Beta:Minh Nguyệt
Cố Tiếu vươn tay, lau đi tro bụi trên mặt cô bởi vì vừa rồi tránh né nên không cẩn thận cọ phải, sau đó nói: “Ừm, là ta.”
Thanh âm hắn ôn nhu cực kỳ, tâm của Quý Lạc cũng mềm đến rối tinh rối mù, đây xem như là phần thưởng cho cô sao? Thật không chân thật.
“Thật là chàng sao?”
Cố Tiếu nhìn bộ dáng rõ ràng không tin của cô, không có trả lời, mà trực tiếp dùng hành động chứng minh, hắn một tay ôm Quý Lạc vào trong ngực: “Đúng vậy, ta đã trở lại.”
Bọn họ ân ái còn chưa được vài phút, thì người ở phía dưới đã bắt đầu ồn ào, “Bọn họ là đồng bọn của nhau, phải giết chết hết cả hai.”
Cố Tiếu buông Quý Lạc ra, ánh mắt mang theo sát ý, hắn không có nhìn lầm, vừa rồi những người ở nơi này, tựa hồ đều muốn giết Quý Lạc.
Hắn cầm tay Quý Lạc, sau đó nói: “Ta là Thư Ninh.”
Hai cùng nhau thả người rồi nhảy xuống, vững vàng chạm đất, trên tay Cố Tiếu hiện lên một đoàn ánh sáng màu lam, hắn lại nói một câu: “Nhưng hiện tại, ta là Cố Tiếu.”
Nói xong, ánh sáng màu lam trong tay liền đánh úp về người vừa mới mở miệng kia, ánh sáng màu lam tiếp xúc đến ngực hắn, ngực giống như là bị axít với cường độ lớn ăn mòn, trực tiếp phá một cái động lớn, người nọ cúi đầu, sau khi nhìn thấy thân hình bị tàn phá của bản thân, mặt đầy hoảng sợ mà bỗng chọc mù hai mắt của mình, sau đó ầm ầm ngã xuống đất.
Ánh mắt hắn đảo qua những người khác, những người đó vốn dĩ còn kiêu ngạo mà muốn giết bọn họ đều lui lại về phía sau một bước, vẻ âm trầm thị huyết trên mặt hắn làm bọn họ run như cầy sấy.
“Còn…… Ai nữa không?”
Hắn nói hết lời, tầm mắt liền rơi xuống trên người Lâm Hiên, Lâm Hiên theo bản năng mà cảnh giác, hắn biết rõ, mục tiêu của người này chính là hắn.
“Anh…… Anh không được giết tôi, tôi là bạn trai cũ của Quý Lạc.”
Bạn trai cũ? Vốn muốn cho hắn chết thống khoái nhưng hiện tại trong lòng Cố Tiếu khó chịu, nên hắn cười lạnh nói: “Vậy liền như anh mong muốn, tôi không giết anh.”
Vì ở chỗ trên đã nói là hiện giờ anh sẽ là Cố Tiếu nên ta sẽ chuyển xưng hô theo kỉu hiện đại nhé~
Hắn nâng tay lên, nhắm ngay phương hướng bên kia tường, mà bên kia tường, còn có một đoàn tang thi đang có ý đồ phá tường để đột nhập.
Không tốt, trong lòng mọi người tức khắc luống cuống, Lâm Hiên cũng luống cuống, vội vàng kinh hô: “Anh muốn làm gì?”
Trả lời hắn chính là thanh âm ầm ầm ngã xuống đất của bức tường, tang thi thấy được lối vào, một đám liền ngao ngao mà tiến vào, nhìn thấy người sống ở phía trước, liền vô cùng gấp gáp.
Cố Tiếu ôm chặt eo Quý Lạc, nói với bọn họ: “Người cư xử tùy hứng cuối cùng cũng phải trả giá đại giới.”
Nói xong thân hình hai người bọn họ bỗng chợt lóe, liền rơi xuống ban công trên lầu.
Những người đó sẽ không bay, mà trước mặt lại đều là tang thi, một đám vội trốn lên xe, nhưng mà trật tự đã bị quấy rầy, việc này làm cho rất nhiều người đều xô xô đẩy đẩy, ai cũng không chịu nhường ai.
Một đám người khá mập mạp bị vài người đẩy ra, lại nhìn thấy Lâm Hiên ở bên cạnh cũng có ý đồ muốn lên xe, tức khắc liền tức giận, hắn trực tiếp đánh một quyền qua, bởi vì có dị năng, nên một quyền này liền làm Lâm Hiên trực tiếp phun một ngụm máu ra.
Người nọ còn mắng ác liệt: “Mụ nội nó, nếu không phải do tiểu tử cậu mà phải gặp nhiều chuyện thị phi như vậy, thì lão tử đã sớm rời khỏi đây rồi.”
“Đúng vậy, không sai, người này chính là tai tinh, rước lấy nhiều tai họa như vậy, nên để cho hắn bị tang thi ăn mới được.”
Người thu hút nhiều tai họa~
Hướng Vi thấy không ổn liền muốn chạy, mới chạy được một bước thì đã bị người khác bắt lại, “Cô gái này là một cặp với hắn, không thể để cho cô ta đi, các người cứ lên xe trước đi, tôi sẽ theo sau, tôi muốn đem bọn họ cho tang thi.”
Đầu sỏ gây tội tìm đến, hiện trường lại không hề hỗn loạn, một đám lên xe, mà tráng hán kia trực tiếp một tay một cái đi phía trước ném, ném xong cũng liền lên xe, mấy chục chiếc xe dương trần mà đi.
Tang thi càng ngày càng đến gần, bởi vì Lâm Hiên ném tất cả kỹ năng ra, hơn nữa dị năng tiêu hao quá nhiều, thân thể hắn cũng có chút hư không.