Bạch Bào Tổng Quản

chương 698: phi xà

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại Viên Kính Trí của Sở Ly nhìn thấy đã có bốn con rắn đen to bằng ngón cái đang bắn về phía Linh Hạc phong.

Vừa cách mấy dặm thì Sở Ly đã có thể cảm giác được ác ý và sát cơ um tùm, hiển nhiên chúng nó đến đây là vì Linh Hạc phong.

Bốn con rắn đen này đầu rắn hình tam giác, con mắt hầu như đã biến mất, chỉ để lộ ra một cái miệng rộng lạnh lẽo, hầu như chiếm hết toàn bộ đầu, ghê tởm mà dữ tợn, khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy cả người lạnh lẽo.

Thân thể chúng nó được vảy giáp bao phủ, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy giống như ngọc thạch, giống như có ánh sáng lưu chuyển ở trong đó, hai đôi cánh so với thân thể của chúng nó còn dài hơn, nhìn dáng vẻ rất giống dơi.

Mỗi một lần động đậy, tốc độ đều nhanh như chớp giật, tuy rằng cách xa sáu dặm nhưng chỉ cần hai lần hô hấp đã đến gần, bắn về phía hai con linh hạc đang ở trên không trung.

Hai con hạc nhỏ kêu lên một tiếng, đột nhiên vươn mình chộp một trảo, chộp tới bốn con rắn bay kia.

Bốn con rắn bay linh động lao xuống tránh ra, sau đó lại phóng lên trên tấn công vào bụng của hai con linh hạc, tốc vô cùng độ nhanh.

Độ linh động của rắn bay không kém gì linh hạc, hai đầu rắn bay đối phó với một con linh hạc, lập tức chiếm thế thượng phong, tuy động tác của linh hạc nhanh như chớp giật, thế nhưng rắn bay lại chiếm ưu thế thân thể nhỏ, linh hoạt.

Sở Ly cau mày, nếu cứ tiếp tục như thế, nhất định hai con linh hạc sẽ phải chịu thiệt.

Hắn quay đầu nói với Tiêu Thi:

- Trước tiên ta sẽ đưa tiểu thư trở về, nơi này quá nguy hiểm.

Tiêu Thi gật gù:

- Ngươi cẩn thận một chút.

- Không sao.

Sở Ly nắm cổ tay của Tiêu Thi, lóe lên rồi biến mất ở Linh Hạc phong, sau một khắc đã trở về Khánh Vân thành, sau đó lại một mình trở về Linh Hạc phong.

Hắn vừa tới thì đã nhìn thấy một con rắn bay cắn vào chân của linh hạc, cắn vào không tha, mặc cho móng vuốt của linh hạc bắt xé muốn mạnh mẽ xé rách nó cũng vậy.

Chỉ là nó rất là cứng cỏi, linh hạc không ngừng kêu lên, cắn xé, thế nhưng nó vẫn cắn chặt không tha, răng rắn có độc tính kịch liệt, Sở Ly nhìn ra được nó đang truyền độc tố vào trong cơ thể của linh hạc.

Sở Ly kêu lên một tiếng.

Hai hạc đột nhiên lao xuống, nhằm về phía Sở Ly.

Trần Quang kiếm của Sở Ly ra khỏi vỏ, Thiên Ma châu rơi xuống tim, tức thì có lực lượng mãnh liệt tràn ngập quanh thân, ánh kiếm hóa thành một điểm sáng, đâm về phía linh hạc đang xông lại phía hắn.

Mũi kiếm đâm trúng rắn bay đang cắn trên móng vuốt của linh hạc, ở giữa tấc.

- Xì!

Một tiếng rít chói tai đột nhiên vang lên, rắn bay đột ngột cuộn lại, từ trên trảo của linh hạc rơi xuống, tuy rằng một kiếm này của Sở Ly đâm trúng tấc, nhưng không thể đâm vào được, chỉ để lại một vệt trắng mà thôi.

Linh hạc vung cánh lên, hai cái móng vuốt chộp nó lại, mặc kệ nó giãy dụa vặn vẹo thế nào cũng không có tác dụng, cái miệng dài nhẹ nhàng mổ một cái, đâm thủng tấc.

Ba con rắn bay khác đang liều mạng đánh về phía con linh hạc này, thế nhưng lại bị một con linh hạc khác tả xung hữu đột chặn lại, không cho chúng nó tới gần người, chỉ có thể trơ mắt nhìn linh hạc mổ trúng tấc, con rắn bay kia lập tức xụi lơ, bất động.

Ba con rắn khác đột nhiên thay đổi phương hướng, bắn về phía Sở Ly.

Sở Ly lóe lên rồi biến mất, chúng nó đã vồ hụt.

Sở Ly xuất hiện ở phía sau hai con linh hạc, bảo vệ chính mình.

Hắn hiểu rõ bản lĩnh của mình, chỉ có thể phụ trợ linh hạc, Trần Quang kiếm của mình rơi xuống người chúng nó không có chút tác dụng nào cả. Cho dù đâm trúng tấc mềm mại nhất thì cũng không đâm vào được.

Chúng nó bảo vệ nghiêm ngặt tới cực điểm đối với tấc của mình, nếu không phải vừa nãy hắn và linh hạc đánh nhau, nó không đề phòng mình, như vậy mình sẽ không dễ dàng đắc thủ được như thế.

- Chi...

Chúng nó đã tức giận, miệng phát ra tiếng hú sắc bén, hai con rắn bay phân biệt bắn về phía hai hạc, chẳng khác đi vòng một vòng, bắn về phía Sở Ly.

Chuyện này cũng hợp ý Sở Ly, một con hạc ứng phó với một con rắn bay cũng sẽ không biết rơi xuống hạ phong.

Hắn đứng tại chỗ, vung kiếm đâm ra.

Ánh kiếm hóa thành một điểm sáng, đâm về phía miệng của nó.

- Keng...

Cái lưỡi của rắn thò ra, nhanh như tia chớp bắn trúng Trần Quang kiếm, thanh âm như sắt thép va chạm giòn giã vang lên.

Trường kiếm của Sở Ly hầu như tuột tay ra, may mà nhờ có trạng thái Thiên Ma thân thì hắn mới có thể sử dụng được lực để nắm chặt, toàn thân thuận thế lại đâm một cái, lực lượng càng mạnh hơn nữa.

Một con rắn nho nhỏ mà lại có lực lượng cường đại như thế, linh thú quả nhiên không giống như tưởng tượng của người thường.

- Leng keng leng keng...

Cái lưỡi của rắn bay liên tục bắn trúng thân kiếm.

Sở Ly phát huy kiếm pháp đến cực hạn, thuận thế đâm, kiếm sau còn mạnh mẽ hơn kiếm trước, thế nhưng dù có lực lượng mạnh hơn nữa thì cũng không ngăn được công kích từ đầu lưỡi.

Một bên khác, hai hạc và hai con rắn cũng rơi vào cục diện căng thẳng, trong một chốc một lát vẫn bất phân thắng bại.

Bỗng nhiên một con rắn lại cắn trúng linh hạc.

Linh hạc bay lên, Sở Ly lóe lên rồi biến mất, xuất hiện ở dưới thân của linh hạc, mũi kiếm đâm vào tấc của nó.

- Xì!

Con rắn bay lần nữa cuộn lại rơi xuống.

Hai con rắn bay khác bắn tới, muốn cứu giúp đồng bạn.

Sở Ly và một con linh hạc khác che ở trước mặt chúng nó, ngăn cản trong nháy mắt này đã làm hco hai trảo của linh hạc chộp vào người của rắn, miệng mổ một cái, rắn chết.

Sở Ly lóe lên rồi biến mất, hai con rắn khác muốn báo thù nhưng không tìm được hắn, chúng nó xoay người bay đi, thấy tình thế không ổn muốn chạy trốn.

Hai con linh hạc kêu lên một tiếng truy kích.

Sở Ly đột nhiên lóe lên, xuất hiện ở trên không trung, hai thanh phi đao phân biệt bắn về phía hai con rắn bay.

Rắn bay không tránh không né tiếp tục bay, phi đao bắn gần tới người chúng nó thì mới phát hiện ra là định bắn vào tấc.

Diệu dụng của Vạn Tượng Quy tông được thể hiện ở chỗ này, tư duy của Sở Ly như điện, so với bình thường còn nhanh hơn gấp mấy lần, trải qua quan sát và phân tích trong thời gian dài, hắn đã suy tính ra quỹ tích của rắn bay, phi đao bắn về phía bên kia chờ đụng vào tấc của nó.

Hai con rắn bay bất đắc dĩ xoay người tránh khỏi phi đao.

- Sưu sưu!

Hai thanh phi đao lại bắn đến, lại bắn về phía tấc của chúng nó.

Hai con rắn lần nữa né tránh.

Lúc này hai con linh hạc đã bay tới, đồng thời chụp vào một con rắn bay trong đó.

Một con rắn bay khác thấy thế đón một con linh hạc, muốn chia sẻ thay đồng bạn, linh hạc mặc kệ không quan tâm tới nó, mặc cho nó cắn lên trên chân của mình.

- Sưu!

Sở Ly đột nhiên xuất hiện ở phía dưới bụng của linh hạc, vung kiếm như điện, ánh kiếm ngưng tụ thành một điểm sáng đâm trúng con rắn bay đang cắn chân của linh hạc.

tấc bị công kích, rắn bay cuộn lại rớt xuống.

Linh hạc bay xuống, hai trảo chộp một cái, cái miệng dài lại mổ một cái, lại xuất hiện cùng kết quả, chỉ còn lại một con rắn bay, rất nhanh nó đã mất mạng dưới sự hợp công của hai linh hạc và một người.

Hai con linh hạc phân biệt bắt được hai con rắn bay, một trảo một con, bay về Linh Hạc phong.

Đặt bốn con rắn bay lên trên mặt một tảng đá, hai hạc phân biệt mổ ra một quả tim rắn nho nhỏ, hai quả tim rắn bắn về phía Sở Ly, chúng nó lại tự ăn một quả.

Sở Ly thấy thế cũng không khách khí, trực tiếp nuốt vào hai quả tim rắn đang ấm áp.

Một lát sau, hỏa diễm mãnh liệt đang tàn phá ở trong thân thể của hắn.

Hắn rút Thiên Ma châu về, một lần nữa ngưng tụ ở trên ngực, thân thể tiếp nhận xung kích tới từ hai quả tim rắn.

Hắn có cảm giác như đặt mình vào trong biển lửa, lửa cháy hừng hực từ trong ra ngoài, muốn đốt hắn thành tro bụi, lục phủ ngũ tạng và mỗi một cái lông đều như bị đốt khô vậy. Đại Viên Kính Trí lập tức chặt đứt cảm giác của thân thể.

Rất nhanh lại có một luồng lạnh giá tới cực hạn kéo tới, giống như thân thể rơi vào trong hầm băng, cả người đông cứng đến mức đau đớn không chịu nổi.

Đại Viên Kính Trí lần nữa chặt đứt cảm giác của thân thể.

Chừng qua một phút, khôi phục cảm giác, quanh thân lại có cảm giác ngứa ngáy như có ngàn vạn con kiến cắn xé.

Hắn đứng tại chỗ, thân thể rung động nhè nhẹ, dường như mỗi một khối bắp thịt đều đang rung động, rung động từng đợt, dường như không có liên kết gì cả.

Đại Viên Kính Trí làm cho hắn duy trì vẻ bình tĩnh, đè cảm giác đang có xuống, lại quan sát thân thể mình.

Khí tức trong tim rắn đang tràn ngập ở bên trong thân thể của hắn, liên tục vận chuyển, thay đổi thân thể của hắn, bắp thịt trở nên chặt chẽ, cứng cỏi, xương cốt trở nên chặt chẽ cứng rắn hơn nữa. Mà kinh mạch cũng xảy ra biến hóa rất nhỏ, càng rộng rãi hơn, cứng cỏi hơn.

Cho dù Đại Viên Kính Trí làm cho tâm tình của hắn bình tĩnh tới cực đoan, thế nhưng hắn vẫn phải vui vẻ vì loại hiện tượng này.

Kinh mạch đạt tới trình độ này sẽ làm cho Tuyệt Vân thần công tốt hơn, khi đó sẽ có thể luyện được một thân nội lực cực kỳ tinh khiết, áp chế được Phương Thanh Dương!

Nghĩ tới đây, bỗng hắn cảm thấy phấn chấn, cả người sôi trào giống như thống khổ đã biến mất không còn tăm hơi đâu vậy, chỉ có suy nghĩ vui vẻ mà thôi.

Đây rốt cuộc là loại rắn bay gì, trái tim chỉ chừng ngón út mà lại có được uy lực như thế, nếu có thể ăn được thêm mấy quả tim nữa thì không biết sẽ có biến đổi thế nào đây?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio