Chương
Tuy định lực huyền kì dịch cao thâm hơn người thường, nhưng chung quy hắn cũng là nam nhân.
Là nam nhân đối với không thể không có cảm giác, dục vọng ngẩng cao cũng không phải lí trí có thể điều khiển.
Huống chi trận này hắn ở thế hạ phong, bị kích thích dục vọng là hắn chứ không phải lạc ngọc, lạc ngọc cho dù vất vả lấy lòng nhưng không cần nhẫn nại, lại càng không có hạn độ “thua”.
Nhưng hắn cũng không chịu thua. Ít nhất đối với lạc ngọc khiêu khích mà nói, hắn một khi đạt cao trào tương đương với thất bại.
Phụ hoàng nhanh đến cực hạn đi? – lạc ngọc cười đến vui vẻ, sắp thành công khiến hắn thực vui vẻ, cơ hồ khống chế không được độ cóng khóe miệng – trừng phạt này có khiến phụ hoàng hài lòng?
Khuôn mặt tràn đầy ý cười biểu thị lạ ngọc hưng phấn, sau thời gian suy sụp có thể đem huyền kì dịch đánh bại, cỡ nào khoái trá a!
Hắn đương nhiên biết chính mình chiếm ưu thế, cũng hiểu được trận này không công bằng, nhưng,đời luôn như thế không phải sao?
Trên đời chẳng có công bằng, có thể lợi dụng ưu thế trong tay đem đối thủ dồn vào chân tường , chính là thắng lợi!
Bằng không, huyền kì dịch sao có khả năng áp chế được hắn lâu như vậy?
Còn không phải vì địa vị không ngang hàng sao?
Tự hồ ngươi càng vừa lòng a …
Tay huyền kì dịch hướng đến đầu lạc ngọc ấn mạnh , khiến đầu hắn hướng dưới phân thân mình thêm sâu.
Tâm tư lạc ngọc hắn không phải không biết, nhưng nếu kết quả không thay đổi hắn cần gì ủy khuất chính mình.
Đơn giản làm cho bản thân hưởng thụ càng nhiều cũng làm cho tiểu sủng vật khoái hoạt một chút đi.
Đi lên!
Huyền kì dịch một tay nhấc lạc ngọc lên, thô lỗ vói vào y phục lạc ngọc, xả hạ khố chính mình, đem phân thân ngẩng cao đâm vào hậu huyệt ấm áp.
Ô !
Đau đớn đột nhiên truyền đến làm cho thân thể lạc ngọc nháy mắt căng cứng, lập tức mềm nhũn trên nguời huyền kì dịch thở dốc.
Phụ hoàng, ngươi … phạm quy … a…
Lạc ngọc không theo nhanh chóng truy cứu, hắn thật vất vả mới chiếm thượng phong, hắn còn chưa kịp thu hoạch, sao có thể chấm dứt ngang xương vậy?
Phải không? – huyền kì dịch ôm eo lạc ngọc dùng sức đỉnh mạnh vào – ta nói trừng phạt cái miệng nhỏ nhắn của ngươi, không nói là cái nào a … ta hiện tại đối với miệng nhỏ phía dưới hứng thú …
Vừa nói huyền kì dịch vừa ác ý đâm nhanh hơn khiến lạc ngọc thở dốc liên tục.
Này , như thế … hiện tạ vẫn còn đang trừng phạt?
Lạc ngọc đứt quảng hỏi, chủ động lắc lư cái eo mềm mại của mình.
Đương nhiên …
Huyền kì dịch cũng không muốn phá hư tâm tình tiểu sủng vật, vui vẻ đáp.
Vậy là tốt rồi …
Lạc ngọc thở phào nhẹ nhỏm, đôi chân thon dài trắng nõn liền gắt gao ôm trụ huyền kì dịch.
Ta đây cần phải hảo hảo cố gắng …
Lạc ngọc không nhanh không chậm cởi bỏ y phục huyền kì dịch, đem thân thể dán chạt lên, vui vẻ nói.()
————————— Kết thúc chương ———————-