Bắc Tống Phong Lưu

chương 1974-2: phong trào bánh răng (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho nên lúc đầu khi biết rằng Triệu Giai sẽ ngự giá thân chinh, thì dân chúng đều vô cùng lo lắng, cảm thấy hành động này của Triệu Giai có chút liều lĩnh, một quốc gia to như này còn cần ngươi đến quản lý nữa đấy.

Nhưng là theo từng ngày từng ngày trôi qua, loại băn khoăn này của dân chúng cũng dần dần nhạt đi, bởi vì sau khi Tần Cối chưởng quản triều chính, đã xử lý mọi việc gọn gàng ngăn nắp, hết thảy đều tiến hành đâu vào đấy. Đương nhiên, trong đó cũng không thể bỏ qua công lao của đám người Trịnh Dật, Lý Cương rồi.

Không thể không nói, thủ đoạn của Tần Cối còn là cực kỳ cao minh, mấu chốt là gã có thể đạt được sự ủng hộ của rất nhiều người, Lý Kỳ đi rồi, ở Biện Kinh gã có thể một tay che trời, hơn nữa gã còn phi thường có gan lớn dám làm, không nói đến Hoàng đế đi rồi, ta liền rập theo khuôn cũ, mà gã sau khi chấp chưởng chính sự, đã đề xuất phương án cải cách cực kỳ trọng yếu. chính là phổ cập giáo dục, trước bắt đầu thực thi từ quân đội, nói cách khác, chính là đề xướng tầm quan trọng của trường quân đội, cùng với đó là xin Tam Ti trích ra mười vạn quan làm phí dụng cho trường quân đội.

Trịnh Dật biết rõ Tần Cối muốn mượn trường quân đội để nắm binh quyền trong tay mình, nhưng y cũng không có cách nào, hiện giờ đang đánh giặc, Tần Cối đề xuất phương án cải cách vào lúc này, là cực kỳ sáng suốt đấy. Tất cả đều là vì chuẩn bị cho chiến tranh, ta đang đề cao tố chất cho quân đội, nếu như ngươi phản đối, chẳng phải là chậm trễ thời cơ chiến đấu ư. Cũng chỉ có thể chi tiền cho Tần Cối thôi.

Nhưng mà, Tần Cối không chỉ duỗi tay về phía quân đội, đồng thời còn duỗi tay về phía tài chính, gã lại đề xuất xây mở rộng Kinh Thành, nhưng đề nghị này lập tức đã bị Trịnh Dật, Lý Cương, Mao Thư nhất trí phản đối, không bởi điều gì khác, cũng là bởi vì trước đó, những thương nhân dưới tay Tần Cối đã mua vào đại lượng thổ địa vùng ngoại ô, hơn nữa đều là một ít đất hoang, giá cả cực kỳ rẻ mạt, một khi xây dựng thêm nội thành, như vậy thì giá những vùng đất đó sẽ tăng lên gấp bội, hơn nữa một khi xây dựng rầm rộ, Công Bộ sẽ là kẻ đứng mũi chịu sào, mà Công Bộ lại nằm trong tay Tần Cối, việc này rõ ràng là lấy công mưu tư.

Phải biết rằng việc kiến thiết bệnh viện và học viện đã khiến cho Công Bộ trở thành ngành béo bở lắm rồi, tuy rằng triều đình quản lý chuyện này cực kỳ nghiêm khắc, nhưng hoặc nhiều hoặc ít vẫn có thể mò mẫm kiếm chác một ít, dù sao công trình quá lớn, đồng thời cũng lấy được thêm không ít sự ủng hộ chính trị cho Tần Cối, bởi vì những kiến thiết trên mặt đất cần xin phép Công Bộ, như vậy thì địa vị của Tần Cối tất nhiên là nước lên thì thuyền lên rồi.

Nhưng là bọn họ không thể nói rõ ra, chỉ nói là do tiền tuyến đang đánh trận, nhân lực căng thẳng, lúc này ngươi muốn xây dựng thêm nội thành, xây dựng rầm rộ, thì lại phải hao phí rất nhiều nhân lực, mọi chuyện cứ dồn một loạt vào lúc này, Tam Ti cũng không xuất ra được nhiều tiền như vậy, bởi vì nếu ngươi xây dựng thêm nội thành, thì nhất định lại phải sửa chữa lại nguyên bộ thiết kế phòng ngự, việc này cần một lượng tài chính lớn, Trịnh Dật coi đây là lý do, chết cũng không chịu chi tiền ra.

Tuy nhiên Tần Cối nắm quyền, nếu đã đề xuất ra, gã khẳng định phải thu được hồi báo, hai bên sau khi trải qua một phen trao đổi, lựa chọn rằng cứ quy hoạch trước, đợi sau khi chiến sự kết thúc, lại tiến hành sau, lý do của gã cũng cực kỳ đầy đủ, nhân khẩu ở Biện Lương càng ngày càng tăng, nội thành cũ đã không thể chứa đựng thêm được nữa, Hàng Châu cũng đang quy hoạch xây dựng thêm các khu thành trì mới rồi, thân là thủ đô không có khả năng lạc hậu so với Hàng Châu được, nhưng phía Tần Cối lại vụng trộm truyền tin tức ra ngoài, cho nên giá đất vẫn là tăng cao.

Gã Tần Cối này không hổ là do Lý Kỳ mang đi ra ngoài, bản lĩnh tận dụng mọi thứ kia, là lợi hại số một rồi, nhìn đến đang đánh giặc, lập tức nghĩ hết biện pháp đề cao địa vị của trường quân đội, nhìn đến nhân khẩu ở Biện Lương tăng nhiều, đặc biệt nhân khẩu ngoại lai tăng lên, bởi vì khắp nơi đều đang đánh giặc, những kẻ có tiền ở Tây Hạ, Tây Vực, Nhật Bản, Cao Ly đều nhập cư trái phép đến Biện Kinh, mà sách lược ứng đối của Biện Kinh đối với chuyện này, chính là chỉ cần ngươi có tiền có năng lực, ta liền cho ngươi thân phận con dân Đại Tống, Tần Cối mượn cơ hội này đề nghị xây dựng thêm nội thành, giành lấy công việc béo bở cho Công Bộ.

Kỳ thật chỉ nói về công việc, hai hạng đề nghị này của Tần Cối đều vô cùng tốt, đối với quốc gia cũng là tương đương có lợi đấy, trường quân đội thì không cần phải nói nữa rồi, còn việc xây dựng thêm nội thành, thứ nhất là có thể tạo phúc cho dân chúng ở ngoại ô, giá đất tăng, bọn họ cũng sẽ phát tài, thứ hai, triều đình cũng sẽ từ giữa đạt được lợi nhuận.

Nhưng, trong chuyện này có ý nghĩa chính trị quá lớn, Tần Cối được lợi quá nhiều ở trên phương diện chính trị, cho nên bọn Lý Cương mới có thể mãnh liệt phản đối, nếu cả ba bên quyền lực về tài, chính, quân đều rơi vào trong tay ngươi, thì chúng ta đây còn chơi cái gì nữa, để cho ngươi chơi một mình luôn đi

Nhưng người duy nhất có thể ngăn cản được Tần Cối là Lý Kỳ, hiện giờ lại đang ở Yến Vân, ngoài tầm tay với, cho nên bọn Lý Cương, Mao Thư, chỉ có thể liên hợp với nhau, đối kháng Tần Cối, mà lợi khí duy nhất trong tay bọn họ, chính là luật pháp, cho nên Lý Cương âm thầm liên hợp với Mao Thư, Trần Đông và những đại thần pháp luật có liên quan, bắt đầu điều tra về thổ địa ở ngoại ô, cùng với những công trình trong tay Công Bộ.

Tuy rằng bọn họ cũng biết một người khôn khéo như Tần Cối, thì chắc không có khả năng sẽ để cho bọn họ nắm được nhược điểm đâu, nhưng là hành động này của bọn họ có thể tạo áp lực cho Tần Cối, khiến Tần Cối cũng có chỗ cố kỵ, không cần quá không coi ai ra gì, cho rằng là mình một tay che trời.

….

Một ngày này vào buổi sáng, nơi tọa lạc Đại Lý Tự là Tuấn Hi kiều phố đột nhiều xuất hiện một đoàn người, ước chừng có bốn năm người, đưa tới sự chú ý của dân chúng đi ngang qua, chỉ thấy những người này đội khăn trắng, cầm đầu chính là một người đàn ông trung niên và một người phụ nữ, người phụ nữ kia khóc sướt mướt, trong đó còn có hai thanh niên nâng một cái cáng, trên cáng đang nằm một người, nhưng mà dùng vải trắng đắp kín đấy, đoàn người này đi đến trước cửa Đại Lý Tự, đột nhiên tất cả đều đồng loạt quỳ rạp xuống đất.

Sai nha trước cửa Đại Lý Tự thấy vậy, vội vàng đi lên, dò hỏi: - Các ngươi đây là làm gì vậy?

Người phụ nữ kia lên tiếng khóc hô: - Các vị quan gia, nữ nhi của ta chết thảm, chúng ta hy vọng thẩm phán quan có thể cho chúng ta lấy lại lẽ phải.

Sai nha kia nói: - Nơi này là Đại Lý Tự, nếu như các ngươi muốn cáo trạng, vậy thì hẳn là nên đi Tư Pháp Viện, đợi sau khi Tư Pháp Viện thẩm tra xử lý, mới có thể tới nơi này được.

Đại Lý Tự chỉ có quyền thẩm phán, không có quyền điều tra, trừ phi là vụ án cực kỳ đặc thù, nhất định phải đi Tư Pháp Viện lập hồ sơ, hơn nữa Đại Lý Tự là cơ cấu thẩm phán tối cao, không phải là vụ án nào cũng có thể ném cho Đại Lý Tự được, phía dưới còn có một số viện chuyên môn để thẩm phán nữa.

Người đàn ông trung niên kia lại nói rằng: - Những gì quan gia nói, thảo dân đều biết đến, nhưng thảo dân không dám đi Tư Pháp Viện, nếu đi Tư Pháp Viện, thì tính mệnh của cả nhà thảo dân đều khó giữ được, chỉ có thể mời thẩm phán quan làm chủ cho thảo dân.

Lời này khiến cho sai nha kia ngạc nhiên không thôi, hỏi: - Tại sao ngươi lại nói vậy?

Người đàn ông kia không đáp lại, chỉ hô to kêu oan, người phụ nữ kia cũng khóc sướt mướt, mặc cho sai nha có hỏi như thế nào, cũng không nói ra, cứ la hét muốn gặp thẩm phán quan.

Mà người ở chung quanh vây lại càng ngày càng nhiều, đều tò mò chỉ trỏ, xì xào bàn tán.

Sai nha kia thấy vậy, khẩn trương cho một huynh đệ đứng bên cạnh mình một ánh mắt, người nọ lập tức chạy vào bên trong luôn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio