Bản Cung Ở Đây

chương 3: thỉnh an

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tuyết trong cung đã tan hết nhưng trời vẫn còn se se lạnh. Bước ra khỏi thùng tắm, Uyển Uyển thoáng rùng mình một cái. Trong cung đã đốt địa long mà còn lạnh thế này, nếu không đốt thì còn thế nào. Thế mới nói xuyên qua làm giai cấp thống trị vẫn là còn may, nếu xuyên qua làm thường dân thì giờ này không còn ở đây bình thản mà than trách được đâu.

Thải Lam chọn cho nàng một bộ y phục vô cùng đơn giản, yếm thêu tuyết mai cùng quần lụa mỏng màu ngọc phối với áo ngoài đồng màu. Sơ một búi tóc đơn giản, cắm lên một cây trâm ngọc, trên người nàng không có thêm trang sức dư thừa. Ở đây chính là hoàng cung, mặc kệ trước lúc nhập cung ngươi có là quận chúa thậm chí công chúa thì vào cung vẫn phải tuân thủ cung quy. Nàng hiện chỉ là một tiểu chủ nho nhỏ, từ phục sức đến cách ứng xử đều phải vô cùng chú ý.

Lệ Hoa cung, nơi Lệ phi ở là một cung điện vô cùng hoa lệ hệt như tên của nó, cũng là nơi gần Dưỡng Tâm Điện nhất chỉ sau Chiêu Dương cung. Lệ phi ngồi trên ghế chủ tọa, bên dưới Chu sung nghi, An quý tần, Du tần, Vân tiệp dư và Ngọc dung hoa ngồi hai bên theo phân vị. Ai nấy đều rất bình thản. Nàng từ từ tiến lên. Lệ phi không phải Hoàng hậu hay Hoàng quý phi nên nàng không phải hàng đại lễ ba quỳ chín lạy mà chỉ cần quỳ xuống thỉnh an:

- Tần thiếp thỉnh an Lệ phi nương nương. Nương nương vạn phúc kim an.

- Nguyên lai là Lam muội muội, mau đứng lên, bản cung trông muội đã mệt lắm rồi kìa. - Lệ phi giọng nói từ ái lại làm bộ như muốn nâng nàng đứng dậy.

Nhìn cách hành xử của Lệ phi bây giờ, ai còn nghĩ nàng ta là con người độc ác khi nãy.

- Nương nương dùng trà - Thiếp thân nha đầu đứng cạnh Lệ phi cung kính dâng trà cho nàng ta.

Lệ phi vươn bàn tay ngọc ngà đỡ lấy tách trà. “Choang”. Tách trà vỡ rơi xuống đất,nước trà bắn hết lên tà váy Yên La của Lệ phi. Lại nghe “Bốp”

- Cẩu nô tài. Trà nóng như vậy mà cũng dám dâng cho bản cung. Ngươi muốn bản cung bị phỏng phải không? Người đâu, mau đến tha tiện tỳ này ra ngoài.

Lập tức có hai thái giám lực lưỡng tiến vào kéo cung nữ vừa bị Lệ phi đánh ra ngoài, không cần nghĩ cũng biết được kết cục của nàng ta. Lại làm như không có chuyện gì, Lệ phi dịu dàng quay ra nói với chúng phi:

- Đã làm các vị muội muội sợ. Y phục của bản cung đã bị tiện tỳ kia làm bẩn. Bản cung đành phiền các vị muội muội chờ vậy.

Nói là xin nhưng ánh mắt nàng ta chẳng có nửa điểm thành ý, chỉ thấy tấm lưng ong mềm mại của nàng ta quay bước vào trong. Hơn nữa trước khi đi cũng quên miễn lễ cho Lam Khuynh Uyển.

Hai khắc, Lam Khuynh Uyển quỳ tròn hai khắc đợi Lệ phi thay y phục trở ra. Nàng vốn thể trạng yếu ớt, chịu đựng sự dày vò của tên kia đã muốn mất nửa cái mạng, giờ quỳ thêm " sao chịu nổi? Vậy mà Lệ phi vẫn bày ra một bộ hiền từ bác ái được. Xem ra đây chính là thứ được gọi là “đòn phủ đầu” trong truyền thuyết.

