Động tác của hai người rất nhanh, chỉ có thể nhìn thấy hai cái bóng nhẹ nhàng mà thôi, người võ công kém một chút cái gì cũng không thấy rõ được.
Ngươi một trảo ta một chưởng, tốc độ của Tu La chưởng rất nhanh, nhưng dù sao cũng thiếu một chút mới có thể rơi xuống trên người của thanh niên kia, mỗi lần sắp bắn trúng thì thân thể của thanh niên kia đột nhiên tăng tốc, miễn cưỡng tránh ra, tất cả mọi chưởng đều không phải là ngoại lệ.
Hơn chiêu trôi qua, chỉ có tay của thanh niên rơi lên trên người của A Tu La, Tu La chưởng không thể đụng vào thanh niên kia dù chỉ một lần, nếu không phải A Tu La thân thể mạnh mẽ thì đã sớm ngã xuống rồi.
Ngay cả như vậy, A Tu La vẫn cứ rơi xuống thế hạ phong.
Hai trảo của thanh niên kia rất ác liệt, vui tai vui mắt, mấy lần đã chộp vào bả vai hắn, để lại mấy vết máu.
Sở Ly cũng hiểu được chuyện này hiếm thấy tới mức nào.
Tay của thanh niên này có lực lượng không kém gì bảo kiếm, A Tu La thân thể mạnh mẽ, cho dù đao kiếm chém lên trên thân thể cũng không thể làm gì được, thế nhưng hắn lại có thể để lại vết máu.
Sở Ly cẩn thận nhìn chằm chằm vào thanh niên này, thông qua Đại Viên Kính Trí nhìn đường lối vận công của hắn, sau đó thử vận chuyển ở trong người, một luồng khí tức ngưng tụ lên hai tay, chuyển chưởng thành trảo, giống như trảo của thanh niên này vậy, tức thì khí tức trở nên thông suốt, cả người thoải mái khôn kể.
Hai tay bỗng nhiên trở nên như có thêm lực lượng, như có thể xé rách bất kể đồ vật gì, thân thể càng chắc chắn hơn nữa.
Sở Ly than thở, công pháp trảo này quả thực không tầm thường, đáng tiếc quan trọng vẫn là chiêu thức, chỉ có trảo công cũng vô dụng, mình dùng cái này còn không bằng sử dụng kiếm thì hơn.
Theo kiến thức của hắn tăng nhanh thì hắn cũng chậm rãi hiểu rõ, những võ công mà hắn học được cũng không thể thay thế được võ công mà mình triển ra, mà sẽ trở thành ưu điểm để dung hợp những võ công này, tăng cường võ công mà mình sử dụng.
Trảo công của thanh niên này rất là lợi hại, nhưng không hẳn đã lợi hại hơn sở học của mình, hòa vào sở học của bản thân, mới là chân lý.
Nhưng có thêm một loại võ công trên người, lúc mấu chốt sẽ thu được hiệu quả bất ngờ, vì một kích lúc quan trọng này, tu luyện một phen cũng đáng.
- Hừ!
A Tu La bỗng nhiên phát ra một tiếng hừ lạnh.
Trảo phải của thanh niên kia vừa mới chộp lên vai của A Tu La thì uy lực đột nhiên tăng mạnh, lập tức đâm vào bả vai hắn, năm ngón tay có thể thấy được rất rõ ràng, máu tươi ồ ồ chảy ra, cho dù A Tu La có ý chí kiên định, thế nhưng cũng không nhịn được rên lên một tiếng.
Hắn lập tức phẫn nộ, máu thịt đột ngột co rụt lại, đã biến thành một bộ xương, hai mắt có ánh sáng màu hồng lập lòe, thân thể như là ma đánh về phía tên thanh niên kia.
Tên thanh niên kia hừ nhẹ, bước một bước vọt đến phía sau lưng của A Tu La, một quyền đánh vào áo của A Tu La.
Lần này tốc độ của hắn vô cùng nhanh, hơn nữa lại đột nhiên không kịp chuẩn bị, A Tu La miễn cưỡng trốn tránh một chút, thế nhưng vẫn không thể hoàn toàn tránh thoát đi được.
- Ầm!
A Tu La bay ra ngoài.
Tên thanh niên kia bước một bước ra ngoài, đi lên trên không trung, một quyền lại đánh vào trên áo của A Tu La.
Sở Ly có thể nhìn thấy rõ ràng nắm tay của hắn trở nên mềm nhũn, dưới một quyền, lại in sâu vào thân thể của A Tu La, giống như đá đập vào bên trong đậu hũ, trong nháy mắt bắp thịt đã bị hoại tử, khí tức kỳ dị truyền vào A Tu La thân thể, làm nhiễu loạn nội lực của A Tu La.
- Ô...
Sắc mặt của tên thanh niên kia trở nên trắng xám, thở một hơi dài nhẹ nhõm, nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Sở Ly híp mắt.
Thân pháp của thanh niên này có chút tương tự với hắn, gần như súc địa thành thốn, hắn có thể ngang dọc như thường như vậy cũng là do có thân pháp Chỉ xích thiên nhai.
Quyền pháp của tên thanh niên này rất kỳ dị, bản thân hắn nên học tập, ngưng tụ áp súc nội lực thành một đoàn, sau đó dựa theo tâm pháp kỳ dị để vận chuyển, hóa thành khí tức chí âm chí hàn, so với Tu La chưởng lại còn ác độc hơn mấy phần.
Quyền pháp này cực kỳ tiêu hao nội lực, hai quyền đã tiêu hao hết nội lực quanh thân của tên thanh niên này.
Loại quyền này chỉ có thể coi như là tuyệt học để dùng, một khi hai quyền qua đi không thể chế địch, như vậy mình cũng không còn sức lực để chống đỡ lại nữa.
Sở Ly lắc đầu một cái, cảm thấy có lẽ thanh niên này xuất thân từ danh môn, tu vi thâm hậu, so với mình vẫn kém một chút, đáng tiếc không nhìn ra được là đệ tử của phái nào.
A Tu La ầm một tiếng rồi rơi xuống đất, mềm nhũn không nhúc nhích, A Tu La thần công và quyền kình vật lộn với nhau, trong lúc nhất thời nửa khắc không phân ra được thắng bại.
Tên thanh niên kia ngồi xuống ở vị trí cách A Tu La không xa rồi điều tức vận công, thổ nạp cực kỳ dài lâu, giống như một hô hấp rất lâu vậy, sau đó mới chậm rãi phun ra, thông qua loại thuật thổ nạp kỳ dị này làm cho nội lực nhanh chóng khôi phục.
Thứ này lại là một môn kỳ công tuyệt học, đáng tiếc lại vô dụng đối với Sở Ly.
Tên thanh niên kia vừa khôi phục một tầng nội lực thì bỗng nhiên một tiếng kêu nhỏ vang lên, một tên A Tu La khác như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt của hắn, không nói một lời đã nhào lên, trực tiếp hóa thành một bộ xương khô, hai mắt tỏa ra ánh sáng giống như thực chất, vô cùng nhanh.
Hai người ầm ầm ầm liên tiếp cứng đối cứng, tốc độ của A Tu La này vô cùng nhanh, hơn xa lúc trước, thân pháp của thanh niên này tương đương với hắn, trong nháy mắt đã có cảm giác vất vả.
Chưởng kình của Tu La chưởng kỳ dị, không ngừng quấy nhiễu hắn.
Lúc hắn toàn thịnh cũng không phải là đối thủ của A Tu La này, bây giờ nội lực đã suy yếu, cho dù dùng đan dược cũng không thể lập tức khôi phục được nội lực, sau hai mươi mấy chiêu cứng đối cứng, tốc độ của hắn bỗng nhiên trở nên chậm trễ.
- Ầm!
