Kết thúc chuyến bay, nó hạ cánh an toàn. Nó xách hành lí ngó quanh sân bay. Chợt nó dừng tầm nhìn của mình về phía bạn nữ xinh xắn, da trắng tóc nâu xoăn bận chiếc váy hồng phấn chấm bi trắng gợn sóng ở chân váy. Bên cạnh là ông chú đang giơ biển hiểu có dòng chữ đỏ " KHA THẢO NHI" to đùng. Nó mỉm cười tiến về phía cô gái đó định lên tiếng thì cô gái đó chạy đến ôm chầm lấy nó mừng rỡ nói:
- Thảo Nhi chúng ta cuối cùng cũng được gặp nhau rồi.....~~~~
- Trúc Anh điên, tránh ra nhăn áo tao_Nó nhăn mặt đẩy cô ra
- Xừ...vẫn phũ như cũ_Trúc Anh cô ủy khuất bỏ tay ra
- Đi mày mà mày sống ở đâu?_Nó phủi áo nghiêng đầu hỏi cô
- Chú Minh sẽ đưa chúng ta đi_Cô nói rồi kéo nó ra chiếc xe ô tô trước cửa sân bay mà không để ý ánh mắt của mọi người
- Chú Minh?_Khi đã ngồi yên trong xe và xe bắt đầu khởi động nó mới mở lời
- Là chú đang lái xe đó, quản gia của mình Trần Minh. Rất đáng tin cậy nha. Chú Minh đây là Thảo Nhi người bạn con nói với chú đó_Cô hớn hở giới thiệu
- Vâng, cô chủ_Chú Minh trả lời
-Uk_Nó nhẹ trả lời ( Kha Bảo Vũ phiên bản thứ )
p sau xe dừng ở toà biệt thự khá to. Nó bước xuống xe hỏi:
-Nhà à?
-Không. Đây là công ti nhỏ của nhà tao. Tao cho mày gặp ba tao trước_Cô bước xuống xe trả lời
-Vào thôi_Nó nói
- À tao nói trước nhớ chào hỏi đàng hoàng_Cô cảnh cáo
Nó không nói gì đi theo cô. Rẽ có rẽ. Đi thẳng có đi thẳng. Cô dừng lại trước cánh cửa rồi mở toang cánh cửa đi vào. Bên trong phòng một người đàn ông trung niên nghiêm nghị ngồi ở bàn làm việc. Thấy cô đạp cửa đi vào miễn cảm nói:
- Thư kí Kim, cô ra được rồi
Đợi thư kí Kim ra ngoài, ông nhàn nhạt mở miệng:
- Chuyện gì?
- Ba con dẫn bạn con tới_Cô mỉm cười nói
- Bạn hôm qua con nói?_Lúc này ông mới ngẩng đầu nhìn cô lượt
- Vâng bạn ấy là Kha Thảo Nhi ạ. Còn đây là ba tao - Lâm Hoàng_Cô lại tỏ vẻ hớn hở
Nó thì khá bất ngờ. Lâm Hoàng- trùm xã hội đen nổi tiếng về vũ khí ngầm và làm việc nhanh - gọn - lẹ. Ông ta bí ẩn thần bí như cơn gió có thể diệt cỏ tận gốc băng đảng chỉ trong ngày. Ông ta còn là tthương nghiệp lớn giống ba nó - nhà tài phiệt nổi tiếng. Nhưng ông ta có con và đã kết hôn? Nó ngạc nhiên cũng phải. Lâm Hoàng trầm tư nhìn nó.....
HẾT CHƯƠNG