Đêm nay là một đêm không ngủ đối với cả hai phu phu Đoạn Hành Dạ và Mạnh Cẩm Hoài, một lúc lâu sau khi tắt video, Mạnh Cẩm Hoài mới chậm rãi bưng ly cà phê lạnh.
Cứ việc nguyên soái đã sớm phát hiện, từ sự cố cơ giáp ngoài ý muốn lúc trước, Đoạn Hành Dạ giống như thay đổi thành một con người khác. Nhưng vô luận nói như thế nào, tính cách của đối phương dần dần chuyển biến cùng tinh thần lực bùng nổ mang đến chấn động lớn.
Trước Đoạn Hành Dạ, tuy rằng cũng từng có trường hợp tinh thần lực đột phá, nhưng gần nhất không có ai có thể trực tiếp từ lên cấp S, hơn nữa những đột phá ấy tất cả là do tinh thần lực sẵn có của bản thân tạo ra.
Theo Mạnh Cẩm Hoài biết, Diệp Thiên đế quốc có tỉ lệ tinh thần lực bằng không ở mức trung bình. Ngoại trừ Đoạn Hành Dạ bị mất tinh thần lực là do ngoài ý muốn, những người còn lại đều được xếp vào nhóm “ bệnh tinh thần lực thiếu hụt bẩm sinh”.
Những năm gần đây chiến tranh tàn phá, địa vị xã hội của các chiến binh cơ giáp càng cao, kéo theo vô số thí nghiệm và nghiên cứu về cách thức kích hoạt tinh thần lực. Nhưng đáng tiếc là, sau bao nhiêu năm cũng có có nửa điểm tiến triển.
Tuy Đoạn Hành Dạ là một thiên tài, nhưng nghiên cứu của cậu không liên quan gì đến lĩnh vực này, Mạnh Cẩm Hoài không cho rằng Đoạn Hành Dạ tìm được phương pháp kích phát tinh thần lực.
Nếu như không phải kích phát, như vậy đáp án chỉ có thể là tinh thần lực của cậu ta chưa bao giờ biến mất. Nói cách khác, những năm trước tinh thần lực của Đoạn Hành Dạ kì thật là bị ức chế giả?
...
Nghiêng ngả lảo đảo trở lại biệt thự, Đoạn Hành Dạ vừa vào liền nằm phịch lên ghế sô pha. Còn không chờ trạng thái hoàn toàn khôi phục, cậu liền mở quang não ghi chép lại những tọa độ vừa rồi.
L- chỉ là một cơ giáp nhỏ, nhưng các cấu trúc bên trong cũng rất phức tạp. Mặc dù rất tự tin vào trí nhớ Của mình, nhưng Đoạn Hành Dạ đã chọn đánh dấu tọa độ trên bản đồ ba chiều càng sớm càng tốt. Đêm nay hành động chính xác là một lần nếm thử, sau khi sử dụng tinh thần lực tra xét cơ giáp, Đoạn Hành Dạ liền linh cảm tràn đầy. Sau khi ghi lại tọa độ, cậu lại không biết mệt mỏi bắt đầu chậm rãi đối với quang não chải vuốt nổi lên ý nghĩ.
Nhưng thật không may, còn không quá một hồi suy nghĩ của Đoạn Hành Dạ liền bị đánh gãy.
Đèn quang não nhấp nhòe sáng lên, và thu được một tin nhắn. Tin nhắn này không có id cũng như tên người gửi, kinh nghiệm liền nói cho Đoạn Hành Dạ đây là tin nhắn từ hoàng thất Diệp Thiên….Lần trước bị phát độc cậu còn nhớ rõ ràng, nhìn đến tin nhắn này, đáy lòng Đoạn Hành Dạ nhịn không được mắng một câu thô tục.
Khác với việc nguyên chủ đã sớm bị tẩy não, Đoạn Hành Dạ đối với hoàng thất không có khái niệm “trung thành” cùng “kính sợ”. Hơn nữa sau trải nghiệm thống khổ khị bị độc phát, cậu sớm đã không muốn phản ứng đối với hoàng thất.
Mặc dù tin nhắn này đối với cậu không có nửa điểm hiếu kì, nhưng sau khi hít một hơi thật sâu, bị gánh nặng sinh tồn áp bách, Đoạn Hành Dạ vẫn bắc đắc dĩ mở xem.
Tin nhắn này cũng không có gì đặc biệt, đối phương đầu tiên là phi thường mờ mịt khen sự việc Đoạn Hành Dạ và Mạnh Cẩm Hoài ngủ chung phòng, tiếp theo liền ám chỉ cậu theo kế hoạch mà hành động.
