Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn
“Liên Hoa quả thực muốn quỳ lạy, cúng bái xuyên việt đại thần đã trực tiếp cho hắn ba tên đàn em phản nhân loại!”
Liên Hoa cùng đồng bọn của mình chạy đi. Liên Ngọc đã chui ra khỏi thân thể Liên Hoa, nó hiện tại đang hưởng thụ niềm sung sướng khi được mỹ nhân Hà Ngữ ôm trong lòng vuốt ve, cho dù đấu nấm kia không có mặt mũi, Liên Hoa cũng có thể tưởng tượng ra Liên Ngọc lúc này rất nhộn nhạo, hắn càng muốn bóp chết nó.
Có một người so với Liên Hoa càng thêm nóng giận, kia chính là Triệu Tiểu Long đồng học đã khôi phục ý chí chiến đấu: “Tui muốn đánh chết con hồ ly tinh dám câu dẫn ba tui!” Đây là khẩu hiệu của Triệu Tiểu Long. Kỳ thật Liên Hoa nghĩ đến một điều: “Thật sự không phải do ba nhóc câu dẫn người ta trước sao?” Bất quá suy xét đến cảm xúc của Triệu Tiểu Long đang trong giai đoạn không ổn định, hắn chỉ có thể yên lặng đem những lời này nuốt vào bụng.
Triệu Tiểu Long hai mắt phun lửa nhìn cây nấm trong lòng Hà Ngữ xoay đến xoay đi, Liên Hoa cảm thấy nếu như nó có thể, khẳng định đã đem Liên Ngọc nướng ăn.
“Tốt lắm, chúng ta hiện tại tìm nơi an toàn nghỉ ngơi một chút, tốt nhất là có thể tìm được một chiếc ô tô, không có ô tô thì xe đạp cũng được, mấy đứa chú ý tìm.” Liên Hoa nhìn thể lực ba đứa nhỏ đã đến cực hạn, quyết định nghỉ ngơi một chút.
Liên Hoa dùng cỏ khô cuộn lại làm thành hình người đặt trong lều ở thôn Hà Gia, không có ai đi vào xem căn bản không nhận ra đó là đồ giả, dù sao hắn chỉ muốn kéo dài một ít thời gian, bọn họ đi xa, Kim lão đại cũng sẽ không truy đuổi. Bọn họ thừa dịp trời còn chưa sáng, vụng trộm nhảy ra ngoài tường đất thôn Hà Gia, đi trên quốc lộ hướng đến căn cứ Hoa Dương.
Thực vật ven đường đã điên cuồng sinh trưởng, quốc lộ thiếu chút nữa đã bị che lấp, ô tô bỏ hoang trên đường thật ra còn rất nhiều, nhưng đáng tiếc, mấy chiếc đó hoặc là hỏng rồi, hoặc là không có xăng, không có xăng thì không đi được. Liên Hoa nói tìm ô tô vậy thôi chứ thật ra hắn muốn tìm xe đạp.
“Anh Liên.” Triệu Tiểu Long nhịn không được nói: “Anh quản cây nấm nhà anh đi!” Nói xong đã giơ tay đập Liên Ngọc, Liên Ngọc quang vinh đáp lễ Triệu Tiểu Long một cú sút, liền để lại cho thằng nhóc một vết bầm. Liên Hoa nghĩ tới bản thân lần đầu tiên nhìn thấy Liên Ngọc, hắn cũng bị thưởng cho hai cục u trên đầu.
“A a! Tao muốn giết mày!” Triệu Tiểu Long điên cuồng đuổi theo Liên Ngọc.
“Đến đây, đến đây, đến bắt tui đi, cậu là thằng ngốc, cậu là thằng ngốc, cậu không bắt được tui, không bắt được tui.” Liên Ngọc một bên nhộn nhạo xoay xoay, một bên nói không ngừng. Đáng tiếc nó nói chỉ có Liên Hoa là nghe được, nhưng người ngoài chỉ cần nhìn nó cứ xoay tới xoay lui, là có thể tưởng tượng ra cái đầu nấm đáng khinh này đang nói gì trong lòng.
“Mày không được chạy, đứng lại.” Triệu Tiểu Long đuổi theo Liên Ngọc, Liên Ngọc ở phía trước nó cố tình làm nó chật vật chạy quanh mọi người mấy vòng. Liên Hoa nhìn mà đau đầu muốn hôn mê.
“Anh Tiểu Long, anh đừng bắt nạt Tiểu Ngọc Nhi, Tiểu Ngọc Nhi đáng yêu như vậy mà.” Hà Ngữ vội vàng vì Liên Ngọc biện giải.
“Đáng yêu cái mốc xì!” Triệu Tiểu Long kêu to: “Cây nấm đáng ghét này, nó ở trên ngực em lăn qua lăn lại, em còn nói nó đáng yêu?” Cuối cùng nó chịu không nổi nói toẹt ra luôn.
Liên Hoa: “…” Một con nhóc mười hai tuổi thì làm gì có ngực?
Đột nhiên một sợi dây leo từ đâu thò ra túm lấy cổ chân Triệu Tiểu Long, trói chặt, một phen tha Triệu Tiểu Long đi mất.
“Anh Tiểu Long!” Hà Ngữ kêu to, muốn đuổi theo liền bị Liên Hoa túm lại.
“Không có việc gì, chỉ là một thực vật vừa mới biến dị, Triệu Tiểu Long có thể giải quyết.” Liên Hoa bình tĩnh giải thích, “Nhóc xem anh nhóc đâu có nóng nảy đâu.” Liên Hoa chỉa chỉa Hà Húc.
Ông cụ non Hà Húc bận trêu chọc một con sâu trên ngón tay, con sâu kia nhu thuận bò bò trong tay nó, rất thành thật. Đương nhiên, nếu như xem nhẹ chủng loại con sâu đó mà nói. Đó là ấu trùng sâu của một con ong vò vẽ kịch độc biến dị! Siêu cấp hung tàn. Hoàn toàn có thể giết chết một người, chỉ cần bị nó cắn phải, đảm bảo có thể khiến cho một người toàn thân hư thối mà chết. Lúc Liên Hoa nhìn thấy Hà Húc đùa bỡn cái thứ kia, thiếu chút nữa đã hộc máu bỏ mình, mọe, hiện tại con nít cũng có thể chơi đùa với các loại sinh vật hung tàn như thế sao?
“Được rồi!” Không hiểu sao Liên Hoa lại cảm thấy Hà Ngữ có chút tủi thân. Lắc đầu, Liên Hoa đem loại cảm giác này quăng ra sau đầu.
Bên kia, Triệu Tiểu Long bị một đám dây leo trói chặt, một khe hở cũng không có, chỉ chốc lát sau, dây leo màu lục đã bao vây đến mức trở thành một trái bóng hình cầu bị một cỗ hắc khí vây quanh, dây leo tựa như mất đi hơi nước, chậm rãi héo rũ, cuối cùng biến thành bột phấn. Triệu Tiểu Long bình tĩnh đứng lên, vỗ vỗ tro bụi trên người, nhặt một viên tinh thể nho nhỏ màu xanh lá lên, trực tiếp bỏ vào túi áo.
“Tinh hạch thực vật cấp một, ít còn hơn không.” Bình tĩnh bỏ lại một câu, nó chậm rì rì trở ra chỗ đám người Liên Hoa.
Không sai, Liên Hoa hiện tại cứ như vậy mà nhặt được ba đứa nhỏ có dị năng rất đáng hâm mộ. Sau khi mạt thế bùng nổ, nhân loại thức tỉnh dị năng hiếm lạ cổ quái có rất nhiều. Nhiều nhất chính là dạng thân thể biến dị, tỷ như lực lượng dị năng giả, hay tốc độ dị năng giả, hai loại này rất nhiều. Thứ hai chính là Ngũ Hành dị năng giả, tỷ như Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, loại dị năng giả này cũng chiếm hơn phân nửa. Liên Hoa chính là một Ngũ Hành dị năng giả.
Ngoài ra còn có các loại khác nữa, tỷ như không gian hệ, trị liệu hệ, độc hệ, còn có cả ẩn thân, phi hành, vân vân, còn một số vẫn chưa biết đến.
Hà Ngữ là một tinh thần hệ dị năng, dị năng của con bé là ‘đọc thủ’, định nghĩa chính xác mà nói, con bè có thể đọc tâm, có thể thay đổi ý nghĩ của một người. Nếu ý nghĩ của một người có thể bị người khác đọc được, thậm chí còn có thể chỉnh sửa như dữ liệu máy tính, vậy quả thực chính là tai nạn! Cho nên dị năng của Hà Ngữ tuyệt đối không thể để lộ. Hiện tại con bé cấp bậc còn thấp, chỉ có thể biết được suy nghĩ của người khác đối với mình, cũng không thể thay đổi, chỉ có thể ngầm ảnh hưởng, đương nhiên, chuyện này cần thời gian. Nhưng có mấy ai dám giữ một kẻ có thể đọc được suy nghĩ như vậy bên cạnh mình?
Hà Húc lại không giống, dị năng của nó là ‘khống chế’, có thể khống chế những sinh vật yếu hơn nó, tỷ như hiện tại nó có thể khống chế con sâu kia, bây giờ thì là những động vật nhỏ, khi cấp bậc cao lên thì có thể khống chế tang thi, thậm chí là nhân loại. Nếu có người biết có một sự tồn tại có thể khống chế bọn họ, nô dịch bọn họ, vậy không phải sẽ nhân cơ hội bóp chết nguy hiểm còn trong trứng sao?