Tu La chưởng bắn trúng vai của thanh niên này, hắn lập tức lảo đảo một bước, lùi về phía sau tránh ra khỏi một chưởng.
Lúc bị thương, hắn vẫn ỷ vào thân pháp kỳ diệu để đọ sức với đối phương như cũ.
Thân pháp của hắn càng ngày càng chậm, nhưng dù sao vẫn có thể tránh ra khỏi Tu La chưởng trong lúc nguy cấp, lại chịu đựng được mười mấy chiêu.
- Ầm!
Rốt cuộc hắn đã tới cực hạn, lại trúng một đạo Tu La chưởng, một chưởng này đánh vào trên ngực, lập tức đánh cho hắn phun ra một ngụm máu đen.
Sở Ly kêu nhỏ một tiếng, chẳng khác nào một cơn gió xuất hiện ở trước mặt của hai người, từ phía xa xa đã đánh ra một đạo Đại Quang Minh thần quyền.
- Ầm!
A Tu La trúng một quyền, bay ra ngoài hai trượng.
Sở Ly đi tới trước người của tên thanh niên này, đánh giá hắn một chút rồi hỏi:
- Không sao chứ?
Tên thanh niên này vội vàng lắc đầu nói:
- Ta không sao, đa tạ huynh đài!
Sở Ly nói:
- Đối phó với A Tu La không cần phải nói đạo nghĩa gì cả, ngươi cứ nghỉ một chút đi, giao cho ta!
- Được.
Tên thanh niên kia gật đầu.
Sở Ly quay lưng về phía A Tu La đang xông lên, đánh ra một quyền về phía sau lưng.
- Ầm!
Tu La chưởng và Đại Quang Minh thần quyền chạm vào nhau, kình phong phân tán ra bốn phía.
Một quyền này của Sở Ly chính là do Tuyệt Vân thần công thúc giục, vô cùng tinh khiết, hơn nữa Đại Quang Minh thần quyền rất tinh diệt, quyền kình giống như thực chất.
Tu La chưởng tiêu tan, quyền kình của Đại Quang Minh thần quyền chưa tiêu, đánh vào A Tu La.
- Ầm!
Hắn lần nữa bay ra ngoài.
Sở Ly lại đánh ra một quyền.
- Ầm!
A Tu La thân ở trên không trung lại bay ra ngoài.
- Ầm!
Tu La chưởng và Đại Quang Minh thần quyền va chạm vào nhau ở trên không trung, A Tu La còn ở trên không trung lại ngã xuống dưới.
Sở Ly đứng ở tại chỗ, từng quyền lại từng quyền, linh khí từ bốn phương tám hướng mạnh mẽ kéo tới, dọc theo Tuyệt Vân thần công vận chuyển một vòng, lập tức hóa thành quyền kình của Đại Quang Minh thần quyền, vô cùng vô tận, kéo dài không dứt.
Đại Quang Minh thần quyền tương tự như quyền pháp vừa nãy của thanh niên, thường thường một quyền đã có thể tiêu hao nội lực quanh thân, dù là người có tu vi cực sâu cũng chỉ có thể thi triển ra được mấy quyền, nhưng Sở Ly có thể không ngừng đánh ra từng quyền từng quyền.
Hắn phát huy ra ưu thế Khô Vinh kinh của mình, trong mắt của người bên ngoài nhìn vào, bọn họ tuyệt đối không dám nói đây là Đại Quang Minh thần quyền.
Quyền kình ngập trời tràn ngập, A Tu La càng đánh càng xa, cuối cùng liếc mắt nhìn A Tu La nằm ở trên đất, xoay người như quỷ mị bay đi ra ngoài.
Sở Ly đột nhiên quay đầu lại đánh ra một quyền.
A Tu La nằm trên đất bay ra ngoài, nặng nề va vào một thân cây.
Sở Ly thu hồi nắm tay của mình, mỉm cười nói:
- Không biết tôn tính đại danh của huynh đài ra sao?