Tối hôm ấy , ai nấy cũng đều online , cập nhập facebook , ríu rít dặn dò nhau mang đầy đủ đồ dùng cho chuyến đi ngày mai... Thật may mắn cho nó là nhà trường tổ chức đi chơi vào thứ tư - ngày mà nó không phải đi làm . Nó chẳng muốn mới lần đầu đi làm mà để lại ấn tượng xấu cho người khác . Xin nghỉ làm với lí do đi chơi thì nghe thật nực cười !!
Vừa mua đồ xong , ai về nhày nấy thì nó đã online ngay lập tức và chủ động nói chuyện với thằng Bi !!? Với mục đích duy nhất , nhờ thằng Bi chụp hình Mập và gửi cho nó !!!
Chính bản thân thằng Bi cũng không ngờ Su lại thích mèo tới vậy . Bình thường , con bé sẽ chẳng bao giờ nói chuyện với thằng Bi . Mà cho dù có nói thì cũng toàn móc mỉa hắn...
Sau khi đợi thằng Bi gửi hình xong xuôi , vừa offline xong , điện thoại con bé lại rung è è .
- Gì ?
- Sao tự dưng lại out thế ? Tôi chưa nói xong mà ! Em có định nuôi mèo không ?
-Ừm thì...cũng có . Nhưng nuôi một thời gian thì có con bỏ đi , có con bị bắt ... Nên anh phải nuôi Mập thật tốt biết không ?
Nó chậm rãi kể cho thằng Bi. Đây là lần đầu nó nói chuyện tương đối "nhẹ nhàng" với thằng Bi , không hề đốp chát như mọi lần .
Vừa nói , nó vừa tranh thủ soạn những đồ dùng cần thiết cho chuyến đi ngày mai mà không hề hay biết phía bên kia đầu dây , thằng con trai đang nở nụ cười đầy nham hiểm...
- Rất tiếc , anh và con Kiki đều không thích mèo . Suốt ngày chỉ biết cào cào . Tôi chuẩn bị mang nó đem bán đây . Bye em ...
Nói xong thằng Bi cúp máy ngay chẳng để con bé kịp nói gì! Nó đơ mặt khi nghe thằng Bi nói đem bán chú mèo ấy , bán đi đâu , vô mấy quán nhậu à ?!
Nó liên tục gọi cho thằng Bi , nhưng chuông reo mãi cũng chả ai bắt máy . Tại sao hắn lại nỡ đem bán một con mèo dễ thương như vậy chứ ! Gọi không được , nó lại chuyển sang nhắn tin . Cứ thế phút nhắn một tin , mặc cho hắn chẳng trả lời...
" Này, anh đùa à ! Sao lại đem bán ? "
"Sao không trả lời ? Anh làm thật à ? Đừng có "trọng chó khinh mèo" thế chứ ! Cần gì phải đem bán hả ?"
Nó sốt ruột khi thằng Bi chẳng hề trả lời bất kì tinnhắn nào của mình . Thà là bản thân nó không thấy , không biết thằng Bi làm gì, làm sao mà nó nỡ nhìn con mèo dễ thương ấy bị bán đi chứ ???
Cứ thế năm phút nó lại nhắn một tin mặc cho thằng Bivẫn im thin thít và chính bản thân nó cũng không biết mình đang nhắn gì ?
Nó lóc cóc mở cái tủ lạnh , lấy chai nước suối tu ừngực !!! Tên thối tha ấy vẫn không trả lời ! Không lẽ hắn đem bán con mèo ấy thậtrồi !?
-Soạn đồ xong hết chưa con ? Mai có cầndì đưa đi không ?
Đang suy nghĩ vẩn vơ nó lại bị câu hỏi của dì làm giậtmình, rồi tiếp theo đó lại là tiếng chuông cửa .
Lon ton chạy ra mở cửa , nó lại chẳng thấy ai . Mặccho tóc tai bù xù như cái tổ quạ , nó vẫn cố rướn người ra ngoài nhìn dọc hànhlang tìm kiếm kẻ vừa mới bấm chuông … Vì là chung cư nên tình trạng bị con nítphá chuông rất hiếm khi xảy ra .Định bụng bỏ vào nhà nó lại phát hiện ra mộtcái hộp quà khá lớn để ở một góc gần cánh cửa . Chẳng biết của nhưng do tò mònó cũng mở ra . Dù gì hộp quà cũng chẳng đc bọc gói kĩ càng gì , chỉ đậy hờ cáinắp hộp lại thôi …
-Aaaa !!! Mập ?!
Nó trợn to mắt nhìn con mèo béo ú đang nằm cuộn tròn trong hộp quà . Cái dáng lùn chiều à dài chiều ngang của chú mèo khiến cáiSu không nhầm kẫn đi đâu đc . Quá phấn khích , con bé chẳng hề suy nghĩ lí dotại sao chú mèo lại có mặt ở đây , nó liền bế chú mèo vào lòng mình . Mập banđầu còn hơi lạ lẫm , cứ cào cào vào người nó . Nhưng chỉ một lúc là im thinthít cho nó vuốt ve . Chợt nhìn thấy một m,ảnh giấy nhỏ bên trong hộp , nónhanh chóng mở ra xem , đập vào mắt nó là dòng chữ vô cùng vội vàng và khá quen thuộc !!!
“ Tôi bán Mập cho em . Hãy nhớ lấy lời hứa của mình . Mai h tôi qua đón em !! “
Nó đơ mặt , không biết bản thân đã hứa gì với thằng Bi. Suy nghĩ một hồi , nó liền lấy cái điện thoại trong túi ra , xem lại nhữngtin nhắn mà mình đã gừi ban nãy . Linh tính mách bảo nó có chuyện gì không ổn ởđây !!!
“ Ê , chỉ cần anh không bán , muốn gìtôi cũng đồng ý “
Cái tin nhắn cuối cùng khiến nó đứng hình toàn tập ….Đúng thật là trong cái khó , ló cái ngu mà . Lần này nó tự nộp mình cho quỷ dữthật rồi !!!
Nó nhăn mặt , ôm lấy hộp quà cùng con mèo bước vào nhà trước con mắt ngạc nhiên của dì .
- Dì ơi , nuôi Mập nha dì ! Mình mà không nuôi nó là nó bị bán làm thịt ngay và luôn ấy !!!
Nó mếu máo giơ con mèo ra trước mặt dì . Con mèo cũngtrưng nguyên một bộ mặt ngây thơ vô tội , khẽ kêu ngao một tiếng như đang lấy lòng dì vậy …
- Dì không có cấm . Nhưng sáng nào dì cũng đi làm , conđi học . Để nó đói thì tội nghiệp…
- Con sẽ để đồ ăn sẵn cho nó …
Và thế là con mèo chính thức là của nó ! Vừa đi nó vừacười toe toét , ẵm con mèo béo ú trên tay lên phòng . Có lẽ con mèo cũng nhậnra nơi ở mới của mình khác với xưa nên cứ đảo đi đảo lại vài vòng trong phòng .Song lại nhảy phắt lên giường cào cào mấy con gấu bông được vbứt lộn xộn trêngiường … Nghịch phá chán chê , con mèo lại cuộn tròn , nằm ngoan ngoãn trên đùi nó , cái đuôi ngoe nguẩy .
Sau khi bóng dáng dàng cái Su ôm con mèo khuất sau cánh cửa thằng Bi mới bình thản ra về . Chưa bao giờ , hắn phải tốn công sứcvới một đứa con gái nhiều như vậy . Từ hôm hắn biết cái Su thích mèo , hắn đãphải năn nỉ mẹ mình để có thể đem con mèo tặng nó . Lần này hắn quyết tâm phảikhiến cái Su sập bẫy , nhưng tất cả những thứ hắn làm cho nó không hề pha chút giả dối !!!
Có lẽ Rie nói đúng . Dạo này hắn có vẻ…vớ vẩn hơn trước !!!