Dị năng Triệu Tiểu Long là ‘hấp thu’, có thể hấp thu sinh mệnh, năng lượng, và dị năng của vật sống! Nó có thể trực tiếp hấp thu những thứ đó hóa thành của mình mà sử dụng, bất luận chết sống! Thậm chí là dị năng giả, nó có thể trực tiếp đem hạt giống dị năng trong thân thể hấp thu sạch sẽ, biến dị năng giả trở thành phế nhân, như vậy còn ai dám lưu nó lại trên thế giới?
Liên Hoa quả thực muốn quỳ lạy, cúng bái xuyên việt đại thần đã trực tiếp cho hắn ba tên đàn em phản nhân loại! Ngẫm lại mà xem, một dị năng giả trâu bò có một ngày khống chế được người khác, còn có một người có thể khiến toàn bộ ý nghĩ tuyệt mật trong đầu đều bị phơi ra sạch sẽ, còn một đứa lại có thể hấp thu dị năng, biến thành dị năng giả thành người bình thường, kia có bao nhiêu ngược chứ! Sao không đem hắn biến thành phế nhân bị bầm thây vạn đoạn luôn đi?
Cho nên nếu như một khi năng lực đàn em của hắn bại lộ, chính là giờ tử của hắn đã đến! Không phải các phản nhân loại đều bị nhân loại truy sát sao, rất ngược. Liên Hoa nhìn trời, đàn em quá trâu bò, làm đại ca có chút hold không nổi.
“Chúng ta nấu cơm ăn đi.” Liên Hoa chọn một nơi tương đối bằng phẳng, không có thực vật biến dị trên mặt đất, thuận tay trồng vài cây hạt giống, dây leo quấn lên cành cây, cuối cùng biến thành một căn phòng bằng dây leo nho nhỏ.
Liên Hoa đuổi ba đứa nhỏ vào, lại dùng cỏ xung quanh che chắn căn phòng, hắn không hy vọng người qua đường đều nhìn thấy chỗ này, xa xa thoạt nhìn là những bụi cỏ rậm rạp, hắn làm cho các bụi cỏ nối liền với nhau, thả những giọt nước lên phiến lá. Một khi giọt nước rung động, Liên Hoa sẽ lập tức cảm nhận được.
Làm xong, Liên Hoa cũng vào gian phòng, đóng cửa phòng lại. Trong phòng trước tiên trồng một thảm cỏ xanh mềm mại, ba đứa nhò trực tiếp nằm xuống.
Liên Hoa lắc đầu, thể lực quá kém, so với hắn trước kia còn kém hơn. Hiện tại ba đứa này đều đã cấp một, thời gian tu luyện còn quá ít nên vẫn chưa có tăng trưởng. Liên Hoa gọi Liên Ngọc còn nằm trên người Hà Ngữ trở về!
“Tiểu Ngọc Nhi, cho tụi nhỏ một ít nấm bổ sung thể lực.” Liên Hoa nghĩ nghĩ, ba đứa nhỏ cứ như vậy sẽ dễ chậm trễ hành trình, hắn còn phải vội vã tu luyện nữa.
“Chủ nhân, người ta chỉ có nấm bổ sung năng lượng, không có nấm bổ sung thể lực.” Liên Ngọc ủy khuất nói.
“Bổ sung thể lực cũng không có, mày thật vô dụng!” Liên Hoa bắt được cơ hội liền thẳng tay phê phán.
“Chủ nhân, sao cậu có thể nói như vậy, người ta rất hữu dụng mà, chỉ cần là thực vật cũng có thể bổ sung thể lực, nhưng mà hơi chậm chút thôi!” Liên Ngọc lên án nói: “Còn dám nói tui vô dụng, cậu có cung cấp được cho tụi nhỏ thịt thà đâu! Mỗi ngày toàn cho ăn rau, làm sao có thể lực?”
Liên Hoa: “…” Bị bắn ngay chính giữa hồng tâm.
“Được, tao đi săn, tao đi săn.” Liên Hoa đầu hàng. Hiện tại biến dị thú cũng không dễ săn. Trước kia trong đội ngũ đều hợp tác với đồng bọn của giò heo, săn biến dị thú chỉ là chuyện vài giây vài phút, hiện tại chỉ có mình hắn, Liên Hoa tỏ vẻ có chút gian nan.
“Mày thả Thùng ra đi.” Liên Hoa lên đường.
Vút, Thùng liền xuất hiện bên người Liên Hoa.
