Chu Thiên Như bất giác lên tiếng, Chart Lee liền trả lời theo bản năng: "Trước đó tôi cũng nghe bác gái nói qua, người Tôn Cửu Vi chú ý đến là Bạch Từ Lăng, có điều, trong mắt họ, cô ta chỉ là kẻ lợi dụng mà thôi."
Tốt rồi, khi nãy cô cứ ngỡ, Bạch Từ Lăng và Tôn Cửu Vi có quan hệ đặc biệt, sợ rằng anh ta sẽ ra mặt nói giúp cho Tôn thị, nhưng sự thật chỉ là Tôn Cửu Vi một mình đơn phương, giờ thì cô yên tâm rồi, Tôn thị sẽ bị Bạch thị khai trừ một cách triệt để.
Chart Lee và Chu Thiên Như ở lại Bạch thị nguyên một ngày.
Nhưng đa phần, Chart Lee đều đi dạo vòng quanh tập đoàn, cô không hề thấy anh ta có ý định sẽ ngồi lại nói về chuyện làm ăn với Bạch Hàn Phong.
Hay bởi vì có cô, nên họ trở nên thận trọng, không muốn bàn chuyện làm ăn một cách lộ liễu trước mặt cô.
Nhưng cô thật muốn biết nội dung cuộc họp giữa mấy người trong gia đình nhà họ Bạch với Chart Lee vào sáng nay là gì.
Bạch Hàn Phong đang từ trên phòng làm việc đi xuống đại sảnh, tài xế sau khi được thông báo liền lái xe đỗ trước cửa, Chart Lee và Chu Thiên Như tự giác lên xe, ngồi chờ hắn.
"Tôi có cái này cho cậu xem đây."
Bạch Hàn Phong vừa ngồi ổn định lên xe, Chart Lee đã tươi cười đưa điện thoại cho hắn.
"Từ Lăng, chị biết là em có thể giúp chị mà."
Giọng nói lanh lảnh bất chợt vang lên, Chu Thiên Như bất giác nhìn Chart Lee, anh ta đã quay lại cảnh tượng đó từ lúc nào mà cô không hề hay biết.
Bạch Hàn Phong nhíu mày: "Cô ta định giở trò gì đây?"
Chart Lee cố tình hỏi dò: "Giữa em trai cậu và Tôn Cửu Vi có tình cảm đặc biệt gì à?"
Ánh mắt hắn thoáng qua tia chán ghét: "Không phải tự nhiên mà mẹ tôi nhìn trúng cô ta, năm đó, là cô ta đã gây sự chú ý, về sau thì công khai có cảm tình với Từ Lăng, có điều, lần này, dù cô ta có làm gì đi chăng nữa, tôi tuyệt đối sẽ không thay đổi quyết định."
"Là bởi vì, lần này trùng hợp, ba tôi rót vốn vào hợp tác, vừa hay thế chỗ cho Tôn thị, nên cậu mới đưa ra quyết định này."
"Không phải." Hắn lập tức phủ định, nét mặt tỏ ra nghiêm túc vô đối: "Lần này có sự xuất hiện của Vu Dịch Dương đã thu hút được kha khá nhà đầu tư, chính là thời điểm thuận lợi nhất để vứt bỏ Tôn thị, Bạch thị cũng không phải chịu bất cứ tổn thất nào."
Ngưng một chút, hắn như nhớ ra điều gì đó: "Chart Lee, cậu không quen Vu Dịch Dương sao, hai người làm chung bệnh viện?"
Chart Lee thản nhiên trả lời: "Tôi mới đến làm, chỉ biết sơ sơ, chứ không quen." Chart Lee vừa về nước, làm ở bệnh viện này mới được hai tháng, làm sao có thể quen hết được tất cả các đồng nghiệp.
Hơn nữa, anh ta và Vu Dịch Dương còn làm khác khoa, cho nên, vấn đề làm quen và giao lưu là một hình thức gì đó rất xa vời, có lẽ phải cần thêm thời gian mới có thể làm quen được.
