Bách Luyện Thành Yêu

chương 96: bang đầu búa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm nay vừa vào trò chơi, tôi liền nghe tới tin tức về nhiệm vụ Thánh Linh sáo trang. Tôi không hưng phấn như người khác, ngược lại càng ảo não phiền muộn. Nhiệm vụ Tứ thánh thú của tôi mới hoàn thành có cái, còn cái vẫn chưa biết phải làm sao. Vốn lãnh địa của Tứ thánh thú trước giờ không ai bén mãng tới. Tôi nghĩ bản thân cứ an tâm từ từ mà làm. Nhưng bây giờ xảy ra cớ sự này, đúng là Hoa Phong đã mang tới cho tôi thêm nhiều phiền phức.

Thánh Linh sáo trang là hàng cao cấp, nhất định trở thành vật phẩm tranh đoạt của tất cả các đại bang hội. Đến lúc đó, lãnh địa của Tứ thánh thú nhất định đông nghẹt người. Y như Long Tức Mê Cung lúc mới mở ra vậy, ai cũng chạy tới cướp đoạt đất phong lệnh. Cho nên, không cần biết tôi đi vào lãnh địa của Tứ thánh thú với mục đích gì, đều sẽ trở thành tử địch trong mắt mọi người. Đồ Thượng Quan Tường ác độc!!! Đồ Hoa Phong rảnh hơi!!!

Tôi không ngừng nguyền rủa tất cả những người quấy rầy kế hoạch của tôi, bản thân lại không biết, lần này Hoa Phong là bất đắc dĩ mới phải mở ra nhiệm vụ Thánh Linh sáo trang. Tất cả cũng vì tôi mà ra.

Hệ thống có quy định, một khi có người chơi tiếp xúc với Tứ thánh thú, đạt được vật phẩm từ chỗ Tứ thánh thú, nhiệm vụ Thánh Linh sáo trang sẽ bị cưỡng chế mở ra. Lúc đầu, nhân viên thiết kế của Hoa Phong sở dĩ thiết đặt như vậy là vì cảm thấy ở giai đoạn này cơ bản không ai có đủ thực lực để đụng tới thánh thú.

Nhưng bản thân tôi chính là một cái BUG (lỗi) bự nhất của Hồng Hoang. Vốn Đồng Tịch và Yêu huyết thạch không thể nào rơi vào tay của cùng một người. Đáng lẽ ra, người nhận được Yêu huyết thạch phải đợi đến lúc U Minh giới chính thức mở cửa mới có thể đi vào gặp gỡ Phạm Thanh, cởi bỏ phong ấn, sau đó mới sở hữu Bạch Trạch. Nhưng hiện tại, U Minh giới còn chưa chính thức mở cửa, tôi đã có thể lấy tới Bạch Trạch. Tôi đã hoàn toàn làm rối loạn tiến trình trò chơi. Bởi vì ở thời điểm hiện tại, người có thể sở hữu Bạch Trạch chính là một tồn tại vô địch.

Lại nói, sở hữu Bạch Trạch trước mắt cũng chưa ảnh hưởng lắm tới tiến độ của trò chơi. Oái ăm là tôi lại bị khóa cấp, nhiệm vụ giải trừ này lại liên quan tới Tứ thánh thú, khiến tôi một bước tiến dài tới chuyện tiếp xúc với Tứ thánh thú, đồng thời kích hoạt nhiệm vụ Thánh Linh sáo trang.

Trong tổng bộ của công ty Hoa Phong.

“AAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!” – Tề Thiên Thụ chỉ tay lên trời hét một tiếng dài. Mọi người trong phòng họp đều kinh hãi quay mặt nhìn nhau, không biết vì sao tổng thanh tra trầm ổn của bọn họ gần đây lại hay động kinh như vậy.