“Anh trai, anh muốn ra ngoài sao?” Hà Ngữ thấy thế, vội vàng nói.
“Ừ, anh đi săn thịt cho mấy đứa ăn.”
“Ăn thịt?” Triệu Tiểu Long nghe thấy lập tức kích động: “Tui muốn ăn thịt, tui cũng muốn đi cùng!” Hà Húc cũng ngồi xuống, tỏ vẻ mình kiên quyết đi cùng.
Liên Hoa: “…” Mấy thằng ngỗ nghịch này đã bao lâu chưa được ăn thịt?
“Tụi em đã mấy tháng chưa được ăn thịt.” Hà Ngữ cảm giác được cảm xúc của Liên Hoa, vì thế nói.
Thật sự đoán đúng, hai anh em Hà gia và Triệu Tiểu Long không dám làm bại lộ năng lực của Hà Ngữ, chỉ có thể lấy thân phận người thường sống qua ngày, có đôi khi không thể ăn no, làm sao lấy đâu ra thịt? Lão Kim không muốn trêu chọc đám biến dị thú, nhiều nhất cũng chỉ đi lấy một ít đồ hộp, căn bản không tới phiên bọn nó hưởng dụng.
Liên Hoa ban đầu chỉ cung cấp lương thực cho bọn nhỏ, không nghĩ tới vấn đề thịt thà, Liên Hoa đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ.
“Anh lấy thịt cho mấy đứa ăn!” Liên Hoa khí thế chọc trời nói.
“Thật tuyệt!” Ba đứa nhỏ hoan hô, Liên Hoa càng cảm thấy bản thân rất không xứng chức đại ca.
Liên Hoa không đi, đào ra một cái hố bên ngoài gian phòng nhỏ, để Thùng phân bố một ít mật thơm thơm ngọt ngọt. Trư Lung Thảo thường dựa vào thứ này hấp dẫn thức ăn, Liên Hoa có cái cây biến dị này, Trư Lung Thảo cấp bốn phân bố nước mật càng thơm ngọt, chính hắn cũng nhịn không được liếm một ngụm, ba đứa nhỏ chảy đầy nước miếng.
Liên Hoa nghĩ nghĩ, cho mỗi người một phiến lá, thêm một ít nước mật, ban đầu hắn sao lại quên nước mật của Thùng chứ? Dì Lý có nói qua, Hạ Chí rất thích đồ ngọt, không biết cậu ta có thích nước mật này hay không?
Liên Hoa cho rất nhiều dây leo mai phục bên ngoài gian phòng, loại dây leo này có gai nhọn cứng chắc mang hiệu quả giống như ma túy mà Liên Hoa trong lúc vô ý phát hiện, liền lấy được hạt giống, để trong thân thể Liên Ngọc.
Sau khi bố trí cạm bẫy xong xuôi, Liên Hoa đem nước mật đổ vào trong hố, sau đó trở trở lại gian phòng. Liên Hoa mở ra một chiếc Thủy Kính, cảnh tượng chỗ cạm bẫy liền thông qua chiếc kính làm bằng nước này hiện lên.
“Anh Liên, có hữu dụng không?” Triệu Tiểu Long một bên liếm nước mật trong tay, một bên chờ mong nhìn Thủy Kính.
“Nhóc cứ chờ đi, rồi sẽ được ăn thịt.” Liên Hoa kiên định nói, vì thế mọi người 囧 囧tiếp tục nhìn chằm chằm Thủy Kính.
“A! Có động tĩnh!” Triệu Tiểu Long chỉ vào một chỗ trong Thủy Kính, kích động nói.
Liên Hoa vừa thấy, quả nhiên giống như có cái gì đó đi lại đây, hắn bắt đầu chờ mong. Đến khi thứ đó cuối cùng xuất hiện.
Liên Hoa: “…”
Hà Ngữ / Hà Húc: “…”
Triệu Tiểu Long: “Trời ơi! Sao lại là một con kiến biến dị?! Anh Liên, thứ này có tác dụng thật sao?”
Liên Hoa yên lặng chỉ huy dây leo tóm lấy con kiến, tiếp tục chờ.
“Trời ơi! Sao lại là ong mật biến dị! Thật sự có tác dụng hả?”
Chụp lấy, tiếp tục chờ.
“Má, đây là cái gì? Bướm?”
Chụp lấy, tiếp tục chờ.
“Quỷ thần ơi, tui chịu không nổi nữa, này rõ ràng là một con sâu lông!”
…
“Có lẽ, anh nên đổi thành một củ cà rốt.” Liên Hoa yếu ớt nói.
“Im đi!” Ba đứa nhỏ trăm miệng một lời.
Liên Hoa: “…” Tụi bố láo này thật không đáng yêu chút nào!