Chương : Căng thẳng tài chính
♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚
Trùng hợp quá.
Lưu Nguyên từ bên ngoài vén rèm tiến vào, ho khan một cái thật mạnh. Anh cầm theo túi tài liệu, cả cơ thể dày đặc khí lạnh cả người phong trần mệt mỏi. Hiển nhiên chuẩn bị tài liệu chạy đến đây đã hao tổn không ít tinh lực của anh, thoạt nhìn trông anh khá mệt nhọc, Lưu Nguyên vừa nhìn thoáng qua bộ dạng của Quý Huyền Nguyệt đã không nhịn được gõ đầu anh một cái: "Ngồi đàng hoàng."
Quý Huyền Nguyệt vừa định chào hỏi với Lưu Nguyên đã phải cười mỉm đẩy Kỷ Cảnh Hiên ra, thành thật ngồi yên trên ghế. Lưu Nguyên lấy một chiếc túi chườm nóng còn nóng hổi từ trong áo bông dày nặng, túi chườm trong suốt còn có thể thấy được lượng nước sóng sánh bên trong.
"Cầm." Lưu Nguyên đưa cho Quý Huyền Nguyệt: "Bảo cậu ra cửa phải cầm theo bên mình rồi, xem lời tôi nói như gió thoảng bên tai phai không?"
"Không phải..." Quý Huyền Nguyệt theo bản năng giải thích: "Em lạnh thì dùng tay Kỷ Cảnh Hiên ủ ấm là được."
Lưu Nguyên lạnh nhạt liếc anh một cái.
Quý Huyền Nguyệt lập tức héo.
Thấy Quý Huyền Nguyệt không nói nữa, Lưu Nguyên mới xoay ngược về sau nói với Kỷ Cảnh Hiên: "Sau khi yêu nhau với Quý Huyền Nguyệt cậu còn học được trò giấu tôi hủy hợp đồng phải không? Học được khá nhiều từ nó ấy nhỉ, gọi điện thoại thì không bắt máy, cố tình tắt máy tôi nên chẳng thể liên hệ được người nào, hai người định hưởng tuần trăng mật rồi để lại sóng gió làng giải trí cho tôi đấy à?"
Vẻ mặt Quý Huyền Nguyệt thảm không nỡ nhìn.
Kỷ Cảnh Hiên còn chưa từng kinh qua sự dạy dỗ của Lưu Nguyên, hiển nhiên không thể đỡ được, khí thế toàn thân hơi héo lại: "... Em..."
"Em cái gì mà em, không phục à? Cả hai đứa cần luyện tập kỹ thuật diễn đều mỗi phút mỗi giây muốn chạy ra ngoài chơi, thử vai xong rồi thì chút nữa tính sổ. Hai người come out làm tôi thức đêm đến nỗi bị con gái chê hói, gạt tôi hủy hợp đồng với show sống còn, lại dùng tiền của mình đền bù tiền vi phạm hợp đồng, xử lý rất gọn gàng nhỉ. Tôi đã mua dao sắc rồi, còn lấy cả dưa hấu thử, nhất định có thể một dao lấy đầu các cậu đấy, yên tâm."
Lưu Nguyên cười dữ tợn xong mới lau qua đầu tóc, lập tức biến đổi sắc mặt, nghiêm chỉnh mỉm cười chào hỏi với Tần Thế: "Ngại quá đạo diễn Tần, tôi đến trễ."
Tần Thế đã chứng kiến hết mọi chuyện: "... Ừ, chờ nhân viên thụ dọn đạo cụ chúng ta sẽ đi liên hoan, chuyện cũng đã thành rồi, để tôi xem trước lịch trình của họ nhé."
"Ngài yên tâm, hai người bọn họ bây giờ đều do tôi quản lý, đến năm sau mới có lịch trình, mà là lịch hẹn đại ngôn chứ không có lịch vào đoàn khác, không ảnh hưởng quay chụp đâu."
Tần Thế lật lật lịch trình, Quý Huyền Nguyệt cũng rướn cổ chuẩn bị nhìn, lại bị Lưu Nguyên mỉm cười ấn vào chỗ: "Ba ngày sau chuẩn bị tham gia tổng duyệt show "Ngôi nhà hạnh phúc" của đài Trái Cây xem như bồi thường nhé. Dù sao tham gia show của người ta các cậu cũng sẽ bận chết, ba ngày nghỉ là nhân từ cuối cùng của tôi dành cho các cậu."
Quý Huyền Nguyệt không đủ tự tin: "Sao... Sao anh không thương lượng với bọn em."
"Mấy người come out có thương lượng với tôi không? Không nhờ tôi thì hot search vẫn còn đứng top đấy nhé, đoàn đội thức đêm triệt hot search cho các cậu, tốn bao nhiêu tiền thì sao?" Lưu Nguyên chỉ chỉ phần trọc giữa đầu mình: "Khi nào nó mọc lại, hai người có thể nghỉ ngơi."
Kỷ Cảnh Hiên: "..."
Em đổi về công ty hiện tại của mình còn kịp không?
Tần Thế lật một lúc mới chọn ra thời gian nghỉ ngơi còn sót trong lịch ra rồi nói: "Giờ này sắp xếp cho tôi một buổi livestream, tôi cho cả ba người cùng nhau livestream luôn, nhớ viết vào đấy."
Ông gấp sổ lịch trình lại, đáng tiếc nói: "Cho bọn họ thời gian ngủ cũng dài quá, có thể sửa lại. Haiz, tuổi trẻ dồi dào tinh lực."
Kỷ Cảnh Hiên cắn răng nhìn người nói dễ hơn làm: "... Đạo diễn Tần không cần quan tâm ạ."
Thấy Tần Thế xem xong lịch rồi, Lưu Nguyên mới thu dọn lại, cất vào túi.
Tay Quý Huyền Nguyệt được chườm ấm kha khá rồi nhưng mu bàn tay vẫn còn hơi lạnh, anh nhẹ nhàng hà hơi. Kỷ Cảnh Hiên nhạy bén phát hiện, hắn dùng lòng bàn tay bao lấy mu bàn tay anh.
Mu bàn tay ấm hơn rồi, Quý Huyền Nguyệt thấy Lưu Nguyên vẫn còn đang thương lượng thù lao công việc đóng phim với Tần Thế mới tựa đầu lên người Kỷ Cảnh Hiên, rầu rĩ không vui cọ cọ cổ hắn, tìm một tư thế thoải mái rồi ngồi yên.
Yêu tinh dính người.
Tâm trạng không tốt toàn thân sẽ dính người.
"Làm sao vậy?"
Quý Huyền Nguyệt chôn đầu trên vai Kỷ Cảnh Hiên, giọng nói buồn buồn, hơi thở thổi lên cần cổ hắn đọng lại thành tầng hơi nước, độ ấm trên da chầm chậm tăng lên, trở nên hồng hào.
"Không muốn làm việc, chỉ muốn nhìn thấy kịch bản mình thích thì diễn luôn, tại sao anh không thể đơn thuần diễn xuất nhỉ?"
"Không muốn đi thì đừng đi, em cũng chỉ muốn viết nhạc thôi." Kỷ Cảnh Hiên nhỏ giọng nói: "Mệt quá thì đừng đi nhé, anh Lưu cũng chỉ muốn trêu anh thôi, ảnh không thể để anh mệt mỏi đâu mà."
"Nói bậy, ổng chỉ muốn kiếm tiền, ổng muốn ép khô giọt máu cuối cùng trên người anh."
Kỷ Cảnh Hiên hôn đỉnh đầu Quý Huyền Nguyệt: "Có vài hoạt động có thể đi có thể không, không đi cũng không sao, anh Lưu sẽ không để anh chịu khổ, em cũng không đâu."
Lưu Nguyên nhẹ nhàng ho một tiếng, thấy hai người nhìn qua mới nghiêm túc nói: "Nhân viên quay phim và đoàn phim đều đã chuẩn bị ăn cơm rồi, hai người còn muốn khoe ân ái à?"
Như cố tình muốn đối nghịch với Lưu Nguyên, Quý Huyền Nguyệt đứng lên còn cố ý nắm lấy cổ tay Kỷ Cảnh Hiên lắc lư trước mặt anh: "Khoe."
Lưu Nguyên vô tình nói: "Bữa cơm này cậu mời."
Quý Huyền Nguyệt tức giận đến mức muốn xoay người đá Lưu Nguyên ngay tại chỗ nhưng lại bị Kỷ Cảnh Hiên giữ chặt, phải nghe Kỷ Cảnh Hiên bảo đảm sẽ chi trả bữa này mới bình tĩnh lại được.
Khoảng chừng người trong đoàn làm phim nối đuôi đông nghịt đến tiệm cơm, quán cũng đã bao sẵn rồi. Tần Thế vốn không thể để Quý Huyền Nguyệt bỏ tiền ra thật, nhưng cũng chẳng nói với anh, để anh đau xót chút tiền ấy.
Tuổi trẻ yêu đương là tuyệt vời nhất.
Đã có người chờ sẵn ở quán ăn, bọn họ vừa lên xe cũng gọi điện trước cho nhà hàng để bắt đầu nấu ăn, lúc đến nơi vừa lúc đồ ăn đã chuẩn bị xong. Tuy hiện tại xem như công khai một nửa rồi nhưng ra ngoài vẫn phải che chắn, Quý Huyền Nguyệt mang mũ đeo khẩu trang, cuối đầu theo sau Lưu Nguyên vào quán.
Quả nhiên lần này vẫn bị paparazzi chụp phải.
Bài viết lên cũng rất nhanh.
《 Quý Huyền Nguyệt ăn cơm cùng Tần Thế, bộ phim tiếp theo nước chảy thành sông 》
《 Thần thoại bất bại Tần Thế suy yếu đến mức bắt đầu dùng Quý Huyền Nguyệt. 》
《 Hóa ra bọn họ cũng ăn cơm cùng Quý Huyền Nguyệt. 》
Bên trong đính kèm bức ảnh mơ hồ khó nhìn, nhưng đủ để nhận ra Quý Huyền Nguyệt.
Nếu người đã quyết định, Tần Thế cũng không đặt nặng bản thảo và hot search, nhanh chóng quyết định phát Weibo trong bữa tiệc.
Tần Thế: Vui vẻ ăn cơm cùng @Quý Huyền Nguyệt @Kỷ Cảnh Hiên, tuy thiếu @Hà Vân Túy nhưng vẫn rất vui rồi, hy vọng hợp tác vui vẻ, tận lực mong chờ.
Một câu ngắn ngủi đến mức khiến người quan tâm kịch bản mới sản xuất của Tần Thế hay ngay cả fan điện ảnh cũng bị dập không thở được.
Đặc biệt là sau khi nghe nói người thử vai có ngôi sao mới làng diễn viên, Vương Thiếu Kha.
[Đậu má không phải chớ, Quý Huyền Nguyệt hả... Tôi đoán đây là hố đen của phim điện ảnh đấy, tiền gì cũng không thu lại nổi.]
[Hahahaha Tần Thế ngớ ngẩn vãi, Kỷ Cảnh Hiên với Quý Huyền Nguyệt, Quý Huyền Nguyệt với Hà Vân Túy... Thật vl... Có biến!]
[Hết chỗ nói rồi, Tần Thế nghĩ gì thế, tôi sẽ không xem cái phim điện ảnh này]
[Chọn diễn viên giỏi chứ đừng chọn diễn viên nổi, bộ dạng ông quỳ liếm lưu lượng xấu vl. Hẳn là bình hoa không có kỹ năng diễn, ọe, đúng là nền giải trí nước nhà]
Tần Thế đăng xong cũng không quan tâm nữa, đến tận khi ra ngoài nhận điện thoại, sắc mặt ông mới đen thấy rõ.
Ông xoa xoa mũi, bất đắc dĩ nói: "Nhãn hàng bỏ vốn và người đầu tư bảo kỹ thuật diễn và độ nổi tiếng của cậu không đủ để bọn họ chi tiền, đều bảo phải xem xét lại, xem chừng là muốn uyển chuyển từ chối đầu tư phim đây. Tuy tiền đầu tư bị mất nhưng không sao đâu nhỉ, tôi có tiền mà."
"Thiếu tiền à." Ánh mắt Kỷ Cảnh Hiên sáng lên.