Nhóm Chat của bọn họ bao gồm Đinh Tiếu, Lục Nhiên Thành, Từ Cảnh, Lư Mỹ, Tiêu Tuấn Nam, Lê Tư Tư, Tống Thụy.
Mỗi người đều gửi một câu chúc mừng năm mới.
Lục Nhiên Thành nhìn tấm hình mà mình nhặt được của cô sau đó mỉm cười, nụ cười vô của anh khiến anh đẹp trai hơn so với vẻ mặt bình thản và ít nói của cậu ngày thường.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, cậu còn tưởng là Đinh Tiếu gọi nhưng liếc mắt thấy cái tên Tiêu Tuấn Nam liền nhíu nhíu mài nhưng vẫn nhấc máy lên nghe.
Làm anh mừng hụt giọng điệu có chút lạnh nhạt “ Alo ”.
“ Lục ca! Chúc Cậu Năm Mới Vui Vẻ ”.
Tiêu Tuấn Nam bên kia nhí nha nhí nhố lên tiếng đáp lại Lục Nhiên Thành.
“ Ừ năm mới vui vẻ ” Lục Nhiên Thành bình thản đáp lại cậu ta.
“ Lục ca! Chỗ cậu giao thừa có vui không ” Tiêu Tuấn Nam có chút tò mò, nhà cậu và Tư Tư gần nhau khi nãy hai người họ vừa chạy ra bên ngoài ngõ đón giao thừa xem pháo hoa.
Rất vui vẻ Lê Tư Tư còn cười rất tươi nữa.
“ Cũng tạm! mọi người thì sao? ” Lục Nhiên Thành vừa cầm cốc nước uống một ngụm rồi đứng ngoài ban công nói.
“ Ở đây vui lắm đó! Chỉ là không biết Tiếu Tiếu thế nào ” Tiêu Tuấn Nam nhắc đến cô tâm trạng liền có chút trùng xuống, bọn họ không phải chơi ngày một ngày hai nên rất rõ mỗi dịp tết Đinh Tiếu nếu không đi cùng bọn họ thì cô đều ở nhà đọc tiểu thuyết.
Lục Nhiên Thành nghe đến đây thì hàng chân mày liền nhíu lại có chút không hiểu ý của Tuấn Nam “ Cậu ấy làm sao? ”
“ Tư Tư nhà tôi nói hình như năm nay mẹ Đinh Tiếu lại không về dì ấy làm việc tận Pháp hình như tết nào dì ấy cũng không về, Đinh Tiếu đều đón tết một mình cả ” Tiêu Tuấn Nam có chút buồn rầu nói, nếu cậu mà là Đinh Tiếu lại còn là con gái, có lẽ cậu sẽ rất tuổi thân.
Cậu nghe xong liền sững người, cô như vậy lại không nói với cậu? lại còn nói đón tết rất vui nữa? Cả ngày nếu cậu không gọi thì cô cũng không gọi cho cậu.
“ Ừ tớ có việc cúp máy trước đây ” Lục Nhiên Thành thất thần cúp máy trước.
Cậu nhấn gọi vào số của cô, nhưng cô không nghe máy.
Nhắn wechat cũng không thấy trả lời ngay cả nhắn gọi cô trong nhóm cô cũng không hồi âm.
Đinh Tiếu ở bên kia điện thoại để chế độ im lặng, cô ngồi xem tivi ăn trái cây một cách thông thả, trên bàn còn có vài quyển tiểu thuyết.
Xem đến mức mí mắt sụp xuống mà ngủ quên mất.
Giao thừa của cô cứ trôi qua một cách bình thản như vậy, ngoài việc ra ngoài ngắm pháo hoa, thì mọi thứ đều giống ngày thường.
Lục Nhiên Thành ở bên kia, cậu đang sắp xếp quần áo để quay lại thành phố Đại Bạch, cậu không ngờ cô vậy mà chỉ đón tết một mình.
Mẹ anh cầm lấy cốc nước uống một ngụm rồi nhìn cậu lên tiếng “ Con định đi đâu à? ”.
“ Con quay về Đại Bạch sớm hơn một chút, bạn bè con có hẹn với nhau rồi ạ ” Lục Nhiên Thành cẩn thận giải đáp thắc mắc của mẹ mình, dù sao mẹ cậu cũng không quản mấy chuyện này quá nhiều.
Nên cậu cũng cảm thấy rất thoải mái, thậm chí mẹ anh còn ủng hộ việc yêu sớm.
Mẹ cậu không nói gì nữa, bà quay về phòng chỉ là có chút thắc mắc rốt cuộc là chuyện gì mà có thể khiến con trai bà gấp gáp như vậy, còn phải quay về vào mùng tết.
Sáng hôm sau tiếng chuông nhà đánh thức Đinh Tiếu cô dụi dụi mắt, mơ mơ màng màng không biết ai đến vào sáng sớm, còn là mùng tết nữa chứ đùa nhau chắc.
Trên người là bộ đồ ngủ pijama màu hồng có chút đáng yêu, chân đi dép bông hình con gấu cũng màu hồng, cô chậm rãi đi đến mở cửa ra, đôi mắt vẫn còn nhíu nhíu lại vì buồn ngủ.
Cánh cửa vừa mở ra Lục Nhiên Thành ở bên ngoài vui vẻ vẫy tay chào cô “ Đinh Tiếu! Hàng xóm đẹp trai của cậu về r!.