“Khụ khụ…” – một nhân viên kỹ thuật ho khan cái, tiếp tục đọc báo cáo – “Sau khi thảo luận, chúng tôi cho rằng, với trình độ của người chơi hiện giờ, đừng nói là Tứ thánh thú, ngay cả một con linh thú họ cũng không thể đối phó nổi. Mà Thánh Linh sáo trang là trang bị cao cấp nhất của giai đoạn này. Hiện giờ nhiệm vụ bị kích hoạt quá sớm. Phải biết rằng ngay cả Linh Khí hiện giờ cũng đã là hàng hiếm. Vốn chúng ta tính toán để nhiệm vụ này xuất hiện khi người chơi lên đến cấp . Nếu bây giờ ép họ đi đánh Tứ thánh thú, tuyệt đối sẽ xuất hiện tổn thất nặng nề. Nếu tiến trình bị thúc ép gắt gao, lỡ như có người kích động dẫn tới chiến tranh Tam Giới… thảm sát đại quy mô là không thể tránh khỏi. Mà như vậy thì trò chơi của chúng ta cũng tiêu tùng luôn. Bởi vì không ai sẽ chịu bỏ tiền ra chơi một trò chơi mà vừa vào cửa liền bị đánh cho tan xác.”

Một người khác phụ họa: – “Đúng vậy. Tổng thanh tra, hậu quả của chuyện này rất nghiêm trọng. Lỡ như người chơi nổi giận đùng đùng, đem công ty chúng ta kiện lên tòa án tối cao thì biết làm sao?!?”

“Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ?” – Tề Thiên Thụ thật hỗn loạn, không nghĩ được gì trong đầu.

“Biện pháp duy nhất là thúc đẩy người chơi thăng cấp hỏa tốc. Đúng lúc vài ngày nữa là lễ kỷ niệm năm thành lập Hoa Phong. Chúng ta có thể thiết lập một cơ cấu tạm thời như thế này, kinh nghiệm giết quái ở Hồng Hoang sẽ được nhân đôi, thời hạn là tháng. Dựa theo bảng khảo sát của chúng ta, một người chơi cấp trung bình thượng tuyến giờ, nếu người này liên tục đi train trong vòng tháng, miễn cưỡng có thể lên tới cấp . Nghĩa là đã đạt tới tiêu chuẩn ban đầu của chúng ta.”

“Một điểm lợi nữa, nếu tất cả người chơi đều đổ dồn vào chuyện thăng cấp sẽ giảm bớt tranh chấp giữa các bang hội, như vậy nguy cơ chiến tranh Tam Giới cũng sẽ tạm thời lắng xuống.”

“Haiz… mặc dù chưa được ổn lắm nhưng hiện giờ chỉ có thể dùng cách này.” – Tề Thiên Thụ thở dài một hơi. Trong lòng nghĩ thầm, không lẽ mình với cái tên Lạc Thủy Tri Chu kia là khắc tinh của nhau?! Vì sao từ ngày gặp người này liền đụng tới bao nhiêu chuyện phiền phức? Cứ - ngày lại có chuyện sứt đầu mẻ trán là sao? Chắc mình sẽ sớm tiến vào thời kỳ mãn kinh mất.

“Còn Tứ thánh thú thì sao? Chúng ta làm sao ngăn cản người chơi tìm đến chúng?”

“…” – không ai mở miệng. Bởi vì loại chuyện này công ty trò chơi không thể tự tiện ra mặt nhúng tay.

“… tôi nghĩ cứ để thuận theo tự nhiên đi. Cho họ biết khó mà lui.”

“Chỉ có thể như vậy thôi…”

~oo~

Tôi đương nhiên không biết những chuyện xảy ra ở công ty Hoa Phong. Tôi còn đang đau đầu suy nghĩ làm cách nào để lẻn vào lãnh địa của Tứ thánh thú mà không ai hay biết. Lúc này lại bị Huyết Đán lôi kéo đi tham dự cái gì mà “Đại hội anh hùng lần thứ nhất của Yêu hồ tộc”.

Đổ mồ hôi ~ Là tên nào đặt cái tên đại hội buồn ói như vậy. Càng hoảng sợ hơn là mọi người đều hưng phấn chấp nhận nó. Đến tột cùng thì tôi là người ngoài hành tinh hay là đám người này mới là người ngoài hành tinh? Sao suy nghĩ của chúng tôi chẳng cùng một hệ vậy?

Tiến vào đại sảnh của Hồ Ly sơn trang, tôi nhìn thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc. Có bang chủ Thủy Lưu Quan Khán của Linh Động Thư Tín, có bang chủ Búa U Sầu của Bang Đầu Búa, có Hiên Viên Sát Thần của Phong Hỏa Chiến Thiên, và các đoàn trưởng của mấy dong binh đoàn.

