Mặc dù không biết nguyên soái nghĩ như thế nào sau khi nhìn thấy thân thủ của Đoạn Hành Dạ, nhưng tình hình hiện tại rất đặc biệt. Sau khi xác nhận rằng bên kia đã an toàn, Mạnh Cẩm Hoài bắt đầu tập trung đối phó với những tên sát thủ xung quanh và giao lại chiến trường ở đây cho Đoạn Hành Dạ.
Những tên sát thủ hôm nay xuất hiện ở Đề Trạch tinh rõ ràng là một nhóm sát thủ được đào tạo bài bản, nhưng kỹ năng của họ là không đủ trước mắt Đoạn Hành Dạ. Hơn nữa còn kết hợp với đại bí mật của nguyên chủ. Tuy rằng sức lực của Đoạn Hành Dạ còn chưa hoàn toàn bình phục, nhưng tuyệt đối đủ sức đối phó với những tên sát thủ trước mặt.
Có ai ngờ... Chỉ trong vòng chưa đầy một phút, "ma bệnh" Đoạn Hành Dạ trong mắt mọi người lại dễ dàng hạ gục một đám sát thủ đang vây quanh. Mặc dù thể lực bị hạn chế, sau một vòng này nhịp thở của Đoạn Hành Dạ ngày càng trở nên gấp gáp, nhịp tim cũng tăng nhanh, nhưng có vẻ như cậu không có ý định dừng lại.
Dù sao cũng là sống chết trước mắt, Đoạn Hành Dạ không có thời gian để duy trì thiết lập của nguyên chủ. Sau khi giải quyết xong rắc rối trước mắt, Đoạn Hành Dạ đầu tiên là xoay người,khom lưng, chống hai tay lên đầu gối để điều chỉnh hô hấp, sau đó lại đứng thẳng người chạy về phía vị trí của Mạnh Cẩm Hoài.
Mặc dù bọn họ đang tập trung bao vây Mạnh Cẩm Hoài, nhưng sau khi nhìn thấy Đoạn Hành Dạ quay lại và kết hợp với Mạnh Cẩm Hoài ở phía sau, những người còn lại vô tình buộc phải lùi lại một bước bởi ánh mắt đằng đằng sát khí của đối phương. Mặc dù Đoạn Hành Dạ vẫn mặc bộ quần áo trắng mà người xem Tinh Võng hơn mười phút trước miêu tả là "Tiên khí phiêu phiêu", nhưng trong mắt những tên sát thủ, cậu rõ ràng là một bạch vô thường đến đòi mạng.
Cho dù là nguyên soái của đế quốc, Mạnh Cẩm Hoài trước đây cũng không biết chi tiết về khóa huấn luyện bí mật của hoàng gia, huống chi Đoạn Hành Dạ thậm chí còn có thân thủ như vậy.
Nhìn thấy bóng trắng đang chạy về phía mình, chiến thần đế quốc Mạnh Cẩm Hoài lần đầu tiên bị phân tâm khi cầm súng. Anh không đoán được đối phương còn đang giấu anh điều gì ngoài thân thủ của cậu hay không, nhưng đang nghĩ - Đoạn Hành Dạ là người như thế nào? Tại sao một người có thể lưu lại mạng sống cho sát thủ sẽ hạ tử thủ đối với mình đâu?
Mạnh Cẩm Hoài không thể không thừa nhận từ trước đến nay anh không hề hiểu rõ đối phương.
Khác với Mạnh Cẩm Hoài có thể giữ bình tĩnh và suy nghĩ khi đối mặt với tình huống nguy cấp như vậy, nhìn thấy thân thủ khéo léo và uyển chuyển như vũ điệu của Đoạn Hành Dạ, tổng trưởng của Đề Trạch tinh và đồng bọn vừa chạy trốn đến nơi ẩn nấp an toàn chỉ muốn hỏi, hiện tại không phải đang đóng phim điện ảnh chứ?
Đoạn giáo sư thế nhưng che giấu kĩ năng?
Cuộc đối đầu âm thầm giữa các khẩu súng lượng tử vẫn chưa kết thúc, và những tên sát thủ nhìn ra mục đích của Đoạn Hành Dạ đã tập trung hỏa lực để gài bẫy cậu. Nhưng những gì họ không biết là đối với một võ sĩ, một đòn tấn công như vậy hoàn toàn không đáng được nhắc đến. Đoạn Hành Dạ thậm chí còn né tránh tốt hơn so với kỹ năng cầm súng chưa thành thạo của hắn.
Bộ bạch y, những viên đạn bạc liên tục lướt qua người cậu, có thể là do động tác của Đoạn Hành Dạ quá dễ dàng, người nhìn thấy cảnh tượng này thậm chí nhất thời quên mất sợ hãi, ngược lại rơi vào cảm thưởng thức mỹ lệ thuần túy.