Theo kế hoạch mà hành động… Đoạn Hành Dạ chậm rãi tắt đi quang não
Từ khi kết hôn với nguyên soái, nguyên chủ vẫn luôn lợi dụng quang võng nội bộ của quân bộ để đánh cắp thông tin cho hoàng thất. Đoạn Hành Dạ xuyên vào đây cũng được một thời gian, do không quen với nghiệp vụ với làm ăn uể oải, hoàng thất đã lâu không nhận được tin tức từ cậu.
Hiện tại đối phương đã sốt ruột, không khó để nhận ra giọng điệu không hài lòng từ tin nhắn.
Quang võng nội bộ của quân đội cần sử dụng một số quang não ở Nam Chư tinh để đăng nhập, trước đây nguyên chủ vẫn luôn dựa vào khoảng cách bất tiện, làm giả địa chỉ quang não tiến vào nội bộ quang võng. Từ góc độ kỹ thuật mà nói, tình báo không phải là một việc đơn giản, mà nguyên chủ là một trong số ít người có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Vứt kĩ thuật sang một bên, thân xác của " Đoạn Hành Dạ " đã được thay thế bằng một người khác. Sau khi đến đây được một thời gian này, cậu liền rõ ràng ý thức được --- Mạnh Cẩm Hoài là một nguyên soái tốt. Không giống như hoàng thất có dã tâm nhưng không có tài cán gì hơn nữa còn thích chơi ám chiêu, chiến thần của Diệp Thiên đế quốc mới gửi gắm tương lai chân chính. Nếu như Mạnh Cẩm Hoài vì sự việc lần trước của mình hại chết, như vậy nguy cơ sụp độ của toàn đế quốc liền không xa.
... Nhưng dù trong lòng nghĩ như vậy, trong lòng Đoạn Hành Dạ đối với chuyện đánh cắp tình báo cũng không có quá lớn cảm giác tội lội.
Dù sao cũng đã xem qua nguyên tác, Đoạn Hành Dạ chỉ suy nghĩ liền biết --- Mạnh Cẩm Hoài đã sớm hoài nghi thân phận của mình, đại khái đã đem thông tin giả cài ở quang võng, thời khắc chờ đợi cậu trộm đi.
Tuy rằng việc đánh cắp tình báo không gây chướng ngại tâm lý lớn với Đoạn Hành Dạ, nhưng cậu cũng rõ ràng, nếu mình thực sự động thủ, tuyệt đối sẽ bị Mạnh Cẩm Hoài xử lý.
Nếu như đây là một trò chơi công lược hệ thống, Đoạn Hành Dạ đại khái sẽ thu được nhắc nhở “độ hảo cảm -”.
Sau khi có lệ trả lời tin nhắn của hoàng thất, Đoạn Hành Dạ ngồi bó gối trên sô pha, suy nghĩ kỹ càng về hoạt độn tình báo lần này.
Cùng lúc đó, về đêm ở Nam Chư tinh, đèn thư phòng trong phủ nguyên soái vẫn như cũ sáng lên. Mạnh Cẩm Hoài vẫn đang ngồi trên ghế một bên bưng ly cà phê đã nguội lạnh, đồng thời xem lại đoạn video vừa rồi Đoạn Hành Dạ ở trong cơ giáp…
Vào đêm thứ hai Đoạn Hành Dạ trở lại Nam Chư tinh, Mạnh Cẩm Hoài đã sớm có lịch trình công tác ở một tinh hệ khác, vì vậy phủ nguyên soái càng trở lên quạnh quẽ.
Nam Chư tinh bị ba vệ tinh vờn quanh, vào ban đêm luôn có ánh sao chiếu vào phủ nguyên soái qua cửa sổ, với việc trong phòng không bật đèn, nhưng một chút cũng không thấy tối tăm. Lúc này ở giữa phòng ngủ nguyên soái, Đoạn Hành Dạ chuyên chú nhập nhanh các lệnh vào quang não.
Nguyên chủ đánh cắp quân bộ tình báo sớm đã không phải một hai lần, nhưng đối với Đoạn Hành Dạ từ nhỏ đã tiếp thu gia giáo gia tộc mà nói đây là lần đầu tiên. Tuy rằng đã làm đủ chuẩn bị tâm lý, cũng không biết vì sao cậu cũng không khỏi khẩn trương.
Mặc dù nguyên Chủ đã thành thạo các phương pháp để đăng nhập vào nội bộ quang võng quân bộ, nhưng thao tác trên thực tế vẫn không phải là chuyện đơn giản. Đoạn Hành Dạ làm một loạt thao tác, giao diện đăng nhập cuối cùng cũng xuất hiện.
