Bách Thảo Chiết

quyển 2 chương 11

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Lúc đầu thì còn khí lực nhúc nhích vài cái, nhưng lúc sau Lạc Ngọc đến thở cũng khó, nằm nhuyễn trên giường.

Trong cơ thể, chân khí ở các yếu huyệt va chạm mãnh liệt, mỗi lần va chạm đều khiến ngực Lạc Ngọc chấn động có cảm giác muốn nôn ra hết lục phủ ngũ tạng.

Độ ctinhs thật sự quá mạnh ngoài sức tưởng tượng của hắn, mới chỉ qua một lúc đã làm cho hắn thống khổ không thôi, từ lúc hắn trở thành nhất lưu cao thủ, đã qua nhiều năm chưa ăn khổ như vậy!

Nếu là hoàng tử bình thường được nuông chiều từ bé sớm đã đau chết , cũng may hắn là dạy dỗ sư trước đây chịu qua không ít đau đớn, để trở thành dạy dỗ sư phải trải qua huấn luyện khắc nghiệt thế nên sức chịu đựng của hắn so với người bình thường cao hơn nhiều.

Dù sức chịu đựng lớn nhưng hiện tại hắn cũng không chịu nổi, đủ thấy độc này có bao nhiêu khủng bố.

Tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến, dần dần rõ ràng, Lạc Ngọc nhãn tình sáng lên, hẳn là Cách Uyên đã trở lại.

Mỹ nhân a! (dạ vâng mẫu thụ có chết cũng háo sắc….)

Đến loại thời điểm này Lạc Ngọc vẫn là không đổi được bản tính, nhìn nam tử phía sau Cách Uyên, Lạc Ngọc nhịn không được tán thưởng một câu nhưng không phải do hắn không muốn thưởng thức nhưng mọt cơn đau chợt đến, Lạc Ngọc thật sự chịu không nổi, liền bất tỉnh.

Minh Nghi tiến vào phòng liền chú ý nam tử nằm trên giường, không khung xương chưa phát triển kia nói cho y biết đối phương chỉ là một thiếu niên, sắc mặt tuy trắng bệch , mồ hôi lạnh ứa ra lại không làm mất đi một phân tao nhã nào, dù thống khổ nhưng lại khiến hắn tăng thêm vài phần như nhược khiến nhân thương tiếc, cũng khó trách Cách Uyên xưa nay vốn là vị thái tử lãnh tĩnh nay vì hắn mà mở ra sầu nhan.

Nhanh chóng bắt mạch, đầu ngón tay truyền đến tiếng kinh mạch mỏng manh nhưng chân khí lại vận động mãnh liệt.

Minh Nghi biến sắc, đau lòng cho vị thiếu niên này, y chỉ là xem mạch tượng đã kinh hãi, vị thiếu niên này sẽ như thế nào thống khổ!

‘Có thể giải không!?’

Cách Uyên cùng Huyền Hoài Cẩn vừa thấy Minh Nghi thu hồi tay liền vội vàng hỏi, thấy mày đối phương nhăn lại bonjhoj liền sợ hãi, sợ hãi nghe được đáp án mà họ không muốn nghe.

‘Có thể….’

Minh Nghi đáp, hai người bên cạnh cũng như trút được gánh nặng, nhìn biểu hiện của họ Minh Nghi khẳng định địa vị thiếu niên trong lòng hai người kia phân lượng thật lớn.

Tuy rằng độc có thể giải trừ nhưng quá trình rất phức tạp phải hơn nữa thời gian phải hơn ngày, đến lúc đó kì nguyện chương hẳn là qua một nửa thời gian.

Nhưng y cũng khồn cự tuyệt, không chỉ vì hai người kia thỉnh cầu mà cũng bởi vì y đối với vị thiếu niên này có hảo cảm.

Giải độc, làm luôn ngay bây giờ đi.

Lấy hòm thuốc từ tiểu tư rút ra một loạt ngân châm, dù sao thời gian trị liệu khá dài, trước tiên phải vì hắn giảm đi đau đớn…..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio