Trải qua một lễ Giáng Sinh đầy kịch tính dù vui hay buồn , chúng nó đều phải trở lại quỹ đạo vốn có. Vẫn là cái đứa đi học trể , nó phi như bay tới lớp , miệng không ngừng cầu mong cô chưa vào lớp.
Và thật may mắn, mọi chuyện diễn ra đúng như điều nó mong muốn. Bản thân đang tự ình may mắn , một cái lí do "khiến" con bé có thể vui đột ngột bị tắt ngấm ! Khi mà thằng Kenz đang đứng lù lù trước mặt , chắn đường nó.
-Sao tối hôm qua cậu không tới ? Có biết là tớ đợi không ?
Câu nói đầy ám muội của thàng Keny khiến chúng nó , mỗi đứa một suy nghỉ , nhưng đa phần là đen tối. Điển hình là thằng Yan .
-Ô, hai đứa này , sáng sớm đóng phim tình cảm rồi.
Ôi thôi rồi ! Bản thân đã không muốn nhắc tới mà thằng Kenz lại không tha ! Đã vậy lại thêm thằng Yan chó ấy " xát muối " . Nó chỉ muốn hét lên , hét vào cái bản mặt ngây thơ vô số tội của thằng Kenz mà nói:
-Tối hôm qua là tôi muốn tặng quà Giáng Sinh cho cậu , muốn tỏ tình với cậu. Nhưng khi qua nhà cậu lại thấy cậu tỏ tình với người khác. Tôi không phải là loại người nói không làm...
Nhưng ước mơ chỉ là mơ ước! Nó làm gì đủ can đảm để mà hét lên như vậy.Hành động với suy nghĩ thường xa nhau lắm !!!! Cả một đêm hôm qua , nó đã tự dặn lòng là không đc khóc. Mặc dù đây là lần đầu tiên bị thất tình. Bản thân nó luôn cố tỏ ra mình mạnh mẽ , nó không khóc và hơn hết là không muốn đạp đổ cái tình bạn vốn đẹp đẽ giữa nó và thằng Kenz.
Nó lắc đầu nguầy nguậy , xua tan những cái suy nghỉ của tối hôm qua đang hiện về! Và cái lắc đầu ấy càng khiến những đứa còn lại trở nên khó hiểu và tò mò hơn. Nó lúng túng không biết nói sao những cặp mắt nhìn mình đầy mong đợi kia. Thật sự lúc này , nó chỉ muốn đào hố chui xuống đất !
Nhưng thật may mắn là cô đã vào lớp , khiến chúng nó giải tán . Vừa tạm biệt đc cái rắc rối kia thì cái rắc rối khác lại ập đến !!!
Nó cứ đứng yên tại chỗ , không hề có ý định bước tiếp khi ánh mắt nó hướng đến chỗ ngồi , chợt đụng phải ánh mắt của thằng Bi đang nhìn mình. Ngập ngừng một hồi , nó quyết định qua chỗ kế cái Sam mà ngồi. Cái Ty vẫn chưa đi học nên cái chỗ ấy vẫn còn trống. Nhưng đây chỉ là biện pháp tạm thời , nó không thể cứ mãi trốn tránh như vậy đc ! Đúng là khi bản thân bị tổn thương mới hiểu nó đau đớn như thế nào . Tối hôm ấy nó đối xử như thế nào thì nó đã "lãnh đủ" thế ấy . Cái này có đc gọi là trời phạt không nhỉ ?
Ngồi học mà cứ thỉnh thoảng là thấy vài ánh mắt hết nhìn thằng Bi lại nhìn nó. Nhăn mặt , khó chịu một lúc nó lại tiếp tục ngủ. Thằng Bi như trở lại với trạng thái ngày nào . Nhìn hắn không quan tâm đến mọi thứ xung quanh và luôn im lặng khiến cảm giác tội lỗi trong con bé lại dâng cao ! Cứ nghỉ hắn cũng xem tất cả là trò chơi , không ngờ nhìn hắn bây giờ hụt hẫng như thế ! Đúng là rắc rối !
Trong đầu thằng Bi lúc này cứ ong ong , có lẽ là do tối hôm qua uống nhiều quá. Câu nói của thằng Kenz khi nãy thật khiến hắn khó chịu. Càng khó chịu hơn khi thấy nó lảng tránh hắn. Đúng là hắn "ngộ nhận" nhiều quá rồi !
Đến tiết là tiết cô chủ nhiệm - Dung mama, nó đành phải ôm cặp vở , lết xác qua ngồi với thằng Bi. Không khí gượng gạo bao trùm lên cả đứa khiến nó cứ thấy bứt rứt ,khó chịu . Trước mặt thì thằng Kenz và Hân đang vui vẻ làm bài. Bên phải là cái bức tường chi chít những chữ kí của lũ học sinh nghịch ngợm. Bên trái là một thằng tự kỉ ! Sau lưng là con bạn thân đang vẽ bậy lên bàn.
-Quỳnh My .
Nghe gọi tên , nó giật bắn mình , lật đật chỉnh lại tư thế ngồi ngay ngắn . Mắt mở to đầy ngác nhiên hướng lên bục giảng , tự hỏi bản thân làm gì sai sao ?
-Dạ?
-Chiều nay e nhớ đi học thể dục . Xin thầy vào lớp ! Nếu như không muốn ở lại lớp thì nhớ đi học đúng giờ ! - cô nhìn nó phán chắc nịch.
-Dạ.
Nó gật đầu , đáp một cách ủ rũ. Thảm thật rồi !!!
Nó rất không hẳn là ghét môn thể dục. Mà là ghét thầy dạy thể dục !
Thầy Tuấn - Giáo viên dạy thể dục lớp nó . Khi mà nó chia sẻ với mấy chị lớp trên thầy ấy dạy thể dục thì nó đồng loạt những câu như :
- Số em xuii !!!!
- Chết em rồi ! Coi chừng ấy , thầy ấy " " !?
Ấn tượng đầu tiên đã không tốt nhưng nó vẫn cố gắng đi học để xem sao . Và kết quả ngày đầu tiên là trời mưa khá to . Nó và Sam , Ty tới trễ phút . Thế là ổng hạnh họe tụi nó . Bắt tụi nó đứng hết tiết . Trong khi trời mưa như vầy , có đi học cũng chỉ ngồi chơi , và vô lí hơn đứa đi trễ hơn tụi nó thì đc vô lớp !!! Thế là trong một giây phút anh hùng , nó đã bỏ về mà không thèm nói tiếng nào !!!! Và từ đó nó không "cúp" thì cũng ở nhà ngủ ... cũng chẳng thèm gửi giấy xin phép gì hết . Tai hại là giờ đây nó mếu máo , làm sao mà mở miệng xin thầy vào lớp đc chứ ????