Đào Trang là một thôn làng nho nhỏ, thế nhưng thôn này…..lại rất đông người, đằng đông của thôn dựa vào núi Hổ Khiếu, tại đầu đông đó có một biệt viện.
Biệt viện này chính là của Bạch phủ trong kinh thành, một tháng trước, nhị công tử Bạch gia Bạch Lâm Uyên đã cho xây dựng nó ở đấy để tĩnh dưỡng.
Mặc dù y chỉ mới đến ở ba ngày, nhưng toàn bộ trên dưới Đào Trang đều truyền khắp, Bạch công tử chính là mỹ nam tử đỉnh đỉnh xinh đẹp.
Này thì khuôn mặt tuấn tú, này thì dáng người cao cao, lại còn mái tóc dài đen nhánh, thêm một đôi mắt đa tình nữa a!
Càng không phải bàn đến gia thế, chính là một thế gia công tử, thỉnh thoảng còn gãy cầm , lại đôi lúc trang nhã viết chữ , còn biết chơi cờ, cả người như toát lên một cỗ tiên khí, vừa nhìn qua liền biết cùng người trong thôn không giống nhau.
Hôm nay, Bạch công tử như thần tiên kia đang ở sân sau họa tranh, một thân bạch y nhẹ nhàng, mái tóc đen dài được tùy ý buộc lên, ánh nắng sáng sớm ngày hè xuyên qua những ngọn cây chiếu rọi trên người y, tiểu thư đồng say sưa ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của công tử nhà mình, thật sự là quá đẹp a.
Trong nháy mắt tiếp theo, một đám mây đen khí thế hùng hổ mà bay đến, nương theo đám mây đen chính là một luồng hắc phong, một trận cuồng phong mạnh mẽ xoáy quanh một vòng sân sau, hất đổ cả bàn lẫn nghiên mực, lại ngay lập tức khí thế hùng hổ bay đi.
Bị trận cuồng phong kia thổi ngã nhào trên đất, tiểu thư đồng nơm nớp lo sợ mở mắt ra:
“A a a! Người đâu mau đến a! Công tử bị yêu quái bắt đi rồi —— !”