Khánh bế bé Dâu đi vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm không thể cưỡng nổi mà bước chân đi thật nhanh về phía gian bếp.
Bóng dáng quen thuộc ấy dần hiện ra, là Ái đang chuẩn bị đồ ăn.
Bé Dâu thấy mẹ gọi lớn
" Mẹ ơi, mẹ nấu món gì mà thơm quá "
Ái quay lại nở nụ cười tươi
" Hai ba con đã về rồi đấy ah, mau thay quần áo rồi cả nhà mình cùng ăn cơm thôi.
Hôm nay mẹ nấu món sườn xào chua ngọt mà con thích nhất đây "
Bé Dâu thích thú cười típ mắt, chạy nhanh lên phòng thay quần áo.
Khánh lúc này mới bước về phía Ái.
Anh bất ngờ ôm lấy cô từ phía sau
" Nhà có người giúp việc mà sao em không nghỉ ngơi trên phòng cho khỏe mà lại xuống đây nấu cơm "
Ái nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng
" Em muốn tự tay chuẩn bị đồ ăn cho hai ba con "
Khánh cưng chiều hôn lên vai cô.
Ái trách yêu
" Anh mau lên thay quần áo đi, người anh hôi rình rồi nè "
Khánh bất mãn
" Em vừa nói gì cơ, người anh lúc nào cũng thơm vậy mà hôm nay lại bị em chê "
Khánh vờ giận dỗi bỏ lên tầng để Ái đứng đó một mình với căn bếp lớn.
Bà vú già bước tới vẻ mặt hiền từ
" Cô Ái ah, cô cũng đi tắm đi, để đấy vú làm nốt cho "
Ái vui vẻ gật đầu
Lên tới cửa phòng đã nghe thấy tiếng nước chảy, cô đoán ngay anh đang trong nhà tắm.
Cô lười biếng nằm trên giường lướt ipad.
Anh bước ra mái tóc vẫn còn hơi ướt, trên người lại khoác mỗi chiếc áo nhà tắm, dây lại còn buộc hờ nữa chứ.
Ái thấy anh bước ra thì ngước mắt lên nhìn.
Ôi má ơi đây là đang quyến rũ cô hay sao…
Thấy Ái nhìn mình mà không chớp mắt.
Khánh bước lại áp sát cô vào thành giường, ánh mắt gian tà
" Em đây là muốn xơi tái tôi hay sao mà nhìn kiểu đấy hả "
Ái ngại ngùng cúi mặt
" Ai thèm anh cơ chứ "
Khánh nháy mắt
" Tối nay phải dạy bảo lại em mới được "
Ái đỏ mặt đẩy anh ra chạy thẳng vào nhà tắm khóa cửa lại.
Tối đó trên bàn ăn tiếng nói cười vang khắp căn phòng, ăn xong cô nhàn nhã ngồi ôm bé Dâu xem hoạt hình.
Khánh đứng từ xa nhìn hai mẹ con miệng tủm tỉm cười.
Vú già bước đến nhẹ nhàng
" Cậu Khánh để đó tôi gọt hoa quả cho, cậu cứ qua kia ngồi với hai mẹ con "
Khánh nhìn bà cười rồi lại tiếp tục công việc gọt táo.
Anh quay sang hỏi bà
" Sáng cháu có căn dăn mua dâu tây, bà đã bảo nhà bếp mua chưa ạ…? "
Vú già nhìn anh trìu mến
" Cậu dặn tôi nào dám quên, dâu loại được trồng trên đà lạt đây thưa cậu "
Bà đưa tới trước mặt anh một hộp dâu đỏ mọng tươi ngon.
Bà tiếp lời
" Cậu Khánh này, từ ngày bà về chăm sóc cho cậu đây là lần đầu bà thấy cậu vui vẻ như vậy đấy "
Khánh nhìn hai mẹ con Ái đang nô đùa vui vẻ, miệng cười tươi
" Cô ấy là người mà con đã tìm kiếm suốt ba năm qua, giờ con sẽ không để mẹ con cô ấy đi đâu nữa hết "
Vú già vỗ vai anh
" Bà tin cô ấy sẽ hạnh phúc khi ở bên cậu ".