Tuy nhiên, cảnh này không kéo dài được bao lâu, sau một hồi Đoạn Hành Dạ đã vượt qua vòng vây và chạy đến bên cạnh Mạnh Cẩm Hoài. Chỉ liếc mắt một cái, hai người lập tức hiểu ý nhau, liền sóng vai giơ súng lượng tử trên tay hướng về phía trước.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, chỉ có hai từ lóe lên trong đầu những tên sát thủ còn lại ở phía đối diện: ——Xong rồi!
Mạnh Cẩm Hoài chưa bao giờ gặp một người đồng đội ăn ý với mình như thế này trong đời. Đúng vậy, vào lúc này anh cảm thấy quan hệ của mình với Đoạn Hành Dạ nên gọi là "chiến hữu".
Thời điểm Đoạn Hành Dạ đứng vững, tư thế của hai người nhanh chóng thay đổi từ sánh vai thành lùi về phía sau. Bọn họ cơ hồ giơ tay cùng lúc, tầm nhìn trên khẩu súng lượng tử nhanh chóng quét qua người phía đối diện. Chỉ sau vài giây, tên sát thủ ở hàng đầu xung quanh hai người bị trúng đạn từ khẩu súng lượng tử, tiện đà ngã xuống thẳng tắp.
Hành động diễn ra quá nhanh, do góc máy quay bị thay đổi, những khán giả xem buổi phát trực tiếp chỉ dựa vào chiếc máy ảnh duy nhất còn lại thậm chí còn không để ý xem hai người họ đã giơ tay như thế nào.
Trên thực tế, không chỉ khán giả, ngay cả Mạnh Cẩm Hoài cũng không khỏi bất ngờ khi nghe thấy tiếng những tên sát thủ phía sau đồng loạt ngã xuống. Phải biết là nguyên soái Mạnh Cẩm Hoài đã thực sự trải qua các cuộc chiến và khủng hoảng của Diệp Thiên đế quốc, anh hiểu rõ bàn tay của những người xung quanh đại diện cho điều gì.
Mặc dù có chút miễn cưỡng thừa nhận, nhưng không ngoa khi nói rằng tốc độ bắn súng của Đoạn Hành Dạ thậm chí còn chính xác hơn so với hai vị tướng dưới trường Mạnh Cẩm Hoài.
Cậu ta đến tột cùng đã làm điều đó như thế nào?
Điện ảnh và truyền thông trong thời đại tinh tế rất phát triển, đã có quá nhiều các loại thực tế ảo hoặc phim nhập vai. Nhưng ai có thể ngờ rằng, cảnh quay vô tình được phát sóng trực tiếp mà không hề có chút xử lý hậu kỳ này không ngờ lại làm động lòng người.
Rốt cuộc, màn trình diễn của Đoạn Hành Dạ còn khiến cả Mạnh Cẩm Hoài ngạc nhiên, chứ đừng nói đến những khán giả chưa từng thấy cảnh chiến tranh thực sự nào.
Không ai nghĩ tới Đoạn Hành Dạ, vốn bị coi là người liên lụy có sức mạnh kinh người như vậy. Sau khi cậu chính thức chống lưng cùng Mạnh Cẩm Hoài, trận chiến ngay lập tức được định đoạt. Hai người bọn họ đơn giản là nghiền ép đơn phương, tuy rằng hiện trường hỗn loạn, nhưng cẩn thận quan sát sẽ phát hiện trong hoàn cảnh như vậy, không ai có thể lợi dụng hỗn loạn trốn vào rừng cây chung quanh trốn thoát khỏi viên đạn bạc.
Nhưng một lúc sau, nhóm sát thủ đều đã gục xuống.
Giờ phút này, vô số người xem truyền hình trực tiếp đều không khỏi kinh hô.
Tuy nhiên, không đợi những người xung quanh hoặc khán giả kịp cảm thán, một số người chú ý nhận ra rằng bóng dáng của Đoạn Hành Dạ đứng phía sau Mạnh Cẩm Hoài đột nhiên hơi lắc lư. Cùng lúc đó, Mạnh Cẩm Hoài đột nhiên như cảm thấy có điều gì đó khác thường, sắc mặt liền thay đổi, anh chưa kịp bỏ khẩu súng lượng tử xuống đã nhanh chóng quay lại.
Hóa ra sau khi nguy hiểm tính mạng hoàn toàn biến mất, Đoạn Hành Dạ, người có kỹ năng chiến đấu %, thể lực %, thậm chí thấp hơn, lại một lần nữa vinh quang nằm xuống...
Thực chất đây chỉ là tình trạng mất sức do gắng sức quá mức, tuy nhiên, Đoạn Hành Dạ không biết mình nên đối mặt với thế giới này như thế nào nên khi cảm thấy chân không vững, cậu liền mặc kệ ngã xuống.