Lệ phi ngồi ở ghế chủ tọa, rất hưởng thụ nhìn sắc mặt mệt mỏi của Uyển Uyển. Nàng ta lúc nhập cung phụ thân chỉ là ngũ phẩm Thị lang, chịu bao khổ cực trong cung mới có vị trí ngày hôm nay. Còn vị Lam tiểu chủ này thì lại khác. Hôm qua nàng ta đã phong thanh nghe được thánh chỉ sắc phong quý tần cho Lam Khuynh Uyển. Nữ nhân này dù xinh đẹp tài giỏi đến đâu không phải vẫn là cùng một loại người giống nàng sao? Rốt cuộc vẫn là coi trọng xuất thân.

Lam Khuynh Uyển vừa đứng dậy lại có thái giám từ bên ngoài đến truyền chỉ, nàng tức khắc phải quỳ xuống lần nữa.

- “ Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết. Tiểu chủ Lam thị từ lúc nhập cung vẫn luôn hòa nhã thuần lương, tuân thủ cung quy. Nay sắc phong Lam thị vì sườn tam phẩm quý tần, đặc biệt ban phong hào Uyển. Ban thưởng khúc gấm Thục, trâm ngọc vòng vàng... Lập tức chuyển đến Chiêu Dương cung. Khâm thử. “

- Thần thiếp tạ chủ long ân.

Lam Khuynh Uyển từ từ đứng dậy. Vị phân quý tần nói cao không cao, nói thấp không thấp nhưng trong cung cũng coi như là có địa vị. Nên biết là không phải ai vừa vào cung cũng được hưởng đãi ngộ này đâu. Về việc này chắc nên cảm ơn vị trí Tả tướng của người phụ thân hờ kia.

Lệ phi nhìn thánh chỉ trong tay Lam Khuynh Uyển, ánh mắt càng thêm ghen tức. Nàng ta cũng nhập cung với thân phận Tiểu chủ, thị tẩm xong cũng chỉ được sắc phong thất phẩm Quý nhân vậy mà nữ nhân này. Lệ phi trong lòng đã sớm giận đến nghiến răng, khăn tay sớm đã bị vò nát nhưng vẫn phải tỏ vẻ dịu dàng.

- Mấy muội xem, Uyển muội hầu hạ Hoàng thượng vất vả như vậy, vị phân quý tần quả xứng với muội ấy.

Hầu hạ Hoàng thượng vất vả? Chính là cầu mà không được, nói gì vất vả. Lại nói vị phân quý tần xứng với Uyển Uyển mà không phải ngược lại.

Há chẳng phải nói vị phân cao đều sinh ra để dành cho nàng sao? Lệ phi nói xong ánh mắt chúng phi nhìn Uyển Uyển càng thêm giận.

- Cũng không còn sớm nữa, Uyển muội chắc cũng rất mệt. Các muội đều hồi cung đi.

Hồi cung thì hồi cung sao cứ phải lôi nàng vào. Uyển Uyển dù giận nhưng vì vị phân thấp hơn nên vẫn phải kính cẩn cúi đầu.

- Cung tiễn nương nương.

Chiêu Dương cung

Uyển Uyển ngồi ngay ngắn trên ghế, mắt đẹp lười biếng nhìn các cung nữ thái giám được điện Trung Tỉnh đưa đến. Nàng hiện là tam phẩm quý tần, có đại cung nữ, nhị cung nữ, cung nữ sử thô, đại thái giám, tiểu thái giám. Tên của họ đều là tùy tiện đặt nên nàng đều giúp họ sửa lại. Nên biết nô tài cũng là một phần bộ mặt của chủ tử. Đại cung nữ là Thải Yên, nhị đẳng cung nữ là Tố Thanh, Tố Doanh, Tố Cẩm. Đại thái giám là Phúc An, tiểu thái giám là Tiểu Thược Tử, Tiểu Phúc Tử,Tiểu Huyền Tử.

Đến giờ Thân thì mọi việc coi như tạm ổn.

Hạo

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio