Vừa lái xe về tới cổng thì nó liền nghe thấy tiếng rồ ga ở phía sau, lúc quay lại nhìn thì đã thấy Minh Thái chạy đến bên cạnh rồi. Có vẻ cậu ta mới đi chơi bời ở đâu về thì phải, đúng là thiếu gia mà. Suốt ngày chỉ toàn long nhong ngoài đường thôi.
Haizz, mang tiếng sống chung một mái nhà bấy lâu nay nhưng có phải lúc nào Quỳnh Nhi cũng thấy mặt cậu ta đâu chứ, sáng đi học xong là phóng đi chơi một mạch tới chiều tối mới về. Minh Duy thì vừa về tới nhà là đã có gia sư chờ sẵn trong phòng ngủ rồi, từ trưa tới chập tối là ngồi chôn chân trong đó học miệt mài luôn, đồ ăn cũng được đưa tới tận răng cơ mà.
Nó cảm thấy nơi này dù có là biệt thự to bự đi nữa nhưng lại vô cùng lạnh lẽo, ở đây cả ngày thật chả có gì thú vị để làm hết, sáng hết ngủ dậy rồi đi học, rồi trưa lại ăn cơm, tối thì học bài. Thời gian gặp mặt nhau thường xuyên còn hiếm hoi chứ chưa nói tới chuyện ngồi xuống tâm sự với nhau.Ở cái nhà này lâu ngày chắc nó cũng buồn chán đến mức bị tự kỉ luôn quá.
-Đi đâu về đó nhóc?-Thái nhìn một lượt từ trên xuống dưới nó, hm, đi đâu mà đầu tóc bù xù, lượm thượm thế không biết. Con gái con đứa gì mà...
-Có chút việc thôi, cậu không cần phải biết đâu Minh Thái à!-nó thản nhiên đáp. Vì biết là có kể cho cậu ta nghe đi nữa thì cũng có ích lợi gì nên thôi vậy. Hehe!
-Hm, bí mật quá ha!-Thái chậc lưỡi, nhìn nó bằng ánh mắt chán nản hết sức rồi mau chóng dắt xe vào bên trong. Quỳnh Nhi thấy vậy cũng đi theo vào.
_________
Sáng hôm sau
-Cũng như mọi năm, lớp chúng ta vẫn sẽ tổ chức hoạt động nhóm để giải các bài tập và ôn tập thi học kì. Thôi không dài dòng nữa, bây giờ các bạn hãy lần lượt lên bốc thăm chọn nhóm đi. Ai bốc trúng con số giống nhau sẽ vào cùng nhóm. Lẹ đi nào mọi người!!!-Nhật Nguyên thông báo cho mọi người xong xuôi thì khuân từ dưới bàn giáo viên lên một thùng cactong nhỏ, bên trong chứa đầy những mẩu giấy nhỏ đã được gấp vuông vức một cách cẩn thận.
Xì xào xì xào...-mọi người sau đó liền đổ xô lên bốc cho mình một lá thăm, để xem xem mình vào nhóm nào, có đứa xinh trai đẹp gái nào trong nhóm không, có đứa học giỏi tốt bụng nào không (để chép bài ké chứ gì) và bla bla những chuyện khác. Nhưng thật ra ai chả biết học nhóm ở đây chỉ là hoạt động mang tính trá hình thôi, chứ cái chính vẫn là ăn chơi và xả stress sau mỗi giờ học. Haizz, hiểu quá rồi, học sinh với nhau hết cả mà!
Nó nhìn dòng người xô đẩy trên bục mà không khỏi bất lực. Học nhóm có gì hay ho chứ, vừa tốn thời gian, lại vừa phải tốn cả mớ tiền mua bánh kẹo ăn giữa giờ nữa. Không những vậy, đối với nó bây giờ thời gian không khác gì vàng bạc cả. Nó còn phải đi làm thêm, còn phải lên top lớp nữa. Huhu, không hiểu cái bọn học sinh lớp này tại sao lại ham hố thế hả trời.
Với Quỳnh Nhi nó, tự học một mình tất nhiên vẫn là sướng nhất rồi!
-Ya, cậu không lên bốc thăm à?-buồn chán quá nên nó thấy vậy cũng nổi máu bao đồng lên, quay sang hỏi cái thằng con trai lười biếng, ham chơi ham ngủ đang nằm ườn ra bàn mà không hề quan tâm chuyện "thế sự" kia vài câu.
-Không muốn học thì coi làm gì?-Minh Thái tỏ vẻ hết sức "ngạc nhiên", à không, phải là hiển nhiên mới đúng chứ. Đối với cậu ta, chuyện học hành hình như chẳng quan trọng gì mấy đâu nhỉ!
-Haha, thôi được rồi, để tôi lấy cho cậu vậy!-Quỳnh Nhi gật gù nhìn Thái, trên môi khẽ nở một nụ cười khinh khỉnh hết sức, giống kiểu "À quên hơ, cậu ta là như vậy cơ mà" í.
"Ông trời thật có mắt làm sao khi "khéo léo" thế nào lại xếp Minh Thái đúng ngay vào nhóm của nó. Một tên lười như cậu ta thì giúp được gì cơ chứ. Quỳnh Nhi nó có lẽ cũng đã phần nào biết được số phận của mình trong khoảng thời gian khó khăn sắp tới rồi ha. À vâng, thật hạnh phúc làm sao!"
Nhưng rồi ở cuối con đường hầm tối thui kia, một tia sáng đẹp đẽ chợt lóe lên, thật không khỏi khiến nó cảm thấy như được cứu thoát một lần nữa mà!
Tia sáng ấy chính là Mai Trang, cô bạn học siêu giỏi kiêm thủ quỷ của A. Nhờ cậu ấy, chắc nó sẽ không phải chật vật với một đống bài tập hóc búa thầy giao mỗi tuần đâu nhỉ!
Nhưng vẫn có một vấn đề thế này...
-Nhà mình có người già nên chắc không học nhóm được rồi. Vậy đi, chúng ta sẽ học tại nhà của Quỳnh Nhi! Chủ nhật sẽ bắt đầu! Giải tán!
-Nhưng mà...-nó còn chưa kịp nói gì nữa thì Mai Trang đã vác cặp ra về mất tiêu rồi. Hức, nếu cậu ta biết ngôi nhà nó đang ở và cái của anh em Minh Thái là một thì thật không biết chuyện quái gì sẽ xảy ra luôn á.
Quỳnh Nhi thật đang cầu nguyện nhỏ Mai Trang kia không phải là một bà thím lắm chuyện--như bọn bạn gái (bạn là con gái) của nó ở quê, chỉ cần một đứa đồn thôi là sáng ra nguyên trường biết hết luôn rồi. À vâng, cầu mong, cầu mong...