy ra dòng máu mà lại hai mắt trừng lớn không nhắm. Chết không nhắm mắt!
Một cước của thanh niên đen gầy kia không ngờ đá chết tóc vàng! Bao gồm cả Đỗ Dự, rất nhiều người còn bán tín bán nghi với hoàn cảnh hiện tại, hoài nghi bản thân Trang Chu mộng điệp nhưng là trành cảnh máu tươi tuôn rơi này làm mọi người phát lạnh trong lòng.
Thanh niên đen gầy bừa bãi cười, từng bước đến gần. Trong mắt hắn, những đồng loại ốm yếu bên cạnh này đều là thịt cá!