Nghe câu nói mang thanh âm đượm buồn như thế của cậu Luyên Luyên nhanh chóng an ủi cậu
Nhưng càng ăn ủi cậu càng đau khổ khiến cho Luyên Luyên không chịu được mà nói kế hoạch của họ cho cậu nghe
Luyên Luyên:"Trước khi đưa cậu tới đây, họ có nói một kế hoạch cho rớ nghe"
Luyên Luyên:"Chính là họ muốn đơn thân độc mã đưa ả ta vào trong tỳ, và để thực hiện điều đó họ buộc phải đem cậu tới đây, vì muốn bảo vệ cậu"
Luyên Luyên:"Hiện tại Liên Hoa đó điên nặng rồi, nếu ả gặp cậu thì sẽ cho người bắn cậu chết, bệnh viện cũng thế, nhưng họ đã đi đàm phán nên mới bảo vệ được cậu"
Gia Nhi nghe cô nói mà đáp lại
Gia Nhi:"Sao ngay từ đầu cậu không nói cho tớ biết sớm chứ"
Luyên Luyên nhanh chóng trả lời lại rằng
Luyên Luyên:"Chính vì sợ cậu đi nói rõ mọi chuyện và vô tình gặp ả ta, ả ta sẽ giết cậu ngay, và tớ không thể để điều đó xảy ra với cậu được"
Nghe cô nói thế Gia Nhi phần nào hiểu được những gì họ đang làm, nhưng lại nhịn không được mà nói
Gia Nhi:"Vậy tớ cùng tham gia với họ có được không"
Luyên Luyên:"Cậu có biết điều ngu ngốc mà cậu thốt ra nó rất nguy hiểm không"
Gia Nhi:"Tớ biết chứ, chính vì không muốn như thế nên tớ mới muốn cùng họ đấy"
Luyên Luyên khổ não lắc đầu của mình mà nói
Luyên Luyên:"Sao mình lại có một người bạn cứng đầu như thế này cơ chứ haizz"
Rồi Luyên Luyên lấy điện thoại mình ra, vào nhóm chat kín nặc danh mà bắt đầu nói chuyện cùng họ
Luyên Luyên:"Có món quà dành tặng các cậu đây này"
Tử Nhạn:"Quà gì cơ"
Không giải thích nhiều Luyên Luyên đưa điện thoại cho cậu mà nói
Luyên Luyên:"Đây, các chồng của cậu điều đang ở bên trong đấy, vào trong mà tha hồ nhắn tin đi"
Gia Nhi ban đầu đứng hình vài giây rồi nhận lấy điện thoại từ Luyên Luyên, nhắn dòng tin nhắn gửi cho họ
Gia Nhi:"Các anh khoẻ không, em Gia Nhi đây"
Đọc xong dòng tin nhắn họ nhanh chóng lập tức đáp lại trong niềm vui nhẹ nhàng
Tử Liêm:"Bọn anh khoẻ lắm, còn em thì như thế nào rồi, có ăn uống đủ không đó"
Gia Nhi cười ngốc nhắn tin:"Có, ăn rất tốt, rất nhiều"
Gia Nhi:"Hiện tại các anh như thế nào rồi?"
Ngọc Sương:"Chuẩn bị đâm đơn lên toà để kiện ả ta, nhưng bọn anh cần tìm đầy đủ chứng cứ ả uy hϊế͙p͙ và có ý định hại em đã"
Gia Nhi nhanh chóng nói:"Vậy tạo sao tài khoản của em được các anh chuyển tiền vào nhiều thế"
Nhạn Điệp:"À cứ giữ lấy mà xài, coi như tiền hồi môn và cưới hỏi luôn"
Gia Nhi đỏ mặt tắt máy luôn mà cuộn tròn trong chăn xấu hổ
Luyên Luyên nhìn thấy thế mà nội tâm:"Ôi cẩu lượng phân phát ngon vãi"
Tiếp đó cô lên nhắn:"Chúng bay đã làm gì mà Gia Nhi của bà xấu hổ vậy hả"
Thiên Dạ:"Ơ, ai biết gì đâu:)), mà em ấy đỏ mặt thật hả"
Cô không nói gì mà chặn luôn bọn nó, thoát ra mà nội tâm
Luyên Luyên:"Muốn cưới Gia Nhi, thụ của bà thì phải bước qua xác bà trước"
Tiếp đó nhìn cậu nói
Luyên Luyên:"Này ăn cơm thôi, được giải đáp thắc mắc rồi"
Gia Nhi gật đầu cười nói
Gia Nhi:"Ừm.....tớ ra ăn đây, nhưng cậu không được cười đấy nha", nói xong Gia Nhi đi ra với bộ mặt đỏ ửng xấu hổ khiến cô không những không cười nổi mà còn khiến cô lạnh lùng hơn và nghĩ đủ mọi cách không gả cậu cho họ được
Gia Nhi nhìn cô nói
Gia Nhi:"Này cậu bị sao vậy, nãy giờ sao tớ nói mà cậu không trả lời tớ vậy"
Luyên Luyên:"Ầy đâu có đâu, tại tớ đang nghĩ cách giúp mấy người gương vỡ lại lành thôi mà", nhưng nội tâm
Luyên Luyên:"Muốn gương vỡ lại lành ư, không đâu mấy người phải vượt qua thử thách tôi đưa ra thì Gia Nhi mới gả được cho mấy người"