Mặc kệ, cứ giả bộ bất tỉnh trước.
Vào lúc Đoạn Hành Dạ sắp ngã xuống, Mạnh Cẩm Hoài đang đứng bên cạnh cậu theo bản năng cúi xuống muốn kéo cậu lên. Do nguy cấp, Mạnh Cẩm Hoài vẫn đang cầm khẩu súng lượng tử trên tay, nên Đoạn Hành Dạ không chuẩn bị sẵn sàng ngã xuống, sau đó gáybị đập mạnh vào súng lượng tử trên tay đối phương.
Thể lực tiêu hao quá mức, đừng nói... Cái này thật sự khiến Đoạn Hành Dạ hoàn toàn choáng váng.
Trong cái nhìn cuối cùng trước khi ngất đi, Đoạn Hành Dạ nhìn thấy vẻ mặt vô cùng lo lắng của Mạnh Cẩm Hoài, Chỉ là... Có phải lần này kỹ năng diễn xuất của nguyên soái lại bùng nổ không? Trước khi bất tỉnh, D Đoạn Hành Dạ mơ màng suy nghĩ.
...
Giáo sư Đoạn đột nhiên trở nên hèn nhát sau khi đại sát tứ phương, đã chọn cách ngất xỉu và trốn khỏi thế giới.
Hiệu quả của thiết bị camera trong thời đại tinh tế là cực kì tốt. Ngay cả khi camera treo không được điều khiển, hệ thống cài đặt trước vẫn theo dõi ánh sáng và lấy nét một cách cẩn thận từng phút từng giây. Cùng với khu rừng một mảnh ánh sáng rực rỡ và những thân thủ nhanh nhẹn lúc sau của cậu, mỗi khung hình của video này đều tinh tế như những bảng phân cảnh được đạo diễn tái hiện không biết bao nhiêu lần.
Tất nhiên, truyền thông Tinh Võng đã phát hiện ra chiếc camera bị bỏ quên này từ lâu, nhưng vì một số lý do thương mại, họ vẫn bí mật không kết thúc buổi phát sóng trực tiếp. Mãi cho đến khi Đoạn Hành Dạ ngã xuống, cuối cùng họ mới cắt được tín hiệu phát sóng trực tiếp. Mặc dù hình ảnh đã biến mất, nhưng cuộc thảo luận bùng nổ trên Tinh Võng đến bây giờ mới chính thức bắt đầu.
"[Tinh Võng] khu thời sự phát sóng trực tiếp
Lầu X:
... Sao, vừa rồi có phải là tai nạn phát sóng trực tiếp không? Nhưng tôi vẫn muốn nói to - Giáo sư Đoạn quá đẹp trai! Nếu tôi đột ngột chuyển sang kênh này, tôi chắc chắn sẽ nghĩ rằng tôi đã xem một số đoạn phim.
Lầu X + :
Tầng trên vẫn quan tâm đến tai nạn phát sóng trực tiếp nào! Trọng tâm của ngày hôm nay không phải là thân thủ của giáo sư Đoạn quá tốt sao? Không biết có phải là ảo giác của tôi không, nhưng tôi cảm thấy sức bật của ngài ấy thậm chí có thể sánh ngang với nguyên soái... Trời ạ, bọn họ là hai nam thần của tôi, thật xứng đôi.
Lầu X + :
[khóc thút thít] Giáo sư Đoạn ngất vào giây cuối cùng của buổi phát sóng trực tiếp, không biết có nghiêm trọng hay không. Tôi nhớ rằng sức khỏe của ngài ấy không tốt lắm, có chút lo lắng.
Lầu X + :
Tôi thấy được! Cuối cùng, nguyên soái đã ôm giáo sư Đoạn vào lòng rồi ~ Ân ái quá đi.
Lầu X + :
Này, này, mọi người không phải anh so sánh chúng cẩn thận à? Kỹ năng của Giáo sư Đoạn đã vượt xa các nhân viên an ninh của Đề Trạch tinh. [Video]. Tỷ như như bạn có thể thấy ở đây, Giáo sư Đoạn đã đá văng người bảo vệ bằng một cú đá, điều này cũng cần rất nhiều sức mạnh. Nếu muốn tôi nói, khả năng thích ứng với hoàn cảnh và sức mạnh bùng nổ của ngài ấy chắc chắn không phải thứ mà người bình thường có được.
Lầu X + :
Lầu trên đang nói về cái gì? Yêu cầu phân tích chi tiết!
Lầu X + :
Tôi cũng không phải dân chuyên nghiệp, nhưng trong video rõ ràng, giáo sư Đoạn chắc chắn mà một người luyện võ, nói không chừng trình độ của ngài ấy có thể ngang với nguyên soái. Tất nhiên... cũng có thể mạnh hơn.
"..."