“Rất tốt, mọi người đã đến đông đủ. Chúng ta bắt đầu hội nghị.” – Huyết Đán rất có phong cách lãnh đạo, lên tiếng đầu tiên – “Tôi sẽ không nhiều lời. Đề tài thảo luận hôm nay chính là về nhiệm vụ Thánh Linh sáo trang. Mọi người có ý kiến gì, mời nói.”

Mọi người trước hết liếc nhìn tôi, thấy tôi hoàn toàn không có ý muốn mở miệng, bắt đầu líu ríu thảo luận.

Đầu tiên là Thủy Lưu Quan Khán: – “Nhiệm vụ kia yêu cầu đánh chính diện với Tứ thánh thú, nếu có thể làm mất đi / lượng máu của thánh thú, sẽ đạt được Thánh Linh sáo trang. Bang hội chúng tôi cơ bản không có cái năng lực kia. Trước mắt, ngay cả một con linh thú chúng tôi còn đối phó chưa xong. Cho nên, chúng tôi sẽ không tiếp nhận nhiệm vụ này. Nhưng nếu mọi người cần tin tình báo, chỉ cần ra giá phù hợp, chúng tôi sẽ tận lực hoàn thành.”

Búa U Sầu cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý: – “Tứ thánh thú trước mắt là tồn tại không thể đánh ngã. Bang Đầu Búa cũng không tham gia. Nhưng bản thân tôi đang hoài nghi mục đích của Hoa Phong. Với thực lực của người chơi hiện giờ, ngay cả linh thú còn đối phó không nổi, vì sao bọn họ lại mở ra nhiệm vụ này? đến cùng họ có mục đích gì?”

“Có thể Tứ thánh thú cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết chăng?” – Hiên Viên Sát Thần nghi vấn hỏi lại.

“Không hề.” – tôi vừa mở miệng, mọi người lập tức quay đầu chăm chú nhìn, tôi sửa tướng ngồi cho ngay ngắn – “Tứ thánh thú trước mắt là tồn tại cường đại nhất của Hồng Hoang. Chuyện này không cần hoài nghi. Mục đích của Hoa Phong là gì? Đoán không được liền không cần đoán. Quan trọng là chúng ta cần giữ đầu óc thanh tỉnh để tính toán vấn đề trước mắt.”

Sau đó, tôi đem đặc điểm của Tứ thánh thú mà Đồng trưởng lão từng nói qua với tôi, một lần nữa giảng giải lại cho họ nghe.

“Tri Chu tỷ tỷ, vì sao tỷ có được những thông tin này? Ngay cả bang hội của em cho dù vận dụng toàn bộ nhân lực cũng chưa mò ra được tin tức nào liên quan đến Tứ thánh thú.” – Thủy Lưu Quan Khán bội phục nhìn tôi.

“Tôi vô tình biết được mà thôi. Người trông coi nghĩa trang hoàng gia là một vị uyên bác trí thức giả. Ông ta biết rất nhiều chuyện, nếu mọi người muốn tìm hiểu tin tức gì, cứ đến hỏi ông ấy.”

“Tri Chu nói đúng. Tôi cũng thường nói chuyện phiếm với Đồng trưởng lão. Ông ta thật sự biết rất nhiều chuyện.” – Búa U Sầu nói tiếp.

Thủy Lưu Quan Khán vội vàng móc trong người ra một quyển sổ nhỏ, viết tin tức xuống. Đúng là dân tình báo chuyên nghiệp nha~

“Vậy chúng ta sẽ buông tay mặc kệ chuyện của Tứ thánh thú sao? Cứ để cho các bang hội khác tiếp nhận nhiệm vụ này à?” – Hiên Viên Sát Thần có chút không cam lòng hỏi lại. Xem ra người này có tâm tư với Thánh Linh sáo trang a~

“Cá nhân tôi không muốn mọi người đi đánh Tứ thánh thú, quá nguy hiểm. Đánh con boss cần huy động hơn người. Nếu người đồng thời rớt cấp… tổn thất quá lớn. Nhưng đây chỉ là ý kiến cá nhân của tôi. Quyết định thế nào vẫn là tùy ở mọi người.”

“Ý của cô là… Huyết Hồ Ly sẽ không tham gia?”

Tôi liếc nhìn Huyết Đán, lắc đầu: – “Tôi nói đó là ý kiến cá nhân. Còn chuyện Huyết Hồ Ly có tham gia hay không, phải đợi Huyết Đán và những người khác thảo luận. Tôi không thể tự mình làm chủ được.”

Tôi chỉ là bang chủ trên danh nghĩa, đương nhiên không thể tự ý quyết định chuyện trong bang.

“Tôi… rất muốn đi thử một lần.” – Huyết Đán vụng trộm liếc nhìn tôi – “Chưa thử làm sao biết là không được? Mấy lãnh đạo trong bang cũng nghĩ như vậy.”

Huyết Đán vừa nói vừa thăm dò ý tứ của tôi. Cho dù tôi là bang chủ trên danh nghĩa, nhưng nếu tôi không đồng ý, chuyện cũng sẽ phức tạp hẳn lên.

Tôi do dự. Đồng ý sao? Đó chính là đưa mọi người vào miệng cọp. Không đồng ý? Nghĩa là gây chuyện bất mãn. Huống hồ tôi cũng không có tư cách để ngăn cản.

Nghĩ nghĩ, tôi mới nói: – “Tôi vẫn giữ nguyên ý kiến ban đầu. Các anh muốn đi, tôi không phản đối. Nhưng các anh cũng không thể bắt ép người khác cùng đi. Số lượng thành viên này phải là những người hoàn toàn tình nguyện, hơn nữa, tất cả phải có giác ngộ sẽ hy sinh rớt cấp mới được.”

Mọi người liếc nhìn nhau, trầm mặc một thoáng.

Búa U Sầu là người đầu tiên mở miệng: – “Tôi ủng hộ Tri Chu. Từ lúc xuất đạo tới nay, Tri Chu chưa từng có phán đoán sai lầm. Tôi tin tưởng lần này cũng không ngoại lệ. Cho nên, bang Đầu Búa sẽ không đưa chân vào vũng nước đục.”

“Tôi cũng tin tưởng Tri Chu. Chỉ cần Tri Chu không đi, chúng tôi cũng sẽ không đi.” – Hiên Viên Sát Thần nghiêm túc nói.

Tôi nghe xong liền cười khổ: – “Thật ngại quá. Mặc dù tôi khuyên mọi người không nên đi. Nhưng bản thân tôi thì nhất định phải đi. Có điều tôi không phải vì Thánh Linh sáo trang.”

Bên ngoài trinh sát khắp nơi, tôi đi vào địa phương đáng chú ý như vậy, đương nhiên sẽ bị phát hiện. Đợi đến lúc bị phát hiện mới thú nhận, không bằng nói trước từ bây giờ, miễn cho về sau lại xích mích hiểu lầm.

“Cái gì?” – Hiên Viên Sát Thần tức giận – “Tri Chu, cô muốn đùa giỡn chúng tôi sao?”

Tôi bất đắc dĩ thở ra. Biết ngay mà, chỉ cần gia nhập bang hội liền đụng phải mấy vấn đề phiền não như thế này. Nếu tôi chỉ có một thân một mình, tôi cóc thèm quan tâm bọn họ muốn làm gì nha, muốn đi đâu muốn làm gì liền tùy tâm sở dục.

Hiện giờ, vì đại cục, tôi chỉ có thể nhịn xuống: – “Tôi tiếp nhận một nhiệm vụ, cần phải đi gặp Tứ thánh thú. Nhiệm vụ của tôi không yêu cầu khiêu chiến với Tứ thánh thú. Phía bên Chu Tước tôi đã hoàn thành rồi, hiện giờ còn phải đi gặp Thánh thú khác. Lại nói, Thánh Linh sáo trang là nhiệm vụ của đoàn đội. Tôi một mình cũng không thể tiếp nhận a~”

“… cái kia là nhiệm vụ gì? Vì sao chúng tôi đều không biết?” – Hiên Viên Sát Thần không quá tin tưởng hỏi lại.

“Thực xin lỗi. Đây là bí mật cá nhân. Thứ cho tôi không thể trả lời.” – nói giỡn, các ngươi cũng không phải ngũ tặc, ai dám đảm bảo các ngươi sẽ bảo vệ bí mật của ta chứ.

Sắc mặt của Hiên Viên Sát Thần liền biến đen, sau đó không thèm để ý đến tôi nữa, quay sang nhìn Huyết Đán: – “Phong Hỏa quyết định vài ngày nữa sẽ đi. Huyết Đán trưởng lão, còn cậu?”

Huyết Đán khó xử nhìn tôi, sau đó thở ra: – “Chúng tôi cũng đi.”

Kế tiếp, mọi người bắt đầu thảo luận kế hoạch đánh thánh thú. Tôi thấy không còn việc của mình liền quyết định đứng lên đi ra ngoài. Bang Đầu Búa và một vài đại biểu khác cũng rời đi.

“Tri Chu, nhiệm vụ của cô có cần chúng tôi hỗ trợ không?” – Búa U Sầu cười cười nhìn tôi.

Tôi đối với Búa U Sầu có vài phần cảm tình. Người này lớn lên có bề ngoài lãnh tĩnh, ổn trọng, cho cảm giác đáng tin.

Tôi cười cười trả lời: – “Không cần đâu. Chuyện này mọi người không thể giúp. Tôi cũng không phải đi đánh nhau. Chỉ là giao vài thứ đồ cho thánh thú thôi.”

Đúng là có hảo cảm, nhưng không phải vì vậy mà tôi sẽ khai thật với người này. Cục diện bây giờ càng ngày càng hỗn loạn. Tôi đương nhiên phải cẩn thận đề phòng.

“Tri Chu tỷ nếu cần người hổ trợ, chẳng lẽ Huyết Hồ Ly không có người sao, cần đến anh lên tiếng à.” – Thủy Lưu Quan Khán chen miệng vào trêu chọc Búa U Sầu, sau đó cười hì hì nhìn tôi – “Tri Chu tỷ, trưởng lão của tỷ thật không nể mặt mũi của tỷ nha. Bang chủ nói không mà hắn vẫn khăng khăng muốn đi. Em ngồi nghe mà cũng giận sôi gan, tỷ không thấy tức sao?”

Tôi buồn cười nhìn cậu nhóc trước mặt: – “Chuyện này có gì mà phải tức giận. Tôi cũng không phải tiểu hài tử. Với lại, tôi biết rõ bản thân chỉ là bang chủ trên danh nghĩa. Trước giờ, mọi chuyện trong bang đều do Huyết Đán giải quyết. Nói thật, tôi rất muốn nhường chức bang chủ cho anh ta, đáng tiếc, anh ta không chịu nhận.”

Búa U Sầu lắc đầu: – “Lần đầu tiên tôi gặp một người giống như cô. Làm bang chủ không làm, lại đi làm đoàn trưởng của một dong binh đoàn nho nhỏ. Nói tới kiếm tiền, kinh doanh bang hội vẫn kiếm lời nhiều hơn nha.”

“Tôi chơi trò chơi không hoàn toàn vì muốn kiếm tiền. Tôi chơi trò chơi là có mục đích của mình. Giống như anh, mục đích chơi trò chơi của anh là kinh doanh bang hội. Mà mục đích chơi trò chơi của tôi là có thể tiêu sái lang thang khắp nơi, làm một người tự do tự tại. Bang hội đối với tôi mà nói là một cái gông kiền.” – người này rất không tồi, tôi không ngại nói lời thật lòng với anh ta.

“Haha… Tri Chu, cô đúng là người thú vị. Tôi muốn kết bạn với cô. Về sau, có chuyện gì cần cứ nói. Nếu là trong khả năng, tôi nhất định sẽ không cự tuyệt.” – Búa U Sầu vỗ vai tôi, đột nhiên nhớ tới tôi là con gái, lập tức rụt tay lại, ngượng ngùng cười trừ.

“Hắc hắc… là anh nói nha, sau này đừng đổi ý đó.” – tôi cười cười vỗ vai anh ta.

“Này, hai người không phải đã quên còn có em đứng đây hả?” – Thủy Lưu Quan Khán bất mãn lên tiếng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio