Buổi tối mọi người đều bắt ghế ngồi xung quanh lửa trại, trên núi cũng có một số người đến cắm trại, Lê Tư Tư ngồi cạnh Đinh Tiếu cô nàng có chút sợ vì mọi người đang định kể chuyện ma.
Cho dù Đinh Tiếu có tài giỏi, đội trời đạp đất thế nào thì cũng phải sợ cái chuyện tâm linh này, cô cầm cái mền chùm kín mít người mình, ngồi gọn trên ghế không nhúc nhích.
Nhìn những cũ khoai và thịt xiên trên vĩ cảm thấy có chút thèm thuồng nhưng mà bọn họ quyết định cắm trại ba ngày hai đêm, hơn nữa ở đây là khu cắm trại cho nên cũng có dịch vụ mang đồ đến, chỉ là phí hơi đắc một chút thôi.
Lục Nhiên Thành nhạt nhẽo không hứng thú với mấy cái câu truyện này đành, lấy điện thoại ra chơi game, ngồi vắt chéo chân không thèm để ý đến Tiêu Tuấn Nam đang chuẩn bị kể doạ mọi người.
“ Tiêu Tuấn Nam! Cậu cảm thấy ngứa đòn sao? ” Nâng mi mắt liếc nhẹ sang Đinh Tiếu chùm kín mít bên cạnh liền không khỏi đưa ánh mắt viên đạn nhìn Tiêu Tuấn Nam.
Ngay cả Liễu Thanh và Lư Mỹ cũng thở phào nhẹ nhõm, khi nãy Từ Cảnh còn hốt hoảng lấy tay bịch hai tai của Lư Mỹ lại để cô nàng không cần phải nghe.
Tiêu Tuấn Nam nghe cậu nói liền im bặt đưa mắt nhìn Tư Tư “ Tiểu Tư! ”.
“ Đáng đời cậu, mau im miệng ” Lê Tư Tư cũng nhìn cậu ta bằng ánh mắt khó chịu xen lẫn sợ hãi.
Nghe cô nàng mắng Tiêu Tuấn Nam liền cười ầm lên, cái tên này chọc giận nữ thần của bọn họ rồi, bình thản ăn nói nhỏ nhẹ hôm nay đã biết mắng Tiêu Tuấn Nam.
Cuối cùng mọi người cũng thông thả vắt chéo chân mà ăn thịt xiên, bọn họ vô cùng vui vẻ, có thể cảm thấy cấp ba chính là thanh xuân đẹp nhất như mọi người vẫn đồn thổi.
Đinh Tiếu vì chùm kín mít chỉ lú mỗi gương mặt, cho nên có chút khó khăn khi lấy xiên que, cô cứ nhích nhích nhưng lại sợ bén lửa cháy cả mền nên đành ngậm ngùi.
Rõ ràng cô trông đợi món này như vậy mà.
“ Ăn đi ” Lục Nhiên Thành cầm một xiên thịt đưa đến trước mặt cho cô, tay còn lại vẫn cầm máy chơi game vô cùng điêu luyện, ánh mắt cũng dán vào màng hình điện thoại.
Cô cũng cảm thấy bình thường vì bọn họ cạnh nhà nhau, lúc trước ôn thi cùng ăn cùng cũng không phải vấn đề gì lớn, cô há miệng cắn một miếng thịt xiên, nhưng tay vẫn không cầm xiên thịt.
Vì là chương trình học nâng cao cho nên bọn họ chỉ nghĩ được một tháng, phải vào học sớm để học thêm các môn khó trước khi khai giảng, giữa học kỳ năm sau bọn họ có khả năng phải chuẩn bị cho chuyện chia ban học.
Lại đến hè còn phải đi học quân sự, chương trình học của Tam Đại cũng thật sự khác người quá rồi.
Đinh Tiếu một lòng hướng về khối C vì cô chỉ giỏi được mấy môn này.
Lư Mỹ và Tiêu Tuấn Nam cũng không ngoại lệ, ba người bọn cô không giống những yêu quái tại đây nhìn cái đề của những môn tự nhiên một cái liền có thể hiểu ngay được.
“ Học kỳ sau tôi sẽ chuyển đến lớp các cậu ” Liễu Thanh đột nhiên lên tiếng nhìn mọi người vô cùng nghiêm túc.
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn cậu ta, chỉ có Lục Nhiên Thành là không quan tâm mấy cái chuyện linh tinh này “ Thành tích tớ rất tốt, cho nên được chuyển đến lớp các cậu ”.
“ CMN vậy không phải ông đây sẽ phải tuột hạng nữa sao? ” Tống Thụy mắng một câu, bình thường thứ hạng trên lớp đã không cao rồi bây giờ Liễu Thanh lại chuyển sang cậu ta sao có thể học.
Đinh Tiếu cũng ngao ngán lắc đầu chán nán, xong rồi, cô thật sự xong rồi không thể tranh thêm với một Liễu Thanh lớp bên được.
Đột nhiên đang trầm tư cậu liền nghiên đầu ghé vào tai cô “ Đừng lo, tôi sẽ giúp cậu nhất định không tuột hạng ”.
“ Có thật không? ” Đinh Tiếu đưa đôi mắt ngập tràn hi vọng nhìn Lục Nhiên Thành.
“ Ừ ” Cậu gật đầu một cái rồi thôi, cũng không chú ý đến nữa.
Đinh Tiếu đưa mắt nhìn cậu ngẩn người một lúc rồi mới bật cười lắc đầu, sao cô lại nghĩ Lục Nhiên Thành lại đẹp trai hơn người khác nhỉ? hay ở cạnh cậu ta nên cô thật sự bị ảnh hưởng rồi.