.
”
“ RẦM ”
Đinh Tiếu đóng cửa một cái rất lớn khiến Lục Nhiên Thành đứng trơ người không hiểu chuyện gì, chẳng lẽ cô không vui sao?
Ở bên trong hai mắt cô mở to, không load kịp tình huống hiện tại, rốt cuộc sao Lục Nhiên Thành lại ở đây? không phải đang cùng gia đình đón tết à, có phải cô hoa mắt rồi không vậy?
Không thể nào như vậy được đâu.
Cô hít một hơi rồi xoay người tay chậm rãi đặt lên đồ vặn cửa, run run mở cửa ra xem lại một lần nữa, cánh cửa vừa mở đã thấy Lục Nhiên Thành mặt mài xám xịt đứng khoanh tay nhìn cô.
“ Cậu! cậu sao lại ở đây? chẳng phải nói mùng mới về sao? ” Đinh Tiếu có chút không hiểu hỏi.
Lục Nhiên Thành nhướn mài “ Sao? về sớm không được à? không định đón tiếp à? ” cậu chạy về đây muốn đón tết cùng cô vậy mà cô còn nói như vậy đùa anh chắc.
“ Không phải! cậu vào nhà đi ” Đinh Tiếu lắc đầu đến ngốc đứng nép sang một bên mời cậu vào nhà của mình.
Rốt cuộc sao cậu lại về sớm như vậy cô cũng không biết được, việc cô nên làm bây giờ chính là phải mau vệ sinh cá nhân thôi, không thể mặc bộ đồ này ở trước mặt cậu ta được.
Lần trước cô đã bị cậu chọc quê bây giờ cậu chắc chắn sẽ lại bình luận về bộ đồ này của cô nữa mất.
Lục Nhiên Thành quay lại đã thấy cô chạy vào nhà vệ sinh cậu cũng chỉ bật cười, cầm túi đồ ăn mà mẹ đưa, cậu đi vào bếp đổ từng món ra bát, xong đặt ngay ngắn trên bàn ăn.
cậu còn tiện thể mở tủ lạnh của cô ra xem, tất cả đều chứa nước tăng lực bò húc, rất nhiều còn lại đều là trái cây, cậu có chút nhíu nhíu mài.
Uống cái này lâu ngày chắc chắn sinh bệnh.
Thẳng tay gom cả đống bò húc của cô vào sọt rác.
cậu ra ngoài cửa hàng tiện lợi gần nhà, đi đến quầy nước đóng chai, chọn rất nhiều loại nước trái cây nguyên chất, mỗi loại đều lấy hai ba chai, còn cẩn thận đọc kỹ từng thành phần trên vỏ chai nữa.
Vệ sinh cá nhân thay đồ xong, ở nhà cô mặc một chiếc quần jeans ống xuông cùng với chiếc áo sơ mi cụt màu đỏ, còn có hai cái túi phía trước trông vô cùng đáng yêu.
Nhưng mà Lục Nhiên Thành đi đâu rồi? đồ ăn cậu ấy mang đến sao? còn nhiều như vậy.
Cô vừa định lấy điện thoại ra gọi cho Lục Nhiên Thành thì cậu cũng về đến.
Trên tay còn xách hai túi lớn nhìn thoáng qua đã biết là đi cửa hàng tiện lợi rồi.
Cô nhìn cậu xong liền lên tiếng thắc mắc “ Lục Nhiên Thành cậu mua cái gì nữa vậy? ”
“ Nước trái cây, chẳng lẽ cậu định uống hết đống bò húc đấy à? lâu ngày sẽ chết đấy đừng uống nữa ” Cậu mang hai túi đặt cạnh tủ lạnh, sau đó cẩn thận mở ra xếp từng chai một vào tủ lạnh cho cô.
Đinh Tiếu liếc mắt một cái, không thấy đống bò húc của cô đâu, còn cậu là đang làm cái gì vậy chứ?
“ Nhưng đống bò húc đó không thể bỏ được tôi tốn rất nhiều tiền ” Cô có chúc luyến tiếc.
Nhưng vậy mà cậu lại thẳng thừng đáp lại cô “ Bỏ rồi, trong sọt rác ” cậu còn chỉa tay về phía sọt rác sau đó mỉm cười.
Cô đứng hình mất mấy giây, xoay người nhìn sọt rác đúng là đống bò húc của cô đều nằm ở trong đây, đùa nhau sao chứ nó ngon như vậy mà nếu không uống cô sẽ không thức đọc tiểu thuyết được.
Cậu xếp nước xong liền đứng dậy “ Đừng nhìn nữa, ăn cơm thôi của mẹ tôi nấu đấy ”.
“ Thật à? ” Hai mắt của Đinh Tiếu sáng rõ rệt lấp la lấp lánh nhìn anh hỏi lại một lần nữa.
“ Ừm! ăn thôi ” Anh xoa xoa đầu cô kéo cô vào trong chỗ ngồi.
Đinh Tiếu vô cùng phấn khích, ăn cũng rất được gấp hết món này đến món khác không chừa cái gì.
Cô còn vô cùng vui vẻ ăn rất ngon lành, lại không để ý ánh mắt của cậu nhìn cô có chút ấm áp, lại có chút nuông chiều.