Beta:Minh Nguyệt
.......
Khi rảnh rỗi, Quý Lạc sẽ luyện trù nghệ ở nhà, đương nhiên những món cô làm cô cũng chưa từng thử một miếng.
Dù sao thì vẻ ngoài của nó thật sự không phù hợp với thẩm mỹ của cô.
Cô nghe nói thứ bảy là sinh nhật của Sở Chu, cơ hội để cô biểu hiện đã tới rồi.
Làm bánh kem, tự mình làm, cũng đủ thành ý rồi.
Vì thế cô liền mời một người Pháp nghe nói là thợ chuyên làm bánh tới dạy cô.
Sau vài ngày học tập, cuối cùng Quý Lạc cũng có thể làm được một chiếc bánh ra hình ra dạng.
Cô không tin Sở Chu sẽ ném bánh của cô trước mặt nhiều người?
Sáng thứ bảy, Quý Lạc liền dậy thật sớm rồi ngồi mày mò ở trong phòng bếp, mẹ Quý nhìn cô dùng hết chai lọ vại bình cuối cùng nhịn không được liền muốn đi tới giúp cô, đều bị Quý Lạc từ chối bằng lời lẽ chính đáng, mỹ danh rằng phải tự tay làm mới có tâm ý.
Mẹ Quý một bên cảm thấy yên tâm một bên lại thấy đau xót trong lòng.
Con gái nhà mình, lớn tới từng này cũng chưa từng thấy nó tự mình nấu cơm cho mình ăn, hiện giờ lại vì một người đàn ông mà thay đổi lớn như vậy.
Sau khi làm xong, Quý Lạc còn tự mình viết vài chữ ở phía trên, sau đó cẩn thận đóng gói lại.
Sở Chu mở tiệc sinh nhật mời cũng không nhiều người, chỉ có một ít bạn bè ở bên ngoài cùng thân thích trong nhà đến dự mà thôi, nhưng cũng có chút sinh ý trong sân người.
Bởi vì vườn hoa trong nhà rất lớn, cho nên mẹ Sở liền tổ chức tiệc tại trong vườn hoa, vừa ngắm hoa lại vừa nói chuyện phiếm, cũng có thể xem là một chuyện thú vị.
Thời điểm Quý Lạc xuất hiện, nháy mắt liền hấp dẫn phần lớn ánh mắt, hôm nay cô lựa chọn một bộ váy dài hở lưng, nhìn từ đằng trước thì thấy ưu nhã hào phóng, nhưng một nửa phần lưng phía sau lại như ẩn như hiện, hơn nữa lưng cô lại trắng nõn như ngọc, khi đi tới liền lập tức hấp dẫn phần lớn ánh mắt của mọi người.
Cô cao ngạo lãnh đạm cũng khiến cho trong lòng rất nhiều người đàn ông ở đây có chút ngo ngoe rục rịch, thậm chĩ nghĩ chờ một lát có nên đi tìm hiểu đây là thiên kim nhà ai hay không.
Quý Lạc trực tiếp bỏ qua những ánh mắt đó, đi về phía Sở Chu, hôm nay Sở Chu thay đổi phong cách bình thường, hắn mặc một bộ tây trang màu đen, bộ quần áo làm nổi bật lên dáng người cao gầy của hắn, hơn nữa khí chất trong trẻo lạnh lùng quanh thân hắn, liền hấp dẫn một vài tiểu thư thế gia đang vây xung quanh hắn.
Mấy người kia nhìn thấy Quý Lạc trông lạ mặt, có thể là con gái của nhà đang hợp tác với Sở Chu.
Tuy rằng Sở Chu không mấy vui vẻ, nhưng rõ ràng thái độ đối xử với cô thì tốt hơn nhiều.
Quý Lạc trực tiếp giẫm giày cao gót bước qua.
Vốn dĩ Sở Chu đang muốn rời đi, nhưng nhìn thấy Quý Lạc đi tới, trong lòng càng thấy phiền phức.
Thấy trên tay cô còn cầm theo một hộp đồ, bước chân hơi dừng lại một chút, không biết vì sao bỗng nhiên nhớ lại bình canh ngày hôm đấy.
Cô đi đường giống như mang theo gió, những cô gái khác đều không tự giác mà nhường đường cho cô.
“Sở Chu, quà của cậu.”
Cô đặt bánh kem lên trên bàn, sau đó liền mở ra.
Khiến người khác chú ý không phải là hình dáng của chiếc bánh kem, mà là dòng chữ liêu xiêu vặn vẹo ở chính giữa bánh kem.
TO: Sở Chu đẹp trai nhất, chúc cậu sinh nhật vui vẻ!
Dòng chữ thảm không nỡ nhìn, lại khiến cho Sở Chu thấy ngứa ngáy trong lòng, giống như có một vài con kiến nhỏ đang bò tới bò lui trong đó.
Có một cô gái đứng bên cạnh nhìn không nổi nữa, liền nói một cách châm chọc mỉa mai: “Tôi lớn tới từng này rồi nhưng cũng chưa bao giờ nhìn thấy một chiếc bánh kem xấu như vậy.”
Cô gái vừa nói hết lời, những người khác cũng cười theo.
Quý Lạc không thèm để ý chút nào, chỉ nhàn nhạt nói: “Loại người như tôi chú trọng nhất chính là người phát triển đầy đủ hết đức trí mỹ, các người không biết thưởng thức cũng đúng, dù sao thì không phải mỗi người cũng giống như tôi, luôn coi trọng trí tuệ và vẻ đẹp.”
“Cô nói vậy là có ý gì?”
Cô gái kia lớn như vậy rồi có lẽ chưa từng bị người khác châm chọc như vậy, nên có chút thẹn quá thành giận.
“Cô nói thế nào thì liền như thế thôi, hơn nữa......”
Biểu tình của Quý Lạc mang theo chút vô tội, “Váy của cô bị rớt rồi.”
Lời này cô không có nói đùa, vốn dĩ cô gái kia mặc một chiếc váy cúp ngực ngắn, giờ phút này phần bộ ngực đã có xu hướng rớt xuống dưới, chỉ cần nhìn về phía đấy, thì liền có thể thấy được một mảng trắng bóng.
Cô ta cúi đầu nhìn xuống, nháy mắt liền hoa dung thất sắc, lấy tay che lại chỗ đó, bỏ chạy không màng hình tượng.
Hoa dung thất sắc: Khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt sợ hãi
.
[TG] Chương : Thì ra là bệnh kiều ( )
.........
“Thế nào? Thích không?”
Quý Lạc nhìn Sở Chu ở bên cạnh đang thất thần nhìn chằm chằm bánh kem.
“Cảm ơn.”
Hắn phục hồi tinh thần lại, ngữ khí lễ phép mà lại xa cách, phảng phất như Quý Lạc chỉ là một người bình thường.
Cậu muốn kéo khoảng cách xa với tớ, nhưng tớ thì không!
Cô ra vẻ nói giỡn mà nói: “Tớ ngoan như vậy, không bằng khen thưởng tớ bằng một nụ hôn?”
Không bằng khen thưởng cậu bằng một nụ hôn?
Một câu, lại khiến cho suy nghĩ của Sở Chu bay xa, cô ở trong mơ cũng nói như vậy, hắn nhìn Quý Lạc, nháy mắt bỗng cảm giác hai người như hợp lại thành một, hắn có chút không rõ bản thân có phải đang nằm mơ hay không.
“Được......”
Giọng nói hắn vừa nhẹ vừa nhu hòa, cảm giác có chút mơ hồ, giống như từ một chỗ rất xa thổi đến.
Ngay sau đó, môi hắn liền bắt đầu lại gần.
Quý Lạc nở một nụ cười đắc ý, giây tiếp theo liền ngăn lại động tác của hắn.
“Tớ chỉ đùa một chút mà thôi.”
Lời nói của cô lập tức khiến cho Sở Chu tỉnh táo lại, đây cũng không phải là cảnh trong mơ, cô gái đang cười giống như hồ ly trước mặt này, cũng không phải là người ở cảnh trong mơ chỉ thuộc về hắn.
Cô còn có Thạch Cảnh.