"Có vấn đề gì sao?" Chart Lee quay ra phía sau, quan sát biểu cảm của Bạch Hàn Phong.
Ánh mắt hắn lộ rõ một vẻ tính toán: "Tôi muốn biết giữa anh ta và Chu Kỳ Khiết có quan hệ gì."
Chart Lee hơi nhếch môi: "Vu Dịch Dương là bác sĩ phụ trách điều trị bệnh cho Chu Kiến Văn."
"Còn gì nữa không?"
"Anh ta còn là một bác sĩ khá ưu tú, tôi chi biết có vậy, cậu có muốn tôi tìm hiểu thêm không?"
Nét mặt của hắn ngay lập tức trở nên lạnh tanh: "Không cần, tôi chỉ quan tâm đến mối quan hệ giữa Chu Kỳ Khiết và Vu Dịch Dương."
"Tôi thấy cậu đang lo xa quá thì phải, Chu thị đã không còn, Chu Kỳ Khiết dựa vào đâu mà nhờ vả Vu thị."
Đôi mắt hắn càng trở nên đen sẫm, sâu thẳm: "Chu Kỳ Khiết chắc chắn sẽ lựa thời cơ tốt để trở mình, đề phòng vẫn tốt hơn, biết đâu, bọn họ thật sự hợp tác với nhau, sau lưng hãm hại Bạch thị thì sao."
Chart Lee nhìn thẳng về phía trước, nở vụ cười vu vơ, chuyện làm ăn trên thương trường, anh ta không hiểu biết bằng Bạch Hàn Phong, nên không thể đưa ra lời khuyên cho hắn được: "Cũng đúng, đề phòng vẫn tốt hơn."
Chu Thiên Như ngồi bất động, nhìn ra bên ngoài qua lớp kính.
Không nghĩ rằng, hắn sẽ bàn chuyện công việc với Chart Lee ngay trước mặt cô.
Nhưng chuyện hai người đang nói là như thế nào.
Bản hợp đồng đã có chữ ký kia, đáng ra phải chọc tức Vu thị, khiến họ không còn muốn hợp tác với Bạch thị mới phải.
Tại sao bây giờ lại nhắc đến Vu Dịch Dương, chẳng lẽ cục diện đã thanh đổi, Vu Dịch Dương đã ra mặt hợp tác với Bạch thị.
Và hiện tại, Bạch Hàn Phong đang nghi ngờ anh có âm mưu bởi trước đó, đã gặp anh cùng với Chu Kỳ Khiết nói trò chuyện ở bệnh viện ư?
"Du Du."
Cô thần người, chìm trong suy nghĩ.
Hoàn toàn không nghe thấy thanh âm trầm thấp của Bạch Hàn Phong.
"Du Du."
Thanh âm lúc này của hắn lại trầm thấp hơn, khiến Chart Lee cũng phải bất giác quay lại nhìn.
Chu Thiên Như bấy giờ mới ngờ ngợ nghe thấy, ngơ ngác, luống cuống quay sang nhìn hắn: "Dạ, thiếu gia gọi tôi."
"Cô đang nghĩ gì vậy?"
Cô thoáng giật mình trước câu hỏi đó, vừa rồi mải nghe hai người họ nói chuyện, cô quên mất thực tại mà đắm chìm vào suy nghĩ riêng tư.
"Tôi...không có."
Xe dừng thật đúng lúc, đã đến cổng biệt thự.
Cô liền tự giác bước xuống xe, đây là cơ hội để cô tránh khỏi ánh mắt dò xét kia của hắn.
Bạch Hàn Phong một vẻ không hài lòng, nhìn cô đã bước xuống xe.
Chart Lee nhanh chóng rướn người ra sau, nói với cô: "Cô vào nhà trước đi, tôi có chuyện riêng muốn nói với Hàn Phong."
Bạch Hàn Phong quay ngoắt người, nhìn cô đã đi một mạch vào nhà.
Từ bao giờ mà cô lại nghe lời Chart Lee đến vậy, hắn còn chưa đồng ý nữa mà.
"Chuyện gì?" Bạch Hàn Phong dùng ánh mắt khó chịu nhìn Chart Lee.
Nụ cười của Chart Lee càng đậm hơn: "Cả ngày hôm nay, Du Du đều thẫn thờ như vậy đấy, cô ấy đang nghĩ rằng, tại cô ấy mà Tôn thị bị khai trừ, chắc là đang cảm thấy áy náy."
"Hết chưa?"
Hắn lạnh lùng nhả ra hai.
Lúc này, không buồn nhìn Chart Lee lấy một cái.
Nhưng lời anh ta nói, thật sự có ý nghĩa với hắn.
Chỉ là hắn khó chịu khi anh ta dám ra lệnh cho cô.
Chart Lee phì cười:"Hết rồi." Tâm tư của Bạch Hàn Phong đều bị anh ta nhìn thấu.
~~~
"Tôi chỉ có thể giúp anh đến đây thôi, còn mọi chuyện sau đó, anh hãy tự lo liệu."
Chu Kỳ Khiết không khỏi vui mừng khi nhận được điện thoại của Vu Dịch Dương: "Được, nhưng sau này, khi phải làm việc trực tiếp, vẫn cần đến sự xuất hiện của cậu."
"Tới lúc đó, anh thông báo với tôi là được, trước mắt thì anh và Chu Thiên Như cứ việc cung cấp thông tin những vấn đề cần làm cho tôi, tôi sẽ thay anh giải quyết."
Đột nhiên, nụ cười của Chu Kỳ Khiết vụt tắt, ánh mắt hiện lên một vẻ khó nói: "Cái này." Anh có chút do dự, nhưng Vu Dịch Đương đã đồng ý giúp, anh cũng không thể tiếp tục giấu: "Đã lâu rồi, Thiên Như không có phương tiện liên lạc với chúng tôi."
"Gì cơ, không liên lạc?" Vu Dịch Dương một vẻ bất ngờ.
"Đúng vậy, con bé làm mất điện thoại, tôi chưa có cơ hội để đưa cho nó một cái mới."
Suy ngẫm một chút, anh ta tiếp tục hỏi: "Vậy là, trước giờ, cô ta và anh vẫn luôn làm việc độc lập à?"
Đắn đo vài giây, Chu Kỳ Khiết mới khẽ đáp: "Đúng vậy."
"Tôi biết rồi."
Dứt lời, Vu Dịch Dương liền tắt máy.
Trước đó, anh ta cứ luôn nghĩ, anh em cô cùng nhau lên kế hoạch để đoạt lại Chu thị, hoá ra, mỗi người đi một đường, nhưng vẫn chung một mục đích.
Cho nên, nếu như anh không đề cập đến bản hợp đồng với Chu Kỳ Khiết, có lẽ anh không hề biết có chuyện đó xảy ra, không hề biết cô em gái của anh đã làm những gì.
Ánh mắt Vu Dịch Dương thoáng qua vẻ tính toán, cô gái này mạo hiểm quá, vì anh từ chối giúp đỡ mà cô đã thẳng thừng lấy cái tên của anh để ký vào bản hợp đồng.
Vốn dĩ anh muốn giúp là bởi, anh lo lắng anh em cô sẽ làm điều gì đó quá khích, ảnh hưởng đến Vu thị.
Nào ngờ, trong chuyện này, chỉ có một mình cô đơn phương độc mã thực hiện, vậy tiếp theo cô sẽ làm gì.
Chắc chắn cô chưa biết chuyện anh sẽ ngồi lên ghế cổ đông của Bạch thị, quanh minh chính đại cùng làm việc với Bạch thị trong dự án lần này, nhưng hoàn toàn không phải đối tác hợp tác, mà chỉ dựa trên vai trò là một cổ đông lớn, rót vốn đầu tư vào dự án..