Theo dữ liệu dần dần xuất hiện, trước mắt Đoạn Hành Dạ xuất hiện một loạt các văn kiện cùng tin nhắn. Nhìn đến đây Đoạn Hành Dạ không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cậu suy đoán quả thật không sai, sau khi biết được thân phận tình báo của mình, Mạnh Cẩm Hoài không sửa đổi sơ đồ trong hệ thống nội bộ quang võng - hoặc là nói cố ý lưu lại lỗ hổng để chờ cậu cắn câu.
Nghĩ cũng không cần nghĩ, hai văn kiện quan trọng này nhất định là do Mạnh Cẩm Hoài chuẩn bị trước cho cậu. Đoạn Hành Dạ nhìn thoáng qua sau đó chọn văn kiện cần sao chép vào quang não, sau đó gửi cho hoàng thất bên kia.
“Khuynh đảo tinh tế không chỉ một lần nhắc tới, Mạnh Cẩm Hoài rất có thiên phú trong thiết kế trình tự quang não, chính vì vậy mới dễ dàng truy ra nguyên chủ là đặc vụ nằm vùng. Bất quá nguyên soái đại nhân công tác rất bận rộn, thiết kế trình tự quang não cũng chỉ là một kĩ năng, anh ấy không có nhiều thời gian để đầu tư. Cho nên về lĩnh vực này, vẫn là Đoạn Hành Dạ am hiểu sâu hơn.
Sau khi sao lưu văn kiện, Đoạn Hành Dạ cũng không có vội vã rời khỏi nội bộ quang võng, thay vào đó, cậu tiếp tục nhập chỉ Thị và bắt đầu lang thang xung quanh giao diện của quân bộ. Đoạn Hành Dạ đương nhiên cũng không phải nhàn đến hoảng, thật ra việc cậu phải làm lúc này quan trọng hơn nhiều so với đánh cắp tình báo.
Thời đại này internet phát triển vượt bậc và nền tảng giao diện cũng càng thêm phức tạp. Nhưng mặt đối mặt với một chuỗi ký hiệu giống như một cuốn sách từ trên trời rơi xuống, Đoạn Hành Dạ trên Mặt lại không có nửa điểm phiền chán.
Nếu có người khác ở đây liền sẽ nhìn thấy, một nam nhân mặc một chiếc áo ngủ màu trắng đang ngồi xếp bằng trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, trước, trước mặt cậu ta là một màn sáng tràn ngập kí hiệu phức tạp. Nam nhân biểu tình thanh thản, dường như cậu đang xem cũng không phải hệ thống gì phức tạp, mà như đang xem một bộ phim truyền hình.
Thời gian dần dần trôi qua, màn đêm dần dần buông xuống. Trước khi ba vệ tinh dần dần biến mất khỏi đường chân trời, rốt cuộc Đoạn Hành Dạ chậm rãi vươn tay duỗi cái eo moi, sau đó…không hề giữ hình tượng nằm xuống giường lăn một vòng lớn.
Đại công cáo thành.
Không sai, nguyên soái đại nhân thoạt nhìn rất ôn nhu, nhưng Đoạn Hành Dạ chưa một ngày quên cái chết bi thảm của nguyên chủ. Mặc dù tác giả đã nhiều lần đảm bảo rằng Mạnh Cẩm Hoài không phải là nam chính của cuốn tiểu thuyết này, nhưng thực tế là --- Chỉ cần đắc tội Mạnh Cẩm Hoài chỉ có thể gánh chịu hậu quả.
Nguyên chủ nếu có thể dễ dàng đăng nhập nội bộ quang võng của quân đội, liền chứng minh hệ thống còn tồn tại lỗ hổng. Vừa rồi sau khi lấy được văn kiện, Đoạn Hành Dạ bắt đầu cẩn thận ở giao diện tìm kiểm nổi lên một lỗ hổng khác, tiếp theo đem chúng cẩn thân tu sửa.
Đây là loại tinh thần chuyên nghiệp? Ngay cả Đoạn Hành Dạ cũng bị chính mình làm cho cảm động.
Nhưng là một đặc vụ nằm vùng nằm trên bến bờ của cái chết, giáo sư Đoạn đương nhiên không tính toán làm việc thiện mà không lưu lại tên tuổi.
Hiện tại tuy rằng lỗ hổng đã biến mất, nhưng các bản sửa đổi vẫn còn nguyên trong nền. Nếu có bất cứ thay đổi nào…Có lẽ Đoạn Hành Dạ chỉ cần động tay đem bản sửa đổi ký lục sửa đổi một chút mà thôi.