Mặt Sở Chu lập tức đen lại, đi qua Quý Lạc rồi rời đi, bước chân hắn rất nhanh, dường như không muốn lại ở cùng Quý Lạc thêm một giây.
Hắn trực tiếp đi tới nhà vệ sinh.
Mở vòi nước ra, gỡ mắt kính xuống, hắn vốc nước lạnh lên mặt mình.
Người đàn ông trong gương, vừa chán nản vừa mờ mịt.
Đây là hắn sao?
Chẳng lẽ hắn thật sự muốn ngã xuống cái hố kia một lần nữa sao?
Trong đầu Sở Chu nhiều lần xuất hiện gương mặt của Quý Lạc, khi nhìn vào gương, bên trên cũng hiện ra mặt cô.
Thời điểm cô cười, thời điểm cô chật vật.
Không được xuất hiện!
Sở Chu duỗi tay dùng một quyền đánh nát tấm gương, mảnh vỡ của tấm gương loảng xoảng rơi xuống bồn rửa tay.
Tay hắn cũng bị mảnh thủy tinh cắt vài vết rách, có một vết rách khá sâu đủ để thấy được thịt ở bên trong, máu tươi nhỏ xuống nước, bị nước pha loãng rồi tản ra, giống như dải lụa màu đỏ.
Sau khi xúc động, hắn lý trí mà rửa sạch sẽ máu trên tay, cho dù vô cùng đau đớn, nhưng trên mặt hắn không xuất hiện một chút gợn sóng nào, giống như đây không phải là tay hắn.
Đeo mắt kính lên, hắn lại là Sở Chu.
Tối nay, Quý Lạc lại tiến vào cảnh trong mơ của Sở Chu, Sở Chu đối với việc cô đến một chút cũng không thấy ngoài ý muốn.
Cho dù hắn bận vẫn ung dung ngồi ở đó, quanh thân tản ra hơi thở tôi đang bực, đừng chọc tôi.
“Vì sao cậu lại xuất hiện?”
Quý Lạc nghiêng đầu, cười nói như hoa.
“Bởi vì tớ thích cậu.”
“Thích tôi?”
“Đúng vậy.”
Đúng, do đời trước bản thân quá yếu đuối, nên mới có thể chắp tay nhường cô cho người khác, nhưng mà đời này lại khác, hắn có thể đoạt cô lại, khiến cô vĩnh viễn không thể rời khỏi hắn.
Đừng trách tôi, Lạc Lạc, là do em đã trêu chọc tôi.
Hắn đưa tay ra, ý bảo Quý Lạc lại đây, Quý Lạc theo mong muốn của hắn mà rúc vào trong lòng ngực hắn.
Trong lòng Sở Chu bỗng nhiên dâng lên một tia thỏa mãn.
Hắn đặt tay ở trên mái tóc mềm mại của Quý Lạc, giọng nói lạnh như băng, giống như con rắn đang xẹt qua cổ Quý Lạc.
“Em sẽ là của tôi, đúng không?”
Trong lòng Quý Lạc bỗng nhiên giật mình, sao cô lại cảm giác giống như cô đã kích phát một tính cách mới của hắn vậy?
Không có nghe thấy Quý Lạc trả lời, tay Sở Chu liền tăng thêm chút sức, Quý Lạc vội vàng trả lời: “Đúng vậy, tớ là của cậu.”
“Cô gái ngoan.”
Sở Chu nhéo mặt Quý Lạc, trực tiếp hôn cô một cái.
Lần này Quý Lạc cũng không có ở đến bình minh, mà rời khỏi trước đó, sao công lược một người lại khó như vậy nhỉ?
Hơn nữa Sở Chu hình như có chút không thích hợp, cô sờ nơi trái tim, bởi vì cảm xúc mà Sở Chu mang đến, khiến cho tần suất tim đập của cô nhanh hơn rất nhiều.
.........
Lảm nhảm:
Hiện ta vừa đào hố bộ truyện mới, đó là "Xuyên thành bạn tốt của nữ chính, phải làm sao bây giờ" và "Độc sủng kiều thiếp". Hai hố này có số chương không quá c nên có thể sẽ là bộ truyện đầu tiên mà ta lấp, thật sự hi vọng các nàng sẽ ủng hộ thật nhiều>